Chap 30: Một Cảm Giác Rất Yomost (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

SinB ôm một bụng tức đi ngủ, sáng sớm vẫn bị tiếng chuông điện thoại đáng ghét làm tỉnh dậy. Uể oải làm vệ sinh xong, nhỏ đi xuống lầu một cách lười biếng. Một ngày chủ nhật buồn chán.

Nhỏ ăn sáng xong thì mọi người cũng lục tục kéo đến.

Nhỏ liền đưa ánh mắt oán trách phóng ngay chú đạo diễn.

Chú đạo diễn nuốt nước miếng ực một cái cố gắng cười hề hề như không cò gì với nhỏ.

- Chú.... - SinB gằn giọng gọi.

- Có gì từ từ nói - Chú đạo diễn toát mồ hôi hột trước khí thế giết người không dao của nhỏ.

- Tại sao....sao chú nỡ lấy mấy cái hình ảnh bi thảm của con mà lên hình chứ - Nhỏ không thèm khách sáo mà hét lên hỏi.

- Cái đó...cái đó ...- Chú đạo diễn gãi gãi đầu nhìn nhỏ nói - Vì hay mà.

- Mất mặt lắm chú biết không hả - Nhỏ tức giận nói.

- Mất mặt...sao chú không thấy , chú vẫn bình thường mà - Chú đạo diễn sửng sốt hỏi.

- Đương nhiên rồi, mất mặt con chứ có mất mặt chú đâu mà thấy - Nhỏ mếu máo trách.

- Ờ ờ ....mặt con vẫn còn trên cổ chứ có mất đâu - Chú đạo diễn giả vờ không hiểu ý nhỏ đáp.

SinB thật là bị ông chú này làm tức chết mà. Nhỏ phải đối mặt với hai người này suốt mấy tuần liền, chắc là nhỏ chết vì tức quá. Thế là không nói không rằng, nhỏ bước nhanh đến bên cạnh chú đạo diễn dùng bàn tay mềm mại hơn nước, êm dịu hơn tơ của mình nhẹ nhàng vấu một cái vào vùng eo đã được bảo vệ bởi một lớp áo sơmi của chú ấy.

Tiếp thao sau đó, là một cú rên ầm ĩ vì không dám hét lờn của chú đạo diễn.

- Á....đau đau quá .

- Đau, sao con không thấy gì hết vậy - SinB buông tay ra khỏi eo chú đạo diễn phủi phủi vài cái đáp.

Haha, cái này gọi là ăn miếng trả miếng, người nợ ta một, ta trả gấp đôi.

Mọi người xung quanh nãy giờ nín nhịn, bây giờ không nhịn được đành phá ra cười.

- Chú mà còn quay cái kiểu đó, con cho chủ ngủm dài dài luôn - SinB nhìn mặt mày nhăn nhó của chú đạo diễn cảnh cáo.

- Con phải biết là, chương trình này của chúng ta là mua lại, cho nên mọi người cũng gần như đã biết hết cách thức rồi, sẽ không còn thích thú nhiều với chương trình. Cho nên chúng ta cần sáng tạo cái mới khiến người theo dõi thích thú - Chú đạo diễn từ tốn giải thích vớ nhỏ.

- Cái mới của chú là biến con thành trò hề cho mọi người à - SinB tức tối dậm chân nói.

- Thật ra chú thấy như vậy rất dễ thương. Mọi phản hồi về chương trình đều bảo rằng rất thích.

" Rất thích" , nhỏ mà thèm vào. Nhưng mà vì cái hợp đồng mẹ ký, vì cơm áo gạo tiền, đành liều mạng thôi.

Nhỏ đành ngồi yên cho mấy chị trang điểm tiếp tục công nghê tô son chét phấn. Mấy lần trang điểm sau này không lâu như lần đầu, lần đầu vì đám lông mày mọc lộn xôn của nhỏ, mấy chị phải mất công dẹp cỏ. Mà nhỏ thì cứ nhảy như con loi choi vì đau nên mất nhiều thời gian. Còn lần này, mấy chị dùng nước hoa hồng tẩy sạch mặt cho nhỏ, sau đó đánh tí má hồng chứ chẳng dậm phấn vì da nhỏ thanh thanh sẵn rồi. Nói chung là trang điểm nhẹ.

Sau đó là đến tóc. Mấy chị chọn cho nhỏ chiếc áo thun trắng, quần sọt xanh đơn giản , tóc thắt bím hai trông nhỏ vừa đáng yêu vừa năng động vô cùng.

Nhỏ thích thú nhìn mình trông gương, nhỏ bắt đầu thấy hình như mình cũng là mỹ nữ không chừng.

Nhưng cái tên khốn Jungkook vừa bước vào, lập tức nhỏ tự ti vô cùng. Hắn ta cũng quần sọt xanh, áo thu trắng, nón kết jean, giày thể thao trông đẹp trai chết người. Huhu...đi với tên này, người ta nhìn nhỏ 1 thì nhìn hắn ta 10. Nhỏ thở dài trông đau khổ.

Jungkook nhìn nhỏ rồi cười cười bảo:

- Thiếu cái nón nữa.

- Để làm gì?

Jungkook đem cái nón lưỡi chai cầm trên tay mình đến đội cho nhỏ rồi búng khẽ trên vành nón một cái rồi chậm rãi trả lời:

- Thêm cái nón nữa thì mới giống vịt con xấu xí , giống cái mỏ vịt .

Nói rồi tên này đắc ý cười. mấy chị trang điểm làm tóc cũng phì cười.

Mặc mày nhỏ đen xịt lại trước câu nói của tên này. Tức chết đi mà. " Phải trả thù, phải trả thù" ....con quỷ trong đầu nhỏ đang thét gào giận dữ.

- Ngoan đi, hôm nay cho bà đi chơi công viên - Jungkook xoa xoa đầu nhỏ qua cái nón cười nói.

Nhỏ vừa nghe được đi chơi công viên thì hai mắt lập tức sáng rỡ lên.

Lâu rồi nhỏ không được đi chơi công viên. Một phần vì việc học của nhỏ không được tốt nên phải đi học thêm tùm lum hết. Mẹ nhỏ cũng tức giận mà cắt giảm bớt chi phí sinh hoạt để nhỏ chuyên tâm ở nhà tu luyện bài vở. Cho nên hôm nay được đi chơi nhỏ sung sướng phát điên luôn.

Nếu đi công viên nước thì nhỏ tha hồ vùng vẫy trong nước như cá kình, cá ngư ông ...hahaha...mặc dù nhỏ không biết bơi ( >0 khổ em gái này ghê), trò chơi thì cực kì kích thích nha, hôm nay phải đi hết các trò chơi mới được, thỏa chí vẫy vùng chứ.

Nếu đi công viên trò chơi thì cũng hay, dạo này công viên tăng cường các trò chơi cảm giác mạnh rất nhiều. Cực đã, cực thú vị nha , nhưng mà....

- Chú, đi công viên như vậy, cháu có được chơi trò chơi không chú - SinB nhìn chú đạo diễn hỏi với ánh mắt cực kì mong đợi, hy vọng chú vì áy náy với nhỏ mà chịu chi tiền.

Chứ nếu chỉ đi quay thôi mà không được chơi thì chán chết được, nếu không được chơi hết thì ít ra cũng phải được 5, 3 trò chứ.

Không ngờ chú đạo diễn lại hào sản đáp:

- Con muốn chơi trò nào cũng đều được.

- Nếu chơi tất cả thì sao? - Mắt nhỏ sáng rực nhìn chú đạo diễn đầy cảm kích, thiếu điều nhảy lên hô yeah! Nữa mà thôi. Nếu có cuộc thi yomost thì nhỏ chắc giật giải đó, vì cảm giác của nhỏ lúc này cực hưng phấn - Một cảm giác rất yomost.

- Sẽ cho bà chơi tất cả các trò chơi mà bà muốn - Jungkook tủm tĩm cười đáp lời thay chú đạo diễn.

- Thật hả chú? - Nhỏ không thèm tin lời tên này nói, dù sao người chi tiền cũng không phải lá hắn ta mà. Nhỏ phải có được xác nhận của chú đạo diễn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro