Chap 20: Đồ khốn ai cho ông tự quyết định chứ?(2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nói rồi nhỏ nước mắt lưng tròng, mếu máo nức nở, nghĩ đến quảng đường dài mà thương cái chân, nhất là nhỏ đang mang đôi giày này. Bộ đồ dính nước ngọt có chút rít rít khó chịu, thật sự muốn xé rách nó, nhưng nếu xé rách nó, nhỏ phải mặc đồ bằng niềm tin giống sự tích hoàng đế cỡi truồng à.

Jungkook nhìn nhỏ có chút áy náy liền bảo:

- Nín đi. Cùng lắm tui đãi bà ăn.

- Không thèm ....

- Đùi gà hambơgơ ...

- Để dành ông ăn đi – Nhỏ hờn mác nói.

- Thêm kem tươi thì thế nào?

- Tụi không dễ dàng bị vật chất cám dỗ đâu.

- Ăn xong rồi thì tụi mình đi ăn thêm cá viên chiên của bà tư đi, chỗ ngày xưa tụi mình vẫn thường ăn còn bán đó – Jungkook bèn dụ dỗ tiếp.


Nhắc tới cá viên chiên của bà tư, SinB không khỏi chảy nước miếng. Cá viên chiên của bà tư, viên nào viên nấy bự tròn nhìn đã mắt, ăn vào thật là ngon, chứ không như mấy người bán dạo bên ngoài, toàn làm bằng bột nổi, chiên thì phồng to lát sau teo lại còn chút xíu.

Từ lúc giận nhau, nhỏ cũng không đến đây ăn nữa, giờ nhắc lại, mùi vị thơm ngon của xâu cá viên lại tràn về khiến dịch vị của nhỏ không ngừng tiết ra.

- Ông trả tiền? – Nhỏ nghi ngờ hỏi lại.

- Mình bao?

- Nhưng bây giờ tui mỏi chân, đói bụng không còn sức, không đi được nữa – Dù sao cũng phải đi ăn, nhưng mà nhỏ thê thảm như vậy, lẽ nào lại để cho tên này đắc ý như vậy, nên giả vờ run run hết sức nhõng nhẽo.

- Lên đi, mình cõng cho – Jungkook bèn đến trước mặt nhỏ rồi ngồi sụp xuống.

SinB ngây người ra nhìn, nhỏ không ngờ Jungkook nhanh chóng ngồi xuống như vậy, tâm trạng đang đắc ý muốn hành Jungkook bỗng chuyển sang xúc động.

Nhớ lại những ngày trước, nhỏ vẫn thường nhõng nhẽo bắt Jungkook phải cõng, không biết từ năm mấy tuổi, nhưng chỉ nhớ Jungkook luôn vui vẻ chìa lưng cho nhỏ tót lên, cứ thế cõng nhỏ, không có lấy một câu phàn nàn nào.

- Jungkook ! 3 + 1 bằng gì? – SinB ở trên lưng ấm áp của . Nhớ  hỏivẫn Jungkook nhớ cảm giác lưng mềm mại và vững chắc của Jungkook

- Không biết – Jungkook chẳng buồn nghĩ ngợi đáp.

- Ngốc quá, ba + một ra ông già chống gậy, đố bao nhiêu lần rồi mà vẫn không trả lời được – SinB dù biết là Jungkook biết nhưng vẫn vờ như không biết trả lời.

- Cõng con héo nái như bà, chắc chắn tui sẽ nhanh chóng trở thành ông già lưng còng chống gậy –  trêu nhỏJungkook cười.

- Ông chết đi!–SinB tức nhéo tai của Jungkook trả thù.

- Nè, tui thả bà xuống đó nha – Jungkook vừa nói xong thì thả tay cho nhỏ rơi tự do như trái mít rụng.

- Á ...ông mau đứng lại cho tui – Mông nhỏ tiếp đất tại một âm thanh hỗn đỗn, nhỏ vùng dậy đuổi theo Jungkook, quên mất phải giả vờ tiếp.

- Lêu ...lêu ...- Jungkook đưa hai tay lên mặt làm động tác mèo rửa mặt trêu nhỏ - Lại đây, đuổi được thì tui cõng tiếp.

Cả hai cứ đuổi nhau rồi cười đùa, quên mất đã từng giận hờn nhau hai năm.

Phía đằng xa, ống kính máy quay lại tiếp tục ghi hình



______________________________________________

Chap này không có bao nhiêu chữ ^_^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro