287->288

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

♡ 287

Điện thoại vang lên.

"Alo?"

"Em đây..."

"Anh biết"

"Không có việc gì đâu... Chỉ là... Nhớ anh..."

"Ừ. Anh... Điện thoại đường dài quốc tế tốn tiền lắm."

"... Cũng không bắt anh trả tiền! Anh... Anh không nói tiếng nào đã đi rồi, chỉ để lại số điện thoại... Anh... Anh.... Em đi Trung Quốc anh cũng không biết đường tìm anh, biết thừa anh không nhớ em! Anh.... Có đúng thế không.... Có đúng thế không..."

"Ngốc... Đừng khóc, mau ra mở cửa, tay anh lạnh quá."

♡ 288

Trong nhà trẻ.

"Tiểu Thủ, cô giáo bắt ngày mai nộp bài tập giờ thực vật, hoa cúc nhỏ của tớ bị con Vàng nhà hàng xóm đá phải, gãy mất rồi, cho tớ mượn của cậu được không?"

Cậu bé tên Tiểu Thủ chớp chớp mắt suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng cười vui vẻ: "Được, nhưng cậu phải bảo vệ hoa cúc nhỏ của tớ thật tốt, không được để con Vàng làm gãy nhé."

Không ngờ được, hoa cúc ấy mượn một lần đã được mấy chục năm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro