♡ 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ta chính là yêu nàng, ngươi sao cứ phải dây dưa mãi không thôi."

"Nga? Thật không, vậy vì sao ngươi đến bây giờ vẫn còn đeo đồng tâm ngọc ta tặng?"

"Nói bậy... Rõ ràng là ngươi hoa mắt..."

Sau khi nghe xong, nam tử ôn nhuận như nước đem y mặt đỏ ôm vào trong lòng, rũ mắt thì thầm: "Ta sao lại không biết nàng có ơn với ngươi, nếu không làm sao người lương thiện như ngươi sao có thể nhẫn tâm không để ý tới ta? Đáp ứng ta không rời đi nữa, được chứ?"

"Ân..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro