Thái y từ trong cung ra ngoài dân gian trị ôn dịch, đi hơn nửa năm chưa về.
Một ngày, bỗng nhận được thân thư do hoàng đế ngự bút.
Do hành y tế thế có công, nay ta trọng thưởng.
Y nhìn những thứ trong hộp gấm: Sử quân tử, bán hạ, đương quy. (đều là tên vị thuốc)
Còn có bút son ngự phê: Tương tư phương.
Tưởng tượng bộ dáng người kia đường đường là vua một nước lại vụng về bốc thuốc ghi đơn, hạnh phúc tràn ngập đôi mắt: "Quân tử nhất nặc, cập hạ đương quy (lời hứa của quân tử, đến hạ sẽ quay về), sao dám quên?"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro