29->35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

♡ 29

Hắn là tác gia nổi tiếng, y là biên tập viên của hắn.

Y mỗi ngày bưng trà đưa nước, giặt quần áo, nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa, chỉ bởi vì điều đấy có thể giúp hắn sáng tác nhanh hơn, không kéo bản thảo, nhưng hắn lại thường uống trà ngắm y ra sức hầu hạ hắn.

Rốt cục có một ngày y mệt mà ngã bệnh, lo lắng bản thảo sẽ không có, lại không ngờ hắn lại vẫn giao bản thảo đúng hạn.

Hắn nói: "Tôi mới không cần ai ngoài cậu đến thúc bản thảo." Y vui vẻ, nghĩ thầm, vẫn là thành thật tiếp tục ốm thôi ~

♡ 30

Ngày xưa, cha mẹ hắn thả một đống đồ vật trước mặt hắn cho hắn chọn, hắn lại bò đến nắm ngón tay tôi.

Mười tuổi, hắn nghịch ngợm mắc lỗi, tôi nhận tội thay hắn.

Mười lăm tuổi giúp hắn viết thư tình cưa gái, tôi trộm giữ lại, đem "cô ấy" đổi thành "cậu ấy"

Mười bảy tuổi hắn hẹn hò lần đầu tiên, tôi canh chừng thay hắn.

Sau đó, tôi cầm lá thư tình kia đi tìm hắn, hắn bị kích động, cầm lấy tay tôi: "Tớ muốn kết hôn, cậu làm người đàn ông của tớ đi."

♡ 31

Năm thứ nhất, chờ đợi...

Năm thứ hai, chờ đợi...

Năm thứ ba, chờ đợi...

Năm thứ tư, vẫn là chờ đợi...

Hắn ngồi bên giường, nhẹ nhàng nắm tay cậu...

Hắn trầm ngâm nhìn lông mi cậu rung rung, nhưng đó cũng không phải là dấu hiệu tỉnh dậy...

Hắn đứng dậy, hôn nhẹ lên trán cậu.

"Đừng có gấp, anh chờ em, chúng ta cùng nhau vượt qua."

Hắn ra ngoài, trên mặt cậu có giọt nước mắt...

Cậu biết hắn đang đợi cậu, nhưng cậu chính là không tỉnh lại được, thế thôi...

♡ 32

Cuộc đối thoại của 2 bé trai:

"Chúng ta yêu nhau trước, sau đó khi lớn lên, cậu gả cho tớ nhé!" Một bé trai nói.

Bé còn lại trả lời: "Có thể không?"

"Cậu họ gì?"

"Trương! Làm sao vậy?"

"Không sao! Tớ họ Hàn! Mẹ của tớ nói, cùng một họ thì không thể ở bên nhau, họ của chúng ta khác nhau là có thể."

"Vậy ha!"

Hai đứa nắm tay nhau cùng chạy – hóa ra chỉ có cùng họ là không thể yêu nhau a ~

♡ 33

Một tấm bia mộ đứng lẻ loi trong nghĩa trang, trên đó có một gương mặt trẻ tuổi, lẳng lặng mỉm cười khiến cho cả thân mặc cảnh phục cũng trở nên nhu hòa...

Nếu không phải trong lúc làm nhiệm vụ phải sống mái với xã hội đen không may bắn nhầm người ấy, khuôn mặt kia vẫn có thể làm người khác động lòng.

Một người đàn ông toàn thân mặc quần áo đen, chậm rãi cúi xuống hôn nhẹ bia mộ lạnh như băng kia: "Anh nói rồi, chỉ cần tổn thương đến em, anh sẽ giết chết kẻ ấy."

— Giơ súng...

♡ 34

"Cậu hôn tôi một cái, tôi sẽ cho cậu kẹo."

"A~"

Sơ trung: "Cậu hôn tôi một cái, tôi sẽ cho cậu chép bài."

"Chu~"

Đại học: "Cậu hôn tôi một cái, tôi sẽ giúp cậu viết luận văn."

"Đi chết đi! Ông đây là con trai"

"Con trai thì làm sao, không cần thẹn thùng, nếu không để tôi hôn cậu một cái vậy..."

"Ưm ~"

Sau khi tốt nghiệp: "Cậu hôn tôi một cái, cái nhẫn này chính là của cậu."

"Cút! Ông đây không thèm!"

Một phút đồng hồ sau: "Muahhh~"

♡ 35

Sau bữa tối.

Mẹ: "Con rốt cuộc khi nào mới kết hôn?"

Chị gái: "Chờ con tìm được một người đàn ông thích hợp đã."

Mẹ: "Con rốt cuộc thích kiểu gì?"

Chị gái: "Lên được phòng khách, xuống được phòng bếp, sổ gửi ngân hàng 8 con số, có xe, bên ngoài không trăng hoa, trong nhà con là lớn nhất, có thêm một chút cơ bắp càng tốt."

Em trai kinh hãi: "Chị, chị không thể nhớ thương người đàn ông của em!!!!!!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro