HimuKuro: Friends of friends (Request)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kuroko thậm chí còn chưa từng nói đến việc rằng họ sẽ đi ăn. Kagami đã rên rỉ mãi y đói đến thế nào, Aomine cũng nói hắn luôn đói bụng như thế nào. Kagami đã ngộ ra rằng Aomine chẳng kém gì và Himuro nói rằng anh có thể tin rằng Kuroko cũng đói không khác gì.

Bằng một cách vi diệu nào đó, Kagami đã đề nghị nên đến quán McDonald ở cuối phố. "Sao cậu luôn ăn ở McDonald vậy?" Aomine nói, bởi vì hắn  thích chống chế lại Kagami dưới bất kì hình thức nào.

Kuroko có thể hiểu, mặc dù Kagami trông khá buồn cười khi y tức giận. "Cậu cũng luôn ở McDonald!" Kagami chỉ tay một tiếng gầm gừ dữ dội.

Họ cãi nhau suốt cả đường đến nhà hàng. Thật là không thoải mái khi đi bộ bốn người như này, do đó Kuroko quay lại, nhìn với biểu cảm vui vẻ. Ở phía bên của Kagami là Himuro, một nụ cười mỉa mai trên mặt anh, khi Aomine và Kagami "tranh luận".

Họ đi vào nhà hàng. Aomine và Kagami huých tay nhau khi họ gặp nhau; Kuroko tham gia trận chiến với nụ cười đáng sợ trên mặt. Kagami đã đặt hai mươi chiếc burger, và Aomine sẽ ăn cắp mười chiếc, và Kagami lại phàn nàn và mua thêm hai mươi cái. Và rồi Aomine sẽ lại cướp thêm mười cái nữa.

Khi anh ta suy nghĩ, ai đó sẽ đánh nhẹ vào người cậu. Kuroko quay lại ngạc nhiên. Himuro ở đó, lông mày nhớn lên, cười tươi.

"Họ ồn ào, đúng không?" anh nói với Kuroko.

"À vâng." Kuroko nhìn vào Aomine và Kagami. Xung quanh họ, một số người khác nhìn lướt qua với những vẻ mặt khinh bỉ. Một gia đình với một khay thức ăn đầy đủ đặt khay của họ đi, nhìn chằm chằm vào Aomine và Kagami khi họ ra khỏi.

Họ dường như không để ý.

"Tôi đã gặp rắc rối với cả hai người."Kuroko nói thật lòng với Himuro "Nó không làm tôi ngạc nhiên rằng họ là bạn."

"Họ là bạn bè, phải không?" Himuro im lặng. Anh ta nhìn đồng hồ khi Aomine và Kagami cãi nhau.

Kuroko thở dài. "Tôi có một thói quen xấu khi rất bị thu hút bởi những người như họ", anh nói. "Thật là mệt mỏi."

Himuro cười. "Tôi tôi hiểu rồi, mặc dù họ không tệ lắm."

"Vâng", Kuroko đồng ý.

Họ di chuyển về phía trước, hai người bạn của họ vẫn tiếp tục cãi nhau. Cảm giác giống như hai người đó là để có được Himuro và Kuroko ở đây, nhưng thường nếu Kuroko đi cùng họ - hoặc một trong hai người, dù bằng cách nào - anh ta có thể mong đợi Himuro, hoặc bất cứ ai trong vị trí của Himuro để lờ anh ta , hoặc cố gắng phá vỡ chúng, hoặc nói chuyện với người khác trong hàng. Đó là lợi ích đáng ngờ, là Kuroko.

Thay vào đó, Himuro hỏi, "Bạn đang đặt gì vậy?"

   "À," Kuroko nói. Cậu mong anh không quá ngạc nhiên. "Chỉ là Vanilla Shake thôi."

Himuro cười. "Lựa chọn tốt đấy. Tôi có lẽ cũng nên mua một cốc?" Anh cân nhắc khi cầm menu từ một cái bàn gần đó. "Hay là một cốc Strawberry Shake."

Trước khi cậu biết mình đang làm gì, Kuroko nói, "Nếu như anh không chắc mình sẽ thích vị vani, anh có thể thử của tôi." Cậu cảm thấy má của mình đang nóng dần lên.

Himuro nhướn mày, nhưng anh đồng ý, "Nếu như cậu muốn vậy."

Họ đã tới được đầu hàng và bắt đầu đặt món. Aomine đặt một cái burger, và đúng như dự đoán Kagami đặt tận mười cái. Himuro đặt gà viên và một cốc soda, nhìn sự thích thú trên gương mặt Kuroko khi cậu chỉ đặt một cốc Vanilla Shake. Người tính tiền trông có vẻ khá vui vẻ với đơn đặt hàng của họ.

"Nó không đủ cho bữa tối đâu," Himuro nói.

"Tôi ổn mà," Kuroko nói.

Himuro lắc đầu, và thúc nhẹ cậu bằng khuỷu tay. "Nếu cậu muốn, cậu có thể ăn một chút gà viên của tôi." anh nói "Và tôi sẽ không thể để cậu nói không đâu."

Kuroko do dự- cậu hầu như chưa từng  nói chuyện với Himuro, trừ khi có Kagami. Điều thật là lạ- nhưng rồi một lần nữa, việc cậu chia sẻ sữa lắc của cậu cho Himuro trước đó cũng khá là kì lạ rồi.

Và Himuro cũng nói. "Tôi phải cho cậu thứ gì đó để đổi thử một chút Vanilla Shake của cậu chứ."

Kuroko gật đầu. "Được."

Một trong những người thu ngân gọi họ tính tiền. Kagami và Himuro tiến đến và rút ví ra. Kuroko thấy mình đang ở cạnh Aomine.

"Cậu với Kagami-kun thật ồn ào quá đó." Kuroko nói với Aomine.

"Tetsu? À." Aomine nhìn cậu. "Vậy à?"

"Dĩ nhiên là cậu không để ý rồi." Kuroko nói, cười mỉm.

Kagami và Himuro trở lại. Aomine đi tới và làm phiền Kagami vì lấy thức ăn của mình ngay lập tức, trong khi Kagami chỉ đưa ra một burger và giữ nó ra khỏi tầm tay của Aomine. Kuroko nhìn chằm chằm họ.

Himuro đào bới túi của mình và đưa ra một cốc. "Đây, tôi nghĩ rằng đây là sữa lắc của cậu."

"Oh." Himuro liên tục gây bất ngờ Kuroko. "Cảm ơn." 

Himuro mỉm cười với anh, lấy thức ăn của mình ra khỏi túi. "Trong khi hai thằng ngốc tranh cãi về điều gì đó," anh nói, vẫy tay về phía Aomine và Kagami (Kagami trông như sắp bùng choáy để không cho Aomine ăn đồ của y), "Chúng ta nên đi tìm chỗ ngồi."

"Được đấy," Kuroko đồng ý.

Họ đi, với túi đồ ăn của Himuro và Kuroko và sữa lắc. Có một cái bàn trống bên cạnh các cửa sổ kính, và họ ngồi trong những chiếc ghế băng màu đỏ, không để ý số lượng đồ ăn đang giảm dần. Aomine và Kagami vẫn đang tranh cãi lớn tiếng bên cạnh cái thùng rác. Kuroko lờ họ đi.

"Bạn thường đến nơi này không?" Himuro hỏi. "Ý tôi là với Kagami."

Kuroko lắc đầu. "Không phải với Kagami, tôi không nghĩ cậu ấy để ý tôi khi cậu ấy đến đây và trong khi tôi cũng ở đây." Anh ta nhún vai, uống một ngụm. "Đôi khi tôi ngồi với cậu ấy để làm cậu ấy vui."

Himuro cười khúc khích. "Cậu ta không biết gì về điều đó đúng chứ?" anh nói.

"Tôi không nghĩ là cậu ấy quên mất," Kuroko nói. "Chỉ tôi thôi." Anh lại nhún vai.

Đôi mắt của Himuro hơi mấp máy. Anh ta nhìn Kuroko một lát, trước khi đi thò tay túi và lôi ra một túi khoai chiên. "Cậu muốn ăn chứ?" Anh ta đề nghị.

Kuroko lắc đầu. "Không cần đâu."

Himuro nói, "Đây là công thứ mà tôi học được ở Mỹ", đổ khoai chiên ra đĩa. "Nếu bạn nhúng một cái vào kem thì sao?"

Kuroko không biết Himuro biết rằng anh ta thích thử mọi thứ - đó là cảm giác tuyệt vời khi chấp nhận thách thức trong đôi mắt của Himuro đủ để khiến Kuroko hứng khởi, giống như đội bóng rổ của đối thủ - nhưng thật khó để từ chối. "Tôi sẽ ăn một cái," Kuroko nói.

Himuro đưa cho cậu một con thanh khoai chiên và Kuroko bỏ nắp cốc sữa lắc ra, nhúng nó vào. Cậu cố gắng; vị mặn và ngọt ngào kết hợp lại bùng nổ trên lưỡi, nóng và mát mẻ cùng một lúc.

"Tuyệt thật," cậu thừa nhận.

Himuro mỉm cười. Kuroko nhớ lại rằng mình đã đề nghị để Himuro thử uống sữa lắc của mình, vì vậy cậu nói, "Anh cũng làm như vậy," mở nắp cốc trước mặt Himuro.

Himuro kéo một nửa đầu của khoai chiên vào cốc sữa lắc của Kuroko. Kuroko cười một cách yên lặng vì nó tràn ngập một chút trên bàn, như Himuro bỏ nó vào miệng anh trước khi vani có thể rớt ra.

"Vẫn ngon như tôi nhớ," Himuro nói, khi Kuroko lấy khăn ăn ra khỏi túi.

"Ở đây," Kuroko nói. "Tôi có thể thấy tại sao bạn và Kagami là bạn, cả hai đều là những người ăn vô tổ chức."

"Hey," Himuro nói, tử tế. "Tôi không phải là lộn xộn như cậu ta."

Kuroko quan sát anh, nghiêng đầu. Himuro tiếp tục ăn đồ ăn của mình, nhìn ra cửa sổ thường xuyên. Anh lấy ra một cái khăn ăn và bắt đầu đặt những viên gà vào đó; Kuroko nghĩ lúc đầu Himuro đang định làm một thứ gì đó, cho đến khi Himuro đẩy chúng qua bàn và nói với Kuroko rằng cậu ta ăn chúng. Và sẽ tốt hơn nếu không Himuro nhắc rằng Aomine và Kagami đã ngồi cạnh họ vào một lúc nào đó.

Kuroko chấp nhận, mỉm cười với chính mình. Himuro chống cằm, nhìn Kuroko nhai miếng gà viên.

"Himuro-kun," Kuroko nói.

Đôi lông mày của Himuro nhớn lên. "Yeah?"

"Bạn có muốn ăn ở đây một lần nữa không?" Kuroko hỏi. Cậu liếc nhìn Aomine và Kagami đang đánh nhau để giàng một chiếc burger trong tay của Kagami.

"Chỉ có hai chúng ta?" Kuroko nói thêm.

Mắt Himuro sáng lên, và anh ta cầm lấy cốc sữa lắc của Kuroko. Anh uống một hớp, và Kuroko nhận ra rằng anh có vẻ không quan tâm.

"Yeah," Himuro nói, cười toe toét. "Tôi thích điều đó."

   -End-

_Lucky aka Xaki_


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro