Chap 12 ( Tuyệt tình tán)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-" Nè đi theo tôi có chỗ này đẹp hơn ở chỗ suối nữa" Rồi Long dẫn Lan lên đỉnh núi, ở đây cây cối xanh mát bao vây một khoảng không, đứng ở đây thể nhìn thấy gần hết làng Mễ . -" Wow, đẹp quá. Sao cậu tìm được mấy chỗ này vậy". _" thất ra chỗ này nhiều người biết lắm, mà tại nó hơi xa với lại người ta đi cũng chán rồi, mỗi khi trăng rằm thì mọi người ở trong làng sẽ tụi họp ở đây đốt lứa trại". -" Mà nè tôi muốn nói là TÔI THÍCH CẬU." --"HẢ?". -" TUI NÓI LÀ TÔI THÍCH CẬU, LÀM NGƯỜI YÊU TÔI NHA". Long dùng hết cản đảm nói ra. -" ừm dù sao thì đó giờ tôi chưa yêu ai, cũng nên thử một lần". -" thiệt hả ?" Long hạnh phúc ôm Lan, móc trong túi ra một cái lắc đeo vào tay lan. Rồi hai người nắm tay nhau đi về.......................................... ~~ Giống như đang viết ngôn tình quá ~~                                                                  Bên này Dũng với Trúc dọn lại căn phòng trống. Rồi Trúc đi về nhà. Tối nay là cuối Tháng. Vì dụ giết người mà tháng này lễ Huyết tế không diễn ra. Mọi người chìm vào giấc ngủ. Một cái tay thò sao cậy cửa sổ phòng Trúc, hắn tao thành công bước vào để tấm vải lên trên mắt, rồi từ từ mở bình phấn độc ra, ngay lúc hắn định hạ thủ thì Trúc ngồi dậy dùng bột của Tuyệt tình tán chọi vào mắt hơn. Vì độc của Lan chỉ làm cho hắn bị cay mắt thôi nên hắn đã bỏ chạy được. Nghe thấy tiếng Trúc kêu, ba mẹ Trúc chạy vào thì thấy chút đang đứng ngoài cửa sổ nhìn theo tên đó. - " Có chuyện gì vậy Trúc " ba mẹ Lan hốt hoảng hỏi. - "là người mà thường xuyên đi hạ độc mấy cô gái đó nhưng con đuổi hắn đi rồi ". Không còn chuyên gì nữa Rồi cả nhà lại đi ngủ. Sáng sớm sau khi ăn cơm xong Trúc chạy qua nhà Lan rồi rủ thêm Long với Dũng. Long, Lan, Trúc đi trước Dũng thì còn đang làm việc. -" nè cậu thấy mặt được hắn không ?". - " hắn bịch mặt mình không nhìn thấy, nè hắn còn để lại miếng vải có mùi thơm này nữa". -" cái này quen lắm hình như ở nhà mình cũng có một cái, vậy không lẻ mình bị hắn đột nhập vào phòng mình rồi sao, mà mình có bị gì đâu". Long nói: " hay là do cậu cũng một tộc với hắn ta nên mới không hại cậu". -" cũng có thể". Đang nói thì Dũng chạy vào. - " Nè Trúc cậu có bị gì không, hắn có làm gì cậu không, có bị thương không, bị thương chỗ nào,...". Dũng hỏi dồn dập Trúc. - " Tớ không có bị gì hết, nhờ có cái bình mà Lan đưa đó". --" cái đó là Tuyệt tình tán, tên nó hay vậy mà cậu cứ quên hoài vậy". - " Bỏ qua cái vụ đó đi mà nó chỉ làm cay mắt thôi, chứ có làm mù mắt tạm thời như cậu nói đâu".-- "thì nó chỉ mới thử nghiệm thôi mà". -" Nè đi ăn bún đậu mắm tôm không?" Long rủ. -" Ở đây cũng có bún đậu mắm tôm nữa hả". -" Ừm có đi không?" --"đương nhiên là đi rồi". Thế là bốn người rủ nhau đi ăn bún. Đang ăn thì có một cái xe tải chạy qua.-" ủa có xe tải nè sao mình trước đây không thấy". " thì lâu lâu người ta mới lại đây nó là bán nguyên liệu, vật dụng" vừa nói Trúc lấy tay chỉ ra cái của đá to nằm trong góc hẻm. -" Ủa có đường to vầy mà mẹ với mình đến đây bằng đường rừng". Ăn xong rồi Dũng nói: -" Tớ đi đây ". -"Cậu đi đâu vậy "(Trúc hỏi). -" đi luyện tập đó, cậu ấy vẫn chưa bằng mình nên phải đi luyện tập tiếp"...................... -" Mình thấy Thủy tràm của cậu xịn hơn có của Lan mà sao cậu vẫn thua Lan hả" nghe được Trúc nó Lan lao lên chọt lét Trúc. -" Tuyệt tình tán của mình cứu cậu một mạng mà cậu không nhơ tên mà đi nhớ tên cái bình Thủy Tràm đó". -" Tại của cậu khó nhớ quá chi". --" nè cậu đem này đi cho bác ấy đi nói là cảm ơn bác ấy là đã giúp Hạ Lan" Long cầm bịch bún nói với Dũng. -" Nè có gì đó không đúng, cậu có liên quan gì đến Hạ Lan nhà chúng tôi" Nói đến đây ai cũng im lặng. " À thì ra hai cậu...., nè cậu dám giấu mình Hạ Lan" Trúc nhảy qua Hạ Lan chọt lét. -" Đừng nhột lắm, tại vì chưa có thời gian nói mà " rồi Lan đi qua nắm lấy tay Long " thật ra mình với Long đã hẹn hò ". Thế là Trúc ngồi bắt đầu trọc Lan. -" Thôi bác ấy không thích đồ có mùi hôi đâu". Dũng nói với Long, rồi chạy đi.~( mình cách dòng quá trời luôn là lên đây nói cứ bị đôn dòng ấy lạ lắm)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro