#12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vương Nguyên ở trước cổng trường thấy Vương Tuấn Khải bị một đám người lôi kéo, vẻ mặt không tình nguyện.

Còn chưa xác định rõ cái gì, Vương Nguyên bởi lo lắng mà xông đến, đứng chắn trước mặt Vương Tuấn Khải, dang rộng tay, giọng nói mang theo kiên định:

-- Không được làm tổn hại đến anh ấy!

Thế mới biết chỉ là bạn của Tuấn Khải, tuyệt không phải người xấu.

Vương Nguyên biết mình lầm rồi, xấu hổ muốn chết cúi thấp đầu nhìn mặt đất.

Vương Tuấn Khải từ đầu đến cuối không nói cái gì, chỉ chăm chăm nhìn Vương Nguyên, trong mắt toàn bộ là vui vẻ cùng hạnh phúc.

Vương Nguyên chịu không nổi im lặng như vậy. Một bộ kiên cường ngẩng đầu nhìn Vương Tuấn Khải:

-- Em muốn bảo vệ anh, còn không phải vì thích anh sao!

| barotraan |

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro