Chap 3: HIỂU LẦM

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thứ 2 đầu tuần cũng là lễ khai giảng trường SOPA.

Sinb và Yerin đã chính thức nhập học ở đây. . Và từ giờ sẽ gắn bó với bộ đồng phục này . . Phải nói rằng không chỉ ngôi trường đẹp mà cả đồng phục , thiết bị ở đây cũng rất tuyệt !! Bộ đồng phục nữ bao gồm một áo trắng , một áo khoác ngoài và một chiếc váy nâu xếp li trên đầu gối một chút. Phải nói rằng bộ đồng phục khá là hợp với hai cô bé. Trông vô cùng dễ thương nên SinB và Yerin tỏ ra rất thích thú.

Vì trường xa nên hai cô cũng cải thiện được tình hình đi học muộn vì phải dậy đúng giờ . Gặp bác bảo vệ hai đứa không còn sợ như hồi trường cũ nữa. Vì đến sớm nên chỉ có vài bạn đến trước ngồi trong lớp. SinB, Yerin chọn ngồi cùng nhau ở bàn cạnh cửa sổ để ngắm cảnh sân trường. Vừa mới an tọa được một chút chính xác hơn là 30 giây. Tự nhiên thấy đám học sinh chạy ào ra ngoài, các lớp khác cũng chạy tán loạn xuống sân trường như kiến vỡ tổ. Cảnh này sao giống sao Hàn về vậy .

- Có chuyện gì thế nhỉ? – SinB quay sang hỏi Yerin

- Có Chúa mới biết được. Chắc ngôi sao nào hạ cố đến chơi – Yerin thản nhiên đáp.

Bất chợt một giọng nói vang lên:

- Không phải sao trăng gì đâu ! 4 Hoàng tử của Prince trường mình đấy!

Hai đứa nghệt mặt ra khi thấy cậu ấy:

- Cậu là . . .

-Hả? Mình là ai – giọng nói đó vang lên

- Ý mình là cậu tên gì ??– Yerin chống chế

- Cứ gọi mình là Eunha!

SinB tò mò về 4 HotBoy trường này nên gặng hỏi tiền bối :

- Mà cậu này ! 4 HotBoy là những ai đấy ! Prince là thế nào ?

Người đó thản nhiên đáp lại với vẻ rất thờ ơ :

- Đối với nữ sinh trường này thì 4 tên đó như thiên thần, hoàng tử còn đối với tớ chỉ như cân đường hộp sữa thôi !!!

Sau một hồi chuông báo dài . Cô chủ nhiệm bước vào lớp ổn định. Cô trông rất hiền không nghiêm như cô chủ nhiệm cũ của hai đứa .Nhắc tới cô chủ nhiệm cũ SinB lại có chút chút nhớ cô. Cái gì qua đi rồi cũng sẽ để lại trong tim ta một nỗi niềm nhớ nhung .
Mong là sẽ khá hơn trường cũ . Sau màn chào hỏi, SinB và Yerin cũng rất vui vì được cả lớp ủng hộ nhiệt liệt đến thế. Cô có vẻ rất quan tâm và ân cần với hai học sinh mới. Giọng nói ấm áp của cô vang lên dù là nhắc nhở nhưng vẫn cứ dịu dàng:

- SinB ! Yerin ! 2 em có gì không biết cứ hỏi Eunha ngồi trên nhé!

Thấy cô cũng rất thích trêu đùa , SinB và Yerin cũng cười ha hả rồi đáp:

- Chắc chắn rồi ạ !

- Thôi ! Cả lớp xuống sân tập trung đi ! Đến giờ rồi!

Sau lời cô nói . Cả đám nữ sinh lại chạy ùa ra ngoài y như lúc nãy. Theo SinB đoán có lẽ là đợi để xem phần biểu diễn của Prince . Cô bé cũng có chút háo hức không biết 4 Hoàng tử của Prince là những ai.

Thầy phụ trách lên tiếng để học sinh chú ý lên sân khấu xem các tiết mục chào mừng lễ khai giảng. Nếu như ở trường cũ thì thực sự hai cô bé chỉ biết nhìn nhau ngao ngán với những tiết mục nhàm chán thì có lẽ trường Quốc Tế SOPA khác hoàn toàn. Có lẽ là vì có Prince !

SinB, Yerin ngồi ở đầu nên có thể nhìn rất rõ khuôn mặt của một thiên thần rất quen thuộc. Chàng trai đó tiến lên sân khấu cầm đàn ghita, chỉnh lại Mic. Đó là ai thì ai cũng biết rõ . Cả sân trường như vỡ òa hò hét, tiếng vỗ tay âm vang . Người vui nhất có lẽ là cô bạn thân của SinB đang mắt chữ O miệng chữ A . Là anh ấy – V . SinB nhìn cô bạn mình ngạc nhiên mà khẽ cười, còn Eunha tất nhiên là chả hiểu mô tê gì vẫn hướng lên sân khấu xem V đàn và hát.
" . . .
Đã bao thời gian anh mơ
Được nhìn em hé nụ cười
Người ơi em có hiểu được anh không?
Lòng anh thẫn thờ yêu em nhiều lắm !!! . . . "

Anh hát say sưa, lắng đọng hớp hồn cả khán đài. Tất cả chỉ biết ngẩn ra, mọi giác quan tê liệt hết khi anh cất giọng hát. Cho đến khi anh biểu diễn xong , mọi người hò reo nổ trời, Lin lúc đó mới dám thở mạnh. Cô bé như bị thôi miên, mắt ko rời anh một giây nào. Đến khi nghe bạn mình lên tiếng cô bé mới trở về thực tại:

- Ngắm đủ chưa nàng ??

SinB quay qua nhìn Yerin xoa xoa ngực mình đang thổn thức :

-Chắc tớ chết quá à !!! >"<

Lúc này Eunha ngạc nhiên nhìn Yerin rồi chỉ tay về phía V đang đang đi ra sau sân khấu :

- Sao? Lin thích hắn ta à ??

- Hả ? À không ! Hâm mộ thôi – Yerin biện bạch cho cảm xúc hỗn loạn đang trào lên trong người mình

Eunha thở phào một cái rồi nói:

- Mấy tên này chắc nhiều bạn gái lắm ! Thích họ không có gì hay ho đâu ! Mệt mỏi à!!!

Yerin có vẻ buồn buồn nhưng thấy Eunha nói đúng nên thôi ! Hướng lên sân khấu xem tiết mục tiếp theo!

- Prince ! Prince ! Prince – Tiếng hò hét ở phía dưới sân khấu

- Eunha ! Prince gồm những ai vậy ? – SinB hỏi Eunha đang bịt tai vì những tiếng hét

- Nhóm trưởng cũng là hội trưởng của câu lạc bộ bên ban C tụi mình :

Trưởng nhóm là Jin

Hát chính là V

Nhảy chính là Jungkook và Jimin.

- AAAAAAA ! Họ kìa ! Prince ! Prince – Tiếng hò reo phía dưới

Suy nghĩ thoáng qua của SinB về 4 bốn anh chàng chợt tan biến khi nhìn thấy Jungkook. Chàng trai cô gặp ở ngôi biệt thự hôm trước. " Thì ra là anh ta "

- Đó là Prince sao ?- Yerin cũng phải đứng lên hò hét

Nhạc vang lên, giai điệu cũng đủ để lắc lư theo rồi nhưng nhìn bốn chàng Hoàng tử thì mọi người chỉ biết hét hét và hét. V dạo lời hát đầu tiên thật cuốn hút. Tiếp theo là Jimin và Jungkook – 2 Main Dancer của Prince . Vũ đạo của hai người thì khỏi bàn rồi. Đỉnh của đỉnh . cả hai chuyển động cơ thể theo nhạc cả tay và chân đều kết hợp thật ăn ý với nhau.

Ở phía dưới đang nóng phừng phừng. Đúng là màn biểu diễn rực lửa đúng chất Prince. Anh hội trưởng kiêm nhóm trưởng chắc chắn là phải ra sau cùng để gây bất ngờ. Jin từ đâu chạy ra phía sân khấu hòa cùng ba thành viên kia. Bốn Hoàng tử kết hợp với nhau tuyệt hơn bao giờ hết dù gì cũng đã hợp thành một nhóm được khoảng thời gian dài. Gần kết thúc bài diễn , Jin bỏ mũ ném hoa hồng từ sân khấu xuống phía dưới làm những bông hoa hồng bị giành giật đến nát mới thôi. Và màn biểu diễn được kết thúc bằng hàng nghìn tiếng vỗ tay + hò hét.

Cả nhóm rời sân khấu làm bao ánh mắt tiếc nuối hiện lên.

- Các em ổn định chỗ ngồi ! Bây giờ là phần lễ – Thầy phụ trách lên tiếng làm ảm đạm cả 1 vùng vừa rực lửa

Lúc đầu toàn trường rất chăm chú nghe thầy đọc diễn văn có cả ba đứa nhưng lúc sau đoạn diễn văn cứ được lật lật và lật mà vẫn chưa hết. Đám học sinh bắt đầu nản nản và nản. Đứa thì ngủ gật, đứa thì đọc truyện, đứa thì chụp ảnh tự sướng, phía xa xa còn tụ tập ngồi ghế đá ăn. . . . Nếu bây giờ có ai cứu nguy nhỉ?

Tình hình vẫn không khá hơn là mấy khi thầy cứ đọc diễn văn từ từ, chậm rãi hết mức có thể còn học sinh như sắp xuống địa ngục đến nơi. Cứu tinh ??? Cứu tinh??? Cứu tinh???

* * *
Mấy má đọc nhớ vote cho tui với nha ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro