chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đến với phòng sinh hoạt chung gam màu vàng nâu, Felix vội gọi anh lớn đến, ôm Jiniret mà ngồi xuống ghế lớn.

"Channie-hyung!!"

"Anh đây"

"Hyung giúp em với, em không chắc mình chữa được cho động vật"

Bang Chan xem xét vết thương ở chân của chồn sương một chút, hỏi Felix.

"Em lấy đâu ra bé này vậy"

"Đi tìm Jisung với Lee Minho thì thấy bé này bị thương"

Jiniret chần chừ đưa chân cho Bang Chan xem, lo rằng sẽ bị phát hiện. Dù gì anh cũng là phù thủy giỏi trong trường, sợ là liếc qua cũng biết.

"Chỉ là trẹo chân thôi, nhưng mà không chữa nên khá nặng. Anh dùng thần chú rồi nhé, chỉ cần cho bé ăn nhiều một chút" - đưa tay gãi cằm Jiniret - "Hơi gầy"

"Hyung, bé này có bị dại không?"

"Hmm chắc không, khá sạch sẽ, chắc là có chủ mà đi lạc"

"Thế ạ? Để em đăng bài tìm chủ"

Jiniret hốt hoảng giơ tay ngắn, bám lấy ống tay của Felix, muốn ngăn lại. Felix tưởng bé muốn âu yếm nên xoa nhẹ đầu rồi gãi cằm, khiến chồn sương được yêu đến mềm nhũn người. Mặc kệ 'con người' làm gì, con chồn thỏa mãn nằm trong lòng 'con người' dưỡng thương.

Đăng bài xong mới mang bé chồn sang phòng bếp ngay cạnh tìm đồ ăn. Felix rất hay làm bánh cho mọi người trong Nhà và gia tinh ở đây, nên rất được hoan nghênh. Chỉ một lát, gia tinh đã mang ra bao nhiêu đồ ăn cho chồn sương.

Jiniret thỏa mãn ăn no bụng xong lại được nằm trên bụng Felix nghỉ ngơi. Chồn sương thoáng qua suy nghĩ muốn ở đây với bạn bé này mãi mãi luôn cũng được.

Lại ngẩng lên nhìn gương mặt bạn, mấy chấm tàn nhang như bầu trời sao, mà là sao băng, đâm thẳng vào tim chú chồn sương nào đó.

Aha.. má ân ẩn đau rồi...

Dùng chân trước chạm nhẹ môi người thương, Felix đang chơi điện thoại cũng chỉ đẩy đẩy chân Jiniret ra. Thầm nghĩ mong lông chồn không rơi vào mồm bạn rồi nhướn người lên, môi chồn chạm môi người.

Thế là bạn bé Felix ngây thơ không biết nụ hôn đầu của mình đã mất, mà tưởng bé chồn chỉ lôi kéo sự chú ý của mình. Thế nên ngồi dậy chơi đùa, gãi bụng cho chồn sương.

.

Lee Minho nhẹ đặt bé sóc trong tay xuống giường, thầm nghĩ may là Huynh trưởng có phòng riêng. Còn Jisung được đặt xuống, hoang mang không biết không hiểu gì, lại còn bị hai bé mèo vàng nhìn chằm chằm rợn lông sóc.

Thịt sóc không ngon đâu!!

"Han Quokka, biến lại đi rồi mình nói chuyện"

"Tui không tin" - Jisung phồng má nghĩ thầm.

Nhìn bé sóc trầm mặc rồi làm vài động tác kì lạ, Minho ba chấm một lát rồi mới hiểu, liền đi tìm một bộ quần áo cho Jisung. Lúc nãy bộ quần áo trong bóng tối bị bỏ rơi mất, chắc lúc này đang làm nệm chân cho Béo.

Đặt quần áo xuống giường, dù không tự nguyện cũng phải bước ra ngoài đợi, tiện tay bế hai bé mèo Doongie và Soonie theo. Khoảng chục phút sau chưa thấy động tĩnh gì thì Lee Minho bắt đầu sốt ruột.

"Jisung?"

"..."

"Hannie?? Bé quokka?"

"..đừng gọi nữa"

Han Jisung bước ra mở cửa với mái tóc bù xù, má đỏ hồng và bộ quần áo của Minho. Dù đã là nhỏ nhất trong tủ quần áo, phần vai vẫn hơi rộng và Jisung mặc quần như thể sắp tuột, em phải kéo cạp quần lên mỗi vài bước đi.

Cơ thể Jisung đang bị bao phủ bởi mùi hương của Lee Minho.

"E hèm!.. ừm.. chúng ta cần nói chuyện"

"Em cũng không định trốn"

"Ngồi xuống đi bé"

Jisung ngập ngừng ngồi xuống ghế trước bàn học của anh, chậm rãi quay sang đối mặt với người lớn hơn ngồi trên giường.

"Em có thể giải thích rồi"

"Giải thích gì cơ?" - Khó hiểu với câu nói không đầu không đuôi của anh.

"Tại sao lại ra rừng cấm vào buổi tối? ..với Hyunjin?"

"Em.. có chút tâm sự, và Hyunjin là bạn thân em, không đi cùng cậu ta thì đi với ai?"

Anh.

"Em có thể tâm sự với anh"

"Hả?"

Minho nhếch mày, dần rút khoảng cách giữa hai cái đầu với nhau và Jisung thì không nhận ra.

"Ơ.. em tưởng mình chưa là gì?"

"..."

"..?"

Minho nắm cằm người nhỏ hơn, môi chạm môi.

"......!!!!!!!!!!!!!!!!"

Anh chỉ chạm nhẹ rồi tách ra, dù là chủ động thì tai Minho cũng đỏ ửng hết lên. Jisung thì khỏi nói cũng biết, đơ người, mắt trợn tròn, không tin vào hiện thực.

"Han à? Jisung? Sóc nhỏ? Hannie? Jisungie? ..em yê-"

Minho cười tít mắt khi bị người nhỏ hơn bịt miệng lại bằng hai tay. Rồi lại bất ngờ khi Jisung ôm chầm anh làm cả hai ngã ra giường, làm Minho phải vội ôm lấy eo người bé, bay xuống đất sẽ đau.

"Ehe.. thế là Han Jisung cưa đổ Lee Minho được rồi đúng không?"

"Không muốn nữa thì thôi" - Vờ như bỏ tay ra.

Điều Minho không ngờ tới là Jisung dứt khoát ngồi bật dậy, thoát khỏi vòng tay của anh.

"Haiz vậy em sang phòng Jongho ngủ tạm"

Vừa thò chân xuống giường thì bị bàn tay của ai-mà-ai-cũng-biết tóm lại lôi về.

"Ai cho em đi? Han Jisung là của Lee Minho rồi, đi linh tinh anh nhốt lại"

Jisung bật cười, ra đây mà xem mèo lớn em mới nuôi ngang ngược chưa này.

Dori - bé mèo đen của Minho, nghe thấy tiếng người lạ, nhảy lên giường, chui vào lòng Minho, quan sát Jisung.

"Nào, đây là ba nhỏ của con, ra làm quen đi"

Dori nhìn chằm chằm một lát, Jisung bỗng nhiên căng thẳng với đứa con nhỏ mới nhận. Dori hẩy mông, chạy xuống tụ tập với Doongie và Soonie.

"..rồi con sẽ quen với em thôi"

Jisung chưa kịp buồn thì cả ba bé mèo đều nhảy lên giường, dùng mũi ngửi ngửi thăm dò người Jisung rồi bắt đầu dụi dụi, làm thân với ba nhỏ. Nhận được kinh hỉ, Jisung bắt đầu chơi với cả ba rồi vứt ba lớn của chúng ra sau đầu.

.

"Hyung ơi"

"Anh đây bé"

Jisung hơi đỏ mặt, "Tối nay ngủ thế nào?"

"Đương nhiên là anh ôm cục cưng ngủ rồi"

"Không được đâu"

Minho thắc mắc, "Tại sao? Anh là người yêu em màaa", Minho bắt đầu nhõng nhẽo, vòng tay ôm lấy người bé.

"Không đâu mà, mẹ em dặn rồi, bao giờ cưới thì mới được ngủ chung", Jisung nghiêm nghị nhắc lại lời mẹ dặn, một phần khác là vì cậu ngại.

"Ơ.."

Nói qua nói lại một hồi thì Minho cũng chịu thua, úm ba la xì bùa ra cái đệm nhỏ ở cạnh giường.

"Anh trên em dưới"

Minho cười nheo mắt rất nham hiểm, "Việc đấy là đương nhiên, còn em nằm giường, anh nằm đệm", nói rồi nằm xuống.

Jisung trong nháy mắt đỏ hết cả tai khi nhận ra ý khác trong câu nói, ngượng ngùng cũng không tranh đệm nữa mà nằm luôn xuống giường.

.

lixeu_wakey
Tìm chủ của bé chồn sương này ạ
Bé bị thương ở chân trước, tìm thấy gần bìa rừng cấm
Ai nhận thì dr em nhé mọi người
Mai em sẽ rep, còn bây giờ em mượn bé để quay tik tok ạ 😘

4014 likes and 63 comments

pikachu_dwaekki
Ơ con này nhìn quen thế?
-> lixeu_wakey Hyung biết chủ bé không ạ?
-> pikachu_dwaekki Chịu 🤷‍♀️

_goquokka0
Ơ của tao đó
-> seungminsta Sao mày nuôi chồn bao giờ tao không biết?:)
-> _goquokka0 Bất ngờ chưa bà dà 😏 mới nuôi đó
-> seungminsta Á à mày dám bỏ rơi Bbama, đưa ẻm đây!
-> _goquokka0 Mơ đi cục cưng 😚
-> imfoive_7 Cục cưng gì đấy? :)
-> know_icecream Đi ngủ @_goquokka0
-> _goquokka0 Vâng ạ 🥲
-> seungminsta Ơ mùi gì mờ ám vậy???
-> imfoive_7 Đi ngủ đi bé ơi @seungminsta
-> seungminsta Không, anh làm gì tui??!
-> lixeu_wakey Đây không phải chỗ cho mấy người phát cơm, đi inb riêng đi!
-> in.peaches +1
-> pikachu_dwaekki +1
-> in.peaches Hai người @_goquokka0 @know_icecream off rồi
-> pikachu_dwaekki Không thèm hùa luôn, hay thật :)

girlfromnowhere
Ơ anh ơi, em cũng bị đau nè, đau ở tim
-> girlfromnowherefake Phắn đi mẹ
-> girlfromnowherereal Cả chủ cả chồn đều là của tôy hết

tải thêm bình luận

.

"Tắt máy ngủ đi bé"

"Em sắp xong rồi đây"

"Nhanh, sáng lại ngủ gà ngủ gật ở lớp"

"Biết rùi mà, hehe"

_goquokka0 -> pikachu_dwaekki

Quokka lắm mồm
Hyunggggg
Changbinnie~~
Seoo Changbinn!!!

Thỏ hêu đáng iu
Sủa

Quokka lắm mồm
Ơ ông anh thố-i
Mà thôi, em đang vui ihi

Thỏ hêu đáng iu
Yêu rồi? :)

Quokka lắm mồm
Hí hí đúng rùi n-ka

Thỏ hêu đáng iu

Anh mày đi ngủ

Quokka lắm mồm
Ơ
Hyung khen em đi chứ
Em mà không thông minh thì lấy đâu ra em rể cho hyung
Lại còn là Lee Minho đó nhaa
Muahahahaha

Thỏ hêu đáng iu
Cứ vui vẻ đi
Đến lúc ông ý biết toàn là trò mày bày ra xem :))
Lại còn làm màu rồi bảo anh nhắn cho ổng

Quokka lắm mồm
Cũng là đặt cược vào tình cảm của Minho-hyung mà 👉👈
Chỉ là thêm chút gia vị để ảnh tỏ tình thui 🤌
Thấy em giỏi khum muahaha

.

"Anh thấy giỏi đó bé"

_________________________________

22:01'
18/8/2022

Thấy có cmt dui quá trời quá đấc :333

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro