Chương 9 | Phân loại |"3"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Millicent Bulstrode!"

Cậu này được phân về nhà Slytherin. Có thể là do em tưởng tượng, hoặc do đã nghe nói về Slytherin nhiều quá, nhưng quả là em thấy đám nhà Slytherin  không dễ thương chút nào.

Bây giờ em bắt đầu thấy phát bệnh rồi.

"Justin Finch – Fletchley!"

- Nhà Hufflepuff.

Em để ý khi đội vào cái nón thông báo kết quả ngay, nhưng có một số trường hợp hình như cái nó do dự một lúc rồi mới báo kết quả.

"Mie Finnigan!"

Là cô bé tóc vàng đứng sắp hàng cạnh em. Nó phải ngồi chờ trên ghế gần cả phút trước khi cái nón tuyên bố nó được về nhà Gryffindor.

Và rồi cuối cùng cũng đến:

- Jie Willton.

Rụt rè bước lên phía trước.

Điều cuối cùng mà em nhìn thấy trước khi chiếc nón sụp xuống che mất đôi mắt, là cả sảnh đường đầy nhóc người đều đang hướng mắt nhìn về em chờ đợi.

Em nghe một giọng nói bên tai:

"Chà! Khó đây! Rất khó. Can đảm có thừa… Trí tuệ cũng không kém… Lại có năng khiếu, ái chà, có tài đấy quỷ thần ơi, và khát vọng khẳng định chính mình nữa chứ! Hay thật!Được thôi, tốt hơn là về…SLYTHERIN."

Giở nón ra và bước về phía bàn của Slytherin, chân còn run.Tự trách cái nón tại sao lại không cho mình vào Gryffindor.Đến nỗi không nhận thấy tiếng reo hò cổ vũ hết thảy từ nãy đến giờ. Huynh trưởng Wizon đứng dậy bắt tay em nồng nhiệt.

Em ngồi xuống, đối diện với tên Draco Malfoy ở trên tàu.

Từ chỗ ngồi này, bây giờ em có thể nhìn thấy rõ cái bàn cao.Thấy lão Hagrid ở cuối bàn, đang nhìn và giơ một ngón tay cái lên ra dấu khen ngợi.Nhe răng cười lại với Hagrid. Và kia, ở khúc bàn giữa, trên một cái ghế to bằng vàng, là cụ Albus Dumbledore.Em có thể nhận ra cụ ngay nhờ nhìn thấy chân dung cụ trên tấm thẻ trong gói sôcôla ếch. Mái tóc bạc của cụ Dumbledore là thứ duy nhất trong sảnh đường này tỏa sáng ngang ngửa mấy con ma.

Giáo sư McGonagall cuộn bản danh sách lại và cất nón phân loại đi.

Em ngó mấy cái dĩa bằng vàng trống không. Bấy giờ mới nhận ra là mình đang đói cồn cào. Cái bánh bí ngô mà em ăn hết trên tàu lửa hình như đã tiêu hoá mấy đời.

Cụ Dumbledore đứng dậy. Cụ tươi cười với tất cả học sinh, hai cánh tay cụ dang rộng, tưởng như không có gì có thể làm cho cụ vui hơn là được nhìn thấy tất cả những học sinh của mình tại đây. Cụ nói:

- Chào mừng các con bước vào niên học mới ở Hogwarts. Trước khi các con nhập tiệc, ta có đôi lời muốn nói. Những lời ấy là ngu đần! Mít ước! Vặt vãnh! Véo! Cám ơn!"

Cụ ngồi xuống. Mọi người vỗ tay hoan hô. Em không biết có nên cười hay không.

Em há hốc miệng ra vì kinh ngạc! Những cái dĩa trống trước mặt giờ đây đã đầy ắp thức ăn. Em chưa từng thấy nhiều đồ ăn nó ưa thích lại chất đầy trên bàn ghế đến thế: thịt cốt lết, đùi cừu, xúc xích, thịt ba chỉ và bít tết, khoai tây luộc, khoai tây nướng, khoai tây chiên, bánh mì Yorkshire, đậu, cà – rốt, nước chấm, sốt cà chua, và… chắc để cho quái dị, có cả những con bọ the.

Nhìn qua phía đối diện em-chỗ ngồi của tên Malfoy và thấy một con ma ghê rợn ngồi bên đó, hai hốc mắt trống không nhìn đăm đăm, một gương mặt buồn thảm, và tấm áo dài bê bết máu lấm tấm bạc. Con ma đó ngồi bên cạnh Malfoy, và em khoái chí nhận thấy Malfoy có vẻ bực bội vì bị xếp chỗ ngồi như vậy.

Sau khi ăn uống no say thì cả bọn em được huynh trưởng Wizon đưa về kí túc xá.

Cuối hành lang có treo bức chân dung một người đàn ông râu dài thòng và mặc chiếc áo màu xanh.Ông hỏi:

- Mật khẩu!

Wizon đáp:

- Patton Pinazin.

Búc chân dung tự lách mình qua một bên, để lộ một lỗ tròn trên tường. Tất cả chui vào. Thế là họ đã vào gian phòng chung của nhà Slytherin- một căn phòng tròn ấm áp đầy những chiếc ghế bành êm ái.

Wizon đưa mấy đứa nữ sinh qua một cánh cửa về phòng ngủ riêng,còn nam sinh về một phòng ngủ khác. Năm tấm áp phích treo lẫn với những tấm màng nhung đỏ sậm. Rương của chúng đã được mang lên sẵn. Chúng quá mệt mỏi nên không nói năng gì cả, chỉ thay quần áo rồi lăn ra ngủ.











Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro