131->137

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

♡ 131

"Chàng không yêu ta sao?" Tây Thi trong mắt tràn đầy nước mắt.

"Ta đương nhiên là yêu nàng!" Phạm Lãi nói: "Ta cũng không muốn đem nàng đưa cho Phù Sai, nhưng so với nàng, ta càng yêu quốc gia hơn, còn có nhân dân của cái quốc gia này."

"Cái gì mà quốc gia nhân dân, chàng chính là yêu Câu Tiễn đi, đừng cho là ta không biết ngày đó chàng che mông khập khiễng tiêu sái bước ra khỏi phòng hắn!" Tây Thi phất tay áo mà đi: "Ta sẽ đi Ngô quốc, không bởi vì sao cả, chỉ vì ta là nữ nhân của chàng."

♡ 132

Xem GV, hắn tự mình phóng. Rút một tờ giấy tùy tiện xoa xoa, nằm trên giường, yên lặng nói: "Nếu có một tiểu thụ đáng yêu thì tốt rồi."

"Thịch" một cái, chỗ hắn vừa tùy tay ném tờ khăn giấy xuống xuất hiện một chàng trai làn da trắng như tuyết, nước mắt lưng tròng nhìn hắn: "Chơi đùa trên người tôi đến loạn thất bát tao rồi không cần tôi nữa ư?"

♡ 133 (Đạo mộ bút ký)

Hôm nay, Ngô Tà cùng Tiểu Ca đi đón Trương Tiểu Tà tan học về nhà.

Chỉ thấy Trương Tiểu Tà lắc lắc vọt ra, nhào vào lòng Ngô Tà: "Mama, các bạn nói con là tặng kèm phí điện thoại."

Ngô Tà: "Sao có thể như thế được hả cục cưng?"

"Vậy con từ đâu ra?"

Tiểu Ca liếc liếc mắt nhìn người nào đó ở trong ngực Ngô Tà cọ loạn, nói: "Tặng kèm khi mua phần ăn cho trẻ em."

Trương Tiểu Tà: 〒▽〒...

♡ 134

"Anh nói! Anh có cái gì mà dám kiêu ngạo hả? Không phải chỉ cao một chút thôi! Không phải chỉ đẹp trai một chút thôi! Không phải thành tích tốt một chút thôi! Không phải so với em thì được nhiều con gái hoan nghênh hơn một chút thôi! Anh... Anh... Anh! Anh rốt cuộc kiêu ngạo cái gì hả?!"

"Vậy còn em? Em ở trước mặt anh kiêu ngạo cái gì? Không phải chỉ bởi vì anh thích em hay sao?"

"....."

♡ 135

Cậu nhìn ánh mặt trời chiếu hạ trên mặt hắn, chỉ lẳng lặng nhìn.

Cho đến khi hắn mở mắt ra, "Cậu đang nhìn cái gì?"

"Không có gì, đang ngắm mặt trời."

Hắn quay đầu lại, anh không thể thấy dương quang trên mặt anh.

"Đẹp không?"

"Ừ"

Anh không biết, anh dưới ánh mặt trời có lực hấp dẫn nhiều lắm.

"Vậy cậu tiếp tục ngắm đi!"

Nói xong, hắn nằm xuống ngủ, cậu cười khổ, anh không biết, anh chính là mặt trời trong lòng tôi.

♡ 136

Một hòa thượng sau khi vào địa phủ, Diêm Vương thấy hắn một đời vứt bỏ tình yêu chỉ chăm lo lễ Phật thực vất vả, quyết định thực hiện một nguyện vọng của hắn.

Hòa thượng nói: "Xin cho ta đầu thai đến trong truyện Thủy Hử!"

Diêm Vương tán thưởng: "Quả nhiên là đại sự, bất cứ lúc nào cũng nhớ tới dân chúng khó khắn! Lập tức thực hiện như lời đại sư nói!"

Sau khi rời khỏi điện Diêm La, hòa thượng nói: "Bây giờ, ngoài 3 người đàn bà kia, 105 nam còn lại đều là thụ của ta! Thụ của ta!!!"

♡ 137

"Này, tớ phát hiện hai bức tường đối diện nhau trong phòng thực hành vật lí có chân dung của Isaac Newton với Albert Einstein."

"Nên?"

"Như vậy, hai người bọn họ mỗi ngày đều đối diện nhau?!"

"Ừ, sau đó?"

"Vậy bọn họ sẽ không lâu ngày sinh chuyện chứ?"

"Ngốc! Ai bảo cậu hai người đàn ông mỗi ngày đối diện sẽ sinh ra cảm tình?"

"Cậu mới ngốc! Hai người chúng ta không phải cũng thế sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro