Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 3

Sáng, Dương Tử Kỳ và Long Tử Thiên đành phải xách cặp đến trường đại học. Ài, với hai người không thích ràng buộc như họ lại phải đi học quả là cực hình, nhưng có trách cũng không dám trách với người chủ trương việc này là Vệ sư phụ a~
Vệ sư phụ nói cái gì mà học để che dấu thân phận rồi lấy thêm kiến thức linh tinh, đương nhiên cả hai cũng không dám phản đối đành chấp nhận số phận thôi.
Vừa đến cổng trường lập tức thấy được thân ảnh làm Dương Tử Kỳ hết hồn, không ai khác ngoài Lục Ngữ Yên. Trong lòng âm thầm tự hỏi nàng đến đây làm gì. Lục Ngữ Yên như có điều cảm ứng khẽ nhìn về phía này nhưng nhờ Dương Tử Kỳ phản ứng nhanh trốn trốn sau Long Tử Thiên mới thoát khỏi kiếp nạn.
Thấy nàng ta đi xa, Dương Tử Kỳ thở phào nhẹ nhõm. Long Tử Thiên khó hiểu:
"Làm sao vậy?"

"Lục Ngữ Yên ở đây nhưng mới đi rồi."

"Sao cậu trốn?"

"Sợ bị nhận ra a~"

"Nhưng lúc đó cậu có đeo mặt nạ mà."

"Ờ he, quên quên phản xạ có điều kiện thôi."

Long Tử Thiên nhún nhún vai tiếp tục đi đến lớp nhưng bỗng thân mình hơi ngừng lại rồi lập tức bỏ đi. Dương Tử Kỳ thấy lạ nhìn về hướng Long Tử Thiên vừa nhìn, nơi đó có một cô gái áo trắng lẳng lặng đứng đó, mái tóc đen huyền xỏa dài quá thắt lưng ong, khuôn mặt ôn nhu văn nhã, đôi mắt to tròn đen láy, trên sóng mũi cao có một mắt kính tinh tế càng làm tăng khí chất thanh cao.
Phục hồi tinh thần, rồi lập tức chạy theo đứa bạn, Dương Tử Kỳ cười không có ý tốt:
"Wéo, wèo, wèo, Long Tử Thiên của chúng ta yêu máy hơn yêu người lại có đối tượng sao?"

"G, g, gì, mà có đối tượng!"

"Hừ, đừng xem thường ánh mắt của tớ nhe, nếu có ý tớ sẽ giúp cậu truy nàng."

Long Tử Thiên không còn phủ định mà lập tức hỏi:

"Thật sự?"

"Đương nhiên, nhưng có điều kiện."

"Điều kiện gì?"

"Cậu phải làm 3 việc cho tớ nha, hiện tại chưa nghĩ ra nên tạm hoãn."

"Được, một lời đã định."

"Một lời đã định."

Dương Tử Kỳ hỏi qua lai lịch của mỹ nữ, Long Tử Thiên đương nhiên nói ra hết thảy. Nàng tên Lý An Nhã, người cũng như tên văn nhã ôn nhu, nhưng gia thế lại rất lớn nghe nói là con của lão đại Thanh Ưng bang. Mà nàng luôn đối xử mọi người rất tốt, lại thêm xinh đẹp thông minh nên được bầu làm một trong bốn hoa hậu giảng đường.

Long Tử Thiên học cùng lớp với nàng, lúc đầu không để ý nhưng trong một lần vô tình đánh rơi bút máy và được nàng nhặt đưa cho. Trong lúc nhất thời, bị khí chất ôn nhu thản nhiên của Lý An Nhã đánh động, Long Tử Thiên liền "cong vèo" một cái.

Dương Tử Kỳ cười cười vỗ vai đứa bạn nói:

"Tình hình là nàng rất ôn nhu, bảo đảm theo cách của sư phụ này liền đem nàng tới tay."
--------
Và rồi, trải qua thảo luận kịch liệt lập tức định ra kế sách cực kì cẩu huyết: "Nữ hùng cứu mỹ nhân!"
Nhưng trước tiên phải chỉnh trang Long Tử Thiên lại đã. Dương Tử Kỳ dẫn nàng đến tiệm tóc chỉnh lại cái đầu luôn luôn rối bời của Long Tử Thiên, sau khi nàng bước ra ánh mắt Dương Tử Kỳ sáng lên, ừ quả nhiên là rất soái. Từ nhỏ đến lớn tên này chẳng khi nào chỉnh chu, nhớ không lầm thì lần tốt nhất là sinh nhật của nàng. Sau đó không bao lâu lại trở về hình tượng lôi thôi lết thếch. Nhưng Dương Tử Kỳ thầm may mắn là hiện tại có Lý đại ngự tỷ tác động, tên Long Tử Thiên này cuối cùng cũng chịu chỉnh chu một chút.
Nàng vừa nghĩ vừa lôi kéo Long Tử Thiên đến hiệu đồ lựa chọn. Và sau khi trải qua 1 ngày vất vả lập tức cho ra thành quả.
Dương Tử Kỳ có đôi mắt dài hẹp nhưng xa xăm lại hút hồn, khuôn mặt trung tính, dọn nữ tính ra mỹ nữ, mặc nam tính ra mỹ nam, hai phái ăn thông. Mà lúc này Long Tử Thiên lại không hề thua kém, mái tóc ngắn bù xù bị cắt bỏ lộ ra khuôn mặt tuấn tú, môi hồng răng trắng, ánh mắt to sáng lượng rõ ràng. Thân thể cao ráo khoảng 1m7 gì đó, mặc trên người một cái áo sơ mi trắng, quần jean xanh nhạt, nhìn qua rất nhẹ nhàng khoan khoái.
Hai cái mỹ nữ, một cái mặc áo đen, khí chất phóng khoáng bất cần lại tỏa ra tia anh khí tà mị, một người áo trắng phiêu dật thản nhiên, khí chất bất phàm cùng đồng hành với nhau quả là một hiện tượng khiến mấy tên mê gái sáng rực mắt. Đương nhiên cũng có mấy "nữ sắc lang" a~
Cả hai đến quán nước liền bắt gặp Lục Ngữ Yên đang ngồi cùng với một người thanh niên lạ mặt. Trong lòng Dương Tử Kỳ lại hơi hơi kinh ngạc Lục đại cảnh quan mà cũng hẹn hò? Nhưng trong sự kinh ngạc còn xen lẫn một cảm giác gì đó nàng không thể giải thích được, tựa như viên bảo thạch tuyệt mĩ bị một tên không trân trọng cầm lấy, nói chung là không thích.

Ngồi vào bàn bỏ qua ánh mắt nóng rực của nhân viên phục vụ, hai người Dương Tử Kỳ và Long Tử Thiên phân biệt gọi cà phê và chocolate nóng, sau đó cùng nhau tính kế "truy thê" cho Long Tử Thiên.

Hai người vừa là mĩ nữ lại cười nói rất "biến thái" khiến ai cũng nhìn họ kì lạ, Lục Ngữ Yên thấy ánh mắt mọi người chăm chú vào hai người kia thì cũng hơi nhìn lại. Người thanh niên đối diện thấy lạ nên hỏi:

"Ngữ Yên, em sao vậy?"

"Không."

Lục Ngữ Yên lắc đầu rồi thản nhiên bước đi. Người nọ lập tức đứng dậy:

"Để anh đưa em về."

"Không cần, tôi có thể về được cảm ơn. Tạm biệt."

Người thanh niên còn định nói gì nhưng Lục Ngữ Yên đã đi mất, hắn hơi tiếc nuối trả tiền rồi cũng ra về. Dương Tử Kỳ hơi nhìn lại, rồi cảm giác có vẻ hơi vui vẻ một ít, ai dà. Băng sơn quả là băng sơn mà.
=========== Đây là phân cách tuyến ngôi thứ nhất của Lục Ngữ Yên ==========

Ta tên là Lục Ngữ Yên, cuộc sống của ta có thể dùng 3 từ để hình dung: "rất khổ sở".

Dù ta có một Cực Âm thể hiếm hoi nhưng ông nội ta lại không có công pháp thích hợp nên hàn khí luôn luôn xâm nhập. Cứ mỗi năm là lượng hàn khí càng ngày càng trầm trọng.
Nhưng ta không chịu thua, ta cố gắng tập võ ức chế hàn khí tác động.
Nhưng dù ta có thân thể như vậy thì cha ta cũng không hề thương tiếc.

Từ nhỏ ta luôn phải làm theo ý cha mình, tập võ, làm quân nhân trong khi đó ta lại thích trở thành cảnh sát. Vì vậy một lần trong đời ta trái ý cha mình mà trở thành hình cảnh.

Với năng lực của ta, chỉ cần 3 năm ta đã thành đội trưởng. Cũng vì vậy ta gặp được "hắn" nhưng sau đó ta mới biết được "hắn" thực ra là "nàng".
Nàng là trung cấp đạo tặc, tuy nhiên khác với những đạo tặc khác muốn tránh phiền phức thì mỗi lần hành động nàng đều phát một thiếp báo. Nếu không có hành động này, thì cảnh sát sẽ nhắm một mắt mở một mắt đằng này nàng lại cao điệu như vậy nên bọn ta đành can thiệp.

Ta là hình cảnh đội trưởng nên cũng gia nhập. Dù rất nhiều lần đối đầu nhưng không ngờ trong một lần vô tình sơ ý ta phát hiện thì ra nàng là nữ. Dù thân thể của bọn ta cũng như nhau nhưng không hiểu vì sao mặt ta lại nóng bỏng nóng bỏng.

Dù có một mặt nạ che hơn phân nửa phần trên khuôn mặt nhưng nụ cười tà mị đó không hiểu vì sao lại khiến ta loạn nhịp.

Ta đang định bình tĩnh thì vô tình môi chúng ta trùng hợp thiếp vào nhau. Không biết cảm xúc khi đó của ta gọi là gì nhưng trong lòng lại cực kỳ rối loạn, lần đầu tiên ta thân mật tiếp xúc với một người hơn nữa người nọ lại là một nữ nhân.

Ta lập tức theo phản xạ đẩy đối phương ra, ta nghĩ khuôn mặt mình lúc này chắc chắn rất đỏ. Ta cố gắng bình loạn cảm xúc hỗn loạn trong lòng nhưng đối phương hết lần này đến lần khác lại ép sát ta.

Không biết vì sao lúc đó lại gần như quên mất mình có võ công, ta tùy ý nàng đến gần và có thể ngửi được mùi hương dịu nhẹ từ cơ thể nàng phát ra. Ta quên phản kháng, và đôi môi tùy đối phương xâm nhập.

Cơ thể như mất hết sức lực, đan điền vốn luôn lạnh băng băng của ta lại cảm thấy một dòng nước ấm dễ chịu nhưng chân khí lại không thể động đậy.

Đôi môi chúng ta dần tách ra. Ánh mắt đối phương rực cháy như có một đoàn liệt hỏa thiêu đốt, trong lòng cực kỳ phức tạp nên ta không biết nên phản ứng như thế nào.
Đợi khi ta hồi thần thì thấy nàng đã biến mất từ lâu.

Rồi có lần ta thay thế một người đồng nghiệp đến trường đại học điều tra một vụ án, tuy nhiên không ngờ được lại cảm giác một cỗ khí tức quen thuộc nói không nên lời làm ta ngoái đầu lại. Nhưng ta lại không thấy được gì.
Chiều hôm đó, vốn tâm tình không tốt lại gặp phải Tôn Tư một tên theo đuổi mình. Ta thừa sức nhìn ra nhưng hắn là một tên thảo niềm vui của bà nội ta nên không gì hơn đành đáp ứng hắn đi uống coffee.
Tuy nhiên không ngờ cảm giác đó lại đến lần nữa, nó xuất phát từ một thân ảnh quen thuộc khiến ta không ít lần nhìn đến. Tuy nhiên Tôn Tư lại luôn quấy rầy nhã hứng của ta nên ta đành bỏ đi, ánh mắt lại khắc sâu dung mạo của đối phương vào đầu.
=========== Đây là phân cách tuyến của ngôi thứ 3 =============
Vốn Dương Tử Kỳ định trực tiếp làm nhiệm vụ trở thành Cao cấp đạo tặc để trở về núi nhưng do bận truy gái cho Long Tử Thiên nên ở lại thành phố Lâm Hải một thời gian. Tuy nói vậy nhưng lí do thật sự có phải là nó hay là cái gì khác thì có trời mới biết.
Chiều hôm đó, sau khi ra về là ngày thực hiện kế hoạch, hai người trốn ở một bên theo dõi Lý An Nhã, mấy ngày trước cả hai đã điều tra rất kỹ con đường về nhà của Lý An Nhã. Để về nàng thường qua một công viên vắng nơi đó rất thuận tiện thi hành kế hoạch.
Lý An Nhã đang đi trên đường bỗng một tốp lưu manh chặn đường, nhíu mày. Long Tử Thiên lo lắng nhỏ giọng nói:
"Ê không phải cậu giả lưu manh sao? Mấy tên đó ở đâu ra vậy?"

"Ế, tớ không biết a! Không lẽ là lưu manh thiệt?!"

Hai người lo lắng định xông ra thì An Nhã rất trấn định, thản nhiên:

"Các ngươi muốn gì?"

"Haha, cô em thật ngây thơ chúng ta đương nhiên là muốn sắc rồi."

"Cút."

"Hừ, mạnh miệng nhỉ, tụi bây..."

Lời còn chưa dứt thì tên nọ lập tức căm miệng, hai tay che "bộ vị nào đó". Lý An Nhã thản nhiên rút chân mang giày cao gót về, mấy tên đệ tử hít một hơi khí lạnh theo bản năng "che bộ vị nào đó", mấy tên nọ còn đang thất thần thì An Nhã thản nhiên đánh mấy động tác, lập tức lớp này đến lớp khác ngã xuống.

Dương Tử Kỳ và Long Tử Thiên ở một bên nhìn thân thủ của nàng thì nuốt nuốt nước miếng, lúc đầu hai người tưởng nàng yếu đuối không ngờ là thâm tàng bất lộ. Tuy không có võ công nhưng kỹ thuật chiến đấu của nàng rất tốt nên dù là người Võ sinh viên mãn thì cũng dư sức ứng phó nói chi là người thường.

Lúc này cả hai nhìn nhau đều ăn ý lui ra sau rồi..... bỏ chạy. Về đến nhà, Dương Tử Kỳ vỗ vỗ vai Long Tử Thiên nói:

"Cậu tự cầu chúc đi. Tớ về núi đây."

"Gì. Đừng bỏ tớ vậy chứ."

Long Tử Thiên buồn bực nói. Dương Tử Kỳ nhún nhún vai:

"Ài, với nàng thì tớ không có cách đâu. Tình cảm không thể ép buộc, thuận theo tự nhiên đi."

Nhìn đứa bạn thấy được "thứ dữ" mà không nghĩa khí rút lui, Long Tử Thiên bĩu bĩu môi không thèm nói. Dương Tử Kỳ ngáp một cái tắm rửa rồi rủ Long Tử Thiên đang không tâm trạng đi bar giải sầu.
=========Bar Lux=======
Hai người lựa một chỗ vắng vẻ rồi cùng nhau cạn ly. Quán bar bỗng nhiên im bật vì người đi ra từ thông đạo Vip. Dương Tử Kỳ nheo mắt nhìn lập tức ngạc nhiên, người đó không ai khác ngoài Lý An Nhã nhưng hiện tại nàng hoàn toàn khác với lúc tại trường. Thân thể mặc đồ đen, ánh mắt sắc bén rất có phong phạm ngự tỷ hắc đạo.

Dương Tử Kỳ nuốt nuốt nước miếng, trong lòng dần đồng tình với Long Tử Thiên, hacker yêu máy hơn yêu người của chúng ta phải lòng một cô gái mà nàng ta lại là đại tỷ. Dà, khó a~

An Nhã trực tiếp đi khỏi phòng Vip, bỗng ánh mắt lướt qua chỗ hai người Long Tử Thiên một chút rồi bỏ đi. Dương Tử Kỳ nhìn theo, lại nhìn đứa bạn. Lúc nãy Long Tử Thiên không dám nhìn ánh mắt An Nhã nên không phát hiện, nàng ta có một tia kinh ngạc khi thấy Long Tử Thiên, Dương Tử Kỳ thay đứa bạn mừng rỡ, trong lòng thấy còn có hi vọng.
Vỗ vỗ vai nàng, nói nhỏ:

"Thiên, còn hi vọng. Lúc nãy An Nhã kinh ngạc khi thấy cậu cho thấy nàng để ý cậu. Phải cố gắng nha."

"Thật ư? Vậy làm sao?"

Long Tử Thiên vui vẻ. Dương Tử Kỳ nhún vai:

"Tình cảm a. Không phải ai có thể giúp mà là chính cậu đi tranh thủ. Thử theo đuổi nàng đi."

"Nhưng..."

"Đừng do dự."

"Ừm."_ Long Tử Thiên khẽ thở dài ừ một tiếng.
++
Về thôi.
Hai người trở về nhà, Long Tử Thiên trực tiếp ngã vào giường tự hỏi. Còn Dương Tử Kỳ thì lại suy nghĩ đến tình cảnh mà sáng nay khi gặp Lục Ngữ Yên. Dù biểu hiện không để ý nhưng thật ra lòng nàng lại rất rối. Nàng tự hỏi hắn là ai? Hắn với Lục Ngữ Yên là quan hệ thế nào? Là bạn trai?....Rất nhiều điều nàng tự hỏi nhưng không lời giải.
Dương Tử Kỳ là một người "ngoài phóng khoáng, trong truyền thống", "miệng hổ gan thỏ" ∑(=>=|||). Hơn nữa chuyện người khác thì rõ ràng rành mạch còn của mình thì chẳng khác nào ông mù dò đường, nàng cũng không rõ mình làm sao nữa a~
======
P/s: việc hai người Dương, Long chấp nhận nhanh như vậy sẽ có điều giải thích ở chương sao ヾ(*´∀`*)ノ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro