1 - 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.
_ "Tiểu Khải, tại sao fan của anh lại nhiều hơn em cơ chứ? Rõ ràng em đẹp trai hơn anh mà!"

_ "Nhị Nguyên, đương nhiên là vì anh giống Nam thần hơn a! Em xem em có chỗ nào gọi là đẹp trai cơ chứ, ít nhất chỉ là đáng yêu thôi."

_ "Xí! Rõ ràng em đẹp trai hơn!"

Vương Tuấn Khải thấy Vương Nguyên tức giận chạy ra 1 góc ngồi tự sướng, khóe miệng nhẹ nhàng cong lên:

'Dù người yêu anh nhiều hơn em, nhưng người anh yêu chỉ có 1 thôi, đồ ngốc!'

2.
Vương Tuấn Khải từ trong phòng tắm bước ra, liền nhìn thấy đứa trẻ kia đang ngẩng đầu nhìn chằm chằm bộ phim "Captain America: The Winter Soldier" trên TV.

Lúc tới gần anh mới thấy đôi mắt xinh đẹp của nhóc hồng hồng, trên lông mi dài vẫn còn ánh nước.

"Nguyên Nguyên, em làm sao vậy? Em vừa khóc sao? Là ai chọc em khóc hả, nói cho anh, anh nhất định báo thù cho em!"

"Tiểu Khải, em không có sao hết!"

Bị ôm chặt, nhóc con liền biết là ai, liền vội vàng trả lời.

"Sao em lại khóc?"

"Là do bộ phim a! Tiểu Khải, tại sao Bucky và Steve là bạn thân lại đánh nhau đến suýt chết như vậy? Bọn họ không phải bạn thân sao?"

"Đồ ngốc! Là do hoàn cảnh, bị kẻ xấu lợi dụng nên Bucky mới chống lại Steve."

"A, bọn họ thật giống chúng ta..."

"Giống cái gì chứ? Cho dù có chuyện gì cũng sẽ không để em chịu tổn thương đâu! Em phải tin anh!"

"Ừ, em đương nhiên tin anh! Tiểu Khải sẽ luôn rất tốt với em mà, đúng không?"

"Dĩ nhiên rồi!" Bảo bối của anh...

3.
"Tiểu Khải! Tiểu Khải!"

"Nguyên Nguyên? Có chuyện gì vậy? Chạy nhanh như vậy, bị té rồi làm thế nào đây? Xem, mồ hôi đầy trán rồi này!"

"Ai bảo anh đi nhanh, em gọi cũng không thèm nghe. Còn mắng người ta, hứ!"

"Rồi, là lỗi của anh. Anh đang nghĩ về bài toán trên lớp, không có nghe em gọi. Xin lỗi mà~"

"Xí, lúc nào cũng học! Đã biết mình bị đường huyết mà không chịu chú ý chi hết, học hoài! Kẹo của anh này, giữ đi. Tới lúc đó lại khiến người khác cuống cuồng lên."

"Cám ơn em, Nguyên Nguyên! Đi nào, anh đưa em về lớp!"

"..."

Bạn học nào đó vừa đi cạnh Vương Tuấn Khải: "..." Rốt cuộc hai người xem tôi là gì hả?

4.
Nguyên Nguyên vừa lên weibo liền nhận được tin nhắn của Tiểu Khải gửi cho followers. Đọc xong, cậu vẫn lướt weibo như thường.

Tối hôm đó.

"Ư... Nguyên Nguyên... Tha cho anh..."

"..."

"Nguyên Nguyên... Anh biết lỗi rồi mà... Không dám nữa... Em mau ra đi..."

"..."

"Nguyên Nguyên..."

Cạch.

"Biết lỗi là tốt rồi. Lần sau anh nhớ phải "thử độc" trước hẵng ăn nha! Là "Trẫm" sẽ bị ám sát, anh phải cẩn thận a. "Trẫm" mà có chuyện gì, "thần" sẽ buồn đó!"

Nói xong, Nguyên Nguyên bước khỏi... toilet, nhường chỗ cho Tiểu Khải-ăn-bậy-đau-bụng bước vào.

Tiểu Khải: "..." Anh là Hoàng đế, em cũng là người đứng sau Hoàng đế mà! QvQ

Ôi cái bụng đáng thương của ta! ! !

5.
Nguyên Nguyên nói:

"Nè nè, tớ kể chuyện cười này cho mấy cậu nghe nha! Chuyện là vầy:

Trong 1 gia đình có 3 người con đang bị bệnh. Tới giờ uống thuốc, người mẹ gọi đứa lớn nhất:
_ "K., đến giờ uống thuốc rồi, còn không xuống, muốn mẹ đập cho không?"
_ "Dạ con xuống ngay!"
Đến đứa thứ 2 cũng vậy:
_ "N., đến giờ uống thuốc rồi, còn không xuống, muốn mẹ đập cho không?"
_ "Dạ con xuống ngay!"
Tới T. là đứa thứ ba, người mẹ chưa kịp gọi cậu ta đã khoe:
_ "Mẹ ơi, con uống thuốc rồi này, có phải rất giỏi không?"
Đúng lúc đó K. hỏi:
_ "Mẹ, thuốc của con đâu rồi?"

Đấy đấy các cậu nghĩ xem rất buồn cười có phải không?"

Sau đó cậu phá lên cười. Những người xung quanh hai mặt đần thối nhìn nhau.

Sau đó họ liền nghe tiếng Vương Tuấn Khải cười như điên:

"Há há há, đúng là mắc cười quá, há há há! T. đúng là đồ ngốc há há!"

Vừa cười Đại ca vừa dùng ánh mắt uy hiếp đàn em "Các cậu dám không cười hả?"

Vậy là cả bọn phải ráng cười, tới mức nội thương vì câu chuyện "buồn cười" của ai đó...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro