1 THÁNG TRÔI QUA
Mọi thứ bắt đầu vào guồng quay của nó, mọi chuyện trong tương lai như thế nào đã được sắp đặt từ trước và giờ chỉ còn chờ chúng nó hoàn thành nốt đoạn đường cuối - đoạn đường mà 4 năm liền vẫn luôn được che phủ bởi 1 lớp sương mù......1 sự phản công lớn để chốt lại cái quá khứ đeo bám tất cả 4 năm liền.......
_Anh Kai, 1 tháng rồi, kế hoạch tiếp theo là gì đây ạ?_Sehun hỏi
_Um, mấy anh, tụi nhóc này tập ổn thỏa cả chứ? Sao cho chúng nó hoàn thành khóa luyện nhanh vậy? _Kai quay lại hỏi mấy ông chồng của Tao
_Khi thực chiến sẽ rõ chúng nó như thế nào thôi _1 người chồng của nó cười đầy ẩn ý
_Hừ, tốt ngoài sức tưởng tượng luôn ấy chứ. Thấy rồi đó, tụi nó hoàn thành khóa luyện tập chỉ trong vòng có 3 tuần thôi. Mấy đứa chúng mày toàn 1 lũ quái vật y như nhau_Anh Ai thở dài
_Chậc, chứ không phải họ thông minh hơn anh tưởng sao? _Tao tặc lưỡi
_Này, em đang chê chồng em kém cỏi đó hả? _Anh Ai nhíu mày nhìn nó mồm thì vẫn vừa ăn vừa nói, tay thì bốc bim bim, mắt thì vẫn dán vào quyển truyện tranh không rời
_Ô! Hay nhỉ? Sao anh biết hay vậy ta? Mà em bảo em là vợ mấy người bao giờ vậy? Thua anh Kai thê thảm vậy còn nói, đợi trăm năm nữa đi thì may ra em sẽ suy xét lại _Tao nói 1 cách không thể hồn nhiên hơn, bĩu môi nhìn mấy tên chồng hờ kia
_Haizzzzzz........._10 thằng chồng của Tao thở dài ngao ngán+ buồn chán khi nhớ tới trận đấu đây. Cứ tưởng sau 4 năm chỉ nhốt mình trong căn phòng tối thì Kai sẽ suy giảm sức mạnh nhưng ai dè là 4 năm liền Kai không hề giảm sức mạnh mà còn tăng lên hơn, khó đoán hơn hồi trước rất nhiều......
_Anh Kai, anh nói kế hoạch tiếp theo ta phải làm gì nữa đi ạ!!_Luhan lên tiếng
_À hà....thực ra là chẳng có kế hoạch nào cả, anh có nghĩ đâu_Kai cười vô (số) tội
_Hả?......_Mấy cái mồm ở đó đồng loạt há hốc nhìn Kai trăn chối
1 người ở đó thì thở dài vì hắn biết trước là sẽ vậy
1 người nữa thì vẫn thản nhiên ăn, đọc manga như đây chẳng có gì to tát, thờ ơ nói:
_Chậc, biết ngay sẽ là thế mà......Mấy người đừng nhìn mặt ảnh mà tin anh ý quá là khổ đấy, tui đã bảo rồi còn gì, anh ý không chỉ giống tui về ngoại hình đâu mà còn cả cái tính cách nữa như kiểu nước đến chân mới nhảy là điển hình nhất...
_Haha, đúng là chỉ có em trai là hiểu anh nhất thôi à
Hai anh em nhà này nhìn nhau cười toe toét còn bọn kia thì nhìn nhau bất lực chán hẳn luôn với anh em nhà này. Nhất là Luhan nhà ta thì sụp đổ hẳn luôn hình tượng của Kai trong mình
_Này, thế giờ tính sao? Đừng hù mấy đứa nữa_Kris nhíu mày nhìn Kai
_Ha, để nghĩ đã_Kai cười đầy ẩn ý, đặt mình xuống ghế
Kai ngồi ung dung vắt chân lên ghế nghĩ ngợi gì đó, cả gian phòng thì im thin thít, tất cả đều hướng ánh mắt mình vào anh đầy trông đợi có mỗi nó thì chẳng bận tâm lắm ngồi nghiền cuốn truyện và anh Kai thì cứ bình thàn như không ý......
Nhìn khắp nơi, từ trần nhà xuống dưới đất, từ trái sang phải khiến tụi kia nhìn theo muốn chóng mặt đau đầu luôn với cái kiểu nghĩ này của anh....Cuối cùng, sau 1 hồi thì ánh mắt đấy lại dừng đúng tại chỗ cậu em trai mình, suy nghĩ 1 chút rồi tự dưng Kai mỉm cười rõ tươi nói:
_Ha, có rồi_Kai đứng dậy bước tới chỗ Tao
_Cách gì? Đừng có dỡn chơi tụi này nha_Anh Ai nhíu mày
_Không, có thật mà. Nó ở đây _Kai giật quyển truyện trong tay Tao dơ lên
_A! Truyện của em, trả đây _Tao với với quyển truyện
_Hơ, anh ơi, truyện của Tao thì liên quan gì tới kế hoạch lần này chứ ạ?_Sehun đần mặt
_Hậu duệ của Nurarihyon_Chanyeol đọc tên cuốn truyện anh Kai cầm trên tay
_Ha, phải. Kế hoạch nằm ở đây. Ta sẽ tạo ra 1 " bách quỷ dạ hành" như trong này nè_Kai cười chỉ tay vào cuốn truyện
_Là như thế nào ạ ?_Baekhyun nghiêng đầu không hiểu
_Nói nôm na là như thế này: cách chiến đấu của chúng ta là tấn công chính diện luôn, chẳng phải kiếm cửa sau làm gì, phiền phức lắm. Tao, em sẽ là "thống soái" của "bách quỷ dạ hành'' nhé, anh với Kris sẽ hỗ trợ cho em. Chúng ta sẽ tạo nên 1 "bách quỷ dạ hành" đi theo hỗ trợ "thông soái" tiến vào trong bằng cửa chính. Ok?_Kai giải thích
_Hô, hay đấy nhở, nghe được đấy. Nhất trí luôn _Tao hào hứng. Gì chứ cứ có liên quan tới truyện của nó là nó ok luôn mà nó cũng tin tưởng hai nó lắm nên chẳng có gì phải lo cả
_Mọi người có ý kiến gì không?_Kai quay lại hỏi tụi kia
_Chậc. Tao đã đồng ý thì tụi này cũng chẳng có ý kiến gì cả_Mấy ông chồng của nó sau khi hội ý với nhau cũng nhất trí đồng ý (hơ, không biết mấy ông này là đồng ý thật hay là vì dại trai đây nữa à ==.)
_Hơ, cái cách này có ổn thỏa không ạ? Lấy từ trong Manga ra thì......_Luhan ấp úng nói
_Đây đâu phải là lần đầu tiên đâu mà, yên tâm đi Han. Thằng này nó nói thì nói thế thôi chứ không phải là không có tính toán gì đâu_Kris sau 1 hồi im lặng cũng lên tiếng
_Nếu Kris đã nói vậy thì tui cũng nhất trí thôi, chẳng có ý kiến gì cả_Chanyeol cười
_Ha, tui cũng không ý kiến gì cả_Sehun đồng tình
_Em thấy cũng chẳng có vấn đề gì cả, nghe cũng thấy thú vị đó chứ_Baekhyun cười, hào hứng
_Haizz....vậy em cũng cứ nghe theo vậy _Luhan thở dài
_Vậy là nhất trí thế nhé_Kai gật đầu
_Anh Kai_ Tứ quỷ bước vào
_Ừ, chuyện gì vậy?_Kai quay lại
_Dạ, anh với mọi người lên trên đi ạ. Có mấy đoàn người tới bảo theo lệnh 10 người cha nuôi của anh Tao với anh tới bảo chuyển đồ ạ _Jey nói
_Ố, đồ gì vậy?_Tao đần mặt không hiểu
_Đã chuyển tới rồi cơ à? Nhanh thật! Mấy đứa lên trên thôi _ Kai khẽ nở nụ cười đầy ẩn ý
...........................
PHÒNG KHÁCH NHÀ TAO:
_Cậu chủ
Mấy người mặc đồ đen khi thấy tụi nó bước ra đều cúi chào hành lễ
_Nhị thiếu gia_1 người con trai trẻ, khuôn mặt thanh tú, tóc vàng mắt xanh, ánh mắt sắc nhọn đeo kính cận, bận trên mình 1 bộ yukata màu đen bước tên chào Tao
_Anh là......_Tao nghiêng đầu nhìn mặt người con trai trước mắt, nó nhìn quen nhưng chịu không nhớ được là ai
_Ryuki...._Kris bước lên nhìn người con trai đó
_À! Cậu Kris, lâu lắm không gặp _Ryuki cúi chào
_À há, nhờ rồi, là Ryuki hả? Ryuki Hanashita, phó bang chủ bang Yukata vùng quan đông phải không?_Tao đã nhớ ra người con trai có khuôn mặt cực hiền nhưng bên trong thì không yếu đuối chút nào trước mặt mình
_Dạ, tôi thay mặt bang chủ tới chuyển đồ cho nhị thiếu gia và mọi người ở đây ạ _Ryuki khẽ gật đầu
_Ồ, vậy cho ta xem cho nuôi mang gì tới cho tụi này nào_Kai mỉm cười bước lên
_Đây là số vũ khí chuyên dụng gồm súng các loại, đạn, đao, kiếm......cho mọi người _Ryuki vừa nói vừa phẩy tay ra hiệu cho bọn đàn em mang mấy hòm đựng vũ khí lên
_Rất tuyệt. Chuyển lời cảm ơn của bọn tôi tới cha nuôi nhé, anh vất vả rồi_Kai gật đầu cám ơn
_Không có gì_Ryuki lui xuống
_Tôi là người đại diện của nha họ Hawashima của cậu chủ Ai Hawashima theo lệnh của ông chủ mang tới đây những bộ quần áo được thiết kế đặc biệt chuyên dụng cho các cậu mặc trong lần này _Người địa diện bên nhà anh Ai bước lên
_Tôi là người bên nhà Kenshini của cậu Takashi. Tôi theo lệnh ông chủ chuyền đồ tới theo sự yêu câu của cậu Kai với côn của cậu Kris và cậu Kai, đao của cậu Chanyeol, kiếm của cậu Sehun và cậu Luhan do cậu Kai chuyển tới đã được ông chủ cho người sửa lại cho nó tốt hơn rồi ạ, roi này của của cậu Baekhyun và cậu Tao cùng với dụng có khác dành cho các cậu chủ và Tứ Quỷ ạ
_Tôi là người đại diện bên nhà họ Hang của cậu chủ Hang Kang Ukey. Ông chủ sai tôi chuyển những chiếc Ipad mới này tới cho các cậu để các cậu tiện dùng
_Tôi đại diện cho nhà họ Jung của cậu chủ Jung Jinshi nghe theo lệnh ông chủ chuyển những tấm thẻ này tới. Những tấm thẻ này đã được ông chủ làm theo yêu cầu của cậu Kai, nó có thể mã hóa và mở được bất cứ cánh cửa nào của "W"
_Tôi bên nhà họ Kang của cậu Kang Hangwa, được lệnh của ông chủ chuyển thiết bị này tới cho mọi người ạ. Đây là tai phone không dây, công nghệ mới nhất được chuyền qua tần số nhất định do nhà họ Kang chúng tôi chế tạo đặc biệt theo yêu cầu của cậu Kai
_Tôi bên nhà họ Dương của cậu chủ Dương Vũ Gia Phong. Theo lệnh cậu chủ chuyển lại súng đặc biệt này tới đấy. Những khẩu súng này để được chế tạo dựa trên sở trường và những giữ liệu của các cậu để nó phù hợp cho các cậu sử dụng tốt nhất có thể
_Tôi tới từ nhà họ Jone của cậu Jone. Tôi theo lệnh của ông chủ chuyển cho các cậu thiết bị định vị toàn cầu. Nó có thể cho ta thấy được vị trí của bất kì ai mang con chip này bên mình
_Tôi tới từ nhà họ Kim của cậu Kim Junsuk, chuyển con chip có chứa bản đồ điện từ toàn bộ khu vực và sung quanh tòa nhá "W" trong này cho cậu theo lệnh của ông chủ ạ
_Tôi là người của nhà chính Otakana của cậu chủ Otakana Haruwa theo lệnh ông chủ chuyển xe moto phân phối lớn mới sản xuất này cùng ô tô chuyên dụng tân tiến nhất tới cho các cậu
Lần lượt từng người đại diện các nhà của 10 người chồng mang đồ tới cho Tao, đều là những thứ đồ tân tiến, tiện dụng, đặc biệt và đời mới nhất hiện nay....
_Hãy chuyển lời cám ơn của ta tới các cha nuôi nhé, mọi người vất vả rồi_Tao cúi đầu cảm tạ
_Dạ
Họ cúi chào Tao và mọi người rồi rút lui, đồ được mang tới đã được chuyển hết xuống nhà kho của Tao đợi ngày xuất phát sẽ dùng tới nó....
_Oa, thật không ngờ luôn à. 10 người cha nuôi của ông ai cũng giàu có, ai cũng mạnh hết nhỉ_Baekhyun nhìn đống đồ được chất đầy cả nhà kho mà không khỏi ngưỡng mộ sự giàu có của 10 người cha của nó mặc dù nhà cậu cũng giàu không kém
_Hì, có gì đâu à _Tao cười trừ
_Anh Kai, vậy bao giờ ta sẽ khởi hành đây? _Luhan hỏi
_Um, sẽ nhanh thôi _Kia cười hiền
_Tứ Quỷ đâu rồi, ra anh bảo_Kai gọi
_Dạ _Tứ quỷ bước tới
_Um, ngay trong đêm nay 4 đứa hãy rời Nhật về Việt Nam theo địa chỉ này cho anh. Anh muốn 4 đứa tới đấy cùng với người nhà họ Hoàng để đảm bảo an toàn của nhà họ Ngô cho anh. Và đặc biệt, Leo, anh muốn em hãy đảm bảo an toàn tuyệt đối cho D.O được chứ?_Kai ra lệnh
_Anh, sao lại bắt tụi em về Việt Nam lúc này? _Rey nhăn mặt
_Em muốn cùng mọi người chiến đấu cơ_Key phản bác
_Nhà họ Hoàng vốn đâu có thiếu nhân tài đâu, sao bắt tụi em về làm gì? _Jey nhăn mặt
_Bọn em không muốn làm người chạy trốn đâu. Ở đây các anh đang cần người, mà anh Kai cũng cho em tham gia khóa huấn luyện rồi đấy thôi. Tụi em không đi đâu _Leo kiên quyết
"BỐP.......BỐP......BỐP.......BỐP......"
_Mấy cái thằng này, tụi bây cứ làm như tụi bây về Việt Nam để chơi không bằng ý nhỉ? Có biết nhà họ Ngô đối với nhà ta là quan trọng thế nào không hả? Công việc bảo vệ Ngô Gia trước giờ không anh thì cũng là anh Kai làm, giờ anh với anh Kai không về được mới tin tưởng nhờ 4 đứa tụi bây mà còn bày đặt à? Tụi bây nghĩ chúng chỉ nhắm tới anh thôi sao? Cách thắng ta nhanh nhất chính là gia đình ta, gia đình chính là điểm yếu duy nhất của tất cả bọn ở đây mà Ngô gia lại luôn là người bảo hộ cho nhà ta, nên để diệt Hoàng Gia thì Ngô Gia là nhanh nhất..... có hiểu không hả? Đừng tưởng về Việt Nam là có thể sống yên ổn, không cẩn thận thì mấy đứa mất mạng luôn đó.....HIỂU KHÔNG?_Tao đánh cho mỗi thằng 1 cái đau điếng người rồi mắng cho té tát....Đúng, với nó và hai nó thì Ngô Gia cực kì quan trọng không chỉ đơn giản là vì mang ơn thôi đâu mà vì đấy là nơi đã sinh ra cho nó và hai 1 "thiên thần".........
_Dạ..... _4 thằng tiu nghỉu ôm đầu, thở dài chán nản
_Hừ, mấy đứa phải biết tự bảo vệ mình nữa nghe không? Chúng đã bị ta phát hiện thì không từ thủ đoạn nào đâu. Rõ chưa? _Tao nhìn mấy cái mặt sưng vù của tụi nó cũng không nỡ đánh nữa
Tụi Tứ Quỷ không nói gì chỉ gật gật đầu
_Được rồi, Leo, em cũng biết D.O nó có gương mặt y hệt Tao nên anh muốn em theo D.O 24/24 nhé. Bây h "W" đã bị dồn đến đường cùng nên chúng sẽ áp dụng phương pháp "giết thừa còn hơn bỏ sót" nên về tới Việt Nam anh muốn các em ngay lập tức bắt tay vào công việc, không được chủ quan. Còn 3 đứa kia hãy cùng người nhà họ Hoàng bảo vệ thật tốt cho nhà họ Ngô, ok _Kai căn dặn 4 đứa Tứ Quỷ kia
_Dạ _4 đứa gật đầu
Và đúng 12h đêm hôm đấy Tứ Quỷ đón máy bay về Việt Nam theo lời của anh Kai và Tao
Cũng trong đêm đấy có 1 cuộc gọi xuyên quốc gia của 1 ai đấy về cho 1 người nào đó rất quan trọng với mình với 1 tâm trạng khá rắc rối, ngổn ngang những suy nghĩ không có lời giải đáp.......
_Alo!!...._Giọng 1 chàng trai từ đầu dây bên kia nhẹ nhàng cất lên
_Anh đây _Giọng hắn nói với người con trai đó cũng cực nhẹ nhàng chứ không lạnh lùng hay hay gắt như bình thường
_A! Anh Phàm _Người con trai đầu dây reo lên
_Ờ, em ở nhà ổn cả chứ?_Hắn ân cần hỏi
_Dạ, mọi thứ vẫn ổn cả ạ. Bố mẹ em bảo anh Kai sẽ cho Tứ Quỷ qua đây, tại sao thế ạ? Ở bên đó có chuyện gì sao, anh có ổn không? _Giọng cậu hơi lo lắng
_Ừ, có chút chuyện thôi. Không sao đâu, ở nhà em cũng phải cẩn thận nhé, rõ chứ? Đi đâu cũng phải mang theo người đi cùng nhé_Hắn trấn an chàng trai, dặn dò
_Dạ, anh cứ yên tâm đi _Cậu khẽ cười nhẹ, có lẽ đó là 1 nụ cười hạnh phúc
_Ử, chuyện này xong xuôi anh và mọi người sẽ về Việt Nam nghỉ hè, được chứ? Muốn gặp anh không?_hắn khẽ cười
_Được quá chứ ạ, em mong gặp mọi người và anh lắm_Giọng chàng trai hào hứng hẳn lên, tiếng cười khúc khích vang lên qua điện thoại
_Khánh Thù, nếu thế thì phải ăn uống cho đủ đấy, em mà cứ ốm như xưa nữa là không được đâu đó_hắn mỉm cười vì sự hồn nhiên của cậu, nhẹ nhàng dặn dò
_Dạ, hihi. Giờ em khỏe lắm, không hay ốm nữa đâu_Giọng bên đầu dây cực kì hứng khởi
_Tốt rồi. Thế nhé, anh cúp máy đây, em cũng ngủ sớm đi, muộn rồi đó_Hắn chào tạm biệt
_Dạ, anh cũng ngủ ngon nha. Bye bye_Khánh Thù ngoan ngoãn vâng lời rồi cúp máy đi ngủ
Cúp máy, trong lòng hắn cảm thấy vô cùng thoải mái. Lúc nào nói chuyện với cậu bé Khánh Thù này cũng khiến hắn rất dễ chịu, lòng như được tĩnh lại hơn 1 chút......
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro