TDP | diễn tập

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Summary: Một buổi ngày chủ nhật nhẹ nhàng của gã điều tra viên cùng người tình tại trang trại hoa hướng dương.

__________

Smoker mở mắt khi gã ngửi thấy hương thơm của bữa sáng, trước cả khi người tình kịp hôn lên trán và đánh thức gã dậy. Bánh mì nướng, trứng và thịt xông khói như mọi khi. Gã hôn lên những đốm tàn nhang của cậu như một lời chào buổi sáng và Ace đáp lại gã bằng một nụ cười gã vẫn luôn yêu.

"Trứng sẽ nhanh nguội lắm nên anh mau ra ăn sáng luôn đi." Cậu xoa đầu Smoker, đan tay vào những lọn tóc trắng mềm mại của gã, tự hỏi liệu có phải chúng được dệt từ mây trời.

Hôm nay là chủ nhật, ngày duy nhất gã được nghỉ ngơi và thức dậy trên chiếc giường êm ái của hai người trong căn nhà ở trang trại hướng dương, Smoker nghĩ rằng gã sẽ có một ngày dài cùng cậu nằm xem vô tuyến hoặc ngắm nhìn Ace chăm sóc vườn hoa tươi, nghe thì buồn tẻ nhưng với gã chỉ vậy là đủ rồi. Gã xắt một miếng thịt rồi cho vào miệng, tiện tay bật chiếc radio bên cạnh lên để nghe tin tức, trong khi mắt xám khẽ quan sát từng cử chỉ của người yêu.

"Smoker này, sắp tới em sẽ có một vở kịch lớn." Cậu nói khi đang nhai, điều mà bình thường Ace sẽ không bao giờ làm bởi những ánh nhìn dò xét của mọi người xung quanh. Không hiểu sao gã thấy hai má phồng lên vì đồ ăn của cậu trông đáng yêu đến lạ, giống như con sóc nhỏ sợ bị gã cướp đi đống hạt dẻ ngon lành.

"Một vở kinh điển?" Gã nhướng mày, và cậu gật đầu, miệng vẫn liên tục nhai. "Tôi nóng lòng được xem em diễn đấy." Gã nói tiếp.

"Nhưng em phải diễn tập rấtttttt nhiều vì em sẽ là nữ chính." Cậu nói, kéo dài chữ "rất" cho gã thấy được sự nghiêm trọng của vấn đề, song toàn bộ những gì Smoker quan tâm lại là "nữ chính". Gã tự hỏi cậu sẽ trông như nào trong vai diễn ấy, Ace sẽ mặc những chiếc đầm dài chạm đất, với khung sắt và tùng phồng diêm dúa, và không thể thiếu một chiếc corset siết chặt vòng eo vốn đã nhỏ của cậu. Gã tưởng tượng Ace với mái tóc được búi gọn gàng, cúi đầu làm lộ ra phần gáy quyến rũ, ngồi gọn trong lòng gã, chẳng biết vẻ đẹp của cậu sẽ khiến Aphrodite phải ghen tị đến nhường nào.

"Này! Smoker! Anh có nghe em nói gì không đấy?" Ace huơ tay trước mặt gã, Smoker nhướng mày và Ace phải lặp lại điều cậu vừa nói, rằng "Em muốn anh diễn tập với em."

Gã nhìn chằm chằm vào cậu như thể cậu vừa nói chuyện với gã bằng một thứ ngôn ngữ lạ. "Nhé? Smoker?" Cậu nài nỉ. Smoker ghét việc gã không thể từ chối cậu như cách gã đóng sầm cửa lại trước mặt mấy tay nhà báo phiền phức. Thế là gã sẽ không có một ngày nghỉ yên bình, không có radio, không có vô tuyến, và không có người tình xinh đẹp mặc áo crop top caro cột trước ngực với quần jean ôm sát đôi chân săn chắc quyến rũ đang ngân nga những giai điệu êm tai khi tưới nước cho những bông hoa hướng dương. Ồ không, gã vẫn có người tình xinh đẹp, chỉ là cậu ấy không vừa hát vừa tưới hoa. Smoker có vẻ tiếc nuối một chút, nhưng việc diễn tập cùng gã làm Ace vui thì điều đó cũng tuyệt với gã.

Sau khi phụ Ace dọn dẹp bàn ăn, hai người trở về phòng ngủ để chuẩn bị cho việc diễn tập. Ace đưa cho gã một xấp kịch bản dày, rồi bảo với gã rằng cậu gặp khó khăn trong phân cảnh gặp những tay sát thủ. "Người vợ yếu đuối cố gắng chống trả nhưng chẳng thể vùng ra khỏi bàn tay to lớn siết chặt lấy cổ tay nàng..." Smoker đọc thành tiếng, lại nhìn xuống cổ tay với những đường gân ẩn hiện của Ace, gã hiểu vì sao cậu lại gặp khó khăn với vai diễn này. Gã toan đồng ý như lẽ thường tình nhưng lại nghĩ nếu vở kịch có cảnh thế này, chẳng phải người tình của gã sẽ nằm trong vòng tay của những tên đàn ông khác sao? Gã cam đoan là không một gã đàn ông nào muốn chia sẻ những nét đẹp riêng tư của người tình cho kẻ khác. Và gã cũng thế.

"Sao vậy Smoker?" Ace nhìn gã thắc mắc. Gã không định nói cho cậu những suy tư của mình, gã không muốn cậu phải lo nghĩ nhiều, Ace đã quá bận rộn với công việc rồi, khi rảnh rỗi, gã chỉ muốn làm cậu vui. Smoker chau mày, rút ra một điếu xì gà, nicotin không làm gã vơi đi sự buồn bực nhưng nó giúp gã không phải vừa bực bội vừa thèm thuốc.

Ấy vậy mà Ace lại lấy điếu xì gà ra khỏi miệng gã ngay khi gã vừa định châm lửa, cậu lắc đầu và gã biết gã sẽ không được hút thuốc trong ít nhất là một tiếng tiếp theo.

Cả hai bắt đầu vào buổi diễn tập, Smoker theo hướng dẫn của Ace, thật ra cậu ấy không nói gì nhiều, chỉ bảo gã hãy làm hết sức để khống chế cậu và bắt người chồng vào thế bí. Gã nắm lấy cổ tay Ace, siết chặt rồi bẻ ngược nó ra sau khiến cậu không thể cử động. Ace cố gắng vùng vẫy nhưng gã càng siết mạnh hơn, đến nỗi máu không thể lưu thông được làm bàn tay cậu trắng bệch, lạnh toát. Smoker dùng cánh tay còn lại kẹp ngang cổ cậu, ép chặt hai cơ thể vào nhau, lưng cậu chạm vào ngực gã. Ace bắt đầu cảm thấy khó thở nhưng cổ họng bị chèn ép quá chặt khiến cậu chỉ có thể thều thào những từ không rõ nghĩa. Smoker lại nghĩ đến việc trên sân khấu lớn, có một gã đàn ông bắt lấy Ace như thế này, hắn ta cũng sẽ cảm nhận được hơi ấm từ lưng của Ace tại nơi giao nhau giữa hai cơ thể. Gã không muốn mình ghen tỵ với những điều vớ vẩn đó, nhưng gã không thể.

Smoker chỉ nhận ra gã đã làm quá mức khi mà Ace không còn phản kháng nữa và ngã hoàn toàn vào người gã. Gã đỡ lấy người tình dịu dàng, Ace ho khan vài tiếng rồi vội vàng hít vào từng ngụm không khí. "Chết tiệt, anh tính giết em thật à?" Cậu càu nhàu, ngoại trừ lúc làm tình, Smoker gần như không bao giờ hành xử mạnh bạo với cậu cả.

Smoker ngồi xuống giường và đặt cậu ngồi bên đùi gã, "Thì em bảo "làm hết sức", tôi làm theo ý em mà." Gã nói khi vuốt lưng cho Ace. Vì chính miệng cậu đã nói với gã như thế thật nên Ace không có cớ gì trách móc gã, chỉ đành lầm bầm trong miệng mấy câu chửi thề vô nghĩa. Smoker kéo người cậu sát lại phía gã, hôn lên đôi môi vẫn chưa nguôi cơn giận, vừa xin lỗi vì lỡ làm cậu đau. Ace choàng tay qua cổ gã, những sợi tóc trắng như tỏa sáng dưới ánh nắng chiếu qua khung cửa sổ, một vài sợi rũ xuống, cọ vào má cậu, Ace khúc khích cười vì nhột. Cậu ấy chả thể giận gã lâu.

Smoke đè Ace xuống giường, "Nhưng còn buổi diễn tập..." Ace hốt hoảng, và gã lại hôn cậu lần nữa, thì thầm "Để sau." Ace đồng ý bằng cách hơi hé môi cho gã đưa lưỡi vào khoang miệng cậu. Hai đầu lưỡi ấm nóng quấn chặt lấy nhau, bàn tay gã không ngừng vuốt ve dọc cơ thể Ace còn bàn tay cậu thì lang thang trên tấm lưng rộng của gã.

Smoker biết những ngón tay thô ráp của gã cũng có thể khiến cậu đau, vậy nên gã dùng lưỡi để chuẩn bị cho cậu. Ace lựa lưng vào thành giường, mở rộng chân trong khi Smoker thấm ướt xung quanh cửa huyệt. Gã bấu vào đùi trong của Ace khiến cậu không thể kiềm chế được tiếng rên rỉ phóng đãng. Khi cảm thấy đã đủ ẩm ướt, gã đổi tư thế, quỳ thẳng lưng, kéo chân Ace lại khiến người cậu trượt xuống giường, gã ôm lấy cẳng chân của Ace giơ lên cao, và nhắc nhở rằng tư thế này sẽ rất sâu đấy. Ace gật đầu trong khi úp mặt vào gối, Smoker đưa dương vật đã cương cứng vào trong, và đẩy hông thật chậm.

Đến khi cả hai cơ thể ướt đẫm mồ hôi, mệt nhoài, thì nắng chiều cũng tắt. Gã dùng khăn ấm lau mồ hôi cho Ace trong khi cậu không thể làm gì ngoài nằm cuộn tròn trên chiếc giường êm ái. Smoker nhìn người tình xinh đẹp của gã đã thiêu thiêu ngủ tự lúc nào, mái tóc đen rủ xuống che đi một nửa khuôn mặt cậu. Gã vén tóc ra sau tai, hôn lên trán, rồi má, rồi vùi đầu vào cổ hít lấy mùi hương của Ace, đó là thứ mùi hương thanh mát vốn có trộn lẫn với cái nồng đậm sau mỗi cuộc vui, thứ mùi hương chẳng ai trên đời này ngửi thấy được ngoài gã.

Ace khẽ cựa mình, vòng tay ôm lấy gã vào lòng, gác chân qua người gã, rồi lại ngủ say. Mỗi khi Smoker tận hưởng cảm giác êm ái tuyệt vời này gã lại tự hoài nghi bản thân liệu có xứng đáng. Ace quá hoàn hảo, quá tốt đẹp trong mắt gã, cậu tựa vầng thái dương dẫn lối gã bước đi trong cuộc đời chỉ toàn là tối tăm u ám. Smoker sợ rằng một ngày cậu sẽ rời xa gã, và khi đó gã sẽ chẳng biết mình phải làm gì nữa.

"Ace à, tôi phải làm gì nếu ngày mai em không còn bên tôi nữa?" Gã thì thầm, mong rằng cơn gió sẽ cuốn tiếng lòng gã bay xa, cho những đóa hoa hướng dương nghe được lòng gã, cho đất trời biết gã khao khát cậu đến nhường nào, để định mệnh nhẹ nhàng với gã, mong rằng nó sẽ không cướp cậu đi. Nhưng gã chẳng mong cậu nghe thấy, bởi sợ lòng cậu nặng gánh ưu tư.

"Em sẽ không rời xa anh đâu." Gã giật mình ngước mặt lên nhìn cậu, Ace với đôi mắt mở hờ, còn vương chút sự mệt mỏi nhìn gã. Cậu chạm vào má gã, vuốt ve dọc theo quai hàm góc cạnh, rồi hôn lên trán Smoker, như cách một vị thần ban phước lành cho kẻ tội đồ khẩn cầu có được tình yêu. Gã chẳng cần gì ngoài tình yêu của cậu.

Ace ngân nga một khúc hát ru mà gã đã nghe đi nghe lại rất nhiều lần, từ khi gã chỉ còn là đứa trẻ nằm trong lòng mẹ. Tiếng hát ru nhỏ dần nhỏ dần cho đến khi cả hai chìm vào giấc ngủ. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro