Phần Không Tên 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những ngày sau đó là những ngày đau khổ, dằn vặt nhất trong cuộc đời ..Những ai bên cạnh tôi lúc đó chỉ biết im lặng chăm sóc chứ không an ủi tôi điều gì , an ủi làm sao khi tát cả ngôn từ đều bất lực, an ủi làm sao khi chính tôi đã rũ bỏ động lực sống , an ủi thế nào khi Tính đã mãi rời bỏ hơi ấm của tôi để trở về miền đất lạnh ..

Một ngày như bao ngày , tôi tỉnh giấc vào giữa khuya , nước mắt từng dòng lại chảy .. bất cứ khi nào tỉnh giấc tôi đều hy vọng tất cả đều là một cơn ác mộng .. lòng tôi càng trĩu nặng khi xung quanh yên tĩnh đến não lòng , tôi bật điện thoại , xem lại những hình ảnh của tôi và Tính , Tính ít chụp "tự sướng" lắm , toàn là tôi chụp lén hoặc ép chụp , ép lắm cũng chỉ hơi mĩm mĩm hoặc nghiêm mặt.. nỗi nhớ cồn cào cùng kỉ niệm lại chợt ùa về , trong đầu tôi lại hiện lên gương mặt xanh xao của Tính vào ngày định mệnh ấy , tôi lấy tay đấm mạnh liên tục vào ngực để vơi đi sự nghẹt thở và đau buốt trong tim .. tôi mở của phòng , loạng choạng chạy vào nhà bếp tìm dao , rạch từng đường , những tia máu bắt đầu chạy , tôi ngồi bệt xuống nền nhà , mỉm cười cay đắng cho số phận bi kịch của mình..

Tôi thức dậy , lại nằm trong bệnh viện .. anh Ba nhìn tôi với vẻ mặt chán nản , đây không phải là lần đầu tiên tôi như thế này và chắc là cũng không phải lần cuối cùng .. anh Ba làm thủ tục rồi đưa tôi về nhà

– Mày muốn như vậy cho đến khi nào ?- Phong tát vào mặt tôi khi vừa đến nhà tôi

Tôi không nói gì , ngồi thụp xuống nệm , anh Ba ngồi kế bên gục mặt xuống

– Thằng Tính chết rồi , mày làm vậy nó có đội mồ sống dậy không ? đâu phải là mày giết nó , nó chết rồi , chết là hết , mày có như vậy nó cũng không biết , người biết và buồn là những người bên cạnh mày nè – hắn nói

– Mày im đi , mày đừng nói nữa, là tao giết nó, là tao hại nó , nếu như tao giữ nó lại, nếu như nó không giận tao mà bỏ về , nếu tao chịu tìm nó giải thích sớm hơn thì đã ... – tôi gào lên

– Thôi thôi .. – anh Ba giữ tôi lại và xoa lưng tôi

– Mày cố lên đi , đừng như vậy nữa, trở về cuộc sống như trước , từ từ rồi sẽ đỡ hơn thôi – hắn ngồi xuống cạnh tôi

Những ngày sau đó tôi cố gắng tôi cố gắng bình thường hơn , ra ăn cơm cùng anh BA, đi cafe cùng Phong... Tôi bắt đầu hiểu , tôi cần phải sống , không chỉ sống cho riêng mình, mà phải sống luôn phần của Tính.. Một lần tôi vào phòng thì Phong tắt vội máy tính, khi xem lại lịch sử thì biết là hắn đang đọc tin tức về vụ án của Tính, vì là hai bên đánh nhau nên chỉ bị 1 năm 6 tháng tù ..

Tôi thường đi nhậu với Phong, với những nhóm bạn mới quen , đi bar thường xuyên và "xa lánh " trường học.. Tôi vẫn vậy , vẫn buồn , vẫn nhớ , vẫn đau và đã mất gần hết nụ cười .. luôn cả một sự trống vắng tồn tại trong lòng .. Phong cũng biết đều đó nên hắn rất it khi để tôi một mình , luôn đi chơi cùng tôi, khi tôi mệt thì qua nhà tôi ngồi nói chuyện hay kéo tôi ra quán hắn ngồi chẳng biết để làm gì ..

– Mày đang làm gì đấy ? – tôi điện thoại cho hắn

– Dẹp quán , có gì không ? – hắn hỏi

– Nhậu đi , qua nhà tao , nhớ mua rượu

Hắn qua nhà tôi với rượu và mồi , anh Ba thấy cũng chỉ biết lắc đầu bất lực .. hai đứa nhậu nói chuyện trên trời dưới đất một hồi ,đến lúc xĩn lại nằm dài tâm sự

– Tao chán nản quá – tôi nói

– Sao thế ? – hắn hỏi

– Tao không biết tao đang sống để làm gì , tao nhớ Tính lắm , tao và nó từng nói sẽ đi Nha Trang khi nghỉ hè – tôi lau vội nước mắt

Hắn xoay qua ôm tôi vào lòng , vỗ nhẹ lưng tôi, cả hai im lặng với từng dòng suy nghĩ của riêng mình .. Tôi úp mặt vào lồng ngực phập phồng của hắn mà khóc, mùi hương quen thuộc của hắn hòa quyện cùng mùi rượu làm tôi dễ chịu hơn.. tôi ngước lên, không kìm chế được đưa môi kề môi hắn , hắn nằm im không phản ứng gì , tôi đưa lưỡi vào tìm kiếm sự ướt át trong miệng hắn.. tôi cứ ôm và hôn hắn như thế .. men rượu cùng với men tình làm tôi say đắm , tôi không nhớ rõ những việc mình đã làm trong đêm đo , nhưng khi sáng tỉnh giấc, tôi cực kì hối hận .. tôi cảm thấy mình có lỗi với Tính và với cả Phong

– Tao xin lỗi – tôi nói khi hắn tỉnh dậy

Hắn không nói gì mà dọn dẹp đồ rồi đi về , tôi biết hắn không phải là gay, hắn chỉ chấp nhận vì không muốn từ chối tôi , tôi càng cảm thấy xấu hổ vì những việc mình đã làm ..

Tôi quyết định tắt điện thoại và về quê ... không nói với hắn một lời.Toi về quê nằm dài trong phòng không nói chuyện tới ai, cha mẹ có hỏi thì tôi nói được nghĩ chuẩn bị ôn thi.. Vài hôm thì anh Ba điện thoại về

– Mày làm gì mà tắt điện thoại vậy ? – anh Ba hỏi

– Không thích mở – tôi trả lời

– Sao thế ? giận ai à, thằng Phong qua đây kiếm mày mà tao nói mày về quê rồi, nhìn nó buồn lắm

– Nói nó em không lên Sài Gòn nữa đâu, xin lỗi nó dùm em

Tôi vẫn thường hay qua nhà Tính thắp nhang cho nó, cả nhóm hầu như không ai còn lui tới nhà nó vì ba mẹ nó không thích, ba mẹ nó luôn nghĩ vì nhóm tôi nên Tính mới bị như vậy... Do tôi thân với Tính, còn học hành đàng hoàng và lúc trước tôi cũng thường hay lại nhà ngồi nói chuyện với mẹ nó nên ba mẹ nó vẫn bình thường với tôi. Tôi vào phòng nó ngồi, nhìn mọi vật vẫn còn ngăn nắp , sạch sẽ chắc là có người dọn dẹp thường xuyên .. Mọi việc vẫn như vừa mới hôm qua..

Nếu còn có kiếp sau, tôi muốn được uống chén canh Mạnh Bà , để được quên những việc của kiếp này, và quên đi Tính .. Vì tôi biết , sẽ có một người xứng đáng hơn tôi luôn bên cạnh Tính .. Chứ không như tôi, ngay cả việc nhìn mặt nó lần cuối tôi cũng không làm được ..

– Từ bữa nó đi đến giờ, chưa có đêm nào bác ngủ được , Ba nó cứ hút thuốc suốt đêm , bỏ bê làm ăn, nuôi con bao nhiêu năm, ai là ngờ nó ra đi như thế – Mẹ Tính lau vội nước mắt

– Trước khi đi nó có nói gì không bác ? – tôi hỏi

– Có nói gì được đâu , tụi khốn nạn đó mà chỉ xử có 1 năm mấy, luật pháp cái kiểu gì không biết

Tôi về nhà rồi lại quanh quẩn trong phòng , cha mẹ tôi cũng hiểu nỗi đau tôi đang phải chịu nên cũng không nói gì nhiều , chỉ khuyên tôi ráng lên, chỉ khi ăn uống tôi mới ra khỏi phòng

Tôi không cho phép mình nghĩ tới Phong, vì sợ sẽ yếu lòng mà quên đi Tính , tôi lúc đó trong đầu luôn dằn vặt về Tính và cả Phong.. lúc đó tôi luôn nghĩ mình sẽ không quen ai cả đời này như một lời xin lỗi gửi đến Tính ..

2 tuần sau đó , tôi đang nằm trong phòng thì nghe tiếng gõ cửa , tôi mở cửa thì thấy anh Ba, sau lưng còn có Phong

– Thấy anh mày về mà đứng như trời trồng vậy ? – anh Ba cười

Tôi không biết làm gì nên để cửa mở rồi đi vào giường nằm xuống , tôi thật bối rối trong giây phút đó

– Sao mày về đây mà không nói tao tiếng nào hết vậy ? – Phong ngồi xuống giường và hỏi

– Tao quên – tôi trả lời , mắt vẫn không rời ipad

– Vậy sao tao mày tắt điện thoại ?

– Mày không bán hay sao mà về đây vậy ? – tôi lãng sang chuyện khác

– Tao dẹp quán luôn rồi

– Sao vậy ?

– Hôm đó mày kiu tao bán để sau này có gì mua nhà cạnh mày ở , giờ mày không muốn gặp tao nữa, bán làm mẹ gì cho mệt

– Mày bị điên hả ? tương lai của mày chứ làm như của tao vậy , mày không làm sao này biết sống làm sao?

– Ờ , không thích bán nữa , mày lên đó học tiếp thì tao bán tiếp

– Vậy kệ mày , muốn làm gì thì làm

Hắn đi ra ngoài , tôi nằm dài suy nghĩ .. tôi biết hắn đã nói thì rất cứng đầu , chắc hắn muốn làm vậy để tôi lên Sài Gòn học tiếp , tôi cũng không biết nói sao, tùy hắn vậy ..
Tối đó hắn vào gọi tôi ra ăn cơm cùng anh Ba

– Mẹ biết mày nghỉ học không ? – anh Ba hỏi

– Không – tôi trả lời

– Hay quá ha , sao không lên học tiếp mà nằm dưới đây qài vậy ?

– Không muốn

– Tao nói mẹ đấy , học không lo

– Thử coi – tôi lườm anh tôi rồi cúi xuống ăn tiếp

– Mày bắt đầu lì từ khi nào vậy ?

– Mày lên đó học đi chứ không lẽ dưới này qài – hắn nói giúp anh Ba

– Thôi im hết đi – tôi nói rồi bỏ đi vào phòng

Không phải tôi muốn cãi lời anh Ba, nhưng tôi không có tâm trạng để làm gì cả, tôi chỉ muốn nằm nhà suy nghĩ về những việc đã qua .. bỗng anh Ba đi vào phòng đưa điện thoại cho tôi nói là anh Hai bên Úc gọi về

– Em nghe nè – tôi nói

– Sao lì vậy ? muốn ở nhà làm gì ? – anh Hai hỏi

– Thì không muốn đi học nữa

– Vậy định tương lai làm gì ? đừng có cãi lời

– Còn tương lai luôn sao – tôi mỉm cười

– Thôi dù gì chuyện cũng đã qua rồi , mày buồn qài cũng đâu lợi ích gì , ráng cố gắng học, thằng Tính cũng đâu muốn mày như vậy vì nó

– Anh hiểu Tính từ khi nào vậy ?

– Cái thằng này , ý tao là mày cố gắng sống tốtthì thằng Tính có bên kia cũng thấy vui

– Sao anh biết thằng Tính muốn em sống tốt ?

– Trời ơi , mệt quá tóm lại hứa với anh ở chơi vài bữa rồi lên học tiếp đi

– Không , em không muốn học nữa

– Hay muốn đi du học không ? qua đây với anh

– Không , càng không

– Vậy mày muốn sao mà gì cũng không chịu , hứa là vài bữa lên SG học tiếp nha

– Mệt , tắt máy đây

Tôi tắt máy rồi nằm xuống tiếp tục với những dòng suy nghĩ của mình , anh Ba vào lấy điện thoại rồi nằm xuống cạnh tôi

– Đừng lì nữa , lên SG học tiếp đi , sau này còn lo cho tương lai của mày , mày muốn cha mẹ buồn vì mày qài sao – anh Ba nói

– Không muốn , không muốn , nói qài – tôi gắt gỏng

– Lì lợm vừa thôi , mày là út cha mẹ cưng chìu , lúc nào cũng muốn mày giỏi giang, mà mày vì mấy chuyện buồn nhỏ nhặt mà từ bỏ hết vậy hả?

– Tính chết mà là nhỏ nhặt à ? anh chết mới là chuyện lớn đúng không ? – tôi xoay người lại đối diện với ảnh

– Vậy mày muốn tao chết mày mới chịu cố gắng đúng không ? – anh Ba nói sau một hồi im lặng nhìn tôi

– Ai chết thì thằng Tính cũng không sống lại được đâu – tôi nói rồi trùm mền ngủ

– Cái thằng này, hết nói nổi – tôi nghe tiếng đóng cửa phòng, rồi lại mở , có tiếng động của người nằm xuống nệm

Tôi biết đó là Phong, hắn xoay qua lay vai tôi , tôi không quan tâm nằm im lặng

– Mày không muốn chơi với tao nữa sao? Lúc trước tao với mày xảy ra bao nhiêu chuyện , mày vẫn bên cạnh tao mà , tao là tao , Tính là Tính , sao mày vì chuyện của Tính mà không muốn gặp tao .. chuyện đêm đó tao không có suy nghĩ gì đâu , tại say quá thôi .. – hắn nói rất nhiều nhưng đại ý là như vậy

– Vậy nếu lúc đó tao tỉnh thì sao ? – tôi mở mền ra nhìn hắn

– Thì ... – hắn ngập ngừng

– Thì mày coi thường , ghê tởm tao đúng không ?

– Không .. không có .. chỉ là..

– Chỉ là sao ? Dù sao thì mày cũng là đứa con trai bình thường , mày không thể hiểu hết về một đứa như tao

– Tao không ghê tởm gì mày cả , mày là bạn thân nhất của tao mà

– Vậy mày có nghĩ nếu tao lỡ yêu mày thì sao ? – tôi nhìn hắn

Hắn im lặng rồi xoay qua ôm tôi , sau đó là cái nhìn xa xăm nhiều suy nghĩ , tôi chỉ hỏi để hắn hiểu ra vấn đề thôi chứ thật ra lúc đó tôi chẳng có hứng thú gì mà yêu với đương ..

– Vậy thế nào mày mới chịu lên Sài Gòn học tiếp ? – hắn hỏi tôi

– Không muốn – tôi nói, mặt vụi vội vào ngực hắn

– Vậy nếu tao và mày yêu nhau thì mày có lên SG tiếp không? Hay là tiếp tục bõ tao ?

– Hả? – tôi ngước mặt lên nhìn hắn, hắn rồi xoay mặt nhìn đi chổ khác , chắc là hắn ngại.. tôi cũng không ngờ hắn lại nói thế , tôi đâu định sẽ quen hắn ..

– Thôi , ngủ đi .. – hắn vỗ vỗ vai tôi rồi nhắm mắt ngủ

Cả đêm đó tôi đấu tranh tâm lí cả đêm , không biết phải làm gì ? không phải Phong là người tôi đã từng mơ ước hay sao, nhưng Tính vừa mới mất , tôi lại như thế chẳng phải sẽ có lỗi với Tính , có lỗi với chính mình và có lỗi với Phong nữa .. Vì hình bóng Tính sẽ còn đọng mãi trong tôi.Tôi thức dậy giữa khuya , thấy khát nên tôi nhè nhẹ leo xuống giường , mở cửa ra sau bếp uống nước .. Xong tôi leo vào trong nằm xuống , hắn bỗng xoay qua ôm tôi

– Tao làm mày thức à ? – tôi hỏi , mặc dù hắn vẫn nhắm mắt nhưng tôi biết hắn đã thức

– Không – hắn nói, mắt vẫn nhắm

– ờ , ngủ đi.. chưa sáng đâu

– Lên SG với tao nha

– Mày lì quá – tôi đẩy hắn ra

– Mày mới lì đó , nói qài không nghe – hắn kéo tôi lại

– Biết vậy thì đừng nói – tôi xoay lưng trùm mền kín người

– Mày không lên là tao ở đây luôn đó – hắn ôm tôi thật chặt

– Kệ mẹ mày, muốn làm gì thì làm

– Mày muốn sao này không gặp tao nữa đúng không ? Vậy thì ngày mai tao lên SG , không bao giờ gặp mặt mày nữa – hắn nói giọng hậm hực rồi buông tôi ra, xoay lưng về phía tôi

Câu nói đó như một nhát dao đâm vào tim tôi, hình ảnh về lần cuối cùng tôi gặp Tính lại xuất hiện trong đầu tôi , nó cũng nói như thế , rồi ra đi mãi mãi , cảm giác đau đến nghẹt thở lại ùa về , tôi ôm lấy ngực , nước mắt lại bắt đầu rơi lã chã , tôi đã mất Tính rồi , tôi không muốn đánh mất thêm Phong nữa, nhưng sao sự dằn vặt cứ mãi đeo bám tôi không thoát ra được..

– Mày sao thế ? sao lại khóc ? – hắn xoay người tôi lại , tôi gục mặt vào ngực hắn mà khóc , khóc không thành tiếng với những nổi đau ứ nghẹn..

– Tao sợ .. mày cũng như Tính – tôi nấc lên từng tiếng

– Mày khùng hả? Muốn tao chết lắm à ? – hắn cười cười rồi vuốt ve lưng tôi

– Tao sợ lắm

– Vậy thì cùng tao lên SG đi

– Tao không muốn – Tôi lau vội nước mắt – Mày có chắc sẽ bên tao cả đời không ?

– Tao.. tao không biết – hắn nhìn tôi nói

– Đương nhiên là không biết rồi , mày là con trai mà, vì bây giờ lúc nào mày cũng có tao bên cạnh nên khi tao về đây, mày cảm thấy thiếu vắng , chứ không phải là mày thích tao .. mà dù có thích đi nữa, sẽ có một ngày mày phải lấy vợ , đẻ con .. biết trước sẽ đau khổ, thì tiếp tục làm gì .. mày sẽ hạnh phúc hơn tao, tao là một đứa không bình thường , tao có lỗi với gia đình , cả đời tao mãi mãi sẽ không được yên bình... – nói đến đây nước mắt tôi lại tuôn trào , hắn vẫn nằm im nhìn tôi như thế ..

– Vậy mày biết sao này mày sẽ chết , mà mày còn tiếp tục sống làm gì ? – hắn hỏi tôi sao khi im lặng một lúc lâu

Hắn sát lại gần kề tôi , sau một lúc ngập ngừng, hắn hôn nhẹ lên môi tôi rồi xoay lưng trùm mền ngủ .. câu nói của hắn thật đáng suy nghĩ , có phải hãy cứ yêu đi , dù biết rằng ngày mai đau đớn , sẽ tốt cho tôi không ? vậy còn tình cảm tôi dành cho Tính thì sao ? ... tôi chợt nhận ra, không phải chỉ vì Tính , mà cả đời này mình sẽ không yêu ai cả, chỉ là.. Tínhsẽ mãi giữ một vị trí quan trọng trong tim tôi , bây giờ và cả mai sau nữa..

Sáng thức dậy, hắn vẫn còn ngủ kế bên, tôi gối đầu lên bụng hắn nằm dễ chịu .. hắn cũng tỉnh ngay sau đó

– Gì vậy ? – hắn hỏi, mắt vẫn còn như muốn ngủ

– Dậy đi , ăn trưa được rồi – tôi vỗ vỗ bụng hắn , vô tình vỗ trúng vật đang cương cứng phía dưới – sung quá ha

– Ai mới ngủ dậy mà không cứng , mày có không mà nói – hắn cười rồi ngồi dậy, hai đứa đi vào tolet vệ sinh rồi ra ngoài .. anh Ba đang ngồi xem Tv, cha mẹ tôi đã đi làm từ sớm ..

Trưa đó tôi dẫn hắn đi tắm sông vì dẵ hứa lần trước ..

– Có mang theo quần bơi không? – hắn hỏi

– Thằng điên , mặc quần sọt rồi nhảy xuống tắm đi, chút về thay

Tôi chở hắn ra khúc sông gần nhà, nước chảy chậm, không sâu lắm .. nhìn hắn thích thú khi lần đầu tắm sông mà tôi cũng cảm thấy thoải mái hơn.. đang suy nghĩ thì hắn tạt nước rồi kéo tôi xuống

Giỡn một hồi thì thấy có một nhóm khác xuống tắm

– Ê Tuấn mới về à ? – thằng cùng xóm tôi hỏi

– Ờ , về lâu rồi – tôi cười

– Thằng kia là bạn mày à

– Ờ dân Sg

– Kêu nó lên đi , ma da kéo bây giờ , khúc sông này người nơi khác không tắm được đâu – thằng đó nói với vẻ mặt nghiệm trọng

– Thôi đừng có mê tín quá – tôi nói

– Không tin thì thôi

MẶc dù tôi chỉ nghỉ đó là lời mê tín thôi, vì từ nhỏ tôi không sợ ma cho lắm , thế mà hắn đòi về cho bằng được , tôi nói không sao đâu .. nhưng thấy hắn sợ nên tôi chở về

– Đm, nhát vừa thôi , không sợ người ta cười – tôi chọc hắn

– Im mẹ đi , tắm nhiêu đó đủ rồi – hắn xụ mặt

Qua bữa sau tôi thu dọn hành lí cùng hắn lên Sài Gòn

– Mày ngủ làm gì nó mà nó nghe lời vậy ? – anh Ba chọc Phong

– Xàm – tôi lườm ảnh

Tối tôi và hắn cùng dọn quán ra bán , tôi phụ hắn phục vụ bưng bê, sáng thì hắn chở tôi đi học ..

– Sau lâu quá mày không đi học ? – Lợi hỏi

– Làm biếng – tôi nói

– Tao điểm danh dùm mày đấy, chưa bị cấm thi môn nào đâu

– ờ cám ơn nhé , mà mày biết ai là người tung hình tao không ?

– Chưa biết nữa

– ờ

Ra chơi tôi đang ngồi trong lớp thì thằng bí thư lớp lại hỏi tôi

– Ê,sắp tới sẽ có diễn văn nghệ trong trường. ông tham gia một tiết mục được không??

– Thôi, biết gì mà tham gia , ngày gì mà văn nghệ vậy ? – tôi xua tay

– Sinh nhật trường , lớp mình chẳng ai tham gia cả, nhìn ông chắc cũng biết một chút gì về nghệ thuật chứ

Đúng là lớp IT thì toàn những thằng khô khan chỉ biết chúi mũi vào màn hình máy tính , tôi suy nghỉ một hồi thì quyết định tham gia .. Có thời gian hai tuần để chuẩn bị..

Tôi đó về nói với hắn thì hắn cười , bảo tôi có biết hát không mà đòi tham gia, hát không phải là thứ cứ cố gắng là làm được đâu .. tôi không thèm cãi với hắn mà lo lắng không biết nên hát bài gì..

Tối đó đang chuẩn bị ngủ thì hắn đem ly trà sữa vào

– Gì thế ? –tôi hỏi

– Trà sữa thái, quán tao mới lấy về bán , ngon lắm , tao chừa một ly cho mày đó – hắn nói

– Tốt quá vậy , bỏ thuốc chuột trong này phải không ?

– Uống đi , nói nhiều quá

Đúng là trà sữa thái ngon thật , hay tôi thấy ngon là do tình cảm hắn dành cho tôi ..

– Nè uống đi, tao uống không hết – tôi đưa cho hắn

Hắn định lấy laptop đánh LOL thì tôi ngăn lại , lôi cổ đè hắn xuống nệm

– Làm gì thế ? – hắn hỏi khi tôi đè lên người hắn

– Muốn hôn mày chứ gì – tôi nói rồi hôn vào môi hắn , vị ngọt của trà sữa vẫn còn vương vấn trên đầu lưỡi , tôi khám phá khoang miệng hắn một cách tự nhiên chứ không miễn cưỡng như những lần trước, hắn đẩy tôi ra , để tôi nằm xuống , hai mắt nhìn nhau , rồi hắn chủ động hôn tôi , những cú đã lưỡi chuyện nghiệp làm tôi bất ngờ , chắc là những lần trước hắn giấu nghề .

Tôi sờ soạng cơ thể hắn ngoài lớp quần áo , tôi đưa tay vào xoa bóp mông săn chắc của hắn , bờ mông tròn bị tôi chiếm hữu .. hắn thở gấp khi đưa tay sụt cu cho hắn , hắn nằm ngửa ra, tôi bắt đầu cởi áo cho hắn , liếm vú hắn, thỉnh thoảng cắn nhè nhẹ khiến hắn rùng mình .. tôi đưa lưỡi đá nhẹ trứng , hắn ngửa mặt rên khẽ , liếm láp hai bên đùi, từ từ cơi quần hắn ra.. tôi ngậm trọn cu hắn , hắn bật ra tiếng rên .. tôi vừa sụt vừa bú , hắn vò nhẹ đầu tôi .. tôi bôi trơn rồi ngồi lên người hắn , hắn cũng ngồi dậy ôm chặt tôi, ngực hắn áp sát vào lưng tôi.. hắn khẽ nhăn mặt khi tôi nhấn mông quá sâu .. nhịp nhàng lên xuống , tôi lấy tay hắn sụt cho tôi .. môi tôi kiếm tìm môi hắn , hắn rên nhẹ trong cổ họng và nhấp nhanh hơn, hắn rên mạnh rồi ôm tôi thật chặt, gồng người bắn từng cơn trong tôi .. hắn nằm vật xuống thở hổn hển , xong hắn xoay qua ôm tôi , tôi lấy tay hắn để xuống cu mình, đẩy đầu hắn bắt vừa sụt vừa liếm ngực tôi.. tôi mò cu hắn nhưng đã mềm , tôi luồn tay bóp mông hắn , khều khều lổ thì hắn rùng mình nhẹ, được một lúc thì tôi bắn ra đầy bụng, cả hai đi tắm rồi ôm nhau ngủ đến sáng..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dam