166->172

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

♡ 166

Mười năm trước, hắn hỏi y: "Lão sư, tôi có thể yêu anh không?"

Y cười, "Ngốc, cậu còn nhỏ."

Mười năm sau, hắn kết hôn, y chỉ gửi quà còn người không đến.

Hai mươi năm sau, biết y bị bệnh qua đời, hắn cùng vợ tới dự lễ tang mới biết được y cả đời cũng chưa lập gia đình.

Ba mươi năm sau, hắn trong lúc chuyển nhà vô tình phát hiện quyển sách bài tập cũ, trong đó có kẹp một tờ giấy có một dòng chữ hết sức nổi bật: "Nhưng tôi nguyện ý chờ cậu lớn lên."

♡ 167

Ông xã, đến lúc anh nhìn thấy lá thư này, em đã trên máy bay sang Mĩ. Đúng như những gì anh nghĩ, đứa nhỏ này quả thật không phải của anh, nhưng em vẫn yêu anh ấy không oán không hối hận.

Nam nhân đọc kĩ phong thư, rồi nhẹ nhàng cười nhạo vứt sang một bên, nghiên đầu nói với y, người còn đang thở dốc trên giường: "Uy! Có người đối với em vẫn không oán không hận này."

Y lau đi vết máu trên khóe miệng: "Em có thể lừa được trái tim người phụ nữ của anh, thì của anh cũng có thể lừa được!"

♡ 168

"Hòa Nhị, tại sao người cứ phải đối nghịch với ta?"

"Lão Kỷ, ta đây là ái chi thâm trách chi thiết (kiểu yêu nhau lắm cắn nhau đau, đánh là yêu, mắng là thương ấy)"

"Ta cho ngươi biết, ta Kỷ Hiểu Lam cùng ngươi Hòa Thân là không đội trời chung."

"Lại thế nữa rồi, lão Kỷ a, người luôn cho rằng lời ta nói là thật sao, người đã quyết định làm lương thần một đời, vậy ta đây sẽ làm tội thần thiên cổ, nếu ngươi lưu danh sử sách, ta đây cũng tiếng xấu muôn đời, như thế, người đời mỗi khi nhớ tới ngươi, cũng sẽ nhớ tới ta. Ngươi nói tiếp theo ta nên hại ai?"

♡ 169

"Từ hôm nay không được dắt tay em nữa."

"..."

"Từ hôm nay không được hôn em nữa."

"..."

"Từ hôm nay không được gặp mặt em nữa."

"..."

"Từ hôm nay chúng ta bắt đầu phân phòng ngủ."

"Em có sao không?"

"Em có."

"Chờ bao giờ em đem giới tính trên giấy căn cước đổi thành nữ đi rồi tính sau!"

"Mau buông em xuống! Em chỉ là cuối tuần này thắt lưng quá mỏi mà thôi?"

♡ 170

Y nổi giận đùng đùng đá văng cửa phòng làm việc của hắn: "Em trai anh bắt cóc em trai tôi!"

Người đàn ông anh tuấn đang xem văn kiên nâng mắt, ánh mắt thản nhiên sau mắt kính quét nhìn y một cái, "Trả lại cho em một anh trai được không?"

♡ 171

"Nghiệt súc!" Long nhan giận dữ, cánh tay ở trên long ỷ cũng run lên.

"Phụ hoàng..."

"Hoàng Thượng..."

Một đôi trẻ đang quỳ trong điện lạnh như băng.

"Một Ngự tiền đại tướng quân trẫm yêu thương nhất, một hoàng tử trẫm một lòng muốn hắn kế vị ngôi hoàng đế của mình, hôm nay lại nói với trẫm rằng đã thề non hẹn biển dưới trăng?"

Lay mạnh thân hình vừa ngã mạnh vào lỏng ỷ ở phía trên. "Phụ hoàng, người sao vậy... Mau! Truyền thái y!! Nước ối của phụ hoàng vỡ rồi!!"

♡ 172

Sau khi tốt nghiệp, hắn muốn cậu đến công ty hắn làm tổng kinh lí(tổng giám đốc), cậu vui vẻ chấp nhận: "Được, để em quang minh chính đại làm thượng cấp của anh!"

Hắn cười xấu xa giữ chặt tay cậu, đeo một chiếc nhẫn nên ngón áp út tay trái cậu: "Chức trách của tổng kinh lí là, 【 tổng 】(luôn luôn, toàn bộ) là yêu anh, 【 kinh 】(phụ trách) luôn luôn nghĩ đến anh, 【 lí 】là lấy anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro