Chương 3: Thần tượng của tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

8H SÁNG TẠI TRƯỜNG K.W

_Oái, cái quái gì vậy?_Sandy đang mơ màng ở bàn học thì bị ai đó cho nguyên cả quyển vở vào đầu

_Cái gì mà cái gì hả? Hôm qua sao không dưng lại bỏ đi mất dạng vậy? _Kyu Min gắt

_Ủa? hehe 2 người tới rùi à? _Sandy cười

_Chớ không bao giờ mới tới? Vào học rùi mà.Sao bà lại nằm ngủ ở bàn học vậy? _Mika nói

_Haizzz…buồn ngủ thì phải ngủ chớ sao, tui ngủ chưa đủ giấc nên giờ ngủ bù nè. Đang mơ mộng đẹp thì cho nguyên quyển vở vào đầu người ta u một cục lun nè _Sandy nhăn nhó

_Trời, bộ hôm qua không ngủ được sao?_ Kyu Min lo lắng

_Không phải không ngủ được mà là không ngủ đủ_Sandy ngái ngủ

_Mấy giờ đi ngủ mà không đủ? _Mika hỏi

_10h _Sandy trả lời thản nhiên như không

“RẦM”

Nghe Sandy nói xong câu đấy thì cả Kyu Min lẫn Mika té cái rầm

_Sặc, mẹ ơi, mẹ ngủ từ 10h mà trong khi trường ta 8h mới vào lớp mà còn chưa đủ sao ạ? _Kyu Min nhìn nó ngạc nhiên

_Trời, Sandy là con heo hả? _Mika nhìn Sandy từ đầu tới chân

_Heo cái đầu bà ý. Đủ sao được , bình thường tui ngủ từ 10h tối tới tận 12h trưa rùi chiều đi học luôn cơ _Sandy trề môi

_Ủa? thế không phải đi học à mà ngủ dữ vậy? _Kyu Min tròn xoe mắt nhìn Sandy

_Có chớ nhưng trường tui học chiều nên sáng ngủ tẹt ga luôn, hehe_Sandy cười tinh nghịch

_Ặc , ngủ lắm vậy bà đúng là đồ sâu ngủ rồi _Kyu Min lè lưỡi

_Xì, kệ tui _Sandy cười

_Thôi, 2 bà ngồi đấy mà đá đểu nhau, cẩn thận không cái bàn này sập bây giờ _ Mika can

_Chậc, công nhận bàn nè yếu ghê cơ, trường giàu vậy mà…_Sandy chẹp lưỡi , lắc đầu

_Xin người đi, chớ không phải bà khỏe như voi khiến cái bàn không chịu được sao? _Mika gõ nhẹ vào đầu Sandy

_Hihi , ừ thì... À mà Mika này, trường mình có club bóng rổ nào không? _Sandy đánh trống lảng sang chủ đề khác

_Hở? Bà hỏi làm chi vậy? _Kyu Min hỏi

_Thì tham gia chớ sao _Sandy cười

_À! Club bóng rổ thì có nhưng chỉ có bóng rổ nam thui chứ trường toàn tiểu thư, đứa nào chơi bóng rổ đâu nên không có bóng rổ nữ à _Mika trả lời

_Hihi, Sandy cũng biết chơi bóng rổ hả? _Kyu Min cười

_Ừ, rất thích là đằng khác. Tui rất thích 1 người mà người đó lại chơi bóng rổ cực pro lun, thế nên quyết tâm học _Sandy cười tươi

_Ủa? Vậh sao?Ai vậy? Cho tui biết với _Kyu Min tò mò

_Hehe, bí mật _Sandy nháy mắt

_Vậy nếu Sandy thích vậy lát nữa đi xem bóng rổ không? Club bóng rổ trường ta sẽ đấu với club bóng rổ trường Hanatama đó. Tuy Hanatama có giỏi nhưng club bóng rổ trường ta chưa thua bất kì 1 trường nào đâu, đáng để xem đó_ Mika cười

_Thiệt không? Đi liền, đi liền _Sandy mừng rỡ

_Tui cũng đi _Kyu Min hào hứng

_Được mà, vậy tí cả 3 cùng đi _Mika cười

_Ok _ Sandy và Kyu Min đồng thanh

TẠI PHÒNG TẬP CLUB BÓNG RỔ NAM:

_Wa, phòng tập rộng ghê, chứa được lắm người thật đó , đông quá _Sandy nhìn mà mắt cứ hoa hết cả lên vì số lượng người tới xem

_Hì, K.W mà. Mới cả đây là trận bóng được mong đợi nên đương nhiên là lắm fan của mấy tên nổi tiếng đẹp trai ở đội với những đội ở trường khác tới xem để học hỏi mà _Mika giải thích

_A! Thi đấu rồi kìa _Kyu Min chỉ xuống sân

_Wa, nhìn kìa, Anh Koon Ham làm đội trưởng đó, pro quá _Sandy reo lên

_Ờ, Koon Ham là hậu vệ ghi điểm mà. Tên này có lắm fan nữ lắm_ Mika nói

Và ngay sau tiếng còi của trọng tài thì đội hình bắt đầu triển khai và K.W nhanh chóng phản công. Người đang dâng lên không ai khác ngoài Koon Ham; nhờ những đường truyền của đồng đội mà ngay trong những phút đầu tiên của trần đấu Koon Ham đã dành về cho đội mình 3 điểm đầu tiên chẳng mấy khó khăn…

_WA, pro quá. Đúng là Koon Ham có khác .Được xem anh ấy đấu nhiều rồi nhưng đây là lần đầu tiên tui chứng kiến tận mắt như thế này à, thích quá _Sandy nói mắt không hề rời sân bóng

_Cao quá _Kyu Min thốt lên khi chứng kiến Koon Ham lên rổ 1 cách ngon lành

_Chuyện, Koon Ham mà. Anh ý là cầu thủ hàng đầu mà không biết bao nhiêu club muốn đâu, có Koon Ham trong đội thì nhất định đội đó sẽ thắng đấy. Koon Ham được giới bóng rổ chuyên nghiệp gọi là “ Linh hồn của đội bóng” mà _Sandy nói 1 lèo

_Này _ Mika nhìn Sandy

_Hử? _Sandy cười tít mắt vì vui

_Thật là bồ không quen biết gì Koon Ham không? Không quen Koon Ham thì làm sao biết được truyện đó? _Mika nhìn Sandy không chớp mắt luôn

_Ơ….ơ….thì là…._Sandy ấp úng

_Ờ phải ha, thật là mi không biết Koon Ham không vậy _Tới lượt Kyu Min tra khảo Sandy
_Hehe, đấy là tui đoán vậy thui mà. Thoai thoai đang xem hay mà, xem tiếp đi 2 người _Sandy cười trừ

_Tin được không đây? _Kyu Min nhìn Sandy bằng ánh mắt nghi ngờ

_Tin, tin đi mà _Sandy cười

_Thui, bỏ qua chuyện đó đi. Hai người nhìn đi, giờ trận đấu mới thực sự bắt đầu đó _Mika chỉ xuống sân bóng

_Sao cơ? _Sandy nhìn xuống

_Ồ! Thay người sao? Mà lại thay 2 người lận chứ…Đội hình K.W đang ổn thế cơ mà? _Kyu Min nói

Trọng tài thổi còi thay người và 2 cậu mang áo số 2 và số 5 ra sân thay vào đó là 2 cầu thủ mang áo số 9 và 11 vào sân….

Khi 2 người này vừa bước vào sân thì cả phòng “Ồ” lên 1 tiếng rất lớn và dường như sân bóng nóng hẳn lên với tiếng hò hét ầm ĩ của lũ con gái…

_Lũ ấy bị bệnh hay sao mà không dưng lại hét ầm ĩ lên vậy, điếc tai quá_Sandy nhìn lũ đó nhăn mặt

_Hì,không hét mới lạ chứ hét là chuyện đương nhiên mà. 2 người nhìn kỹ đi xem 2 người đó là ai?_ Mika mỉm cười

_Hả? Là Kelvin và Ren sao?_Kyu Min ngạc nhiên

_Phải rồi: Số 9 là Ren, hậu vệ dẫn bóng số 1 Nhật Bản đó, còn số 11 là Kelvin tiền phong đó. Giờ mới là lúc bộ 3 họ phối hợp đấy nhé. Tuy ngẫu nhiên tới mức như 1 sự sắp đặt thì hậu vệ dẫn bóng – tiền phong – hậu vệ ghi bóng lại tạo cho họ thành 1 bộ 3 hết sức ăn ý trên sân bóng _Mika nói

_Ồ! Thật không ngờ 2 người đó cũng chơi bóng sao? _Kyu Min nói

_Không những chơi mà còn chơi siêu là đằng khác đó _Mika cười

Đúng như những gì Mika nói, 2 người này bước vào làm cho cả sân bóng nóng lên 1 cách kỳ lạ và những quả bóng từ đội K.W cứ lần lượt rơi vào rổ đội bên khá nhanh chóng. Và cứ thế dần dần đội K.W đã áp đảo đội Hanatama chẳng mấy khó khăn…

_Cừ quá _Sandy thốt lên

_Koon Ham thì thường ăn ngay vào những quả 3điểm rất chuẩn xác nhưng Kelvin thì ngược lại thường dẫn bóng và lên rổ trực tiếp hơn . Phát huy hết khả năng và sức vóc thì chỉ có mình Kelvin làm được à _Mika nói

_Um, tui thấy tuy Ren không có nhiều quà lên rổ nhưng những quả lên rổ của Kelvin và Koon Ham chẳng phải là nhờ Ren sao?Ren dẫn bóng tuyệt quá,chưa bị ai lấy bóng lun à _Kyu Min trầm trồ nhận xét

_Phải đó, tui thấy Ren sử dụng sự nhanh nhạy của mình với quả bóng hơn là việc khi điểm như tên Kelvin và anh Koon Ham _Sandy nói

_Thì tên đó là hậu vệ dần bóng mà. Muốn lấy được bóng của hắn khó lắm, nếu khôn phải cầu thủ chuyên nghiệp thì chưa chắc đã lấy được đâu à _Mika cười mãn nguyện

Hiện giờ tỉ số đang nghiêng về K.W với 75 – 30 nhưng mọi chuyện sẽ không chỉ có thế nếu như không phải cầu thủ bên Hanatama chơi bẩn …

2 cầu thủ cao tới hơn 1m90 của Hanatama liên tiếp kèm Kelvin và Koon Ham. Tuy Kelvin có thể chống đỡ 1 phần nhưng Koon Ham cứ hễ bóng tới tay là y như rằng lại bị 2 tên đó kèm 2 bên và ngay khi chuẩn bị ném bóng thì 2 tên đó xẽ phạm lỗi khiến những quả 3 điểm của Koon Ham không thể chúng đích

Tuy phạm lỗi bị phạt nhưng mỗi lần phạm lỗi của 2 tên đó gây cho Koon Ham 1 vết thương chẳng hề nhỏ chút nào và cũng từ đó những của 3 điểm của Koon Ham không còn nhạy bén nữa và Kelvin thì chẳng thể làm gì được khi Koon Ham cứ hỏng bóng liên tục và 2 tên kia biết thế nên đã chuyển từ Koon Ham sang kèm Kelvin …

_KOON HAM ƠI! CỐ LÊN…..!!!_ Sandy hét vang cả nhà thi đấu khiến ai cũng phải ngoái lại nhìn và trong số đó có cả Koon Ham

_Ủa? Là Sandy sao? _Ren nhìn lên

_Nhỏ đó tính làm gì vậy? _Kelvin nheo mắt nhìn lên phía Sandy

_Anh sao vậy? Koon Ham mà em biết đã bao giờ vì chuyện như thế này mà bỏ cuộc đâu. Chẳng phải ngày xưa có 2 ,3 cầu thủ như thế này cũng chẳng thể làm khó anh được cơ mà. Hãy cho tụi nó thấy Koon Ham là như thế nào, chơi bóng rổ đúng cách là như thế nào đi._ Sandy hét lên

Koon Ham không khỏi ngạc nhiên trước hành động của Sandy nên chẳng thốt lên được lời nào cả. Hành động cuối cùng mà Koon Ham làm là nở 1 nụ cười thật tươi với Sandy thay cho lời nói đồng ý của mình khiến cô bé Sandy mãn nguyện vô cùng…

Nhờ có sự cổ vũ nhiệt tình của khán giả và đặc biệt là những lời nói của Sandy mà không chỉ mình Koon Ham mà cả đội bóng K.W đã lấy lại tinh thần để chơi hết mình . Koon Ham đã vượt qua cả 2 tên đó 1 cách khéo léo và thực hiện những quả 3 điểm của mình trước sự bất lực của 2 tên kia và Kelvin cũng đã làm cho mọi người ngạc nhiên khi thắng được chiều cao của 2 tên đó và ghi bàn bằng tay trái hết sức ngoan ngục chẳng kém gì tay phải hoàng kim của mình…

Kết thúc, trường K.W đã đòi lại điểm số của mình và thắng với tỷ số 125- 50

Ngoạn ngục khi hơn hẳn 1 trường là ứng cử viên cho chức vô địch tới hơn 50 điểm…
                           ***
_Ui, trận hum nay hay quá, anh Koon Ham pro ghê _Sandy cười sung sướng

_Hờ, rồi vậy giờ khai ra mau, không tui giết _Kyu Min túm cổ Sandy

_Oái, làm gì vậy? Mika ới cứu tui _Sandy la lên

_Nói mau, rốt cục mi với Koon Ham là giề_ Mika dơ con dao dọc giấy trước mặt Sandy de dọa.

_Oái oái đừng chơi trò đó nguy hiểm chết người thế _Sandy la thất thanh

_Nói mau _Mika lườm

_Hôm nay bà không nói thì không xong với tụi này đâu nghen _Kyu Min de dọa

_Giờ bà chọn đi, muốn chết hay muốn sống để tui còn lựa _Mika vẫn lăm lăm con doa de dọa

_Rùi rùi, tui nói, 2 người đừng có hội đồng ăn hiếp tui vậy chớ _Sandy nhăn mặt đau khổ

_Nói _Kyu Min và Mika lườm Sandy chút nữa thì sandy cháy xém lun.
_Hihi thực ra thì tui…tui …tui là fan hâm mộ của anh Koon Ham từ hồi ở Việt Nam cơ _Sandy cười trừ

_HẢ? _Mika và Kyu Min há hốc mồm ngạc nhiên

_Thật không? _Mika hỏi

_Trời, cậu hâm mộ tên mặt giặc đó á? _Kyu Min tiếp

_Ừ _Sandy gật đầu cái “Rụp”

_Vừa đẹp trai lại cao to , cực pro bóng rổ, là siêu người mẫu kiêm cầu thủ bóng rổ chuyên nghiệp nữa, tính tình thì thoái mái, cũng thoáng mà lại không lăng nhăng nên…nên tui thích Koon Ham lắm _Sandy đỏ mặt

_Oa, không ngờ bà lại yêu Koon Ham đó _Kyu Min vỗ vai Sandy

_Không….không phải yêu đâu… chỉ…chỉ là hâm mộ thui…hâm mộ thui mà _Sandy bối rối chối bay chối biến

_Ê! Mika _Ren và 2 người kia bước tới khi Sandy đang giải thích là chỉ hâm mộ Koon Ham

_Ủa! Ra rùi sao?_Mika hỏi

_Ờ, 3 người nói chuyện gì mà rôm rả thế? _Ren cười tươi

_À! Thì vì Sandy nó nói nó hâm mộ…._Kyu Min hào hứng kể nhưng ngay lập tức đã bị Sandy bịt mồm và tặng cho cái nhìn tóe lửa

_Ủa? Sandy hâm mộ gì cơ? _Koon Ham hỏi

_Hi hi không có gì đâu ạ. Anh bị thương không sao chứ ạ? _Sandy ngẩng lên nhìn Koon Ham cười trừ

_Ừ, không sao. Lần này cám ơn Sandy nhé, nhờ Sandy nên hôm nay đội ta mới thắng đó _Koon Ham xoa đầu Sandy

(Đừng lạ sao Sandy không sợ nhá, vì Sandy hâm mộ Koon Ham lắm nên bệnh dị ứng zai không áp dụng được với Koon Ham đâu ạ, ngay từ đầu lun rùi, mấy bạn đọc để ý sẽ thấy)

_Hì, em làm được gì đâu. Em nghĩ sao nói vậy thui ý mà _Sandy cười hạnh phúc

_Phải đó, tui thấy cho con milu này đi làm cổ động viên cho club ta cũng ổn đó _Kelvin chỉ vào Sandy

_Con chó cảnh nhà ai thả rông thế này? Cún, mau về nhà mau đừng có ở đây mà cắn trộm chị mày nhé, mang mày bán cho lũ buôn chó giờ, đi đi mau _Sandy nhìn Kelvin lùi lại và hất hất tay như xua đuổi

_Cô dám….._Kelvin giơ nắm đấm lên

_Thôi được rồi 2 người đừng trêu chọc nhau nữa _Koon Ham can Kevlin (Tên Kelvin này không nể nang trai gái gì đâu đấm tất đấy ạ, thế nhưng mà không hiểu sao mà không làm gì được nhỏ Sandy nhà ta )

_Vâng ạ _Sandy nhìn Koon Ham cười tươi ( ặc, nhỏ này lại dở chứng nai tơ ra roài)

_Mấy người sao cầm túi đi đâu thế này _ Mika chỉ

_A! tụi này định sang trường Teihoku đấu tập ý mà _Ren cười

_Hả? Mới rồi vừa thi đấu xong mà. 3 người không mệt sao? _Kyu Min nhìn

_Thế này thì đã nhằm nhò gì đâu, chẳng bằng 1 buổi tập của tụi này _Kelvin cười đắc trí

_Hì, tại bọn bên đấy kêu đấu mấy lần rùi nhưng bận quá không qua được nên lần này phải sang à, không sang cũng phiền với bọn đấy lắm _Koon Ham giải thích

_Té ra là vây. A! Vậy cho tụi em đi với được không? _Sandy hào hứng

_Ơ, chuyện này … _Koon Ham hơi ngập ngừng

_Giờ tụi em rảnh mà, cho em đi cùng chút đi để học tập thui mà, em hứa sẽ không làm gì đâu _Sandy nhìn Koon Ham bằng ánh mắt long lanh đầy van nài

_Ừ, tui thấy giờ về cũng chẳng làm gì, chi bằng đi chút coi cũng hay _Kyu Min cười

_Tui thế nào cũng OK _Mika cười

_Thôi được rồi, nhưng phải theo tụi này nhá _Koon Ham cười

_DẠ _ Sandy “dạ” 1 tiếng rõ to.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro