♡ 86

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người kia vẫn như trước cười với tôi như vậy, hàm răng cũng trắng sáng lên.

Người ấy luôn như vậy, khi vui vẻ cũng cười, khi không vui cũng cười.

Tôi nghĩ người ấy có lẽ là giận tôi, bởi vì chỉ có khi người ấy giận mới một câu cũng không thèm nói với tôi.

Tôi đang suy nghĩ phải giải thích với người ấy như thế nào, điện thoại vang lên, là bên nhà tang lễ gọi tới: "Lý tiên sinh sao? Về thủ tục liên quan đến lễ tang của Đàm tiên sinh có chút chuyện, ngài có thể nhanh chóng tìm cách giải quyết được không."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro