252->258

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

♡ 252

"Hoàng hậu, trẫm vẫn luôn lạnh nhạt ngươi, ngươi hành động không đứng đắn, ta cũng ngầm đồng ý, nhưng ngươi sai ở chỗ, không nên đi câu dẫn hoàng đệ của ta, biết vì sao hoàng đệ rõ ràng đã trưởng thành rồi mà vẫn ở trong cung không, hắn là nam nhân của ta, ngươi cũng dám đụng tới! Người đâu..."

Đúng lúc này, quận chúa không để ý đến sự ngăn cản của thị vệ, chạy vào,

"Hoàng huynh! Đừng, huynh giết hoàng hậu thì ta phải làm sao bây giờ, ta yêu nàng a! Vì hoàng hậu, ta nguyện ý đi hòa thân, gả cho hoàng tử lân quốc (nước láng giềng) người vẫn thầm mến hoàng huynh!"

♡ 253

Phía trước hướng 12h, mơ hồ ngửi thấy mùi trai đẹp, vì thế bổn cô nương ta phấn đấu quên mình, chạy đến gần.

"Hắc, em có quen anh không nhỉ?"

Anh đẹp trai đỏ mặt, không biết làm sao.

Cảm giác được không khí xung quanh bỗng thay đổi, vừa quay đầu lại, thế chứ ~

Một người đàn ông đẹp trai khác mặt đen sì tiến tới, gạt móng vuốt còn đặt trên vai anh đẹp trai của ta ra

"Xấu hổ rồi, vật phẩm cá nhân, làm ơn không chấm mút!"

♡ 254

Một ngày nọ, cậu bị một học tỷ va vào, vô tình bị đau chân.

Học tỷ ôm một đống đồ, đi ngang qua học trưởng "Pờ lizzzzz, nhà tớ có việc gấp. Giúp tớ đưa em ấy đi bệnh viện nhé."

Học trưởng nhìn cậu một cái, gật đầu. Sau đó cõng cậu lên, tạm biệt học tỷ.

Cậu lặng lẽ làm dấu "Yeah!" với học tỷ, rồi tiện đà ghé vào lưng học trưởng trộm cười ngây ngô. Bởi vậy không phát hiện học trưởng lúc cuối cũng cười một cái đầy ẩn ý với học tỷ.

♡ 255

"Ông chủ, tôi muốn xin nghỉ phép. Hai ngày gần đây, tôi không có cảm giác muốn ăn gì, còn buồn nôn suốt. Không biết có phải có thai rồi không, xin đến bệnh viện kiểm tra xem mới được."

Một người đem đơn xin phép để trên bàn làm việc của người đàn ông, hữu khí vô lực nói.

Người đàn ông càng nghe, mày càng nhíu chặt, ngay cả hàm răng cũng cắn chặt vào nhau:

"Người bị đè hình như là tôi đi, anh có thai cái P á!"

"É... Vậy anh có lẽ là bị thận."

♡ 256

Y đi công tác ba ngày, hắn ba ngày ăn mì tôm.

Y về nhà, hắn đang chiến đấu với mì tôm...

"Ăn gì vậy?" Hắn kinh hỉ xoay người, nước mắt nước mũi trét đầy lên người y

"Anh không được rồi.... Em bảo trọng!!"

Y đánh lên mông hắn một cái "Nói mê cái gì đấy, em mới đi ba ngày, anh liền ngược đãi chính mình. Định khiến em đau lòng hả??"

Hắn cả người dính trên người y "Anh một ngày cũng không muốn xa em... sẽ chết đói mất..."

♡ 257

Y ở trên đường gặp lại một người nào đó nhiều năm không thấy, còn mang theo một bé trai 8 tuổi, vẫn cười tiêu sái như xưa, khiến cho y trong lòng bỗng chốc không cảm nhận được gì.

"Con của anh sao?"

"Ừm" Người nào đó tươi cười, "Nhận nuôi đấy."

Y nhất thời thở phào nhẹ nhõm một hơn, "Thật à, thật đáng yêu"

Người nào đó ngồi xổm xuống, vỗ vỗ đầu bé trai, "Nhớ cha nói khi nhìn thấy chú trong ảnh chụp thì phải làm thế nào không?"

"Nhớ ạ!" Bé trai ôm chân y, hô to một tiếng giòn tan "Mẹ"

♡ 258

"Học trưởng, tôi có thể ngủ với anh không?"

Vẻ mặt không hiểu gì nhìn học đệ trước mặt.

"Bạn cùng phòng tôi hôm nay đều ra ngoài hết rồi, tôi ở một mình rất sợ, nên có thể ngủ cùng anh không?"

Y chưa từng nghĩ một học đệ so với y còn cao hơn nửa cái đầu thế mà lại sợ ngủ một mình. ⊙o⊙

"Ừ."

Chừa ra một nửa giường, tắt đèn.

"Học đệ... Cậu ôm tôi làm gì?"

"À, tôi không ôm thứ gì đó không ngủ được."

"Á học... học đệ... tay cậu... Chờ đã.... Từ từ, tay cậu sờ đi đâu vậy!!!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro