chương 23: Giao hoan

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

        Mọi chuyện đến rất tự nhiên, không có gì bất ngờ. Có thể trong tiềm thức họ đã mơ về ngày này từ lâu nhưng khi nó thực sự đến thì họ đã trải qua quá nhiều khoảng thời gian đẹp đẽ và tự nhiên để chứng minh rằng đó là...Khi bạn thực sự bộc lộ tấm lòng của mình, những lễ nghi thừa thãi khác dường như không còn quan trọng nữa.

        Thiệu Quần mơ hồ nhớ lại ngày hôm đó, dường như có ánh nắng xuyên qua bức tường đá lốm đốm chiếu vào mắt Giản Tùy Anh, nên anh đưa tay ra che đôi mắt sáng ngời của Giản Tùy Anh, dùng môi mình che lấp đôi môi của cậu. Anh cảm thấy mình đã quên suy nghĩ và anh cũng không muốn nghĩ. Anh chỉ theo bản năng muốn hôn cậu, sau đó đưa chiếc lưỡi hơi lạnh của mình vào trong miệng cậu, tham lam cướp lấy hơi thở thuộc về mình. Anh cảm thấy Giản Tùy Anh nhắm mắt lại, hôn anh.

        Thiệu Quần chưa bao giờ có cảm giác như vậy trước đây. Anh hôn lên đôi môi ngọt ngào của cậu, mùi thơm trên cơ thể cậu xộc vào mũi khiến anh cảm thấy như mình sắp mất kiểm soát.

        Anh thậm chí còn không nhớ họ quay lại khách sạn bằng cách nào, anh chỉ nhớ rằng mọi thứ đã khác sau khi cánh cửa đóng sầm lại. Họ cởi quần áo của nhau như những con thú hoang rồi quấn chặt vào nhau, Thiệu Quần nghĩ rằng cảm giác này thật tuyệt vời.

        Cơ thể trắng nõn xinh đẹp của Giản Tùy Anh hoàn toàn lộ ra trước mặt anh, hai chân vẫn quấn quanh eo anh. Thiệu Quần cảm thấy đầu óc mình hỗn loạn, không nhịn được mà áp sát hạ thân vào người Giản Tùy Anh, dùng môi chạm vào thùy tai của cậu, hôn hôn: "Em đã sẵn sàng chưa?"

        Trên thực tế, hỏi những lời này cũng không thay đổi được kết quả. Dương vật cứng nóng của anh đã ấn vào bụng dưới Giản Tùy Anh, hai tay ôm chặt Giản Tùy Anh khiến cậu không thể phản kháng được chút nào, nhưng anh vẫn muốn nghe câu trả lời từ chính miệng cậu. Anh muốn nghe cậu nói rằng cậu sẵn sàng da kề da với anh.

        Giản Tùy Anh chỉ hơi nheo mắt lại, lồng ngực phập phồng theo nhịp thở.

        "Nói cho anh biết, Tùy Anh, em đã sẵn sàng chưa?" Thiệu Quần bắt đầu cắn vào cổ Giản Tùy Anh, dương vật thô to của anh cọ xát vào bụng nhỏ có phần nhạy cảm của cậu, ngón tay anh chậm rãi vuốt ve cặp mông thanh tú của cậu, để lại những vết đỏ nhạt trên cơ thể trần trụi của cậu.

        Vẻ mặt Giản Tùy Anh cực kỳ nóng bỏng vì dục vọng. Sau khi cậu nhẹ nhàng nói "Ừm", hai cánh tay rắn rỏi đang ôm lấy cơ thể Giản Tùy Anh không còn kiềm chế được nữa, Thiệu Quần cúi đầu gặm nhấm người Giản Tùy Anh. Anh nhìn vào núm vú màu đỏ anh đào theo chuyển động của cậu mà dựng đứng lên, mút mút, sau đó liếm dọc xuống bụng dưới, sau đó là dương vật của cậu, đồng thời đưa lòng bàn tay dọc theo eo Giản Tùy Anh đến mông cậu.

        Cơ thể của Giản Tùy Anh hơi căng cứng vì căng thẳng, nhưng cậu vẫn đẩy cơ thể về phía trước để đáp lại, ra hiệu cho Thiệu Quần đưa dương vật của cậu vào miệng anh. Thiệu Quần vô cùng yêu thích sự chủ động của Giản Tùy Anh, mặc dù trước đây anh chưa từng làm việc này nhưng anh vẫn không chút do dự ngậm dương vật sạch sẽ của Giản Tùy Anh vào miệng.

       Thiệu Quần rõ ràng không có kinh nghiệm làm loại việc này, thỉnh thoảng răng chạm vào bề mặt mỏng manh của dương vật cậu, khiến cậu cảm thấy hơi đau. Giản Tùy Anh cảm thấy toàn bộ máu trong cơ thể đang sôi sục, loại kích thích này rõ ràng còn cao hơn kích thích vật lý.

       Một lúc sau, Thiệu Quần dường như đã phát hiện ra điều gì đó. Anh nghiến răng, ngậm chặt miệng quanh bộ phận sinh dục của cậu và liếm mút liên tục, đầu lưỡi thỉnh thoảng cọ xát vào mắt mã.

        Giản Tùy Anh rõ ràng rất bị kích thích. Cậu không tự chủ được nâng eo lên, phát ra một loạt tiếng rên rỉ mơ hồ. Đôi chân dài vắt trên vai Thiệu Quần cũng vô thức siết chặt.

        Thiệu Quần cười khúc khích, vỗ mông Giản Tùy Anh an ủi, đưa lưỡi quanh đảo quanh dương vật lần nữa và ngậm tận gốc. Một lúc sau, Giản Tùy Anh kẹp đùi lại, cơ thể cậu không ngừng run rẩy. Biết Giản Tùy Anh sắp xuất tinh nên anh càng nuốt mạnh hơn, khiến cơ thể cậu căng cứng và xuất tinh không kiểm soát.

        May mắn thay, Thiệu Quần tránh kịp thời, toàn bộ tinh dịch màu trắng phun lên bộ ngực trắng hồng hào của Giản Tùy Anh, trông cực kỳ gợi tình.

        Giản Tùy Anh lúc này yếu ớt ngã xuống giường, thở hổn hển, cơ thể cậu thỉnh thoảng vẫn run rẩy trong dư vị của cực khoái.

        Thiệu Quần lại chậm rãi ấn vào cơ thể Giản Tùy Anh, dang rộng hai chân cậu, để lộ phần bí mật giữa hai chân.

        Hậu huyệt dưới mông Giản Tùy Anh khẽ run lên, co rút lại như một đóa hoa mỏng manh, như một lời mời gọi.

        "Có thể hơi đau một chút, em cố gắng chịu đựng nhé." Thiệu Quần nói rồi dùng ngón trỏ đưa vào cái lỗ hẹp. Lỗ nhỏ lần đầu tiên bị vật lạ xâm nhập nên vô cùng đau đớn, tuy chưa vào sâu.

        “Không, không thể nào.” Cảm giác bị vật thể lạ xâm nhập thật không dễ chịu chút nào. Chân Giản Tùy Anh bị gập thành chữ M. Tốc độ đưa đẩy ngón tay của Thiệu Quần cũng tăng nhanh.

        "Tin anh, Tùy Anh." Thiệu Quần thì thầm, cúi xuống liếm mặt Giản Tùy Anh, sau đó vuốt ve chóp mũi và khóe miệng cậu. Được Thiệu Quần an ủi, cơ thể Giản Tùy Anh dần dần thả lỏng, Thiệu Quần thấy vậy liền đưa một ngón tay khác vào, chụm hai ngón tay lại rồi từ từ căng ra, Giản Tùy Anh bị kích thích bởi chuyển động của các ngón tay đến mức run rẩy, thân dưới cũng chật vật đưa đẩy, cố gắng xoa dịu cơn đau.

        Thiệu Quần tiếp tục khuếch trương một lúc, cảm thấy cũng đủ rồi nên đặt chân Giản Tùy Anh xuống, lấy tuýt dầu bôi trơn trên bàn đầu giường, sau đó mở nắp ra, bóp chất lỏng lạnh lẽo trong suốt xuống hậu huyệt Giản Tùy Anh.

        Giản Tùy Anh không khỏi rùng mình: "A-anh chuẩn bị từ bao giờ?"

        "Chỉ trong trường hợp khẩn cấp thôi." Thiệu Quần mỉm cười, chăm chú nhìn vào cái lỗ nơi chất bôi trơn đang bị nuốt chửng. Anh mân mê xung quanh miệng huyệt, lại dùng đầu ngón tay nhào nặn phần thịt mềm bên trong, rồi anh đột ngột đẩy vào sâu hơn và bắt đầu đâm liên tục.

        "Ư...ah!" Cơ thể Giản Tùy Anh trở nên căng thẳng, cậu không dám cử động nữa. Hậu huyệt của cậu quá yếu ớt và nhạy cảm, run rẩy cảm nhận Thiệu Quần dùng ngón tay cọ xát vào bên trong có chút đau nhức, nhưng cơn đau lại xen lẫn cảm giác tê dại mơ hồ.

        Sau đó, Thiệu Quần thêm hai ngón tay nữa, di chuyển ba ngón tay vào huyệt đạo căng cứng, anh có thể cảm nhận rõ ràng hơi ấm của bức tường thịt mềm mại bao bọc lấy ngón tay mình, cắn chặt không buông, nếu không phải vì sức khỏe của Giản Tùy Anh, lúc này anh thật sự muốn cầm bộ phận to lớn dưới hạ thân và chịch cậu không chút do dự.

        Anh chỉ thở dài một tiếng, dùng ngón tay khuấy động bên trong, cho đến khi cái lỗ màu hồng nhạt chuyển sang màu hơi đỏ.

        Có lẽ là do chất bôi trơn, hoặc có lẽ vì động tác của Thiệu Qun được coi là nhẹ nhàng, nên phần da thịt mềm mại ở huyệt đạo Giản Tùy Anh dần trở nên mịn màng, bọt trắng như tuyết trộn lẫn với hơi ẩm của lớp tường thịt phát ra âm thanh trầm thấp. Nháy mắt trở thành một nơi lộn xộn.

        "Được rồi, Thiệu Quần." Giản Tùy Anh thở hổn hển, cơ thể nhạy cảm run rẩy, giọng nói rên rỉ. "Được rồi, đổi cái kia đi..."

        "Đổi cái nào?" Thiệu Quần ác độc chớp mắt, cố ý dùng ngón tay mở cái lỗ ra, dùng móng tay gãi nhẹ vào phần thịt mềm ở miệng lỗ, khiến Giản Tùy Anh giật mình, lỡ miệng rên lớn.

        "Đổi, đổi thành cái của anh." Giản Tùy Anh nheo mắt, khóe mắt hơi đỏ lên, có chút không khống chế được nước mắt, vừa nói vừa hơi nhấc một chân lên, cọ vào dương vật nóng bỏng đã sưng tấy và chuyển sang màu tím của Thiệu Quần.

        Thiệu Quần rất phấn khích trước cảnh Giản Tùy Anh công khai bày tỏ mong muốn của mình theo cách này. Cho dù là cơ thể đỏ bừng của Giản Tùy Anh hay tiếng rên rỉ êm tai của Giản Tùy Anh, tất cả đều...rất đáng yêu~

        Thiệu Quần không thể kiềm chế được nữa rút ngón tay ra, một ít chất lỏng chảy xuống, tạo thành sợi bạc giữa đầu ngón tay và hậu huyệt. "Hah, đừng lo lắng, anh tới rồi đây~" Thiệu Quần đặt hai chân Giản Tùy Anh lên vai mình, dùng dương vật nóng bỏng của mình di chuyển quanh lỗ sau của Giản Tùy Anh hai lần, rồi đột ngột đẩy toàn bộ dương vật vào.

        "!!!!!!" Mặc dù anh đã dạo đầu kĩ càng cho cậu nhưng thứ của Thiệu Quần thực sự rất to lớn và đáng sợ, nó đã khiến Giản Tùy Anh phải ôm ngực thở hổn hển trong giây lát, tầm mắt cậu trở nên tối sầm. Cậu có muốn cũng không còn sức để hét lên, chỉ có thể phát ra vài tiếng rên rỉ ưm a vụn vỡ từ khóe miệng.

        Thiệu Quần ngẩng đầu lên, hít sâu một hơi, cảm thấy thật sảng khoái khi cuối cùng cũng được xâm phạm vào nơi tuyệt vời đó. Mặc dù đã bôi trơn kỹ càng, nhưng lỗ sau của Giản Tùy Anh vẫn vô cùng chật chội, như muốn ngăn cản dương vật anh tiến về phía trước, nhưng huyệt đạo cứ cắn chặt lấy dương vật anh như hàng ngàn con mút khiến anh vô cùng sung sướng, nhất là khi người ở dưới thân anh là Giản Tùy Anh.

       Giản Tùy Anh đau đớn nhíu mày, vẻ mặt vừa đau vừa sướng, làm thỏa mãn khát vọng chinh phục của Thiệu Quần.

        Vì vậy anh bắt đầu khẽ cử động eo, không phải không muốn nhanh chóng đâm vào mà là vì huyệt đạo của Giản Tùy Anh quá chật, quấn lấy dương vật của anh khiến anh không thể cử động.

        "Thư giãn đi, cắn anh mạnh quá." Trán Thiệu Quần bịn rịn một tầng mồ hôi mỏng, anh cúi đầu liếm tai Giản Tùy Anh, rồi hôn lên mặt cậu lần nữa.

        "Anh mới phải thư giãn ấy..." Giản Tùy Anh khóc nức nở, dương vật quá lớn co giật trong cơ thể cậu, vừa mới đi vào, cậu đã cảm thấy huyệt đạo của mình đã sưng tấy, nhưng sau đó lại có cảm giác kỳ lạ. Niềm sung sướng vượt xa nỗi đau, khiến da đầu Giản Tùy Anh tê dại.

        “Ngoan ngoãn.” Thiệu Quần hôn lên chóp mũi của cậu, sau đó ôm hai chân cậu lên, dùng sức đẩy về phía trước, nhét toàn bộ dương vật vào chỗ sâu nhất trong huyệt đạo, bắt đầu đưa đẩy như vũ bão.

        "Không! Thiệu Quần, chậm lại, Thiệu Quần~!" Giản Tùy Anh hét lên, cơ thể cậu run rẩy và mềm nhũn ra. Mọi giác quan trong cơ thể đều nhạy cảm, mỗi lực đẩy dường như muốn đưa cậu lên mây rồi lại kéo cậu xuống, Giản Tùy Anh vô thức rên rỉ, hai chân quấn chặt quanh eo Thiệu Quần, bộ phận sinh dục của họ dán chặt vào nhau không chút kẽ hở.

        "Đúng vậy, chính là như vậy, hét lên đi." Thiệu Quần điên cuồng chịch mạnh, dùng dương vật dài và dày của mình ra vào lỗ sau của Giản Tùy Anh. Chất lỏng từ lỗ hoa theo dương vật chảy ra nhưng bị nhét trở lại.

        Sự kích thích mãnh liệt khiến mắt Giản Tùy Anh mở to, tầm nhìn mờ đi, miệng cậu khẽ run lên và cậu thậm chí không thể thốt ra một âm tiết hoàn chỉnh. Cần cổ mảnh khảnh và duyên dáng của cậu cũng chuyển động lên xuống theo cử động của Thiệu Quần.

      "A..." Giản Tùy Anh cảm thấy mình đã hoàn toàn mất kiểm soát. Khi bức tường thịt bên trong ngày càng bị giã đến mịn màng hơn, nỗi đau trước đó dường như tan biến. Cậu chỉ biết rằng mình hiện tại đã bị Thiệu Quần lấp đầy, cả về trái tim lẫn cơ thể. Dương vật khổng lồ của Thiệu Quần hết lần này đến lần khác ấn vào điểm nhạy cảm nhất trên cơ thể cậu. Một ít chất lỏng màu trắng nhạt chảy ra từ mắt mã dọc theo dương vật Giản Tùy Anh.

        Mông Giản Tùy Anh run lên không kiểm soát. Thiệu Quần nhìn Giản Tùy Anh khuôn mặt đỏ bừng, anh không biết rằng cơn đau trước đó đã qua chưa, chỉ cảm thấy cậu có vẻ thoải mái nên anh bắt đầu đẩy mạnh hơn, mỗi cú đẩy dường như đều dùng hết sức lực.

       "Em sắp...A.."

        Thiệu Quần bất ngờ huých mạnh một cái khiến Giản Tùy Anh giật bắn. Cơ thể cậu bất giác co giật, ngay cả huyệt đạo cũng co thắt một cách điên cuồng. Cậu xuất tinh.

        "Hmm...gợi tình quá~ Xuất tinh vì bị chịch từ phía sau a~?" Thiệu Quần cũng thở hổn hển. Giản Tùy Anh cảm thấy mình sắp ngất. May mắn thay, cậu vẫn nghiến răng chịu đựng được. Đến khi cơn cực khoái của Giản Tùy Anh trôi qua, Thiệu Quần lại tăng tốc khiến cậu co giật dữ dội lần nữa, dương vật của anh được bao phủ bởi các mạch máu. Thiệu Quần đâm như thế hàng trăm lần trước khi phóng một cỗ tinh dịch nóng hổi vào cơ thể Giản Tùy Anh, đổ toàn bộ vào đó khiến huyệt đạo vốn nhạy cảm hơi đỏ lại càng sưng tấy. Sau đó anh rút dương vật ra, chất lỏng sền sệt theo bộ phận sinh dục từ từ chảy xuống, rắc lên cặp mông và cặp đùi trắng nõn của Giản Tùy Anh, dâm đãng như ý muốn.

        Thiệu Quần không khỏi hít sâu một hơi, hạ thân lại bắt đầu ngẩng đầu lên. Nhưng nhìn Giản Tùy Anh nằm liệt trên giường, vòng eo thanh tú đầy những vệt đỏ do sự thô lỗ của anh, và khung cảnh giữa hai chân cậu lại càng tội nghiệp hơn, nơi tư mật đột ngột bị xâm phạm khiến nó không thể đóng lại được, lốm đốm chất lỏng màu trắng đục. Thiệu Quần thở dài rồi nhẹ nhàng bế Giản Tùy Anh vào phòng tắm.

        “Anh là thú dữ à?” Giản Tùy Anh cuối cùng cũng tỉnh táo trong bồn tắm, nhưng cậu vẫn yếu ớt dựa vào người Thiệu Quần và chửi rủa.

        “Có lẽ là vậy.” Thiệu Quần ôm Giản Tùy Anh từ phía sau, vô thức cúi đầu hôn lên đỉnh tóc của cậu, bất đắc dĩ nói: "Anh không thể kiềm chế khi nhìn thấy em. Em đã bao giờ nghe nói đến người sói chưa? Nó sẽ biến hình khi nhìn thấy mặt trăng. Và em là mặt trăng của anh."

        "***." Giản Tùy Anh chửi rủa, nhưng cậu không khỏi nhếch khóe miệng, để Thiệu Quần lau chùi cơ thể cho mình rồi bế mình lên giường. Giản Tùy Anh ôm cổ Thiệu Quần, nhắm mắt lại, cảm nhận được sự vững chắc chưa từng có. Một đêm dài không mộng mị...

        Sau đó, họ dành khá nhiều thời gian ở Tây Tạng, viếng thăm chùa Jokhang, chùa Namtso và chùa Tashilhunpo. Thiệu Quần cười nhạo hỏi liệu cậu có muốn trở thành tu sĩ hay không. Cuối cùng sau khi thăm đủ loại chùa, Giản Tùy Anh nhéo mũi Thiệu Quần và bảo đó là nghệ thuật.

        Khi hai người trở về Bắc Kinh, một nửa kỳ nghỉ đã trôi qua đồng thời thông báo nhập học của họ đã được gửi đi. Cả hai người đều được nhận vào trường mà họ lựa chọn.

       Giản Tùy Anh thu dọn đồ đạc chuẩn bị quay về Tần Hoàng Đảo. Cậu không biết có phải vì họ mới ở bên nhau hay không, nhưng họ nhất thời không muốn chia tay. Vậy nên Thiệu Quần cũng theo Giản Tùy Anh về, nhưng anh không bao giờ ở trong căn phòng được lão nhân chuẩn bị cho, anh chỉ lẻn vào phòng Giản Tùy Anh khi trời tối lúc mọi người đã ngủ.

        Giản Tùy Anh cười nhạo anh không nghiêm túc, Thiệu Quần không quan tâm, anh chỉ muốn ở bên cậu.

        "Đúng là không biết xấu hổ." Giản Tùy Anh mắng một câu, nhưng vẫn dung túng cho hành vi của Thiệu Quần.

        Hai người trải qua nửa kỳ nghỉ còn lại ở Tần Hoàng Đảo. Trường học của Thiệu Quần bắt đầu sớm hơn các trường khác nên anh phải rời Tần Hoàng Đảo không lâu sau đó. Giản Tùy Anh cũng có chút không muốn rời xa Thiệu Quần. Dù sao thì Thiệu Quần sẽ đến học viện quân sự và chỉ có thể ra ngoài trong kỳ nghỉ. Giản Tùy Anh xin phép ông Giản, cùng Thiệu Quần trở về Bắc Kinh để tham dự lễ khai giảng năm học của anh.

        Lý Văn Tốn và Chu Lệ khẳng định họ chưa bao giờ nhìn thấy Thiệu Quần mặc quân phục nên đã đi theo cậu như thể đang tham gia vào cuộc vui.

        Lễ khai giảng của học viện quân sự có phần khác với các trường khác. Tất cả học sinh năm nhất và học sinh cuối cấp đều mặc quân phục tập trung dưới sân.

        Thiệu Quần, giống như bao sinh viên năm nhất khác, mặc đồng phục rằn ri đứng xếp hàng, Giản Tùy Anh chỉ thoáng lia mắt là có thể nhận ra bóng dáng Thiệu Quần trong hàng ngũ, anh ấy cao ráo, lưng thẳng tắp. Sau khi những người trên bục phát biểu, anh ấy thực hiện động tác chào tiêu chuẩn của quân đội.

        Giản Tùy Anh đang quen nhìn Thiệu Quần trong phạm vi gia đình và không thể không nhớ lại lần đầu tiên cậu gặp Thiệu Quần. Khi đó, Thiệu Quần có vẻ không cao bằng bây giờ, tính cách còn hơi trẻ con. Nhưng chỉ mấy năm sau, Thiệu Quần đã vào học viện quân sự, nét trẻ con trên mặt đã được thay thế bằng sự kiên định. Thiệu Quần dường như cảm nhận được ánh mắt Giản Tùy Anh đang dõi theo mình, liền lặng lẽ quay đầu mỉm cười với Giản Tùy Anh.

        Giản Tùy Anh cũng cười. "Trưởng thành." Giản Tùy Anh nghĩ, họ đều đã trưởng thành và sắp mở ra một khởi đầu mới.

       

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro