sieucaphethong

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

4vn.eu™ > Thư Viện 4vn.eu > Tàng Thư Lâu > Đô Thị - Khoa Học Siêu Cấp Hệ Thống - New: Chương 82 TG: Phong Điên Cuồng Tiếu Cường

4vn.eu - Nơi tràn đầy tiếng cười & niềm vui trong cuộc sống Chào lekien992. Chúc bạn vui vẻ với 4vn.eu

Mã Số Của Bạn : 31676 Nhắn Tin: 0 Chưa đọc, Total 0. $4vn: 10 [Kiểm tra] Trang Chủ Hồ Sơ Thành Viên Có Bài Mới Tìm Kiếm Chức Năng Cờ Bạc Thoát

Ghi chú đến thành viên Thư mời quảng cáo cùng 4vn.eu !!!Dịch Giả Báo Danh!!!

Community Links Pictures & Albums Contacts & Friends Thành Viên

Kiếm Trong Diễn Ðàn Show Threads Show Posts Kiếm Chi Tiết Find All Thanked Posts

Chức Năng Bài Trong Ngày Ðánh Dấu Ðã Ðọc Open Contacts Popup Khung Ðiều Chỉnh Sửa Chữ Kỹ Edit Your Details Thay Ðổi Tùy Chọn Linh Tinh Nhắn tin Theo Dõi Ðề Tài Your Profile

Go to Page...

Trang 12/16 « First < 2 8 9 10 11 12 13 14 15 16 >

Ðiều Chỉnh Kiếm Trong Bài Ðiểm: #56 19-07-2010, 10:27 AM Dương Tử

Vong linh bất tử - Dê chết thuần khiết Dương gia đại công tử Trọng sắc khinh bạn Tham gia: Jul 2009 Đến từ: Quang.binh Bài gởi: 1,813 $4vn: 36,089 [Chuyển khoản] [Kiểm tra] Thanks: 157 Thanked 52,230 Times in 1,562 Posts

-------------------------------------------------------------------------------- Siêu Cấp Hệ Thống Tác giả: Phong Điên Cuồng Tiếu Cường Version 1.X Chương 62: Trụ sở huấn luyện.

Dịch: Ngạo Thiên Môn Nguồn: Sưu tầm

Tinh anh quân huấn đã bắt đầu khai mạc, giống như thi đại học vậy, tất cả lễ tiết đều hình thành theo một quy trình vận chuyển cố định với tốc độ cao.

Ngoài tiêu chuẩn ra, chủ yếu là theo ba phương diện đức trí thể khảo sát, đối với đại học Thủy Mộc mà nói. Đức cùng trí có đôi khi căn bản là không tồn tại vấn đề gì hết, bởi vì có thể thi đậu Thủy Mộc, cũng đã chứng minh ngoài trí lực là vô cùng không tồi rồi, đại bộ phận đều là bị vướng ở điểm thể năng mà cuốn gói đi về.

Trước kia, nói đại khái, học sinh có thành tích tốt, mỗi ngày trừ học tập ra thì cũng là học tập, đám người này chân yếu tay mềm giống như mấy bé gái vậy. Tới lúc tuyển chọn tinh anh quân huấn, những người này thường đều khó có thể đạt tiêu chuẩn, ngay cả tư cách đi tham gia quân huấn cũng không có. Mặt khác, đề cử của lão sư trong trường cũng chiếm được một bộ phận rất là quan trọng.

Theo xu thế tinh anh quân huấn càng ngày càng được coi trọng, mọi người cũng đều bắt đầu từ từ rèn luyện thân thể của mình, có vài người, thậm chí từ lúc học trung học đã bắt đầu chuẩn bị. Chủ yếu là để cho mình có một thân thể đủ tư cách, đến lúc đó lúc tuyển lựa, có thể vượt qua. Đương nhiên, nếu như không thể tuyển, ít nhất bản thân rèn luyện, dù sao cũng không có chỗ nào xấu.

Lại nói tiếp, gặp phải khó khănm mà vẫn có thể kiên trì rèn luyện thân thể. Dù sao cũng rất ít, hàng năm số học sinh bởi vì thân thể không đạt tiêu chuẩn mà bị loại, cơ hồ chiếm lấy hơn một nửa số học sinh báo danh rồi.

Tuyển chọn bắt đầu rồi, vì vậy thao trường ngày thường không thấy bóng một ai. Bây giờ cả ngày đều trở nên náo nhiệt, tất cả mọi người đều tới rèn luyện vài ngày chuẩn bị kiểm tra thể năng. Dù sao, nước tới chân mới nhảy, không lụt thì cũng phải ngập mà thôi, ít nhiều gì cũng có chút hiệu quả, cùng lắm thì gia tăng một chút lòng tự tin cho mình.

Hệ khoa học thần kinh vốn chỉ có một chuyên ngành, mà chuyên ngành này cũng chỉ có một ban, nhân số cũng không nhiều, vài người mà thôi. Giáo sư Lý Trọng Văn coi trọng Hàn Phong như vậy, sớm đã đem hắn coi là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm, đưa hắn vào danh sách đề cử, cũng không có gì kỳ quái.

Hàn Phong suy nghĩ một chút, cũng đưa ra quyết định.

Nếu Lý Trọng Văn đã nhìn trúng mình, thì cũng không cần phải cô phụ ý tốt của hắn. Dù sao quân huấn chung quy tiến hành ở trường học hay bộ đội, đều giống nhau thôi, không ảnh hưởng gì hắn hết. Mà cái này, cũng không phải là nguyên nhân chủ yếu khiến cho hắn hạ quyết tâm.

Hàn Phong quyết định tham gia tinh anh quân huấn, là vì hắn nghe nói địa điểm quân huấn chính là trụ sở huấn luyện của quân khu Bắc Kinh. Mà trụ sở huấn luyện này, trùng hợp chính là trụ sở huấn luyện năm đó hắn thụ huấn.

Mới đó 20 năm thôi, đã là cảnh còn người mất.

Cuộc sống bây giờ của Hàn Phong cùng cuộc sống trước kia, cơ hồ không có bất cứ cái gì liên quan.

Những gì đáng giá để lưu luyến ở kiếp trước cũng không nhiều, cho nên sau khi Hàn Phong sống lại, cũng không có tận lực tìm lại bước chân năm xưa của mình. Thậm chí hắn còn có ý tránh né. Lần trước ngẫu nhiên nhớ tới Ngụy Kỳ, chủ yếu là bởi vì Ngụy Kỳ đối với tình huống của hắn căn bản hoàn toàn không biết gì cả.

Nhưng mà có một số việc, tận lực tránh đi, trong lòng nhưng lại càng thêm hoài niệm. Rất nhiều thứ cùng nhiều người trong kiếp trước, bây giờ vẫn thường xuyên di động rõ ràng trong đầu Hàn Phong.

Lúc này đây sau khi nghe được tên trụ sở huấn luyện, khiến cho hắn nhớ lại rất nhiều. Dù sao, Hàn Phong có thể nói là ở nơi nào hắn lớn lên, thì mỗi ngõ ngách khắp nơi, cũng đều ghi lại thân ảnh của hắn cùng các chiến hữu.

Những tên gia hỏa này, nếu như không giống như những gì mình hoài niệm lúc trước. Bây giờ hẳn là sống không tồi rồi."

Nghe nói Hàn Phong được chủ nhiệm hệ khoa học thần kinh đề cử vào danh sách, cả ba người khác trong phòng ngủ hâm mộ không thôi. Bọn họ đã có thể xác định, Hàn Phong tiến vào tinh anh quân huấn, là chuyện chắc chắn khỏi phải bàn rồi. Mặc dù còn có kiểm tra thể năng, nhưng cái tên biến thái Hàn Phong này mà còn phải sợ kiểm tra thể năng nữa sao?

"Nguyên lai mày đã sớm có kế hoạch a!" Lý Vượng nghĩ tới gì đó rồi gật đầu nói, "Sớm biết thế tao cũng tìm một môn chuyên nghiệp rồi. Ai, thật sự là khi núi không hổ, thì khỉ xưng vương a!"

"Nhảm~ lười như mày, cho dù tìm được một môn chuyên nghiệp, cũng đừng mơ nhận được đề cử." Hứa Lâm Hổ đả kích một cách vô tình.

"Lấy thực lực của Phong tử, muốn tham gia tinh anh quân huấn, đặt vào chỗ nào thì cũng vậy thôi." Sở Suất nói, "Hy vọng đến lúc đó, phòng ngủ 301 chúng ta đều có thể tham gia đầy đủ. Vượng tài, mày cũng cố gắng lên đi, đừng để đến lúc đó cả phòng ngủ, chỉ còn thừa lại một mình mày cô đơn tại chỗ này."

Lý Vượng trịnh trọng gật đầu: "Uhm, tao sẽ cố gắng, đi bộ đội quân huấn, ngẫm lại cảm giác được có chút nhiệt huyết sôi trào a!"

**************************

Phòng ngủ 301, Hứa Lâm Hổ, Sở Suất cùng Hàn Phong 3 người đang thu thập đồ đạc.

Hứa Lâm Hổ đem những thứ cần thiết thống nhất nhét vào trong ba lô, đồng thời nói: "Tiểu tử Vượng tài trốn đi đâu rồi."

Sở Suất thở dài: "Phòng ngủ chúng ta, chỉ có hắn là không trúng tuyển, hẳn là trong lòng hắn khó chịu lắm."

Kết quả tuyển chọn đã có, trừ Lý Vượng ra, 3 người khác trong phòng ngủ 301 đều trúng tuyển. Hôm nay đúng là ngày xuất phát, Lý Vượng đã sớm rời giường ra khỏi phòng rồi.

Hàn Phong: "Kỳ thật, tụi bây đem chuyện này coi trọng quá. Cái này bất quá chỉ là một hình thức thôi, chỉ cần bình thường mình chú ý bồi dưỡng năng lực bản thân, đi hay không có quan hệ gì cơ chứ!"

Đối với lời Hàn Phong nói, Sở Suất cùng Hứa Lâm Hổ hai người cũng không dám cẩu thừa nhận. Mặc dù Hàn Phong nói cũng không sai, nhưng trên thực tế, thông thường lại có hai nghĩa. Đạo lý này, so với thi đại học giống nhau vậy, tất cả mọi người đều muốn thi đậu đại học trọng điểm. Chỉ có thể nói, Hàn Phong là loại "khác người" Mà thôi.

Trầm mặc trong chốc lát, tất cả mọi người đều thu thập đồ đạc hoàn tất.

"Phong tử, sao mày đem ít đồ vậy?" Hứa Lâm Hổ thấy túi của Hàn Phong chỉ bằng một nửa túi của mình. Hơn nữa nhìn bộ dáng Hàn Phong đứng lên vô cùng thoải mái, bèn hỏi thử.

"Chúng ta là đi quân huấn, tụi mày tưởng là đi du lịch hả, đem một 7,8 cái, cũng không dùng tới. Tao dám khẳng định, cho dù bây giờ tụi mày mang theo, đến lúc đó khẳng định cũng không cho mang nó tiến vào quân doanh." Nhắc tới kinh nghiệm cuộc sống quân doanh, cũng không phải Hứa Lâm Hổ cùng Sở Suất có thể cùng Hàn Phong so sánh được.

Sở Suất suy nghĩ một chút, cảm giác được Hàn Phong nói rất có đạo lý. Vì vậy mở ba lô ra lần nữa, đem mấy thứ mình cho rằng không cần dùng tới, toàn bộ bỏ ra.

Hứa Lâm Hổ thấy thế, cũng không nhiều lời liền học theo, lập tức đem ba lô của mình giảm tải một nửa.

Cuối cùng, sau khi để lại vài chữ cho Lý Vượng, bọn họ ba người lưng đeo ba lô, đi tới chỗ tập hợp.

Có tư cách tham gia tinh anh trong tinh anh quân huấn, nam nữ đều nhau mỗi bên 30 người. Đây là những người tuyển chọn trong số mấy ngàn tân sinh, chất lượng tương đối cao.

Chờ một lát, 60 người này, đều cùng các học sinh của trường khác giống nhau tới quân khu Bắc Kinh, lên xe chuyên dụng, chạy tới trụ sở quân huấn.

Nam sinh Thủy Mộc hàng một, nữ sinh hàng hai, hai hàng tạo thành một đội. Đội trưởng cùng phó đội trưởng do trường học chỉ định thành viên trẻ tuổi đảm nhiệm. Mà hai đội trưởng, thì sẽ ở trong các học sinh mà tuyển lựa ra. Lần đầu, thì sẽ có một người phụ trách chủ yếu, do lão giáo sư có kinh nghiệm đảm nhiệm.

"Xem kìa, nhìn hai người mặc quân trang bên kia, chính là hai vị đội trưởng dẫn đầu lần này." Sở Suất chỉ vào chỗ không xa nhỏ giọng nói: "Hai người đều đang là nghiên cứu sinh."

Hứa Lâm Hổ nhìn thoáng qua, nói: "Cô gái kia, trông thật đẹp nha!"

Hàn Phong nghe thế quay lại, không khỏi có chút sửng sốt. Bởi vì, cô gái đội trưởng mặc quân trang kia, không ngờ chính là Dương Hi Văn tự xưng là vị hôn thê của Hàn Phong.

Chữ Ký của Dương Tử Thank là một nghệ thuật Người không Thank thì đáng ăn cục gạch

Ghét nhất bọn giả nhân giả nghĩa Văn đần

Đã có 33 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Dương Tử Danh sách cám ơn quá dài, bấm vào đây để ẩn/Hiện

anhemvankiep, blindsoul, caothedai, dautim, dkmienphi, dmtuan, donglong, dungsi, haiking, Hỏa Phụng Thần, hero303, hnv991, huyhao, Inumonoko, jet808, kekho, langrisser, levienan, mekiem, Muathitham, Mylove1981, namdelh, newteen, ngatu, nguyen162, nhapecomeo, nobody007, pasted_man, quayfa04, thedino, ThienNguyen, TomatoNe, YenLinhDieu

Dương Tử Xem hồ sơ Gởi nhắn tin tới Dương Tử Tìm bài gởi bởi Dương Tử Add Dương Tử to Your Contacts #57 19-07-2010, 10:28 AM Dương Tử

Vong linh bất tử - Dê chết thuần khiết Dương gia đại công tử Trọng sắc khinh bạn Tham gia: Jul 2009 Đến từ: Quang.binh Bài gởi: 1,813 $4vn: 36,089 [Chuyển khoản] [Kiểm tra] Thanks: 157 Thanked 52,230 Times in 1,562 Posts

-------------------------------------------------------------------------------- Siêu Cấp Hệ Thống Tác giả: Phong Điên Cuồng Tiếu Cường Version 1.X Chương 63: Ngữ xuất kinh nhân.

Dịch: Ngạo Thiên Môn Nguồn: Sưu tầm

"Nữ sinh kia là phó đội trưởng đội tinh anh, tên rất ngọt, gọi là Dương Hi Văn, là học sinh nghiên cứu quản lý học viện, lúc trước ở Mỹ đọc sách, vừa mới về nước, gia thế hiển hách, là cháu gái của tổng tài Hoàng Phổ tập đoàn. Theo tư liệu biểu hiện, nàng trước mắt còn chưa có bạn trai, bây giờ cơ hồ trở thành người tình trong mộng của tất cả nam sinh trong phòng quản lý học viện." Sở Suất nói ra tư liệu Dương Hi Văn, phương diện sưu tầm tin tức tình báo của hắn, là một dạng đặc thù riêng, "Nếu như cưới nàng, ít nhất có thể phấn đấu được trong 30 năm."

Hứa Lâm Hổ nghe hắn giới thiệu xong, nguyên bổn cái cổ đang duỗi ra nhất thời rụt lại: "Hơi bị khủng!"

Dương Hi Văn này, xinh đẹp, tài phú cùng trí tuệ, ba cái đều có, phụ nữ như vậy, Hứa Lâm Hổ nghe xong đã có chút sợ hãi chứ đừng nói tới theo đuổi. Về điểm đó, hắn rất là tự biết mình biết ta.

Sở Suất có chút thâm ý nhìn Hàn Phong liếc mắt một cái, cười nói: "Phong tử coi bộ có thể được nha."

Hứa Lâm Hổ nghe hắn nói, quay đầu nhìn Hàn Phong một chút, không biết tại sao, hắn đột nhiên cảm thấy Sở Suất nói rất có đạo lý. Ngay cả chính hắn cũng cảm giác được ý nghĩ này rất kỳ quái, vì vậy nói: "Thật đúng là không thể không nói, không hiểu sao tao lại cảm giác được Phong tử cùng nàng rất xứng đôi? Thật sự là kỳ quái a!"

Đây là một loại cảm giác kỳ quái, Hứa Lâm Hổ cảm giác được bản thân mình vô luận như thế nào cũng không thể xứng được với người phụ nữ như vậy, nhưng mà Hàn Phong lại có thể xứng đôi. Hắn cũng không biết trong nhà Hàn Phong rốt cuộc có nhiều tiền không, dù sao Hàn Phong nếu cưới Dương Hi Văn, hắn cũng sẽ không có cảm giác gì gọi là đột ngột hay là phàn long phụ phượng gì hết (Phàn long phụ phượng: ý bảo là trai dựa dẫm vào gái mà sống)

Lại nói tiếp, Hứa Lâm Hổ cũng không phải lần đầu tiên có cùng loại cảm giác này. Hắn cùng Sở Suất, Lý Vượng hai người đã sớm nói qua chuyện này. Hàn Phong bình thường rất ít nói, làm chuyện gì, cũng không hề chủ động, hình như đối với cái gì cũng không hứng thú. Người như vậy, nếu đối với người khác, sẽ khiến cho ấn tượng của người ta khẳng định là cực kỳ nội hướng, phi thường không hợp với tập thể. Nhưng mà bọn hắn lại chưa từng có loại cảm giác này, hoàn toàn trái ngược lại. Cảm giác Hàn Phong mang đến cho người ta, là cảm giác khiến cho người ta tin phục, cảm giác hắn là một bằng hữu vô cùng đáng giá để giao hảo. Điểm ấy lần đầu tiên Hứa Lâm Hổ gặp Hàn Phong đã xác nhận được.

Sở Suất nói, có một loại người, trời sinh thì đã có một loại năng lực, đó là có thể không nhận thức đến ảnh hưởng của người chung quanh, mà lại khiến cho bọn họ tự vây quanh lấy mình. Lúc gặp phải đại sự, đều muốn tìm hắn thương lượng, người như thế được gọi là nhân vật trung tâm. Hứa Lâm Hổ cảm giác được cách nói này rất thỏa đáng. Khi còn bé, lúc hắn cùng chơi đùa với bạn bè, hắn cảm giác được mình chính là nhân vật trung tâm, tử nhỏ đã là hài tử vương, có chuyện gì, cũng đều là do hắn quyết định. Sau khi tới Thủy Một, Hàn Phong thì lại trở thành nhân vật trung tâm của phòng ngủ 301 bọn họ.

Hàn Phong sau khi nghe Sở Suất nói xong, trong lòng vừa động, quay đầu lại nhìn Sở Suất liếc mắt một cái, gặp hắn cũng đang nhìn mình, trên mặt mang theo nụ cười.

Sở Suất khẳng định sớm đã biết tình hình của mình.

Đối với điểm ấy, Hàn Phong sớm cũng nên nghĩ đến. Dù sao Sở Suất đối với tư liệu tin tức tình báo phi thường mẫn cảm, đụng tới người mà mình cảm thấy hứng thú, nhất định sẽ tốn tâm tư tìm hiểu một phen. Tư liệu những người có vẻ nổi danh ở Thủy Mộc, hắn cơ bản đều có thể thuận miệng nói ra. Trước khi mình vào Thủy Mộc, ngay cả tin tức TV cũng lên, hắn không có lý do gì không tra ra tư liệu của mình.

Hàn Phong cười cười, không nói gì.

Lúc này, thời gian ước định đã đến, đội trưởng Cảnh Hạo đi tới, sau đó vỗ vỗ tay, hấp dẫn lực chú ý của mọi người rồi lớn tiếng nói: "Mọi người yên tĩnh một chút, ta là đội trưởng dẫn đầu quân huấn lần này. Ta gọi là Cảnh Hạo, mọi người trực tiếp gọi ta là đội trưởng, hoặc là Cảnh Hạo đều được. Thời gian bây giờ đã không sai biệt lắm rồi, chúng ta bắt đầu điểm danh......"

Hàn Phong quay đầu liếc mắt Dương Hi Văn bên kia một cái, chứng kiến nàng ở chỗ nữ sinh bên kia cũng bắt đầu điểm danh.

Nam sinh tổng cộng chỉ có 30 người, cho nên điểm danh rất nhanh, mọi người toàn bộ đều đủ.

Lúc các đồng học khác lên xe, Hàn Phong đột nhiên nghe thanh âm Lý Vượng, ngẩng đầu lên nhìn, thấy hắn đang ở trên ban công ký túc xá. Một bên hô tên bọn họ, một bên cầm cái quần lót màu đỏ quơ tay gào thét.

"Vượng tài ở bên kia kêu mình kìa." Hàn Phong nói.

"Ở chỗ nào?" Hứa Lâm Hổ cùng Sở Suất tìm hồi lâu mà cũng không tìm được.

Hàn Phong cười nói: "Ở chỗ ban công ký túc xá tụi mình. Haha, coi hắn cầm cái quần lót màu đỏ của hắn quơ lên kìa."

"Phong tử, tao đột nhiên phát hiện thính lực cùng thị lực của mày cũng cường hãn như nhau!" Hứa Lâm Hổ thị lực 2.0 còn muốn híp mắt, nhìn xa xa bên kia, chỉ thấy ký túc xá đích xác có một người cầm cái gì đó màu đỏ quơ quơ, nhưng hắn căn bản không thấy rõ rốt cuộc là vật gì. Nếu Hàn Phong không nhắc nhở, hắn thật không biết đó chính là Lý Vượng.

"Tiểu tử này bây giờ mới lộ diện, thật hết nói nổi!" Hứa Lâm Hổ ở xa xa làm một cái thủ thế khinh bỉ với Vượng tài, cũng không quản hắn rốt cuộc có thấy rõ hay không.

Sở Suất cũng phất phất tay nói: "Xem ra tâm tình của hắn đã khôi phục lại rồi."

"Đi thôi, bọn họ cũng lên xe rồi kìa."

Hứa Lâm Hổ nhìn lại, phát hiện chỉ còn có 3 người bọn họ, những đồng học khác đều đã lên xe rồi, thấy thế liền vội vàng chạy lên.

Hàn Phong một mình lên xe cuối cùng, liếc mắt một cái, không tìm được chỗ nào tốt.

Hứa Lâm Hổ ở một bên hô: "Phong tử, bên này!" Bên kia có mấy vị trí, Sở Suất đã ngồi vô, giờ phút này hắn vẻ mặt tươi cười một cách quỷ dị chỉ tay vào hàng ghế.

Hàn Phong đang định đi qua, đột nhiên chứng kiến ở hai vị trí phía trước, không ngờ là hai người quen, một người là Dương Hi Văn, người kia là đồng học mới của hắn Lý San San.

Lúc này, cả hai nàng, trên mặt mang theo nụ cười nhìn Hàn Phong.

Hàn Phong trên mặt lộ ra nụ cười có chút mất tự nhiên, hướng các nàng gật đầu một chút. Sau đó nhìn không chớp mắt đi tới.

Đối với Lý San San, Hàn Phong đến bây giờ cũng không thể dụng tâm bình thường để đối đãi. Hắn đã cố gắng vô số lần, nhưng mà lần nào cũng thất bại. Chỉ cần đứng trước mặt nàng, hệ thống của hắn sẽ bắt đầu xuất hiện các loại tình trạng không ổn định, khiến cho tay chân hắn thường xuyên thất thổ lập tức chuồn khỏi trước mặt nàng. Hàn Phong cũng từng tự hỏi bản thân, thật sự mình có ý tứ đối với nàng không? Nhưng hắn cũng không có tìm được đáp án.

Mặc dù nói Hàn Phong cho đến bây giờ, tâm lý độ tuổi cũng đã ngoài 40 rồi, nhưng mà ở phương diện tình cảm, hắn thật sự đúng là gà trong số những con gà.(Nguyên văn: Thái điểu trong thái điểu - DG sửa lại theo phong cách VN)

Kiếp trước, những người chung quanh hắn, đều là các đại lão gia, bình thường thì đều tập trung huấn luyện cùng học tập kỹ thuật, nghiên cứu kỹ thuật, căn bản không có cơ hội tiếp xúc phụ nữ. Đương nhiên, chủ yếu là đối với cái đấy không có hứng thú. (DG: Tội nghiệp ghê, còn nhỏ chưa biết mùi đời là gì @_@)

Sau khi sống lại, hắn ở trên giường nằm vài chục năm, cố gắng khống chế thân thể mình, cũng căn bản là không tồn tại cảm tình phát sinh cùng ai. Cho nên, bây giờ Hàn Phong tại phương diện này, vẫn là gà trong số những con gà thôi.

Hàn Phong trực tiếp đi tới chỗ ngồi Hứa Lâm Hổ chiếm lấy cho hắn, vừa lúc là vị trí phía sau hai vị mỹ nữ.

Sau khi ngồi xuống, Hàn Phong phát hiện, phía trước lập tức có mười mấy nam sinh dùng ánh mắt giết người không chút hảo ý nhìn chằm chằm vào mình. Hàn Phong từ trong mắt bọn họ có thể thấy được oán niệm rất là sâu.

"Bọn họ trừng mắt nhìn tao làm gì?" Hàn Phong kỳ quái hỏi.

Hứa Lâm Hổ thấp giọng nói: "Hắc, Phong tử, tại mày không biết, vừa rồi có biết bao nhiêu người muốn ngồi vị trí này, tao phải mất khí lực rất lớn mới chiếm được cho mày đó."

Sở Suất cũng tiếp cận lại, nhỏ giọng nói: "Mới vừa rồi hai vị này cũng không phải ngồi ở đây, chỉ mới vừa tới thôi."

Lúc Sở Suất vừa tới, chứng kiến Dương Hi Văn cùng Lý San San chung quanh hai người chỗ ngồi toàn bộ đều kín, hình như là bị mọi người bao vây, trong mặt xe cũng chỉ còn có hai hàng có chỗ ngồi, lo lắng ba người ngồi cùng một chỗ, hắn cùng Hứa Lâm Hổ lựa chọn vị trí cuối cùng. Không nghĩ tới chính là, khi bọn hắn mới vừa ngồi xuống, hai vị mỹ nữ liền lập tức đứng dậy, sau đó ngồi xuống phía trước bọn họ.

Cử động này của các nàng, lập tức dẫn tới hỗn loạn trọng đại, chỗ ngồi không ai để ghé tới, lập tức trở thành chỗ tranh đoạt, toàn bộ lập tức liền bị những người đó chiếm cứ.

Cuối cùng, chỉ còn lại một chỗ bên cạnh Hứa Lâm Hổ, hắn cũng không có khoa trương, một vài đồng học muốn ngồi vào chỗ này, nhưng đều bị Hứa Lâm Hổ bá đạo cự tuyệt. Bọn họ vốn muốn mạnh mẽ cưỡng đoạt, nhưng mà cuối cùng thấy chiều cao khôi ngô cùng thể hình cường tráng của Hứa Lâm Hổ, chỉ có thể bất đắc dĩ buông tha.

Nguyên lai chỗ đó là lưu lại cho người này! Bọn họ đối với Hàn Phong rất ganh tị.

Hàn Phong nghe Sở Suất nói xong, lập tức liền minh bạch chuyện gì xảy ra.

Haha! Thì ra bọn họ đỏ mắt chính là chỗ ngồi của mình!

Hàn Phong hiển nhiên không có tâm tư đi để ý mấy chuyện tầm phào này, nhưng mà hết lần này tới lần khác ngay lúc đó, Dương Hi Văn đột nhiên đứng dậy, ghé vào ghế dựa sau lưng, rất là nhu tình nhìn hắn nói: "Phong, chúng ta lại thấy mặt! Quà sinh nhật lần trước anh tặng, em rất thích! Bất quá, em phát hiện anh cũng rất hoa tâm nha, nguyên lai anh đối với San San cũng có ý tứ......"

Toàn trường đều kinh.

Đã có 35 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Dương Tử Danh sách cám ơn quá dài, bấm vào đây để ẩn/Hiện

anhemvankiep, blindsoul, caothedai, dautim, dkmienphi, donglong, dungsi, gacon_vn, haiking, Hỏa Phụng Thần, hero303, hnv991, huyhao, jet808, kekho, khongtuoc, langrisser, levienan, loichanlong1, mekiem, Muathitham, namdelh, newteen, ngatu, nguyen162, nguyentoanduc, nobody007, pasted_man, pbkhanh, phuongle6421, quayfa04, thedino, ThienNguyen, TomatoNe, YenLinhDieu

Dương Tử Xem hồ sơ Gởi nhắn tin tới Dương Tử Tìm bài gởi bởi Dương Tử Add Dương Tử to Your Contacts #58 19-07-2010, 10:29 AM Dương Tử

Vong linh bất tử - Dê chết thuần khiết Dương gia đại công tử Trọng sắc khinh bạn Tham gia: Jul 2009 Đến từ: Quang.binh Bài gởi: 1,813 $4vn: 36,089 [Chuyển khoản] [Kiểm tra] Thanks: 157 Thanked 52,230 Times in 1,562 Posts

-------------------------------------------------------------------------------- Siêu Cấp Hệ Thống Tác giả: Phong Điên Cuồng Tiếu Cường Version 1.X Chương 64: Phép trừ phép cộng.

Dịch: Ngạo Thiên Môn Nguồn: Sưu tầm

Dương Hi Văn nói, khiến cho Hứa Lâm Hổ cùng Sở Suất và tất cả mọi người trong xe thất kinh.

Tiểu tử này cùng mỹ nữ có quan hệ gì chứ?

Lý San San cũng ngẩn người ra.

Lần trước, Dương Hi Văn tới nhà nàng chơi, không cẩn thận để cho nàng thấy được bức tranh bút máy đặt trong khung. Với tài trí của Dương Hi Văn liền lập tức nhận ra đó là thủ bút của Hàn Phong, lập tức hướng nàng tiến hành "nghiêm hình bức cung". Cuối cùng, Lý San San chống đỡ không nổi, đành phải đem sự tình trải qua nói cho nàng nghe. Dù sao nàng và hắn thật sự không có phát sinh chuyện gì, thậm chí ngay cả nói cũng chưa được vài câu. Lúc ấy, Dương Hi Văn cũng không có nói cái gì nữa.

Mới vừa rồi, Dương Hi Văn đột nhiên nhìn nàng nói, chung quanh nam sinh nhiều lắm, muốn đổi lại chỗ ngồi. Sau đó liền kéo nàng ngồi xuống phía sau. Sau đấy nàng từ chỗ mấy đồng học tranh chấp mới ý thức được, nguyên lai phía sau là hai vị bạn tốt của Hàn Phong, giúp hắn ở chỗ này chiếm một vị trí.

Bây giờ nghĩ tới, Dương Hi Văn khẳng định là cố ý, sớm đã biết Hàn Phong khẳng định ngồi chỗ này.

Nguyên vốn tưởng rằng Dương Hi Văn là muốn cùng Hàn Phong bắt chuyện. Dù sao bọn họ vốn đã có hôn ước, nhưng mà Lý San San tuyệt đối không ngờ rằng, Dương Hi Văn lại lôi cả nàng vô trong!

"Văn Văn, cậu đừng có nói lung tung!" Lý San San hai tai đều đỏ, vội vàng kéo Dương Hi Văn lại, "Không phải là cái loại chuyện đó mà."

"Hihi, xấu hổ rồi kìa, lại chuyện này có gì mà......" Dương Hi Văn đang nói, nhưng lại chứng kiến Hàn Phong chỉ nhìn nàng một cái, trên mặt cũng không có biến hóa gì. Sau đó lập tức nhắm mắt lại, tựa hồ như bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần vậy.

Hàn Phong không phối hợp, khiến cho nàng có cảm giác nắm tay đấm vào gối bông vậy, rất mất hứng.

"Thật vô vị!" Dương Hi Văn cau cái mũi nhỏ, quay đầu lại đột nhiên chứng kiến các nam sinh chung quanh, cả đám đều đang trừng lớn con ngươi suy nghĩ nhìn mình. Vì vậy bèn phùng mang trợn má, nhìn họ lớn tiếng nói, "Nhìn cái gì, bộ chưa thấy mỹ nữ hả? Bắt đầu từ hôm nay, tôi là đội trưởng tôn kính nhất của mấy người đó, biết chưa? Mỗi một câu tôi nói, mấy người đều phải nhớ kỹ. Mỗi một câu tôi ra lệnh, các người đều phải nghiêm khắc cẩn thận tỉ mỉ mà chấp hành! Nếu không, tôi không ngại dùng quyền lợi duy nhất của mình, tặng cho mấy người vài lời bình sau khi chấm dứt quân huấn, bình một tá chữ "xui xẻo" thật lớn cho biết!" Vừa nói, Dương Hi Văn vừa vươn tay, làm một dấu hiệu đại biểu ta là trùm, biết chửa!

Lúc mới bắt đầu, các học sinh đều bị nàng lừa gạt khiến cho sửng sốt, kết quả nghe được một câu nói cuối cùng, toàn thể đều đổ mồ hôi

Một tá chữ xui xẻo...... Hàn Phong cảm thấy áp lực trên người giảm xuống không ít.

Mỹ nữ đội trưởng này, thật có điểm ý tứ! Phong tử quen biết khi nào nhỉ? Nhìn qua bộ dáng có vẻ rất quen thuộc.

Bất quá Sở Suất cũng rõ, đội trưởng dẫn đầu, bất quá chỉ là bảo mẫu mấy chục người mà thôi. Trên thực tế cũng không có thực quyền gì cả, có thực quyền chính là cái lão giáo sư kia. Đương nhiên, quyền lợi của hắn cũng chỉ có hạn, không có tác dụng mang tính chất quyết định, chủ yếu vẫn là biểu hiện cụ thể của mỗi người trong quân huấn.

Không thể không nói, năng lực giao tiếp của Dương Hi Văn phi thường cường hãn, ngồi xe vốn là một quá trình buồn tẻ vô vị. Bất quá dưới sự điều chỉnh của nàng, sự hăng hái của mọi người tăng vọt, không ngờ trên đường đi liên tục ca hát suốt mấy tiếng đồng hồ.

Hàn Phong vẫn nằm tựa vào ghế, vẫn duy trì động tác vừa rồi, không có gì thay đổi.

Đối với trò đùa quái ác của Dương Hi Văn, Hàn Phong cũng không có để ý, lực sát thương chính thức đối với hắn, là Lý San San ở bên cạnh. Cho nên hắn dứt khoát nhắm hai mắt lại, vừa có thể lấy phương thức này lánh né mấy trò đùa quái đản, vừa có thể tránh cho siêu cấp hệ thống của mình gặp phải chuyện ngoài ý muốn.

Dọc theo đường đi, Hàn Phong cũng không có nhàn rỗi, bắt đầu bắt tay vào tự hỏi thành quả thực tế cua mình mấy ngày nay.

Lần trước, nhờ có giáo sư Lý Trọng văn khai phát, Hàn Phong ý thức được ý nghĩ của mình trước đó tồn tại vấn đề rất lớn. Đó chính là vấn đề chỉ quan tâm đến phạm trù cực hạn của máy vi tính, mà không có nghĩ đến tình huống thực tế. Dù sao, siêu cấp hệ thống này của hắn, việc khống chế, đã không còn là ổ cứng máy vi tính thuần túy nữa, mà nó chính là cơ thể người chân chính.

Sự huyền bí của trí nhớ loài người, khẳng định không chỉ có đơn giản như Lý Trọng Văn đã nói, nhưng từ phương diện vĩ mô cho thấy, lý luận của hắn rất có đạo lý, Hàn Phong rất đồng ý với cách nói này. Sau lần nói chuyện nọ, hắn vẫn luôn một mực tự hỏi làm như thế nào để đem lý luận này áp dụng cho thực tế. (Vĩ mô: cái này dịch giả chịu, không biết nghĩa là gì, có lẽ là nói về một hành vi, đặc điểm riêng của cá thể đơn lẻ.)

Hàn Phong bây giờ đã giải quyết xong vấn đề bảo tồn số liệu, vấn đề mấu chốt nhất, là làm như thế nào để tiến hành gia công cùng lấy mẫu đối với tin tức ngoại giới. Đồng thời lúc muốn sử dụng tin tức này, thì phải đem nó trải qua áp súc cao độ lần nữa đem toàn bộ tin tức tình hình cấp ra.

Nói trắng ra là, đây là hai loại phép toán, phép thứ nhất là phép trừ, đem phần tin tức hỗn tạm chặt chém hết, lưu lại phần chính. Sau đó đem phần tin tức chính yếu này bảo tồn lại. Phép toán thứ hai là phép toán cộng, căn cứ vào phần chính được bảo tồn, không ngừng cung cấp đồ ăn thức uống để nó khai hoa kết trái, cuối cùng trở lại bộ dáng ban đầu.

Cho nên, việc Hàn Phong muốn làm, chính là sử dụng thuật toán "phép trừ", chuyên môn đối ngoại giới đưa vào tin tức để tiến hành gia công xử lý, sau đó lại dùng thuật toán "phép cộng", đem tin tức trở lại như cũ.

Mà trong đó lại dính dáng tới phương diện trí năng nhân công gì ấy, dù sao tình huống đối mặt thật sự là nhiều lắm, quá mức phức tạp. Một loại thuật toán cứng nhắc là không có khả năng sử dụng. Đương nhiên, từ một góc độ nào đó mà nói, ý thức của Hàn Phong bây giờ, là trí năng lớn nhất, hắn hoàn toàn có thể thống qua bản thân đối với tin tức tiến hành gia công, tuyển chọn tin tức chủ yếu bảo tồn xuống. Bất quá cứ như thế, sẽ mất rất nhiều thời gian của hắn. Hiển nhiên cũng là cái được cái mất, phương pháp này không thể sử dụng.

Cũng máy ở kiếp trước của Hàn Phong, các chuyên gia lĩnh vực tin học trong nước, ở hạng mục về phương diện trí năng nhân công, cũng có nghiên cứu nhất định.

Thí nghiệm của Hàn Phong bây giờ, là dùng một cái chương trình nhỏ viết theo thuật toán "phép trừ". Chương trình này tương tự trình chụp hệ thống, chỉ nhắm vào tin tức ngoại giới bất đồng, đặt ra một ít điểm mấu chốt chủ yếu. Sau đó căn cứ vào điểm mấu chỗ này, tiến hành bắt lấy tin tức đó, đem tiêu điểm tin tức chụp lại, sau đó bảo tồn vào trong não bàn.

Sau khi bắt được xong, Hàn Phong liền vào khu bảo tồn tin tức tiến hành giải mã, xem thử một chút coi mình có thể đọc hiểu tin tức này không. Đọc hiểu, thì sẽ tiếp tục gia tăng trình độ "phép trừ", đọc không hiểu, thì thu nhỏ lại một chút.

Cứ như thế thí nghiệm không ngừng, cuối cùng cũng tìm được một thuật toán thích hợp.

Thuật toán "phép cộng" Hàn Phong tạm thời không có cân nhắc tới, hiện tại dùng nó cảm thấy vẫn chưa được. Cho nên không có thuật toán "phép cộng", dùng thuật toán "phép trừ" bảo tồn tin tức, thì chỉcó thể thông qua Hàn Phong chủ động đọc mới có thể giải thích. Hàn Phong trước hết biên soạn nhằm vào một ít chương trình thao tác tin tức hữu ích nhỏ bên trong vốn đã mất đi hiệu lực.

Sau khi xe buýt hai tầng chạy đại khái được hơn 5 tiếng, thì đã đi tới ngoại ô. Nhìn ra bên ngoài, các tòa nhà building sớm đã không còn gặp, thay thế vào đó là cảnh tượng quê cha đất tổ, đồng ruộng liên miên không ngớt. Những rừng cây rậm rạp xanh tươi cùng với các gò núi cao thấp nối tiếp nhau tạo thành một giai điệu kỳ lạ, khiến cho các học sinh đã uể oải không chịu nổi nữa nổi lên vài phần tinh thần.

Sau một hồi, xe buýt rốt cuộc cũng đã tới một bãi đỗ xe khổng lồ trong tiểu trấn.

Hứa Lâm Hổ nhìn ra ngoài cửa sổ, đột nhiên nói: "Nhìn kìa, xe của đại học Bắc Thiên, không nghĩ tới bọn nó so với mình còn nhanh hơn một bước."

Hàn Phong giờ phút này đã sớm từ trong "nhắm mắt dưỡng thần" Tỉnh lại, nghe được Hứa Lâm Hổ nói, không khỏi hướng ra ngoài cửa sổ nhìn. Bên trên bãi đỗ xe, đã có sẵn 7,8 chiếc của trường học khác tới rồi, trong đó có cả xe của đại học Bắc Thiên.

Đại học Bắc Thiên, Hàn Phong đột nhiên hiểu rõ ý tứ cái tên Bành Khang bên đó nói "Chúng ta sẽ rất nhanh gặp mặt lại" là gì rồi, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, cái tên kiêu ngạo đó hẳn là cũng đã tới.

Xe buýt rốt cuộc ngừng lại.

Lúc này các học sinh đang trầm mặt lần nữa bạo phát sinh cơ bừng bừng.

"Rốt cuộc đã tới!"

"Ngồi xe thật mệt a! Bất quá cuối cùng cũng tới, chúng ta ở chỗ này quân huấn sao?"

"Nơi này có vẻ hỏng quá!"

"Thật xa a, bất quá không khí chỗ này thật trong lành!"

"......"

Hàn Phong nghe được bọn họ nói, khóe miệng không khỏi hiện ra một nụ cười.

"Đội trưởng, chúng ta tới rồi hả?" Trong đó có một học sinh hỏi Cảnh Hạo, bởi vì Cảnh Hạo là người duy nhất từng tham gia tinh anh quân huấn trong số những người này.

"Ách...... Nhanh vậy." Cảnh Hạo trên mặt có chút mất tự nhiên, "Chúng ta trước tiên ở chỗ này chờ một chút, chờ những người của trường khác đến đông đủ, chúng ta thống nhất lên xe đi vào doanh."

"Hả? Còn phải ngồi xe nữa à, còn xa không?"

"50 km."

"Trời?!!!"

Nghe xong tất cả mọi người đều ngã.

Đã có 34 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Dương Tử Danh sách cám ơn quá dài, bấm vào đây để ẩn/Hiện

anhemvankiep, blindsoul, caothedai, dautim, dkmienphi, donglong, dungsi, gacon_vn, haiking, Hỏa Phụng Thần, hero303, hnv991, huyhao, jet808, kekho, langrisser, levienan, loichanlong1, mekiem, Muathitham, Mylove1981, namdelh, newteen, ngatu, nguyen162, nguyentoanduc, nhapecomeo, nobody007, pasted_man, pbkhanh, phuongle6421, quayfa04, thedino, YenLinhDieu

Dương Tử Xem hồ sơ Gởi nhắn tin tới Dương Tử Tìm bài gởi bởi Dương Tử Add Dương Tử to Your Contacts #59 19-07-2010, 10:29 AM Dương Tử

Vong linh bất tử - Dê chết thuần khiết Dương gia đại công tử Trọng sắc khinh bạn Tham gia: Jul 2009 Đến từ: Quang.binh Bài gởi: 1,813 $4vn: 36,089 [Chuyển khoản] [Kiểm tra] Thanks: 157 Thanked 52,230 Times in 1,562 Posts

-------------------------------------------------------------------------------- Siêu Cấp Hệ Thống Tác giả: Phong Điên Cuồng Tiếu Cường Version 1.X Chương 65: Tiếng hô như sấm.

Dịch: Ngạo Thiên Môn Nguồn: Sưu tầm

50 km? Nghe Cảnh Hạo nói xong, Hàn Phong thiếu chút nữa là cười ra tiếng!

Bất quá Hàn Phong cũng không thể nói Cảnh Hạo nói dối, đích thực là 50 km, nhưng là khoảng cách thẳng tắp mà thôi!

Tiếp theo hai vị đội trưởng thật vất vả mới có thể sắp xếp đội ngũ lại, sau đó đứng chờ đợi dưới ánh mặt trời.

Mặc dù đã tháng 10, nhưng hôm nay mặt trời dường như phá lệ độc ác. Hơn nữa vừa mới bắt đầu đã ngồi xe lâu như vậy, tất cả mọi người đều phi thường uể oải, cảm giác muốn đi ngủ.

Xe buýt của các trường học khác chở học sinh thụ huấn lục tục tới, sau đó lại rời đi.

Người trên sân rộng càng ngày càng nhiều. Nửa giờ sau đã tụ tập vài người.

"Mẹ nó, đứng chỗ này đợi lâu như vậy rồi mà xe còn chưa tới!" Có người đã bắt đầu không nhịn được nữa.

"Phải đó, hôm nay mặt trời gắt thật, tao chịu hết nổi rồi."

"Hức, kiểu này da tay đen hết trơn rồi."

"......"

Các học sinh trên sân bắt đầu nhao nhao cả lên, ồn ào giống như một cái chợ vậy.

Đợi trong chốc lát, mặt đất đột nhiên truyền tới từng đợt âm thanh chấn động, ngay sau đó là tiếng oanh động càng ngày càng lớn.

Xe tiếp người đã tới.

Mọi người đến xem, mười mấy chiếc xe tải bấm còi inh ỏi trùng trùng điệp điệp lao tới, khiến cho bụi khói nổi lên mịt mù.

Mọi người nhất thời trợn tròn con mắt! Bất quá không có bị tràng diện này khiến cho run sợ.

"Ta kháo! Đừng nói là bắt tụi mình ngồi mấy chiếc này chứ?"

"Trời đất! Giết tao đi, kiểu này tao say sóng chết trên xe mất!"

"Thứ này có thể để cho người ngồi sao?"

........................

Mọi người càng thêm rối loạn.

Xe tải vận binh 141 hàng chánh tông! Hàn Phong sau khi chứng kiến những chiếc xe này, trong lòng lại nổi lên cảm giác thân thiết. Hắn vẫn nhớ kỹ một cách rõ ràng, có một lần, hắn cùng mấy huynh đệ đem xe vận binh của bộ đội lén chạy ra ngoài dạo một vòng. Thẳng cho đến buổi tối mới về, kết quả bị cấm bế tới mấy tiếng đồng hồ.

Hắn cũng không có quên, có một lần, hắn cùng Hắc Thán 2 người còn làm cho một chiếc xe tải bị bỏ phế nửa năm bạo phát sinh cơ, nhập vào sử dụng.

Mười mấy chiếc xe tải xếp thành một hàng, mọi người dựa theo trình tự tập hợp đội ngũ, lần lược chờ xe.

Lúc này, tất cả đều cầu xin, nhưng vì lý do nhân tố, tất cả đều bị phớt lờ hết.

"Bắt đầu từ bây giờ, các ngươi không còn là học sinh sinh viên nữa, mà là một đám tân binh trong trứng!" Một vị binh lính phụ trách duy trì trật tự nhìn họ nói.

Mọi người lúc này mới phát hiện, bản thân hình như đã tiến nhập vào đồ tể trận, trở thành một đám sơn dương chờ đợi làm thịt. Tất cả kháng nghị cùng phản đối ở chỗ này đều không đáng một xu. Có học sinh khóc hô không muốn lên xe, nhưng vẫn bị các đại binh trực tiếp kéo lên xe. (Đồ tể: Lò mổ)

"Ầm --"

Mười mấy chiếc xe tải ầm vang một tiếng, xếp thành một đội xe, bắt đầu tiến tới......

Một đội đồng học được xếp vào trong thùng xe, mọi người thậm chí ngay cả nằm cũng không thể nằm, chỉ có thể ngồi ngay ngắn, hai bên xe tải đều bị bịt kín bằng vải bố.

Bởi vì đường đi gập ghềnh, sau khi xe tải tiến lên phía trước, liền bắt đầu lay động xúc đẩy kịch liệt. Mọi người chỉ có thể gắt gao tự nắm chặt, mới không bị ngã nghiêng ngã ngửa.

Lúc vừa mới bắt đầu, coi như bình tĩnh, nhưng hơn 10 phút sau, đã có học sinh bắt đầu chịu không nổi, vội vàng mở túi ni lông trong tay ra "oa" một tiếng, những thứ xú uế bên trong liền tuôn trào như mưa.

Mặc dù mọi người đối với việc này phi thường bất mãn, nhưng mà cũng không có người nào nói hắn. Bởi vì bọn họ giờ phút này đại đa số cả đám đều mím chặt môi, mà trong bụng thì đã bắt đầu phiên giang đảo hải (Phiên giang đảo hải: lật sông đảo biển)

Giống như là có tính truyền nhiễm vậy, sau khi người thứ nhất nôn mửa, thì ngay sau đó liền có người thứ hai, rồi thứ ba......

Cả thùng xe, nhất thời tràn ngập một cổ mùi hương tiêu hóa cực kỳ khó ngửi.

Mọi người tựa hồ triển mở đại hội thi đấu nôn mửa, hướng túi ni lông của mình, đặc biệt thổ như điên!

Sở Suất lúc này đang dùng vạt áo của mình che mũi cũng hiểu được ngay trong bụng mình có cái gì đó đang nhắm thẳng vào yết hầu xông ra.

Yết hầu Sở Suất đã bắt đầu phát ra tiếng kêu sột soạt, lúc hắn sắp nhổ ra, Hàn Phong ngồi ở bên cạnh đột nhiên vỗ sau lưng hắn vài cái. Sau đó hướng bụng hắn xoa bóp thêm vài cái nữa.

"Ách - -" Sở Suất há miệng ra, nhưng cái gì cũng không nhổ ra cả, cái thứ mới vừa rồi sắp xông ra, đột nhiên lại trầm xuống. Hơn nữa lúc Hàn Phong ấn hắn, không ngờ lại có một loại cảm giác sảng khoái không nói nên lời!

Hơn 2 tiếng sau, xe tải rầm rầm vài cái, đột nhiên đình chỉ.

"Ọe!!!"

Trừ 3 người Hàn Phong ra, 27 người khác cả đám đều ói tập thể thêm lần nữa!

"Xoảng!" Thùng xe được mở ra.

"Xuống xe!" Một thanh âm vang vọng truyền vào, "Tới rồi, xuống xe đi!"

Tiếp theo, 3 người Hàn Phong đi ra ngoài, trừ Hàn Phong ra, Sở Suất cùng Hứa Lâm Hổ cước bộ có chút không trôi.

Một vị quan quân thân hình cao lớn mặc áo ngụy trang đứng bên cạnh xe tải, mà ở phía sau hắn thì đứng 7,8 binh lính mặc quân trang bình thường. Hàn Phong liếc mắt cấp bậc trên vai của quan quân một cái, lưỡng mao nhị (2 vạch một sao)

Quan quân sau khi chứng kiến mấy người Hàn Phong, trên mặt lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

"Các ngươi đem túi ni lông nộp lên!" Quan quân hướng mấy người Hàn Phong quát.

Sau đó, hắn thu được ba cái túi ni lông trống trơn, cũng không có lớn

Hắn tiếp tục lạnh lùng nói, "Các người dùng bao lớn ư!"

Mẹ nó, kêu kêu kêu, kêu thú à, muốn so thử họng thằng nào to hơn sao!

Hứa Lâm Hổ phát hỏa, rống lớn nói: "Báo cáo! Chúng tôi mỗi người chỉ có một cái bao!"

Quan quân này bị Hứa Lâm Hổ rống lên làm cho sửng sốt, nhìn chằm chằm Hứa Lâm Hổ hồi lâu, đột nhiên cười: "Hảo, không tồi!"

Hắn không nói gì nữa, trực tiếp vung tay, mấy binh lính khác ở phía sau hắn lập tức giống như lang như hổ xông lên xe tải, lôi hết 27 học sinh ói tới mức tay chân mềm nhũn xuống, mà mấy túi ni lông này, thì thống nhất cho vào thùng rác.

Ngay sau đó, các xe tải khác lần lượt tới, đãi ngộ của các đồng học chịu khổ khác cùng Hàn Phong bọn họ giống nhau, cả đám người như chó bị chết lần lượt bị lôi ra ngoài. Cũng không có chứng kiến nữ sinh trong đó, Hàn Phong biết các nàng khẳng định là đến quân doanh khác.

Nửa giờ sau, học sinh cả thao trường đều ngồi lăn ra rên rỉ không thôi. Cả đám ấm ức nằm lăn ra cả sân, có người đến giờ vẫn còn không nhịn được, tiếp tục ghé vào thùng rác bên cạnh ọe rồi lại ọe tiếp, nước nôi trong bụng xem như tống hết ra ngoài.

3 người Hàn Phong đứng ở bên bờ thao trường, rất dễ làm người ta chú ý.

Vị quan quân mới vừa rồi lúc này đi tới bên người bọn họ, trên mặt lộ ra nụ cười ấm áp, hỏi: "Các ngươi là ở đại học nào? Tố chất thân thể không tồi nha!"

Hứa Lâm Hổ rống lớn lần nữa: "Báo cáo! Đại học Thủy Mộc!"

Lực chấn mạnh khiến cho vị quan quân này vội vàng dùng ngón trỏ bịt hai cái lỗ tai lại.

"Hahaha......" Sĩ binh chung quanh, giờ phút này cũng không nhịn được nữa, cả đám cười ha hả, bọn họ lần đầu tiên nhìn thấy đội trưởng mình bị nghẹn như vậy. Tên nhóc học sinh này, quả thực rất thú vị!

"Cười, cười cái rắm ấy!" Quan quân quay đầu lại hướng binh lính mắng một cậu, ngược lại lại dính thêm một tràng cười khiêu khích nữa.

"Khụ khụ...... Ân, giọng của ngươi rất khỏe, bất quá bây giờ ngươi không cần phải lớn tiếng như vậy khi nói chuyện cùng ta, ta có thể nghe được." Quan quân mất tự nhiên nhìn Hứa Lâm Hổ nói, "Đại học Thủy Mộc? Không sai a, lần này xuất ra 3 học sinh Thủy Mộc...... Tố chất thân thể không tồi." Hắn nhìn Hàn Phong cùng Sở Suất một chút, trong ánh mắt mang theo điểm nghi hoặc.

"Hạ Thái!" Quan quân xoay người lại, hướng binh lính bên này la lớn.

"Có!" Tiếng kêu hữu lực!

Ngay sau đó một binh lính tinh tráng lập tức từ trong đội ngũ chạy ra. Sau đó đứng nghiêm lại như một ngọn giáo.

"Ngươi phụ trách đại học Thủy Mộc, đội 1!"

"Rõ!"

Sau khi Hạ Thái làm một lễ tiết quân lễ, lúc này mới trầm tĩnh lại, chậm rãi đi tới.

"Hắc hắc! Cảm tạ đội trưởng nhá! Hắn cười cười nói.

"Bây giờ nói cám ơn, sợ rằng hơi sớm."

Quan quân nói xong, đi tới trước mặt đồng học khác, bắt đầu hỏi, rồi sau đó đem bọn họ phân phối cho binh lính khác.

"Lưu Phóng!...... Đại học Vị Danh, đội 2!" ........................ "Phục Dũng!...... Đại học Bắc Thiên, đội 7!" ........................

Đã có 33 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Dương Tử Danh sách cám ơn quá dài, bấm vào đây để ẩn/Hiện

anhemvankiep, blindsoul, caothedai, dautim, dkmienphi, donglong, dungsi, gacon_vn, haiking, hero303, hnv991, huyhao, kekho, langrisser, levienan, loichanlong1, mekiem, Muathitham, Mylove1981, namdelh, newteen, ngatu, nguyen162, nguyentoanduc, nhapecomeo, nobody007, pasted_man, pbkhanh, phuongle6421, quayfa04, thedino, ThienNguyen, YenLinhDieu

Dương Tử Xem hồ sơ Gởi nhắn tin tới Dương Tử Tìm bài gởi bởi Dương Tử Add Dương Tử to Your Contacts #60 19-07-2010, 10:30 AM Dương Tử

Vong linh bất tử - Dê chết thuần khiết Dương gia đại công tử Trọng sắc khinh bạn Tham gia: Jul 2009 Đến từ: Quang.binh Bài gởi: 1,813 $4vn: 36,089 [Chuyển khoản] [Kiểm tra] Thanks: 157 Thanked 52,230 Times in 1,562 Posts

-------------------------------------------------------------------------------- Siêu Cấp Hệ Thống Tác giả: Phong Điên Cuồng Tiếu Cường Version 1.X Chương 66: Con bướm màu đen.

Dịch: Ngạo Thiên Môn Nguồn: Sưu tầm

Cân nhắc đủ điều, tinh anh quân huấn thời gian chỉ có một tháng ngắn ngủi, nhưng mà một tháng thì có thể huấn luyện ra cái gì? Bộ đội bên trong luyện đi bộ thôi cũng không chỉ có một tháng chứ đừng nói tới mấy yêu cầu khác.

Nhưng mà, cấp trên đã nói là làm, thì ngươi phải làm. Hơn nữa nhiệm vụ này còn phải được hoàn thành một cách hoàn hảo, hiệu quả thật tốt.

Kết quả là, những suy nghĩ, tính toán các phương pháp huấn luyện của các đại binh dành cho học sinh binh này không ngừng phải cực khổ thí nghiệm cải tiến, sinh sôi nảy nở

Mấy cái vụ bộ đội này, tính chất truyền thừa phi thường cao, kinh nghiệm cùng truyền thống của truyền nhân, thông thường có thể cẩn thận tỉ mỉ truyền lại. Hơn nữa thậm chí còn có thể xuất ra hậu sinh khả úy cũng không chừng.

Tinh anh quân huấn, lại nói tiếp một điểm cũng không khoa trương. Tố chất thân thể của mấy sinh viên này đáng khinh bỉ đến cực điểm, chính xác mà nói cũng không thể gọi là tinh anh Trung Quốc. Bọn họ chẳng qua đều được trải qua chọn lọc, moi móc từ trong các cao giáo đại học nổi tiếng cả nước. Tùy tiện lôi một người ra, ở phương diện học thức, đảm bảo đại binh cả doanh cũng không tìm được một ai cao hơn bọn hắn.

Hạ Thái đã từng học qua cao nhị, cho nên ở trong đại đội, học thức của hắn là cao nhất. Đương nhiên, cái này là trước lúc học sinh tới. Chứ còn bây giờ, hắn xếp bét tới vài trăm người.

Đại học Thủy mộc là cao giáo trọng điểm của cả nước, có thể đậu vào Thủy Mộc, não đại của đám người này hiển nhiên mạnh mẽ như nhau. Nhưng mà nói về tố chất thân thể, Thủy Mộc được liệt vào một trong những hàng bết nhất. Hàng năm quân huấn chấm dứt, thành tích đội của đại học Thủy Mộc lấy được, cũng chẳng là gì, có điều lần này ngoài dự đoán của mọi người lòi ra ba chú mèo con thoạt nhìn không sai, nhưng quân huấn chú ý chính là thực lực tổng thể, có vài người được cũng không thể nói rõ lên điều gì, cho nên mọi người đối với việc đội trưởng để Hạ Thái đảm nhiệm đội 1, cũng không cảm thấy hâm mộ gì cả.

Bất quá Hạ Thái cũng không quan tâm cái này, hắn thích nhất là quan hệ cùng người đọc sách, nhất là những người đọc sách thông mình. Cho nên có thể nhận đội của đại học Thủy Mộc, hắn rất cao hứng. Hắn tin tưởng, bản thân khẳng định có thể đem nhóm này huấn luyện thật tốt, hoàn thành nhiệm vụ xuất sắc.

"Các vị đồng học, mọi người tốt chứ! Ta gọi là Hạ Thái, từ hôm nay trở đi ta đảm nhiệm đội trưởng của các ngươi. Một tháng huấn luyện kế tiếp của các ngươi, toàn quyền đều do ta phụ trách." Hạ Thái hướng 30 học sinh của đại học Thủy Mộc lớn tiếng nói, "Bắt đầu từ hôm nay, các ngươi phải quên đi thân phận học sinh của mình. Nhớ kỹ, bắt đầu từ bây giờ, các ngươi là những gã chiến sĩ bình thường trong đội số 1 của cao giáo tinh anh huấn luyện đoàn quân khu Bắc Kinh! Một tháng kế tiếp, các ngươi phải tiếp nhận huấn luyện gian khổ và nghiêm khắc, hoàn thành lột xác từ một gã học trò cho đến một người binh lính!"

Mọi người đình chỉ rên rỉ, lẳng lặng nhìn Hạ Thái, tiếp nhận lời giáo huấn đầu vào trong doanh.

"Có thể thi đậu đại học Thủy Mộc, cũng là tinh anh giữa các sinh viên trong cả nước, mà các ngươi!" Thanh âm Hạ Thái lại vang lên một lần nữa, "Là đã trải qua tầng tầng lựa chọn, là tinh anh trong tinh anh!"

Hạ Thái nói, nhất thời khiến cho tâm hư vinh của mọi người được thỏa mãn thật lớn.

"Nhưng mà!" Hạ Thái ngữ điệu lại chuyển, "Có điều nó chỉ nằm ở trình độ văn hóa của các ngươi, ở phương diện tố chất thân thể, các ngươi xa xa còn chưa đủ! Ta cũng không phải ăn nói ba hoa, trong lịch sử tinh anh quân huấn của đại học Thủy Mộc, biểu hiện khiến kẻ khác cực kỳ thất vọng, trong đại hội luận võ chưa đứng vào trong hàng thứ 10.

Mọi người bắt đầu buồn bực. Dù sao hắn nói cũng chính là sự thật, biểu hiện của đại biểu đại học Thủy Mộc trong quân huấn cũng chỉ là tạm được, luôn bị các trường khác giẫm nát dưới chân.

"Bất quá, lúc này đây ta tin tưởng, loại tình huống này đã tới lúc thay đổi." Hạ Thái rốt cuộc nói đến trọng điểm, "Ngồi xe kỳ thật chính là khảo nghiệm đầu tiên của các ngươi, loại thủ pháp khảo nghiệm này từ lúc ra đời cho tới bây giờ, vẫn không một ai yên ổn, vẫn không một ai không nôn mửa khi tiến vào doanh. Mà lúc này đây, đội của chúng ta không ngờ một lần xuất hiện 3 người!" Hạ Thái chỉ vào 3 người Hàn Phong nói, "Chính là bọn hắn, bọn họ là một tấm gương cho chúng ta, đồng thời cũng giúp chúng ta dẫn đầu, thử nhìn các đội khác xem, không một ai làm được điểm ấy cả!"

Tiêu điểm trong ánh mắt của mọi người, cũng đều tập trung trên người Hàn Phong, khiến cho Hứa Lâm Hổ cùng Sở Suất hai người có chút mất tự nhiên, tay chân cũng không biết nên đặt chỗ nào cho tốt. Mà Hàn Phong thì có chút ngoài ý muốn đánh giá Hạ Thái, đối với miệng lưỡi của hắn có hơi chút bội phục.

Tiếp theo, hạ Thái cầm danh sách điểm danh lần nữa, tất cả mọi người đều nhớ kỹ 3 cái tên. Đó chính là Hàn Phong, Hứa Lâm Hổ, Sở Suất. Bọn họ dù muốn không nhớ kỹ cũng không được, bởi vì trong suốt quá trình Hạ Thái nói chuyện, đều luôn cố ý vô tình nhắc tới 3 người bọn họ. Sau đó lại đem tên 3 người đọc lại một lần, hắn nói: "Quân đội là như thế, thưởng phạt phân minh, biểu hiện tốt, sẽ nhận thưởng xứng đáng, biểu hiện không tốt, thì sẽ bị trừng phạt nặng!"

Ba cái vật phẩm nội vụ gì đó, bên trong quân doanh đã sớm an bài. Những thứ bọn họ mang đến, thống nhất đều bị loại bỏ một lần, nào là đồ ăn vặt, MP4, laptop...... Toàn bộ tạm thời đều bị tịch thu, cho vào kho bảo tồn chuyên dụng, chờ sau khi quân huấn chấm dứt mới có thể trả lại. Đương nhiên khiến cho mọi người kháng nghị mãnh liệt, nhưng mà loại kháng nghị này lại có ích lợi gì chứ? Ở chỗ này, không ai có quyền cả.

Thống nhất tắm rửa, sau khi ăn cơm, đại bộ phận thân thể mọi người đều mệt mỏi cùng uể oải cực độ. Một đầu đặt lên giường liền buồn bực nhắm mắt ngủ, có người không tới một phút đồng hồ, đã truyền ra những tiếng ngáy khò khò rất nhỏ. Sau vài phút, có vài người đã bắt đầu cơn ác mộng, trong miệng không ngừng nói những thứ gì không biết.

Đèn ký túc xá vừa tắt, sau chín giờ, cả doanh liền lâm vào một mảnh yên lặng. Ánh trăng đứng giữa bầu trời, ngẫu nhiên từ những tầng mây hiển lộ.

Hàn Phong không ngủ được, thấy tất cả mọi người đều ngủ, liền xuống giường, đi tới cửa sổ bên cạnh, nhìn cảnh sắc bên ngoài, trí nhớ phong kín trong đầu bấy lâu, lại hiện lên một lần nữa.

Trước mắt tựa hộ như thoáng hiện thân ảnh của các chiến sĩ khổ cực huấn luyện trong thao trường, tiếng khẩu hiệu to rõ mơ hồ vang lên trong tai......

Tòa ký túc xá này, trước đây cũng không có, hẳn là vì quân huấn của học sinh mà xây nên. Có thể thấy được, vẫn là quốc gia xuất tiền đầu tư, thiết bị điều kiện bên trong, có thể so sánh với ký túc xá trong quân doanh tốt hơn nhiều lắm.

Nếu như thật sự có thể trong vòng một tháng tạo nên dấu vết quân nhân trong người các học sinh này. Thì tinh anh quân huấn quả thực là một chính sách không sai. Hàn Phong mơ hồ có thể hiểu được chỗ tinh túy trong chính sách tinh anh quân huấn.

Đứng một chốc, Hàn Phong đột nhiên nhớ tới hôm nay còn chưa có rèn luyện, do dự một chút, hắn trở về đem chăn mền của mình tạo thành một hình người. Sau đó mở cửa sổ, lắc mình một cái, nhảy xuống.

Cửa sổ cách mặt đất cũng không cao, chừng 2m5. Sau khi Hàn Phong rơi xuống đất, thân thể cực nhanh ngồi chồm hổm xuống giảm xốc, đem tốc độ đánh tan mất.

Bố cục của quân doanh này cũng không có gì thay đổi, Hàn Phong biết một chỗ phi thường vắng lặng, rất thích hợp cho mình rèn luyện.

Ban đêm quân doanh im ắng, không một tiếng động nào vang lên, chỉ có những động vật côn trùng bé nhỏ vĩnh viễn không biết mệt mỏi cùng nhau hợp tấu một nhạc khúc đơn điệu kỳ quái.

Rất nhanh, Hàn Phong liền đi tới mục tiêu, đây là sân bóng rổ, trước kia Hàn Phong thường xuyên cùng các chiến hữu của mình ở chỗ này đánh bóng rổ. Vị trí nơi này có chút hẻo lánh, khu cư trú cũng không ở bên cạnh, cơ hồ không người nào muốn tới nơi này cả.

Mặc dù chung quanh một mảnh đen nhánh, nhưng mà cũng không thể ảnh hưởng hành động của Hàn Phong. Hai tròng mắt của Hàn Phong, giờ phút này đã đổi thành hình thức ban đêm, có thể đối với ánh sáng chung quanh cực kỳ mẫn cảm. Những thứ gì đó chung quanh, trong mắt của hắn, mặc dù không có rõ ràng như ban ngày, nhưng mà cũng không sai biệt lắm rồi, ít nhất giữa đường không đột nhiên đá chúng một tảng đá.

Sân bóng rổ vẫn còn, nhưng lại dùng xi măng tráng qua, hai bên sân bóng cũng không biết thay đổi bao nhiêu lần rồi, vẫn có chút cũ nát như thế.

Hàn Phong hít một hơi thật sâu, khởi động chương trình rèn luyện trong đầu.

Đêm lạnh như nước, một đạo bóng đen lấy tốc độ cực nhanh ở trên sân bóng rổ làm ra các loại động tác khó khăn thật lớn.

Âm thanh vù vù mơ hồ có thể nghe thấy được.

Bộ động tác này, Hàn Phong sớm cũng đã quen, lúc làm ra, cũng không có cảm giác thống khổ bao nhiêu, mà trong cơ thể còn không ngừng sinh ra đan lưu thật dễ chịu và kích thích, khiến cho hắn như uống được cam lộ, toàn thân sảng khoái.

Đan lưu này, dưới sự kiên trì của hắn, không ngờ có xu thế tăng mạnh. Bây giờ so với trước kia, đã tăng lên gấp đôi rồi.

Hàn Phong toàn thân bị mồ hôi nóng làm ướt đẫm, cảm giác vui vẻ tràn trề, vẫn không phát giác ra mình vừa tăng nhanh tốc độ một lần nữa, chỉ thấy một thân ảnh trên sân bóng không ngừng tung bay, giống như một con bướm màu đen, lặng yên không một tiếng động, hành vân lưu thủy, liên quán tự nhiên. (Hành vân lưu thủy, liên quán tự nhiên: Mây bây nước chảy, lưu loát sinh động)

Lúc này, "loảng xoảng!" Một tiếng vang lên!

Chung quanh nhất thời phát sáng, cả sân bóng rổ sáng lên hệt như ban ngày!

Mà lúc này, Hàn Phong cả thân thể lại vừa bay lên không trung. Đối mặt với tình huống này hắn trong lòng nhất thời cả kinh, kêu to không ổn, lập tức đình chỉ động tác kế tiếp. Sau đó làm một thể giảm xóc 360 độ chống một tay ngồi chổm hổm xuống quỳ trên mặt đất.

"Không xong!"

Đã có 41 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Dương Tử Danh sách cám ơn quá dài, bấm vào đây để ẩn/Hiện

anhemvankiep, blindsoul, bomdihoc2005, caothedai, coolzero, dautim, dkmienphi, donglong, dungsi, gacon_vn, haiking, hero303, hnv991, hoahuyet, Huyền Vũ, huyhao, johan21, kekho, khongtuoc, langrisser, levienan, loichanlong1, mekiem, Muathitham, Mylove1981, namdelh, newteen, ngatu, nguyen162, nguyentoanduc, nhapecomeo, nobody007, pasted_man, pbkhanh, phuongle6421, quayfa04, Sinwaba, tensonhovan, thedino, TomatoNe, YenLinhDieu

Dương Tử Xem hồ sơ Gởi nhắn tin tới Dương Tử Tìm bài gởi bởi Dương Tử Add Dương Tử to Your Contacts Trang 12/16 « First < 2 8 9 10 11 12 13 14 15 16 >

Lời Nhắn Từ Diễn Ðàn

Hũy thay đổi

Trả lời nhanh Lỗi gặp phải khi gởi bài

Okay Bài viết: Sizes1 2 3 4 5 6 7

Tùy Chọn kèm theo trích dẫn của bài trên. Đang trả lời nhanh - Bạn hãy đợi trong giây lát

« Ðề Tài Trước | Ðề Tài Kế »

Ðiều Chỉnh Tạo trang in Email trang này Theo dõi đề tài này

Kiếm Trong Bài

Kiếm Chi Tiết

Cho Ðiểm Chủ Ðề Này Rất tốtTốtTrung bìnhTệQuá tệ

Chuyển đến Khung Ðiều Chỉnh Nhắn tin Ðang theo dõi Phúc Trình Vãng Lai Kiếm Trong Diễn Ðàn Trang Ðầu Hoạt Động 4vn Thông Báo Báo Cáo tài chính Những địa chỉ cần giúp đỡ Dịch Giả Báo Danh Tri Ân Dịch Giả Quảng cáo tại 4vn.eu Đồ linh tinh Bất Động Sản - Nhà đất Lao động - Việc làm - Nhân sự Ô tô và xe máy Thực phẩm - Địa điểm ăn chơi Vi tính và thiết bị văn phòng Thời trang - Mỹ phẩm - Trang sức Quà tặng - Đồ trang trí Hợp tác kinh doanh - Đầu tư Điện thoại - Sim số Góp Ý - Giải Đáp Báo các lỗi Diễn đàn! Bảo Tàng 4vn Thông Tấn Xã 4vn Thông Tấn Xã Chúng ta chúc nhau Nhân sự Tiền lương Vô Gian Luyện Ngục Thư Viện 4vn.eu Tàng Thư Lâu Kiếm Hiệp Truyện Kiếm hiệp đã hoàn thành Kiếm hiệp truyền thống Cổ Long Huỳnh Dị Kim Dung Ngọa Long Sinh Lương Vũ Sinh Liễu Tàn Dương Trần Thanh Vân Ưu Đàm Hoa Tác Giả Khác Tàng Thư Luận Đàm Tiên Hiệp Truyện Tiên hiệp đã hoàn thành Tầm Thư Tiêu Cục Sắc Hiệp Truyện Sắc hiệp đã hoàn thành Ebook Truyện Yêu Cầu Ebook Nhà Xuất Bản 4vn.eu Ebook các thể loại khác Ebook Tiểu thuyết Ebook Tiên hiệp Ebook Kiếm hiệp Ebook Sắc hiệp Đô Thị - Khoa Học Tàng Thư Siêu Chuối Dịch siêu chuối Học Viện 4vn Quần Long Bảo Góc hỗ trợ Dịch Thuật Công cụ hỗ trợ dịch và Convert Khuê Văn Các Đả Tự Đường Đả Tự Sửa Bài Tân Thư Quán Thực Tập Tự Truyện tạm dừng Box Convert Truyện Convert Chuẩn Truyện Convert hoàn thành Luận đàm Convert Truyện đang Convert Truyện tạm dừng Convert Tác Phẩm Văn Học Văn Học Việt Nam Tạp văn Truyện Ngắn Truyện Kinh dị - Trinh thám Truyện tuổi hoa Dã sử Truyện Dài Văn Học Dân Gian Tiểu Thuyết Tác giả - Tác phẩm Văn Học Nước Ngoài Truyện Trinh thám - Phiêu lưu Văn Học Dân Gian Truyện Kinh dị - Ma quái Tiểu thuyết Dã sử Thiên Ngoại Thiên Truyện Ngắn Nhân vật lịch sử Danh Nhân Đất Việt Danh Nhân Thế Giới Truyện Tranh Truyện Tranh Tiếng Việt Truyện ngắn Truyện dài Anime chuyển thể từ Manga Truyện Tranh Tiếng Anh Truyện ngắn Truyện dài Truyện 18+ Anime chuyển thể từ Manga Club Anime - Manga Yêu Cầu Truyện Tranh Thi Trai Hán thi bất hủ Việt thi bất hủ Thi viện 4vn Thi hứng 4vn Thơ tình lượm lặt Lưu bút thơ Thơ nước ngoài Lớp học 4vn Kiến thức English - Tiếng Anh News in English Oversea Studies English library Stories in English Study methods English Books Discussions Cinema Education Series Sitcoms - Comedies Movies Animation - Cartoon The Hangout Joker & Funny Stories Funny Stories English Club English Literature Writing - Essay Suggestion Box Nghệ Thuật Sống Quê Hương - Gia Đình Bạn Bè - Trường Lớp Tình Yêu - Tuổi Trẻ Cuộc Sống - Gương Sống Danh Ngôn Nghệ thuật cư xử nơi công sở Ebook Sách - Tài liệu Sách Nói Tủ sách Khoa Học - Kỹ Thuật Tủ sách Kinh Tế Quản trị kinh doanh Tài chính ngân hàng Kế toán Thương mại du lịch Tủ sách Tin học Tủ sách học đường Học tập Tự nhiên Xã hội Tủ sách Lịch sử - Địa lý Lịch Sử Địa lý Tủ sách triết học và tôn giáo Tôn Giáo Triết học Thể Loại Khác Tâm Lý - Giáo Dục Võ Thuật Y - Hồi Ký - Bói Toán Thế Giới Đại Đồng Sức khỏe cho mọi người Du lịch - Tụ điểm Du lịch - Tụ điểm trong nước Miền Bắc Miền Trung Miền Nam Du lịch nước Ngoài Kinh doanh & đầu tư tài chính Chứng khoán Kinh tế thế giới Châu Á Châu Âu Châu Mỹ Vĩ mô - Chính sách Kinh tế ngành Đầu tư Xuất nhập khẩu Tài chính ngân hàng Lãi suất Tỷ giá Thu chi ngân sách Bất động sản Vàng Xăng, dầu & các loại hàng hóa cơ bản Điện thoại - Ô tô - Xe máy Điện thoại Ô tô Xe máy Tâm sự - Giao lưu - Kết bạn Tâm Sự Tán chuyện - Kết bạn Hình Ảnh Hội Viên Nam Nhân Động Sắc mầu văn hoá Thời trang & cuộc sống Phục trang Mắt kính Giày dép Túi xách - Ví Trang sức Đồng hồ Thắt lưng Mẹo vặt Thời trang Váy đầm - Váy ngủ Thời trang công sở Áo Tắm - Bikini Đồ Lót - Nội Y Đầm dạ hội cho các bữa tiệc Thời trang cho Teen Trang phục thể thao Hàng hiệu Quần bò - Áo thun Các show thời trang Video Shows Photo Shows Chăm sóc sắc đẹp Trang Điểm - Làm Đẹp Chăm Sóc Da Tóc Nước Hoa Giới tính-Tư Vấn-Hỏi đáp-Thảo luận Giáo dục giới tính Tư vấn tình yêu Hỏi gì đáp nấy Thảo luận Ẩm thực Cẩm Nang Món Ngon Góc Ăn Vặt Món Khai Vị Món Ngon Nước Ngoài Bánh Ngọt Các Món Về Gói Đồ Uống An Toàn Thực Phẩm Kem Chuyện lạ đó đây Chuyện lạ đó đây Những điều bí ẩn Giải Trí Tàng chuối.eu Stress mời vô đây! Tin Giật Gân Tiếu Ngạo Quán Tập Đoàn Truyền Thông - Giải Trí 4vn Cá độ - Lô Đề Kinh nghiệm độ bóng và những thuật ngữ Tỷ lệ - Cá độ Lô Đề Quà Tặng Âm Nhạc Thư giãn kiểu 4vn Thương Hội 4vn Nhịp đập thể thao Games - Game4vn - Games4vn Games Online Garena Dota Guide Hướng dẫn - Giới thiệu Giới thiệu & thông tin bên lề. Thảo luận - Kinh nghiệm Tru Tiên Online Game Online Khác Kiếm thế Online Games Offline Game Thể Thao - Giải Trí Giới thiệu & thông tin bên lề. Cheat - Hit Game Chiến Thuật Game Nhập vai - Hành động Games Offline Khác Game điện thoại Hướng dẫn - Kinh nghiệm Bản Tin Game Yêu cầu Game Console Game Games made in 4vn Old Games Game Đuổi hình bắt chữ Tàng Ảnh Lâu Games-Đồ Họa Mỹ Nhân Cốc Vẻ đẹp phụ nữ Việt Nam Ảnh Vui Cười Nghệ Thuật Nội Dung Khác Các bang hội của diễn đàn Hội Ăn Chơi SG Vu Thần Giáo Ma thần thú hệ Thợ săn công hội Đố vui Hội Ăn Nhậu Hà Thành Kho Tàng Chứng Thư

©2008 - 2010. Bản quyền thuộc về hệ thống vui chơi giải trí 4vn.eu™ Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuộc quyền sở hữu của người đăng bài Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™ -- Chuẩn -- OLD 4vn -- SleekBlack -- Mobile Liên Lạc - 4vn.eu™ - Lưu Trữ - Trở Lên Trên

vBCredits v1.4 Copyright ©2007 - 2008, PixelFX Studios Mudim v0.8 Tắt VNI Telex Viqr Tổng hợp Chính tảBỏ dấu kiểu mới [ Bật/Tắt (F9) Ẩn/Hiện (F8) ]4vn.eu™ > Thư Viện 4vn.eu > Tàng Thư Lâu > Đô Thị - Khoa Học Siêu Cấp Hệ Thống - New: Chương 82 TG: Phong Điên Cuồng Tiếu Cường

4vn.eu - Nơi tràn đầy tiếng cười & niềm vui trong cuộc sống Chào lekien992. Chúc bạn vui vẻ với 4vn.eu

Mã Số Của Bạn : 31676 Nhắn Tin: 0 Chưa đọc, Total 0. $4vn: 10 [Kiểm tra] Trang Chủ Hồ Sơ Thành Viên Có Bài Mới Tìm Kiếm Chức Năng Cờ Bạc Thoát

Ghi chú đến thành viên Thư mời quảng cáo cùng 4vn.eu !!!Dịch Giả Báo Danh!!!

Community Links Pictures & Albums Contacts & Friends Thành Viên

Kiếm Trong Diễn Ðàn Show Threads Show Posts Kiếm Chi Tiết Find All Thanked Posts

Chức Năng Bài Trong Ngày Ðánh Dấu Ðã Ðọc Open Contacts Popup Khung Ðiều Chỉnh Sửa Chữ Kỹ Edit Your Details Thay Ðổi Tùy Chọn Linh Tinh Nhắn tin Theo Dõi Ðề Tài Your Profile

Go to Page...

Trang 13/16 « First < 3 9 10 11 12 13 14 15 16 >

Ðiều Chỉnh Kiếm Trong Bài Ðiểm: #61 11-08-2010, 09:59 PM Thương Long

Khách nước Việt phất phơ dải mũ

Kiếm Ngô câu rực rỡ tuyết sương Tham gia: Oct 2008 Đến từ: HN Bài gởi: 727 $4vn: 46,137 [Chuyển khoản] [Kiểm tra] Thanks: 58 Thanked 5,958 Times in 362 Posts

-------------------------------------------------------------------------------- Siêu Cấp Hệ Thống Tác giả: Phong Điên Cuồng Tiếu Cường Version 1.X Chương 67: Lại bắt được một người.

Dịch: chimruoi Nguồn: 4vn.eu

Khảo nghiệm quan trọng nhất của tinh anh quân huấn đã được thực hiện từ nhiều năm nay. Vài năm trước có một sinh viên nhất định không chịu đi xe tải quân dụng, sau đó còn cố tình làm to chuyện, cuối cùng bộ đội cũng phải thỏa hiệp, dùng xe buýt đưa bọn họ tới quân doanh. Tuy nhiên, được đằng chân lên đằng đầu, các sinh viên cứ gặp chuyện không vừa ý lại tập trung lại kháng nghị các kiểu, cố tình chống đối các giáo quan. Bọn họ ỷ lại đều là sinh viên có tiếng ở trường, hơn nữa đều là công tử được cha mẹ bao bọc nên các giáo quan không thể đối đãi bình thường như các binh lính khác. Vì vậy các giáo quan bó tay bó chân không thể tiến hành quân huấn thuận lợi, cuối cùng đành phải báo cáo lên cấp trên để xử lý.

Cuối cùng, cấp trên ra quyết định: Chỉ cần không gây ra thương tích nghiệm trong, chỉ cần quân huấn đạt kết quả tốt, muốn huấn thế nào tùy cứ tùy cá vào giáo quan.

Mệnh lệnh như thế truyền xuống, các giáo quan như được tiêm thuốc kích thích, thẳng tay huấn luyện đám công tử này như bao người khác, bao nhiêu kháng nghị đều không thèm nhìn lấy một cái. Tiếp tục kháng nghị hả? Biệt giam !!!!

Vì để thay đổi suy nghĩ và thái độ cho sinh viên, để họ từ các công tử tiểu thư trở thành một người lính bình thường, một loạt các biện pháp và thủ đoạn được đặt ra, mà dùng xe tải để tới quân doanh là một trong số đó.

Kinh nghiệm cho thấy, có rất nhiều sinh viên lần đầu tiên phải chịu cực khổ như thế này sẽ sinh ra tâm lý bỏ cuộc, nghĩ mình không thể chịu đựng được nên bắt đầu thử bỏ trốn vào ban đêm.

Tuy nhiên, muốn làm lính đào ngũ? Không có cả một nừa cơ hội.

Từng có vô số sinh viên dung nhiều thủ đoạn và phương pháp để bỏ trốn, nhưng cuối cùng đều bị bắt trở về. Sau đó được "đãi ngộ" bằng vài giờ biệt giam.

Thêm vào đó, quá trình đuổi bắt lính đảo ngũ đối với các giáo quan cũng một loại hưởng thụ. Quả thực đối với họ, cuộc sống quân đội cũng vô cùng buồn chán nên họ xem đây là một hoạt động giải trí hằng năm. Đây là cơ hội cho các giáo quan vui đùa, dại gì không tận dụng, nếu không chẳng khác nào phụ lòng cấp trên đã đem tới thú vui tiêu khiển cho mình?

Các ngươi muốn chạy trốn, không thành vấn đề, vấn đề là khi trốn đi tốt nhất các ngươi sử dụng tất cả sức lực và các loại thủ đoạn, thủ đoạn càng thâm càng tốt để liều mạng bỏ trốn. Chứ nếu không vừa bỏ trốn đã bị bắt lại thì chúng ta mất vui.

"Đội 2 3 người, đội 3 2 người...". Đội trường đội 7 Phục Dũng trong tay cầm 1 tờ giấy, vừa thống kê quân số vừa nói "Đội 7 của ta là 1 đội mạnh mẽ, không ngờ lần này bỏ trốn một lúc 8 người".

"Ha ha, Bắc Thiên đại học là một đại học thể dục thể thao, một đám mạnh mẽ như thế không ngờ có nhiêu đây đau khổ đã chịu không nổi!" Đội trưởng đội 2 Lưu Phóng lên tiếng " Hay nhất vẫn là đám sinh viên thông minh nha, không trốn một người nào".

Phục Dũng nhếch môi: " Thông minh thì tác dụng cái quái gì! Đến cuối cùng ngươi sẽ thấy, đội của ta chắc chắn sẽ sếp thứ nhất! Đại học Thủy Mộc toàn 1 lũ sinh viên đọc sách đến ngu người"

Hạ Thái đội trưởng chỉ cười cười mà không nói gì. Hắn chỉ tập trung nhìn vào khu vực tường rào, xem thời gian, sau đó nói: "Thời gian không còn sớm, lâu như vậy vẫn không có thêm sinh viên đi ra, chắc là đã ngủ say hết rồi"

"Ha ha, bắt đầu đi!" Phục dũng tính toán "Lần này tổng cộng hai mươi bảy người bỏ trốn, so với lần trước tốt hơn một chút."

Mọi người cũng đều gật đầu.

Đội trưởng Âu Dương Kiệt nói: " Các ngươi cũng nên chú ý, đừng làm cho tụi nhỏ bị thương, đồng thời thông báo cho bộ phận y tế chuẩn bị cho thật tốt"

Mọi người lần lượt lấy ra bộ đàm của mình bắt đầu hành động.

"Đèn pha đã chuẩn bị tốt chưa?" Đội trưởng Âu Dương Kiệt nói vào bộ đàm.

Bên kia trả lời:"Đội trưởng, đã chuẩn bị tốt từ sớm, cần chiếu sang chỗ nào là có ngay!"

"Đội quân khuyển?" (Đội chó nghiệp vụ)

"Có thể xuất phát bất cứ lúc nào"

"Tốt lắm, đóng cửa ký túc xá! Bắt đầu hành động"

Hàn Phong mới vừa vừa rơi xuống đất, chợt phát hiện có cái gì đang hướng về phía mình vọt tới rất nhanh, theo như hơi thở dồn dập phát ra, Hàn Phong chắc chắn là đó là 1 quân khuyển.

Bời vì mắt Hàn Phong đang trong tình trạng thích nghi trong tối, đèn pha đột ngột chiếu sáng nên làm cho mắt hắn không thích nghi kịp, trong một khoảng thời gian ngắn làm hắn không thể nhìn thấy được gì.

Chẳng lẽ phát sinh tình huống gì đặc biệt?

Lúc này, Hàn Phong nghe được cà quân doanh như thức dậy, tiếng quát tháo, tiếng sủa của đội cảnh khuyển, tiếng chạy bộ như sôi trào lên.

Chẳng biết tình hình như thế nào, thậm chí còn có thể nghĩ quân doanh bị khủng bố tập kích.

Chẳng qua, Hàn Phong hiện tại không thể phân tâm chú ý đến chuyện này. Hắn hiện tại cần giải quyết nguy cơ trước mắt đã.

Ngay lúc này,một con quân khuyển màu đen hướng Hàn Phong vọt tới.

Hàn Phong bất động, đã không có thời gian xoay trở.

"Gâu gâu!"

Con quân khuyển nhảy sổ tới, dùng 2 chân trước tấn công Hàn Phong.

"Bịch!"

Một tiếng trầm đục vang lên!

Thân thể Hàn Phong đột ngột nghiêng qua, tiện tay đánh ra 1 quyền trúng ngay giữa bụng con quân khuyển.

"Ẳng ẳng-- "

Con chó kêu thảm một tiếng, cả thân thể bị đánh văng ra hướng khác.

"Bịch!"

Cả thân thể đập xuống mặt đất, sau đó lại trượt thêm một đoạn, con quân khuyển kêu thảm thiết, cố gắng bò dậy nhưng đột cuối cùng nó nằm thẳng cẳng.

"Hắc Báo"

Ngay sau đó, một tiếng rống thảm thiết truyền tới, một binh lính rất trẻ chạy nhanh tới, trên tay hắn đang cầm một cài bộ đàm.

Người lính trẻ tuổi trừng mắt nhìn Hàn Phong:" Ngươi..." rồi lại há miệng thở dốc không thốt ra thêm được chữ nào.

"Hắc Báo! Hắc Báo! Ngươi làm sao vậy?"

Người lính ngồi xuống ôm con quân khuyển vào sát người, nghe giọng nói như mang theo nước mắt rồi.

Lúc này, mắt của Hàn Phong cũng đã trở lại bình thường.

Hắn trong lòng thở phào nhẹ nhõm vì hắn phát hiện hình như người lính trẻ này không nhìn thấy được hành động của hắn lúc nãy.

Đồng thời, Hàn Phong cũng rất buồn bực, nơi này hiện tại là khu vực sinh viên tinh anh quan huấn, tại sao phải dùng đến quân khuyển để tuần tra ban đêm?

Không đúng, hình như không phài tuần tra bình thường. Quân doanh bên kia đột nhiên trở nên ồn ào. Cuối cùng là xảy ra chuyện gì?

"Ngươi, theo ta trở về!" Người lính ôm lấy Hắc Báo, nói với Hàn Phong.

Hàn Phong gật đầu, tiến về phía trước.

Khi đi vào sân thể thao, Hàn Phong đã thấy nhiều người tụ tập. Rất nhiều người rõ ràng là vừa mới bị đánh thức dậy, trong khi ở giữa sân, khoảng mười mấy sinh viên bị một đám quân khuyên bao vây lại.

Trong đám người có tiếng nói vang lên:"Lại bắt thêm được một người..."

Hứa Lâm Hổ và Sở Suất đang thắc mắc Hàn Phong đi đâu mà không thấy, nếu nói hắn muốn trốn về thì có đánh chết bọn họ cũng không tin, nhưng sự thật là Hàn Phong không hề có mặt ở ký túc xá.

Nghe vậy, hai người vội vàng nhìn lại thì thấy Hàn Phong đang cười mỉm tiến về phía họ.

"Phong tử!" Hứa lâm Hổ vội vàng chạy tới, "Ngươi biến đi đâu vậy?"

"Ngủ không được nên đi dạo vòng vòng"

Người lính trẻ tuổi liền bực mình nói: "Ngươi không được đứng đây, đi ra giữa sân mà đứng."

Hàn Phong nhìn vào đám sinh viên tội nghiệp ở giữa sân hỏi: "Đứng bên đó làm gì?"

"Giả bộ đến bao giờ! Ngươi là lính đào ngũ, bị ta bắt lại còn già mồm ah" Tên lính trừng mắt nhìn Hàn Phong.

Hàn Phong không nói gì.

Ta trở thành lính đào ngũ ????

"Đi nhanh, đừng có lề mề"

" Ngươi có lầm không?" Hứa Lâm Hổ vừa che chắn trước mặt Hàn Phong vừa bực bội quát: " Phong tử mà làm lính đào ngũ ah? Hắn nói đi dạo, thì thực sự hắn đi dạo."

Tên lính trẻ tuổi bị thân hình khổng lồ của Hứa Lâm Hổ ép lùi từng bước :" Ngươi là người của tổ nào? Dám ngang ngược như vậy?"

Hàn Phong vỗ vai Hứa Lâm Hổ, vừa cười vừa nói với tên lính: "Huynh đê, thật xin lỗi vì vừa rồi vô tình làm bị thương Hắc Báo của ngươi, ta sẽ giải thích sau, nhưng trước hết ngươi ôm Hắc Báo đi chữa thương đi, đừng để thương tích của nó nặng thêm thì không tốt"

Sau đó Hàn Phong nói với Hứa Lâm Hổ: "Ta không sao" rồi chủ động tiến tới giữa sân thể thao.

Siêu Cấp Hệ Thống Tác giả: Phong Điên Cuồng Tiếu Cường Version 1.X

Chương 67: Lại Bắt Thêm Được Một Người

Dịch: Đường Ngọc Ninh Nguồn: 4vn.eu

Lời Dịch Giả: Trải qua nhiều lần suy nghĩ và đọc sơ lược qua các bộ tiểu thuyết đô thị TQ. Từ "ta" và "ngươi" là cách xưng hô thông dụng, sử dụng cho cả thầy và trò, ba mẹ và con cái, giữa anh và em cùng người yêu với nhau. Đối với thể loại đô thị, DG đã việt hóa lại cách xưng hô rất nhiều để cho phù hợp văn phong việt ngữ, tuy nhiên, việt hóa cũng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro