Chap 19 (p1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

GIỚI THIỆU NHÂN VẬT:

_Tên: Ngô Diệc Phi (Windy Wu)

_Tuổi: 19 tuổi (tuổi lúc Windy mất)

_Ngoại hình: xinh đẹp, thánh thiện như thiên thần. Tóc vàng, mắt xanh, da trắng hồng, môi đỏ. Cao 1m70

_Tính cách: hiền lành, dịu dàng thục nữ y như con gái ngày xưa. Nhưng đấy là bề ngoài nhìn vào thôi chứ thực chất Windy là cô gái hồn nhiên, ngây thơ, tâm hồn như của đứa trẻ vậy; là người lúc nào cũng mỉm cười - nụ cười thiên sứ

_Gia thế: Là trưởng nữ nhà họ Ngô, chị gái của Kris (Diệc Phàm), và là con dâu nhà họ Hoàng, vợ chưa cưới của Kai. Tuy cả 2 người chưa có 1 đám cười chính thức nhưng cả 2 đã đi đăng kí kết hôn rồi nên chủ yếu thời gian Windy đều ở bên nhà họ Hoàng nhiều hơn. Windy là người con gái duy nhất khiến Kai yêu nhiều đến vậy, hơn cả cậu em trai Huang Zi Tao, và cũng là người duy nhất hiểu thấu được trái tim người con trai này nghĩ gì nên nhờ vậy mới hạ gục được anh.

_Độ quậy: chẳng biết tý võ thuật nào, chỉ được cái là có 1 bộ óc cực kì thông minh

----------

Tôi yêu thần tượng của tôi

1 ngày mới bắt đầu, quá khứ của 4 năm mà Huang Zi Tao đã chôn sâu đã được mở ra cho mọi người cùng hiểu và cùng giúp nó vượt qua....Mọi người ai cũng được chứng kiến thấy 1 bộ mặt mới, 1 lớp vở vững chắc mà Tao tạo ra....tuy có ngỡ ngàng 1 chút nhưng ai cũng hiểu rằng họ phải cố gắng giúp cậu bé Huang Zi Tao này rửa trôi tất cả những kí ức buồn đau của quá khứ đẫm máu đấy đi bằng những kỉ niệm tươi đẹp khác

MẤY NGÀY SAU TẠI K.W:

_Um......hôm nay trời đẹp ghê_Tao vươn vai, hít thở không khí trong lành của 1 ngày đẹp trời.

Bầu trời trong xanh cao vời vợi không 1 gợn mây, những tia nắng nhẹ không chói gắt tí tách nô đùa khắp sân trường như những đứa trẻ hiếu động; những cơn gió nhẹ nhàng thoảng qua cuốn đi mọi ưu phiền mệt mỏi của con người; hàng cây xanh đâm trồi nảy lộc khoe sắc xanh non mơn mởn để đón 1 mùa hè rộn rã tiếng cười, niềm vui.........

_Um, nhanh thật đấy, mới đấy mà đã bao nhiêu chuyện trôi qua rồi _Luhan trầm ngâm

_Ừ, phải rồi. 1 mình là người của cả 1 tổ chức thế giới rồi đấy_Baekhyun mỉm cười nhìn lên bầu trời xanh

_Um, sau này còn nhiều chuyện có thể sẽ xảy ra nhưng mà mấy đứa phải thật kiên cường lên nhé_Kai cười, ánh mắt nhìn cậu em trai đang hòa mình vào với thiên nhiền đầy trừu mến, yêu thương

_Anh yên tâm đi, nhất định là sẽ như vậy rồi_Chanyeol khẽ gật đầu

_Mà phải nói à nha.......Hôm đấy tui nhìn Tao không chớp mắt luôn, nhìn Tao đẹp quá trời luôn. Mà sao tui thấy ông không bao giờ mặc quần sooc ngắn như Baek với Han hay mặc ấy, nhìn chân dài vậy mặc chắc chắn là đẹp lắm a...._Sehun te tởn bon chen

_Không_Tao nhíu mày

_Haha, chắc người cậu có khiếm khuyết gì nên không dám mặc sooc chứ gì? Ví dụ như teo chân, à hay là cậu cụt chân nên phải đeo chân giả vậy......haha......._Kris vừa nói vừa cười ha hả

_Yaa...aa...mi muốn chết sớm à mà dám nói ta thế hả? Ta đạp chết mi _Tao xông vào đập cho Kris1 trận túi bụi, còn Kris thì vừa cười vừa né làm nó tức xì khói

_Haha, được rồi Tao đừng rượt Kris nữa, ngã bây giờ. Kris nó nói thế thôi chứ lúc em xuất hiện nó nhìn em không chớp mắt luôn à _Kai cản Tao lại, nhìn Kris cười rõ là tươi

_Hả......này ...Kai đừng có nói linh tinh nhé, tui nhìn cậu ta đắm đuối bao giờ hả??......._Trong lúc Tao còn hơi sock 1 tý thì Kris đang hét toáng lên để biện minh cho lời nói của mình trong khi mặt thì đỏ ửng

_A! Tui chỉ bảo là nhìn em trai tui không chớp mắt thôi mà, thế hóa ra còn nhìn đắm đuối luôn cơ à?_Kai cười cười, ánh mắt nhìn Kris đầy tinh quái thách thức

_Mi.......mi........._Kris không biết là do uất ức hay do ngại mà mặt mũi đỏ bừng nhìn Kai đầy uất ức

_Haha, té ra mi mê mẩn sắc đẹp của ta à?......Đúng là đồ 35, hám trai, dê cụ _Tao đã giã đông quay lại nhìn Kris nói đểu đồng thời tự sướng về bản thân mình chút xíu

_Haizzzz....cái đồ "người đẹp vì lụa, lúa tốt vì phân" như cậu thì ai thèm mà mê mẩn chứ, cậu tưởng bở quá đấy_Kris nhìn Tao thở dài đánh thượt chán nản nói

_Mi....mi dám nói ta vậy hả?_Tao giận run người, nhìn Kris bằng ánh mắt chết chóc, kéo tay áo, sắn quần, tút giầy rượt cái tên đang phô cái bản mặt đáng ghét đầy thách thức đó chạy khắp sân trường....còn bọn kia đừng ngoài thì được 1 trận cười no bụng khỏi phải ăn cơm luôn .... (=.=)

Nói thì nói vậy thôi chứ, Tao mới chỉ tút được cái dép, còn Kris mới thủ thế chuẩn bị chạy thì nhạc chuông của Tao vang lên:

Geomeun geurimja nae ane kkaeeona

Neol boneun du nune bulkochi twinda

Geunyeo gyeoteseo moduda mulleona

Ijen jogeumssik sana wojinda

Na eureureong eureureong eureureong dae

Na eureureong eureureong eureureong dae

Na eureureong eureureong eureureong dae

Na mulleo seoji anheumyeon

Dachyeodo molla

.................

Bài "Growl" của EXO vang lên đầy sôi động cắt đứt nguồn cảm hứng của Tao (vâng, là cảm hứng đánh người ạ ='=)

(Cuộc đối thoại của Tao với người gọi bằng Tiếng Việt nha)

_Alo.... _Giọng Tao vang lên đầy khó chịu khi có tên làm phiền mình lúc này

_TỬ THAO....._1 giọng ca thánh thót trong điện thoại vang lên xuyên từ tai phải qua tai trái của Tao và có nguy cơ nó phải vô viện khám tai rất là cao

_Ớ, ai đây nhỉ? _Tao đơ 1 lúc rồi buông 1 câu hỏi mà người bên đầu dây kia bóp cái điện thoại muốn nát bét luôn

_Thằng oắt kia, mày muốn chị mày uất mà chết hả? Nhìn màn hình điện thoại xem ai kia_Giọng người bên đầu dây kia không có chiều hướng giảm volum xuống chút nào

_A....à...á......Ầy chết, chị Linh, hehe sorry chị em hay quên quá à. Sao hum nay rồng lại gọi điện đến nhà tôm thế này? Qúy hóa quá cơ_Tao nhìn màn hình điện thoại 1 chút mới nhớ ra cái tên hiện trên màn hình điện thoại là ai và mồ hôi cũng đồng thời xuất hiện trên trán, nhỏ từng giọt từng giọt; nó e dè nói bằng cái giọng hết sức nai tơ của mình với người ở đầu dây bên kia

_Hừ, đang ở đâu vậy?_Người ở đầu dây bên kia đang cố nén giận

_Dạ, Nhật ạ, keke. Em đang tận hưởng không khí cực kì trong lành ở Nhật Bản nè, thích lắm_Tao hào hứng nói

_Không khí cái gì mà không khí chứ, không khí cái con khỉ. Biết hôm nay là ngày bao nhiêu rồi không mà con không với trả khí, chị giết chết mày bây giờ? Chị cho mày 15 phút phải có mặt ngay tại quảng trường Sakura không thì quấn gói về Việt Nam luôn đi_Người ở đầu dây bên kia nói bằng chất giọng lạnh lùng như đầy uy lực rồi cúp máy cái "rụp" chẳng để nó ú ớ được thêm câu nào

Tao đứng im 1 lúc, ngoáy ngoáy cái lỗ tai có triệu chứng bị tổn thương của mình rồi quay lại đần mặt hỏi Leo:

_Leo, hôm nay là bao nhiêu rồi?

_Dạ?_Leo cũng đần mặt luôn. Không hiểu được 1 người chẳng bao giờ quan tâm tới ngày tháng như Tao giờ lại hỏi chuyện đấy có hàm ý gì nữa ==.

_Hôm nay là ngày bao nhiêu rồi_Tao nhăn mặt

_À....hôm nay là 23 ạ. 23/3 ....._Leo nhìn điện thoại nói

_23 à? 23.....23/3 sao?......CÁI GÌ? 23 Á.........._Tao lẩm bẩm 1 hồi rồi hét toáng lên

_Sao vậy Tao? _Baekhyun nghiêng nghiêng đầu ngó thằng bạn mặt mày càng ngày càng biến sắc lạ lùng kia

_Không còn thời gian nữa, chết mất. Em đi đây, bye bye _Tao vội vã chạy lại lấy chìa khóa trong áo Kai rồi chạy biến đi mất

Bóng Tao càng ngày càng xa, chỉ còn lại tiếng của chiếc xe máy phân phối lớn vang lên đằng xa xa.....Và ở sân trường cũng có 1 số bộ mặt biểu cảm....

_Thằng nhóc đó chạy đi đâu vậy? Y như ma đuổi_Kris nhíu mày bước tới hỏi Kai

_Không biết.....ngày 23 là ngày gì nhỉ?_Kai đăm chiêu suy nghĩ

_Em thấy ngày này quen quen à _Jey cũng nặn chán nhớ ra cái ngày 23 này là cái ngày gì

_Ờ! Cũng thấy quen quen thật _Leo gật gù đồng tình

_Trả có tý khái niệm nào _Rey nhăn mặt

_Hờ hờ, chịu _Key lắc đầu

_Mỗi người 1 kiểu là sao? _Kris bực mình nhìn mấy người thân thiết nhất với Tao

_Mà ai gọi Tao thế nhỉ? Quát được cả nó cơ đó, đã thế còn làm nó sợ mới ghê chứ. Kinh thật _Baekhyun thắc mắc

_Tao nói gì không hiểu _Luhan nhăn mặt

_À! Anh Tao nói với chuyện với người đấy bằng tiếng Việt ạ _Jey cười, giải thích

_Người đó anh Tao bảo tên là Linh nhỉ? _Leo vẫn đang suy tư

_A! Linh hả? Biết rồi_Kai đập tay cái "đốp" 1 cái

_Biết gì? _Kris nhìn Kai khó hiểu

_Haha, mấy đứa có muốn đi gặp người mà Tao yêu đến phát điên luôn không? _Kai nhìn bọn nó nở nụ cười cực hiền

_Yêu điên cuồng ý ạ?_Sehun mồm há hốc muốn rớt quai hàm luôn khi nghe Kai phát ngôn ra câu nói ấy hết sức nhẹ nhàng

_Sặc, cái gì đây? _Kris cũng suýt chút nữa là té nhào khi nghe Kai phát ngôn ra từ đấy

_Chẳng phải Tứ Quỷ bảo nó không biết yêu sao?_Baekhyun nghiêng đầu không hiểu

_Hì, ai bảo là không chứ? Nhưng chẳng qua là yêu như thế nào thôi _Kai cười thích thú

_Thế là sao ạ?_Baekhyun ngẩn tò te

_Tới đấy thì sẽ rõ ngay thôi _Kai nói, gập điện thoại lại sau khi bấm tìm 1 cái gì đấy trên mạng

_Nhưng tới đâu mới được ạ?_Luhan hỏi, nhóc này chịu hết nổi tò mò rồi

_Quảng trường Sakura, phố Sagu _Kai bước đi, mỉm cười

Bọn nó thì chẳng hiểu được hàm ý của Kai là gì nhưng toàn là những đứa có trí tò mò rất lớn nên vẫn lẽo đẽo theo...mà chủ đề về nó luôn là những thứ khá thú vị nên muốn biết lắm chứ; đầu đứa nào đứa nấy cũng in 1 dấu hỏi chấm to đùng.....

Lúc đấy, tại quảng trường Sakura, phố Sagu có 1 chiếc xe phân phối lớn 250cc màu đen bóng loáng lao vun vút trên đường, lượn lách qua dòng người đông đúc và tiến thẳng vào trung tâm quảng trường Sakura......

"KÍTTTTTTTTTTTT........"

Tiếng phanh se gấp thắng xuống đường khiến mọi người rợn tóc gáy

Tao đỗ xe lại, cởi bỏ mũ bảo hiểm rồi phóng thẳng vào bên trong trước những ánh mắt ngạc nhiên, ngỡ ngàng lẫn sợ hãi cũng có.....

(đoạn hội thoại dưới đây bằng Tiếng Việt nhé)

_ "Rầm" Em tới rồi đây _Tao hớt hải chạy vào, đẩy cái cửa 1 cách phũ phàng

_Hừ, 14 phút 59 giây_1 người khuôn mặt đằng đằng sát khí nhìn vào đồng hồ rồi nhìn Tao 1 cách man rợ khiến nó sởn tóc gáy

_Hì, còn thừa hẳn 1giây mà chị _Tao cười trừ

_Xì, em giỏi lắm. Có biết là chỉ chút nữa là người ta truất quyền thì đấu của đội mình chỉ vì cái tính đãng trí của em không hả Tử Thao? _Người đó hét lên, mắng xối xả vào mặt nó

_Hixxxx, em quên mất mà, em đâu cố ý đâu. Chị Linh, em thề em hứa em đảm bảo từ giờ không thế nữa _Mắt Tao long lanh, chớp chớp giơ tay lên thề nhìn người đối diện đầy vô (số) tội

_Cậu chỉ được cái dẻo miệng thôi, biết đã quên bao nhiêu lần rồi không hả?10 buổi thì quên đến 11 buổi thì thề thốt cái gì chứ?_Người mà Tao gọi tên Linh đó kí cái rõ đau vào đầu nó

_Au ui, đau quá_Tao ôm đầu rên (dạ, thằng này đang giả nai đấy ạ chứ bình thường có bị chém nó còn chưa chắc đã nhỏ giọt nước mắt nào nữa là khóc)

_Được rồi mà chị hội trưởng, chị tha cho Tử Thao đi để em ấy còn vào hóa trang chứ không muộn mất _ 1 người khác tiến tới vỗ vai Linh. Đó là 1 cô gái với gương mặt khá hiền lành

_Hừ, được rồi. Thao, em cứ liệu hồn đấy, thi xong rồi chị xử mày tiếp _Linh liếc xéo nó rồi bước ra ngoài

_Hehe, em yêu chị Ryu nhất, chị hội trưởng ác ma_Tao hôn gió chị Ryu cũng là người vừa giải thoát cho nó 1 cái còn quay về hướng Linh lè lưỡi chêu người

_Nói gì đó Tử Thao? _Linh gắt từ bên ngoài vào

_Có gì đâu ạ _Tao chạy biến vào phòng thay đồ trước khi chị hội trưởng vào xử đẹp nó thì khốn nhưng mà miệng thằng này vẫn không quên lẩm bẩm "đúng là ác mà, tai thính thật"

_Hi hi.... _Ryu đứng cạnh 2 chị em nhà này chiến nhau mà không nhịn nổi cười khi cậu bé Hoàng Tử Thao này đã 19 tuổi rồi mà tính tình thì y như con nít vậy

Tao theo chị Ryu vào bên trong để mọi người trong đội hóa trang và thay đồ cho.Từ lúc nó tới thì mọi người không những khẩn chương hơn mà cũng nhờ có thằng bé tinh quái mà nhỏ tuổi nhất nhóm này khiến cho không khí trở nên vui vẻ hơn; mọi người cũng cảm thấy thoải mái hơn mà không bị áp lực của tâm lý nữa.....

Tao là 1 người mà nếu không biết thì rất dễ bị ghét nhưng 1 khi biết rồi, chơi rồi thì lại rất được mọi người yêu quý cùng với cái tính tinh quái, láu lỉnh nhưng thẳng thắn có gì nói đấy của nó khiến mọi người có mà muốn ghét cũng khó.......

Bên trong là vậy, còn bên ngoài quảng trường Sakura lại vang lên những tiếng xôn xao to nhỏ khi chiếc xe BMW X6 màu đen bóng loáng tiến vào khu trung tâm cùng với mấy tiếng thét, mấy tiếng suýt xoa của mấy cô nàng, chàng trai khi những người trong xe bước xuống

_Oa.....hoa anh đào nở đẹp ghê_Baekhyun reo lên thích thú khi vừa bước xuống xe thì đập ngay vào tầm mắt của cậu là cả 1 vườn hoa anh đào dài rộng thênh thang được trồng ở 2 bên đường.

Con đường Sakura này rất rộng được giải nhựa trải dài khắp nơi và đặc biệt là ở đây cực kì sạch sẽ, thoáng đãng không có 1 chút bụi bẩn hay rác nào được vứt bừa bãi

_Đưa tụi này tới đây làm gì? Đừng bảo là thằng nhóc đó chạy ra đây ngắm cảnh không nhé_Kris nhíu mày khó chịu. Thực ra là đang cực kì bực mình với mấy anh mắt hình trái tim như mấy viên đạn bắn về phía mình

_Ha, mấy đứa không thấy ở đây có rất nhiều người ăn mặc khá kì lạ sao? _Kai cười, chỉ tay về phái khu trung tâm chính mà tất cả đang tiến tới

_Ủa, mà ở đây có tụ tập cái gì mà đông dữ vậy?_Sehun nhìn thấy mấy đoàn người cứ lũ lượt kéo về khu trung tâm mà không khỏi tò mò

_Mấy người ở đây ăn mặc cổ quái vậy? _Chanyeol nhíu mày

_A! Cái này tui biết, có nghe rồi. Cái này là 1 trào lưu khá phổ biến ở Nhật Bản đấy, người ta gọi đó là cosplay _Luhan nhìn mấy người đó ngẫm nghĩ 1 lúc rồi cũng nói

_Cosplay??? _trên mặt Baekhyun hiện 1 dấu hỏi to đùng

_À! Phải rồi. Thảo nào, cái này ở Nhật Bản thịnh lắm đấy. Cosplay nói đơn giản nôm na là hóa trang thành nhân vật truyện tranh hay bất cứ ai mà bạn yêu thích thôi ý mà _Sehun giải thích

_Phải rồi, chính xác_Kai gật đầu đồng tình

_Oa, nghe có vẻ thú vị nhỉ? Vậy là Tao đang ở trong đó sao ạ?_Baekhyun hào hứng hỏi Kai

_Um, vào thôi. Sắp tới giờ biểu diễn rồi đó_Kai mỉm cười, nhìn đồng hồ rồi kéo cả lũ đi vào phía bên trong

Bên trong khi trung tâm được đã được dựng sẵn hẳn 1 sân khấu lớn, cực kỳ hoành tráng, lộng lẫy; phía dưới có 1 hàng ghế màu đỏ và bàn phủ khắn trắng dành cho ban giám khảo.....

Mấy đứa tụi nó cũng không khó khăn lắm khi đi lên phía trước và sí được 1 trỗ đứng cực chuẩn để xem buổi biểu diễn khi mà tụi này xài mỹ nam kế khiến cho mấy đứa con trai, con gái thấy tụi nó là cứ dạt sang 1 bên tránh đường cho tụi nó đi như là vua chúa ý.....mà tụi nó có làm gì đâu, chỉ mỉm cười thôi mà.....

Người dẫn chương trình trong bộ đồ cosplay nhân vật Sakura của bộ truyện Naruto rất nổi tiếng bước ra chào khán giả rồi giới thiệu 1 chút về thể lệ buổi diễn cũng như thành phần ban giám khảo....và cuối cùng là tuyên bố buổi thi bắt đầu cũng là lúc bên dưới rất cả rộ lên những tiếng vỗ tay, những tiếng hô hào cổ vụ cho đội của mình......

Buổi trình diễn bắt đầu với rất nhiều nhóm tham gia như: Nhật, Hàn, Mỹ, Anh,.....đã tái hiện lại rất sống động và cũng y như thật những bộ manga nổi tiếng như: sakura, naruto, vampire knight, magic knight,.....khiến cho khán giả ở phía dưới không khỏi trầm trỗ thán phục vì những hiệu ứng tụi các nhóm tạo nên. Dù mấy đứa tụi nó không phải là dân nghiền manga như Tao hay như mấy bạn ở đây nhưng cũng bị cuốn hút bởi những màn biểu diễn rất kì công, tỷ mỉ mà chất lượng đó của các nhóm.....

_Lễ hội cosplay 1 năm chỉ tổ chức có 1 lần thôi, nó quy tụ tất cả các đội cosplay giỏi nhất các nước để đại diện thi đấu tại đây thi với nhau rồi chọn ra 1 đội xuất sắc nhất để trao giải. Và hôm nay chính là ngày đó, Tao nó đã hào hứng từ mấy tuần trước rồi nhưng do nhiều việc và tính đãng trí nên quên mất đấy. Với Tao cuộc thi này quan trọng lắm đấy, nó yêu manga lắm mà_Kai cười, giải thích

_Ồ! Vậy Tao đâu rồi ạ? Sao em không thấy?_Baekhyun ngó ngang ngó dọc kiếm Tao

_Ha, chắc là đội Việt Nam chưa diễn, đợi chút nữa sẽ thấy thôi _Kai cười hiền

_Hả? Tao cũng tham gia chương trình cosplay này sao? _Sehun không khỏi ngạc nhiên

_Ừ, đương nhiên rồi. Tao nó yêu manga còn hơn cả cuộc sống của mình cơ mà nên nó sẽ không bỏ lỡ cơ hội này đâu. Đội của nó phải cố gắng lắm mới có thể trở thành đại diện danh giá cho Việt Nam tham gia cosplay toàn thế giới đấy_Kai khẽ gật đầu

_Ồ! Hay à nha, em muốn coi xem Huang Zi Tao đó sẽ cosplay như thế nào quá à _Sehun cười đầy thích thú

_Tao đúng là 1 con người luôn khiến cho người khác tò mò mà _Chanyeol khẽ mỉm cười

_Phải rồi, là 1 người rất thú bị _Luhan khẽ mỉm cười. Có lẽ vì cậu cũng cảm thấy vậy, từ khi Tao xuất hiện trong cuộc sống của mình Luhan cảm thấy nó như là 1 món ăn được thêm muối vậy; mặn mà và đầy ý nghĩa chứ không nhạt nhẽo như trước nữa

_Tới rồi_Kai nói, hướng ánh mắt lên sân khấu khi người dẫn chương trình giới thiệu

_Vâng, thưa các bạn vừa rồi là 1 màn trình diễn cosplay manga Inu Yasha của Nhật Bản. Và tiếp theo sau đây chúng ta hãy tới nhóm cosplay Việt Nam_1 đất nước nhỏ mang hình chữ "S" nhưng ta hãy xem họ làm được gì và manga tới cho ta 1 màn cosplay như thế nào ạ!!!!.....Xin mời nhóm cosplay Việt Nam_người dẫn chương trình nói bằng chất giọng rất dễ thương và vui vẻ

Cùng lúc đấy trên sân khấu được thay phông nề khác, những dụng cụ diễn cho nhóm cũng được khiêng ra và rồi ánh đèn sân khấu vụt tắt, bên trên và dưới khán đài tối om....

Từ trên sân khấu ta có thể thấy thấp thoáng 3 bóng người bước lên, họ tới thử trống, bass, guita rồi cuối cùng là 1 người nữa, là 1 cô gái bước lên sân khấu...giọng cô hơi trầm nhưng âm điệu lại khá cao, cô nhìn khán giả và mọi người rồi nói:

_Xin chào, chúng tôi là blast

Cùng lúc với tiếng nói của cô gái thì ánh đèn sân khấu được bật lên, sáng rực rỡ.......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro