Truyện 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Năm thứ nhất, chờ đợi...

Năm thứ hai, chờ đợi...

Năm thứ ba, chờ đợi...

Năm thứ tư, vẫn là chờ đợi...

Hắn ngồi bên giường, nhẹ nhàng nắm tay cậu...

Hắn trầm ngâm nhìn lông mi cậu rung rung, nhưng đó cũng không phải là dấu hiệu tỉnh dậy...

Hắn đứng dậy, hôn nhẹ lên trán cậu.

"Đừng có gấp, anh chờ em, chúng ta cùng nhau vượt qua."

Hắn ra ngoài, trên mặt cậu có giọt nước mắt...

Cậu biết hắn đang đợi cậu, nhưng cậu chính là không tỉnh lại được, thế thôi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro