43->49

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

♡ 43

Điện thoại thông trong nháy mắt, chủ biên tạp chí giải trí tức giận đến phát điên: "Cậu đang ở đâu? Sáng sớm nay tất cả các báo khác đều điên cuồng đưa tin thiên vương đêm hôm qua cùng một người thần bí chơi xe rung! Không phải cậu là phóng viên chuyên phụ trách anh ta sao?! Cậu rốt cuộc là chết ở chỗ nào rồi?!"

Đầu bên kia điện thoại truyền đến một giọng nam trầm đầy từ tính: "Xin lỗi, cậu ấy hôm nay không được thoải mái, muốn xin nghỉ... Tút..t...t..."

Chủ biên sửng sốt: "Giọng nói này sao lại quen tai thế nhỉ?"

♡ 44

Đêm khuya, hắn nhận được một tin nhắn: "Người anh em, ngủ chưa?"

"Chưa, đang chơi trò chơi, đừng ồn ào nữa, ngủ đi!"

"Không ngủ được, vợ không thương tớ."

"Vợ cậu nói, chỉ cần cậu ngày mai đem tất cả gia sản xuất giá, hắn sẽ cho cậu một danh phận. Bây giờ đừng có làm phiền tớ chơi game!"

Nửa giờ sau, có tiếng đập cửa mãnh liệt thậm chí đánh thức cả cha mẹ cậu, chàng trai đứng ở ngoài cửa, nói: "Ba mẹ, con tự tới cửa nhà chồng!"

♡ 45

6 tuổi, thi chạy, anh chỉ hơn có 1 giây, vỗ vỗ đầu cậu: "Sao cậu lại chậm như thế?"

16 tuổi, cuối kỳ, anh vào dựa cửa chờ cậu – người thứ 2 ra khỏi trường thi, nheo mắt cười nói: "Vẫn chậm như thế..."

26 tuổi, Tết Nguyên Đán, anh đem cặp nhẫn linh thiêng đeo vào ngón tay hai người, dịu dàng trêu tức: "Ngay cả cầu hôn, em cũng cũng chậm hơn anh."

35 tuổi, có một ngày, 1 giây trước khi chiếc xe taxi đang phóng như bay đến, anh đẩy mạnh người bên cạnh ra, hơi thở mong manh: "Ngốc, thật may, em vẫn khá chậm..."

♡ 46

Thượng triều, hoàng đế nói: "Trẫm muốn lập hậu."

Y đứng dưới điện nghe thấy vậy liền kinh hãi, tiến lến phía trước nói: "Tuyệt đối không thể!"

Đủ loại quan lại ngoảnh mặt làm ngơ vị Thừa tướng tuổi trẻ đầy hứa hẹn, nói tâm thần rối loạn, nói năng lung tung.

Hoàng đế cười lạnh lùng, đêm đó, một ly rượu độc được đưa tới phủ Thừa tướng.

Đêm khuya, tẩm cung hoàng đế, y hung tợn xé long bào đè lên: "Ngươi nghĩ như vậy thật, ta gả cho ngươi!"

Hoàng đế cười khẽ không nói gì, hai chân quấn lấy thắt lưng y.

Hơn tháng sau, hoàng đế đại hôn, khắp chốn mừng vui.

♡ 47

"Đêm nay đến nhà anh ăn cơm nhé?" Anh dùng giọng nói đầy từ tính từng bước dụ dỗ.

"Không thèm!" Không thể để anh ta như ý! Cậu âm thầm tự nói với mình.

"Anh làm đầu sư tử kho."

"É..... Không cần."

"Còn có thịt bò nấm tươi em thích nhất."

"É....."

"Đúng rồi, rượu vang anh đặt cũng tới rồi."

"Được rồi...."

— Ngày hôm sau —

"MB! Ông đây không bao giờ đến nhà anhi ăn cơm nữa! Ăn một bữa ngon mà phải húp cháo vài ngày."

♡ 48

Y quan sát rồi một tay ấn hắn khóa trên bàn: "Thích con trai thì làm sao? Sao mọi người ai cũng giống ai tránh tôi như tránh bệnh truyền nhiễm?"

Không ngờ sau khi lộ ra, người anh em trước mắt này vẫn nói chuyện cùng với y: "Người bên cạnh tôi còn thấy chướng mắt! Tôi rốt cuộc đã làm tổn thương ai cơ chứ?!"

Người anh em nghe xong câu ấy để sách trên tay xuống, một phen kéo cà-vạt của y, nhẹ nhàng ghé vào tai y nói: "Cậu làm tổn thương tôi."

♡ 49

Có một người con gái vì viết BL mà lẻn vào trường nam sinh, mỗi ngày thu thập, tình báo, quan sát, ghi chép, đối tượng bị theo dõi là hai người con trai vốn rất yêu nhau, ở bên nhau đã lâu nhưng không ai chịu làm thụ, không may, đúng lúc đó cả hai lại cùng đi thích nữ sinh kia, kết quả một người bị cự tuyệt sau đó ra đi, BF của hắn bị cự tuyệt chưa đủ, sau còn phát điên, nữ sinh kia vì nhiệm vụ mà hy sinh oanh liệt...

<Nam sinh tên Sơn Bá, BF tên Văn Tài, hủ nữ kia tên Anh Đài.>

_____

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro