Brothers

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kim Jinhwan là anh cùng cha khác mẹ với Kim Hanbin-người thừa kế của gia tộc kinh doanh trăm năm lừng lẫy, khác hẳn với cậu em trai thành công tài giỏi có địa vị, anh chỉ là một con rùa tối ngay rúc đầu trong căn phòng của em trai mình, mặc kệ người ta xì xầm bàn tán về anh vô dụng thừa thãi chỉ biết dựa dẫm, thậm chí là cả khinh bỉ anh, anh vẫn trung thành như một người đầy tớ của Hanbin, ngoan ngoãn ở nhà đợi cậu về.

- Jinhwan đâu rồi?

Hanbin vừa đặt chân vào cửa ngôi biệt thự của mình liền lên tiếng hỏi, một cô hầu gái tức tốc chạy đến báo cáo tình hình hôm nay của người tên Jinhwan kia.

- Dạ thưa ngài, cậu chủ vẫn như thường ngày, hiện đang ở khu nhà riêng của ngài.

Bẩm báo xong, cô hầu gái nhanh chóng lui sang một bên, nhường đường cho Kim Hanbin hiên ngang tiêu sái bước vào, dáng người hắn nam tính và mạnh mẽ, toát lên một vẻ cao ngạo lịch lãm khiến bất cứ ai nhìn vào cũng phải mê mệt đắm đuối. Mái tóc đen của hắn được vuốt gọn gàng đầy cá tính, khuôn mặt góc cạnh của hắn trông thật quyến rũ khi nhìn từ góc nghiêng, đôi mắt một mí ẩn chứa sự âm u lạnh lẽo những cũng đầy sức hút, sống mũi hắn cao thẳng tuột cùng đôi môi trái tim đầy đặn khiến tổng thể khuôn mặt hắn vô cùng hài hoà và nam tính.

Kim Hanbin là người thừa kế tiếp theo của tập đoàn kinh doanh đô thị lớn nhất cả nước, một gia tộc có bề dày lịch sử cả trăm năm, tiền tiêu cả đời không hết, nhưng hắn lại không lấy đó làm lí do để bản thân trì trệ, hắn luôn tàn bạo dứt khoát kể cả trong làm ăn lẫn thanh trừng đối thủ, hắn là một nhân vật không ai dám động vào, và hắn là con của người vợ hai với chủ tịch đời trước, chính là cha của hắn và Jinhwan. Jinhwan là con vợ cả, ngay từ đầu mọi quyền hành nắm giữ ghế chủ tịch đã gần như xác định thuộc về Jinhwan, nhưng không may người vợ cả mất sớm vì bạo bệnh, bản thân Jinhwan từ nhỏ được nuông chiều sống trong nhung lụa nên tính tình lười biếng, không muốn làm việc và cũng không muốn thừa kế kinh doanh, anh tối ngày chỉ biết vùi đầu vào công việc yêu thích cũng như khả năng duy nhất của anh đó là viết lách. Chính vì thế nên Kim Hanbin mới thừa cờ hội để chứng mình tài năng và thực lực của mình, chỉ ít lâu sau, khi hắn đã đủ trưởng thành, ghế chủ tịch đã đường đường chính chính thuộc về hắn dưới sự ngưỡng mộ thán phục của hàng trăm người trong giới kinh doanh.

Nhưng ít ai biết được, kẻ bá đạo ấy sẽ không bao giờ lấy vợ vì bản thân đã có riêng cho mình một bảo bối để hưởng thụ, chính là Kim Jinhwan. Jinhwan yêu mến Hanbin từ nhỏ, và khi lớn lên anh nhận ra mình đã yêu chính em trai cùng cha khác mẹ của mình, tuy cùng huyết thống nhưng anh cứng đầu ngoan cố bất chấp để có được tình yêu của Hanbin-một người luôn hơn anh về mọi mặt, hắn luôn đứng trên đỉnh vinh quang được mọi người tôn sùng, còn anh chỉ như một hạt cát dưới chân hắn không đáng được biết đến. Jinhwan đã chấp nhận nhượng lại hết toàn bộ tài sản thừa kế lẫn cổ phiếu công ty cho Hanbin, anh chấp nhận sự u mê của mình, chỉ cần mỗi ngày đều được ở bên hắn, mỗi ngày đều muốn được hắn yêu thương, anh sẽ ngoan ngoãn nghe theo mọi sai khiến của hắn, anh sẽ làm nô lệ cho hắn nếu như hắn muốn, tất cả chỉ để có được tình yêu của hắn. Nhiều người nói anh là kẻ ngu ngốc, là thứ bất tài, thậm chí là rác rưởi, khi một thân thằng đàn ông hai mươi bảy tuổi lại đi sống dựa vào một thằng em hai mươi năm tuổi, nhưng anh mặc kệ mọi lời đàm tiếu xung quanh, trong mắt Jinhwan chỉ có duy nhất một hình bóng Kim Hanbin, hàng ngày, anh sẽ ngoan ngoãn đợi cậu về nhà, anh sẽ sống như một con chim cảnh bị nhốt vào lồng giam vĩnh viễn.

Jinhwan mặc dù đã gần đến tuổi ba mươi, nhưng da dẻ lại rất hồng hào trẻ trung, có vẻ như cả cơ thể anh cũng không chịu lớn, cứ mãi thấp bé như một học sinh cấp ba. Anh có đôi mắt một mí giống hệt Hanbin, nhưng khác với đôi mắt u ám lạnh lẽo của cậu, đôi mắt của anh rất sáng và có chút gì đó ma mị gây lôi cuốn khi nhìn vào, da dẻ anh trắng mịn màng, sống mũi cũng thuộc vào dạng siêu đẹp khi nhìn từ góc nghiêng, cộng thêm đôi môi đỏ hồng căng mọng cùng mái tóc hồng sáng màu khiến Jinhwan trở nên xinh đẹp hơn bao giờ hết, tuy nhiên anh không hề xinh đẹp theo kiểu yểu điệu nữ tính và anh luôn biết cách để khiến mình thật gợi cảm hơn trong mắt em trai mình.

Hanbin sau khi bàn giao hết công việc lại cho đám thư ký của mình liền tách ra, độc nhân đi về phía khu nhà được xây tách hẳn với khu nhà chính, là chỗ dành riêng cho hắn và bảo bối của hắn nghỉ ngơi, nơi đây không một ai được phép bén mảng đến trừ khi có yêu cầu được dọn dẹp, bởi vậy, Jinhwan tối ngày rất ít khi ra ngoài nên mọi người ít ai có cơ hội chiêm ngưỡng viên ngọc bảo bối nhan sắc xinh đẹp của Hanbin.

- Anh trai à, anh đang làm gì vậy?

Trông thấy Jinhwan đang cúi người lau sàn nhà khắp phòng khách khiến hắn cảm thấy hơi bực mình, tại sao phải cặm cụi làm việc khi trong nhà thiếu gì người hầu. Nhưng rồi lửa cũng nhanh chóng bị dập tắt bởi lúc này đây, Jinhwan thật dâm đãng khi mặc độc cái áo sơ mi trắng của hắn, trên cơ thể lộ ra rõ ràng từng đường cong yêu mị quyến rũ khi lớp áo bị mồ hôi lẫn hơi nước khiến nó dính chặt lấy cơ thể anh. Hình ảnh lúc này là Hanbin đang đứng ngược ánh sáng, chắn hết nguồn sáng mặt trời từ cửa lớn chiếu vào, còn Jinhwan thì đang quỳ dưới sàn, một tay chống xuống giữ thăng bằng, một tay cuộn cái khăn di chuyển lau nhẹ xuống sàn, anh rõ ràng là có ý định muốn Hanbin thấy cảnh này theo tư thế quỳ gối, anh hướng mặt lưng thanh mảnh trắng trẻo cùng cặp mông tròn trịa đày đặn ẩn hiện qua lớp áo về phía Hanbin. Khuôn mặt Jinhwan nhễ nhại mồ hôi cùng hơi thở nồng nàn toả ra khiến có thể nghe tõ từng hơi thờ ngày một nặng nề dần. Jinhwan vẫn tiếp tục lau, mặc kệ Hanbin đang đứng sau lưng mình.

- Tỏ ra mình dâm đãng như vậy. Sao nào, nhớ thằng nhỏ của em lắm sao, anh trai?

Hanbin đặt một tay vào túi quần rồi nhếch miệng cười, khuôn mặt hắn ta bình thường đã rất cuốn hút rồi thì huống chi là lúc cười, trông càng thêm vẻ nam tính mạnh mẽ.

Jinhwan làm như không để ý những lời nói kia, vẫn tiếp tục những động tác di chuyển chậm chạm lên xuống cái khăn trong tay mình, thỉnh thoảng còn đưa đẩy cặp mông như đang thách thức con người không nên động vào kia.

Ánh mắt hắn nhìn anh thật khinh bỉ và coi thường, bởi vì địa vị của cả hai đều quá chênh lệch nhau rất nhiều, một kẻ quyền lực khiến người khác phải nể sợ với một kẻ vô dụng chỉ biết ăn bám dựa dẫm vào em trai mình, bởi vậy, hắn luôn nhìn anh giống như một tên nô lệ hay một con điếm mà mình yêu thương không hơn không kém. Nhưng Jinhwan biết, từ sâu trong lòng hắn, hắn luôn yêu thương anh trân trọng anh một cách chân thành, bởi vì nếu không, anh đã sớm chết đói ngoài đường rồi cũng nên, chứ chẳng sống sung sướng như thế này với mọi thứ của hắn.

Hanbin điềm đạm bước đến sô pha ngồi xuống, gác một chân lên, một tay chống lên thành ghế, một tay cầm tách trà nóng mới được pha nhâm nhi thưởng thức như xem kịch hay trước mắt, trông vẻ mặt của hắn chẳng có gì là gấp gáp vội vàng cả, đến ngay cả lời nói phát ra cũng hết sức điềm tĩnh và mang nặng một vẻ uy quyền tối cao.

- Lại đây anh trai, chơi đùa một chút nào.

Hắn đưa một tay về phía trước ra hiệu cho Jinhwan lại gần mình. Anh mỉm cười thật kiều diễm rồi nhẹ nhàng đứng dậy, đi đến phía trước mặt Hanbin rồi nhẹ nhàng ngồi xuống khi hai chân hắn khẽ tách ra, anh biết mình nên làm gì, nhưng bản thân vẫn muốn tận hưởng. Jinhwan khẽ ngả đầu vào má đùi của hắn, ngước ánh mắt như được che phủ bởi làn sương quyến rũ nhìn hắn, nhưng Hanbin lại không phải kẻ tầm thường, tâm không dễ dàng gì bị xao động mà mất bình tĩnh bởi nét cuốn hút dưới chân mình. Hắn đưa tay vuốt ve nhẹ nhàng lên từng thớ thịt trắng mịn trên vùng cổ anh, rồi sau đó là khuôn mặt, và cả đôi gò má hửng hồng thật đáng yêu.

- Anh nhớ em lắm, Hanbin à

Jinhwan cất giọng khàn khàn, có thể thấy anh đã sắp chịu không nổi nữa. Jinhwan sát lại gần đũng quần của Hanbin, hai tay ma sát nhẹ bên ngoài lớp quần âu của hắn khiến nơi đó căng lên một túp lều rõ to, anh cười khúc khích tỏ vẻ thích thú rồi sau đó nhanh chóng kéo khoá quần của hắn xuống, lôi dương vật đã cương lên tím tái của hắn ra, giải thoát khỏi lớp quần trật trội. Jinhwan dùng từng đầu ngón tay di chuyển thật nhẹ nhàng như lướt qua trên đó, anh chơi đùa nó giống như một món đồ chơi của mình, ngón tay ấn nhẹ phần đỉnh đầu nấm rồi trượt xuống thân cương di chuyển đều lên xuống. Dương vật bị hàng loạt những hành động kích thích ngày càng nở ra to khủng hơn nữa, khuôn mặt Hanbin nhìn chằm chằm anh với đôi mắt lạnh lẽo đầy chết chóc, hắn một tay chống cằm thưởng thức sự phục vụ, một tay miết nhẹ lên ly trà đặt trên ghế. Jinhwan hé mở khuôn miệng ướt át của mình, nhanh chóng ngậm cả chiều dài dương vật của Hanbin.

- Cặc của daddy to quá...uhm...

Khoang miệng ấm nóng của Jinhwan nhanh chóng bao phủ thấy thân dương vật đang cương lên khó chịu của hắn, hắn thở hắt một hơi đầy thoả mãi hài lòng với sự phục vụ của anh trai mình, bởi vì đây là bảo bối của hắn, mọi thứ vì phục vụ hắn đều phải giỏi tuyệt đối. Hắn vẫn ngồi im hưởng thụ và đầu ngón tay vẫn miết nhẹ lên miệng tách trà thảo dược toả hương thơm thoang thoảng dễ chịu.

Jinhwan cố gắng nuốt dương vật của Hanbin vào sâu hơn, bởi vì nó rất to và dài cho nên phải đẩy đầu nấm xuống tận cổ họng mới có thể ngậm được hết, hai tay Jinhwan mân mê hai viên tinh hoàn của hắn, miệng thì liên tục di chuyển, anh dùng đầu lưỡi nóng ấm của mình quét một vòm xung quanh đầu nấm của hắn rồi sau đó lại đánh một vòng quanh thân cương của hắn, nuốt vào nhả ra dương vật của Hanbin để có thể dễ dàng dùng đầu lưỡi kích thích từng điểm. Đầu lưỡi ma sát lên từng đường gân xanh nổi cộm trên dương vật của Hanbin, sau đó anh dùng cánh môi đỏ hồng ướt đẫm nước bọt mút lấy dương vật trong khoang miệng, chỉ trong giây lát, tiếng mút mát đã nhanh chóng vang vẳng khắp không gian yên tĩnh, thân dương vật của Hanbin cũng đã nhanh chóng được bao phủ bởi bước bọt bóng nhẫy của Jinhwan. Anh điên cuồng bú liếm dương vật hắn, hết lên xuống rồi đánh sang hai bên má để đầu nấm có thể ma sát hết khắp thành vách bên trong. Sau một hồi bú liếm nhiệt tình, Jinhwan nhận được một dòng tinh dịch nồng nặng mùi đàn ông ấm nóng chảy thẳng vào miệng, đầu lưỡi cảm nhận được vị tanh nồng đang tràn vào khiến đầu óc anh mụ mị dần đi, anh nuốt hết thứ nồng đậm đó vào cổ họng mình.

- Tinh trùng của daddy thật ngon quá, em muốn thêm, cả lỗ nhỏ cũng muốn được lấp đầy nữa.

Jinhwan thở hổn hển nhanh chóng lấy lại không khí sau khi bị dương vật to khủng của Hanbin chặn hết đường hô hấp ở cổ họng, anh đưa lưỡi ra quét một vòng xung quanh miệng để lấy hết những tinh dịch còn sót lại bóng nhẫy trên môi, đôi mắt anh khép hờ gợi lên dục vọng nhìn hắn.

Hanbin xuất hết tinh dịch của mình vào  miệng Jinhwan, dương vật vẫn còn rất dồi dào tràn trề sinh lực nên không hề muốn xỉu xuống, ngược lại còn giống như muốn biểu tình đòi thêm khi nghe được câu nói cầu khát trong cơn hứng tình của người kia. Hắn mỉm cười, nâng tách trà lên dội thẳng từng dòng nhẹ nhàng xuống khuôn ngực trần trụi láng mịn của anh, hàng cúc áo đóng mở hờ hững bị dòng nước ấm dội xuống khiến nó ướt một mảng lớn, từng giọt nước trà nâu vàng chảy xuống ma sát kích thích cơ thể Jinhwan khiến nó ngứa ngáy hơn nữa, anh khẩn khoản cầu xin hắn.

- Daddy, cho em cặc của ngài...lỗ nhỏ muốn cặc của ngài đâm đến hỏng...

Jinhwan nhướn người lên dùng đôi môi lần nữa cọ sát để chắc chắn rằng Hanbin sẽ chơi mình.

Hắn nở một nụ cười đầy xạo quyệt, rồi vuốt nhẹ mái tóc đang ướt đẫm mồ hôi của Jinhwan sang hai bên, sau đó di chuyển xuống dưới nắm lấy cằm anh nâng lên đưa gần sát với mặt mình.

- Muốn daddy cho em thì phải làm sao?

- Uhm...có thể không làm được không, em chịu không nổi...em muốn thằng nhỏ của daddy...

- Không được, muốn ăn no thì phải ngoan, làm tốt daddy sẽ cho lỗ nhỏ của em ăn no.

Hanbin đặt một nụ hôn lên đôi má của Jinhwan trước khi anh rời đi. Jinhwan lùi lại tầm ba bước rồi quỳ xuống, anh cởi bỏ hết tất cả những gì đang che đậy lộ liễu trên cơ thể mình ra, để lại một cơ thể ướt đẫm trầm trụi hơn bao giờ hết, đầu nhũ màu sắc hồng hào đến mê người. Jinhwan quay lưng về phía Hanbin, anh quỳ gối xuống rồi nâng mông đưa lên cao, để hắn có thể quan sát được một cách rõ ràng nhất, một tay chống xuống sàn giữ thăng bằng, một tay lần tìm ra phía sau, cảm nhận được lỗ nhỏ nhớp nháp ẩm ướt của mình liền ngay lập tức thọc một ngón tay vào sâu bên trong, lỗ hậu được an ủi phần nào nhưng cơn ngứa ngày thì càng lúc càng không giảm đi, cảm thấy chưa đủ, tiếp tục là một ngón tay đi vào, Jinhwan chật vật với hai ngón tay tự chơi phía sau của mình, anh cố gắng đâm thật sâu vào hơn nữa tìm mọi cách giải toả cơn cứa ngáy trong thành nội bích chật hẹp, anh nghiêng đầu nhìn ra phía sau, vừa để xác nhận nhịp độ ra vào khi tự chơi lỗ nhỏ của mình, vừa để quan sát biểu cảm hài lòng của Hanbin, anh rên rỉ lớn dần khi phía sau bắt đầu bị kích thích đến cao độ.

Jinhwan cảm thấy em trai mình thật cứng đầu theo một cách ngu ngốc, tại sao hắn vẫn biểu tình bĩnh tĩnh lạnh lùng tới mức như vậy, khuôn mặt hắn không hề tồn tại cái gọi là điên vì dục vọng giống như anh.

- Con mẹ nó...aa...Hanbin à...anh ngứa quá...aa...anh muốn cặc của em...muốn bị em chơi...

Jinhwan trong cơn đê mê vì dục vọng xâm chiếm, anh vừa thở dốc vừa lẩm bẩm cầu xin hắn hãy giúp mình. Nhìn người anh trai nhỏ bé trước mắt mình đang vật lộn với cơn khát tình dữ dội càng khiến Hanbin cảm thấy thích thú, hắn từ nãy tới giờ mặc dù bên ngoài lạnh nhưng bên trong gần như đã bị thiêu đốt hoàn toàn, khi ngắm nhìn lỗ hậu hồng hào mê người của Jinhwan co bóp từng hồi dưới nhịp độ ra vào của ngón tay, từng nếp nhăn được đẩy ra vào căng nở một cách rõ ràng, ngón tay nhỏ bé của Jinhwan đã nhớp nháp nào là nước bọt và cả chất bôi trơn bóng loáng, cặp mông của anh dường như không kìm chế nổi mà liên tục đưa đẩy trước mặt khiến hắn chỉ muốn ngay lập tức xỏ xuyên bên trong con người kia đến hư hỏng.

- Nào, chúng ta lên phòng ngủ chơi trò chơi, anh trai.

Hắn mỉm cười đê tiện rồi giữ ngón tay của Jinhwan lại rút ra khỏi lỗ hậu nhỏ bé kia, anh rên rỉ vài tiếng bên tai hắn như tiếng muỗi kêu khiến hắn gần mức muốn nổ tung, nhanh chóng bế ngang cơ thể nóng ran không một mảnh vải che thân của Jinhwan lên phòng ngủ của mình. Hắn nhẹ nhàng đặt anh xuống, cởi bỏ áo khoác lẫn cà vạt của mình rồi ném sang một bên.

- Khởi động bằng cái này sẽ tuyệt hơn.

Hắn lôi từ trong ngăn tủ ra một cái trứng rung rồi lật úp cả cơ thể Jinhwan lại, giữa mông anh nâng cao lên ngang mặt hắn rồi nhẹ nhàng tách mở hai cánh mông ra, một màu hồng mê người hiện ra trước mắt hắn như muốn giam giữ hắn. Hanbin một tay giữ lấy eo người kia, một tay đặt trứng rung trước cửa hậu của anh rồi dùng một ngón tay đẩy nó vào.

- Aaa...

Jinhwan thở một hơi khi cửa huyệt được một thứ to hơn hai ngón tay đi vào, lại còn được đẩy vào rất sâu, đến khi anh cảm nhận được nó dường như sắp chạm đến ruột gan mình thì động tác đẩy vào từ ngón tay hắn mới dừng lại.

- Hanbin...uhm...aaa...

- Sướng đúng không? Con đĩ của em.

- Uhm...aaa...s...sướng...aa...

Jinhwan ngâm nga rên rỉ trong cổ họng từng tiếng kêu khoái cảm khi vật bên trong đã bắt đầu có sự chuyển động rung nhẹ, anh cuộn mình lại quằn quại run lẩy bẩy khi mức rung ngày càng mạnh hơn, hơi thở đang dần bị ngắt quãng bởi cơn kích thích dội đến đột ngột.

- Á...aa...oh...không...aaa...

Hanbin say mê quan sát biểu cảm khát tình của Jinhwan, khuôn mặt anh ửng hồng mê muội, đôi mắt đã dại đi vì tình dục, miệng không thể khép lại mà cứ để nước bọt chảy ra ngoài.

- Hanbin...cầu xin em...aa...em trai...chơi anh...dùng cặc của em...aa...daddy...

Nghe những lời cầu xin trong tuyệt vọng của Jinhwan khiến hắn có chút xao động, đã định chơi đùa đủ các món đồ chơi khác, nhưng xem ra, con mèo nhỏ này sức chịu đựng lại kém như bình thường, hắn lôi dương vật đã căng phồng tím ngắt của mình ra ý bảo Jinhwan mút lấy, anh nghe lời cố gắng ngồi dậy, cầm lấy dương vật của Hanbin nhiệt tình bú liếm, đến khi khắp nơi đã được nước bọt nôi trơn, hắn mới đẩy anh nằm sấp xuống giường, dùng cà vạt của mình trói tay Jinhwan lại phía sau, hắn không thèm lấy máy rung đang ở sâu tận cùng bên trong lỗ hậu Jinhwan ra mà cứ thể thẳng tắp cắm ngập dương vật của mình vào, bên trong anh bị chèn ép đột ngột khiến cơ thể giật nảy lên kèm theo đó là một tiếng thét thất thanh, Jinhwan cảm thấy như có một luồng điện chạy dọc khắp cơ thể, anh cảm giác như máy rung sắp bị đẩy chạm đến tận ruột gan mình.

- Áaa...aa...oh...ôi không...to quá...

Cả cơ thể Jinhwan bịn rịn mồ hồ chờ trực đổ gục xuống vì mọi sức lực gần như tiêu tan đi, anh vẫn đang cố gắng kiểm soát hơi thở của mình nhưng không thể, phía sau bị đụ nhưng phía trước trống rỗng khiến anh chỉ muốn ngay lập tức nắm lấy nó để an ủi, nhưng cánh tay lại bị Hanbin khoá chặt giữ lại phía sau, hệt như một cảnh cưỡi ngựa thật sự. Hắn liên tục dùng sức để thúc lên, thật mạnh cũng thật sâu khiến máy rung bên trong càng bị chèn ép mạnh hơn mà gây ra cảm giác sướng đến cực lạc.

- Aa...oh...sâu quá...hỏng mất...aa...daddy!

- Con điếm của daddy, em chặt quá.

Vừa nói hắn vừa vỗ lên hai cánh mông căng tròn của anh vài cái tát thật mạnh, chỉ trong chốc lát, khi hắn vừa thúc lên vừa đánh, chỗ đó đã đỏ rực lên một mảng như trái cà chùa chín, Jinhwan không ngừng rên rỉ khi phía sau bị cả dương vật lẫn máy rung lộng hoành. Điểm nhạy cảm bị tấn công gây sức ép dữ rội khiến Jinhwan gần như mất hết sức lực trong cơn run rẩy, anh đổ gục xuống mặc cho phía sau đang bị chơi tới tấp.

- Aa...em ra mất...daddy...cho em tinh trùng... lỗ nhỏ muốn được ăn no...

- Thứ dâm đãng chết tiệt!

Hanbin ra vào bên trong anh một lúc lâu, rồi sau đó thấy anh đã bị cả máy rung lẫn dương vật làm cho tơi tả liền không muốn kiềm chế nữa, hắn thúc mạnh lên một nhịp rồi bắn, tinh dịch ấm nóng tràn vào dữ dội, bên trong Jinhwan được lấp đầy, anh lặng người cùng tiếng rên rỉ thở đều để đón nhận từng giọt từng giọt một bắn vào bên trong mình, cảm giác ấm nóng xâm chiếm bên trong khiến anh bất giác rùng mình nhẹ, khi hắn tút dương vật ra, cả cơ thể Jinhwan đổ ập, anh cố sức điều chỉnh nhịp thở khó khăn của mình, tay chân anh giã rời không còn chút sức lực để gượng dậy.

Hắn nâng mông Jinhwan lên cao rồi thọc hai ngón tay vào phía trong ướt đẫm, tìm kiếm thứ máy rung đang ở sâu bên trong kia và lôi ra, máy rung được lấy ra một cách trơn tuột dễ dàng bởi tinh dịch của hắn, nó rơi một cách nhẹ nhàng theo hướng ngón tay Hanbin rời đi, tinh dịch bên trong lỗ hậu phiếm hồng đang co thắt dữ dội của Jinhwan cũng rỉ ra không ít, nó chảy xuống má đùi trắng nõn bên trong tạo thành từng vệt dài dâm dục, phần ga trải giường phía dưới cũng ướt đẫm thành một mảng lớn mang hình dạng từng mặt tròn to nhỏ khác nhau.

Hanbin nhìn anh trai mình đang mê man như dại đi sau trận làm tình điên cuồng vừa rồi, tư thế vẫn là chổng cao cặp mông đến trước mặt hắn, khuôn mặt anh đỏ hồng thật quyến rũ, đôi mắt khép hờ cùng cánh môi anh đào ẩm ướt đang hướng đến hắn như mời gọi lần nữa, thường thì với nhu cầu sinh lý khủng khiếp của Hanbin, một anh trai Jinhwan bé bỏng không thể nào chịu đựng đến mấy hiệp được, nhưng anh vì tình yêu với em trai mình, nên đã cố gắng thoả mãn nhu cầu của nó, anh biết nó sẽ không quan hệ với người ngoài, cho nên là nếu Hanbin còn muốn tiếp tục, anh sẽ trở thành một người hầu để phụ vụ hắn.

- Anh còn muốn sao.

Hanbin leo lên giường, nhẹ nhàng ôm lấy cơ thể ấm áp của Jinhwan rồi đặt anh nằm xuống cạnh mình, hắn chống một tay để có thể ngắm nhìn thật rõ gương mặt xinh đẹp của anh trai hắn, bàn tay thô ráp to lớn của hắn bá đạo ôm chặt lấy eo anh áp sát vào cơ thể chỉ còn mỗi chiếc quần âu của mình, dương vật cả hai va chạm cọ sát nhau đến cương lên lúc nào không hay, Jinhwan cũng không thể ngờ là mình còn cương nổi, nhưng vì Hanbin còn cảm thấy chưa đủ, anh sẽ để cậu lộng hành lần nữa, vì Hanbin là đứa em trai anh yêu quý nhất, là người thân duy nhất của anh, và cũng là người đem đến cho anh cảm giác hạnh phúc nhất. Sau một hồi im lặng, giọng nói thì thầm giữa không gian yên ắng của Jinhwan vang lên.

- Mặc dù Hanbin luôn mắng anh, coi thường anh, nhưng với anh, em là người mà anh trân trọng và yêu thương nhất, anh muốn Hanbin, mặc dù chúng ta đang làm ô nhục bại hoại đạo lý tự nhiên, nhưng anh không thể cưỡng lại được tình cảm giành cho em, anh muốn chỉ mình Hanbin vấy bẩn anh, huỷ hoại anh, dẫn anh đến địa ngục, chỉ mình em trai của anh mới có thể làm như vậy.

Jinhwan thu lại giọng nói nghẹn ngào với cậu em trai đã cao lớn hơn anh rất nhiều kia, anh ngước lên nhìn thẳng vào đôi mắt bí ẩn sâu thăm thẳm của hắn, đôi mắt mà không một ai dám đối diện trực tiếp với nó, với anh, đó không phải là đôi mắt lạnh lẽo chết chóc, với anh đó là Kim Hanbin luôn che chở và yêu thương anh. Jinhwan đưa bàn tay nhỏ nhắn của mình khẽ chạm nhẹ lên xương hàm quyến rũ của hắn, anh nhích lại gần hắn hơn mặc dù khoảng cách giữa cả hai không thể rút ngắn thêm được nữa, ánh mắt Jinhwan tràn đầy tình ý và chân thành khiến Hanbin trong giây phút nào đó như biến thành một người khác, một kẻ yếu đuối sa ngã vào tình yêu. Nhưng rồi hắn nhanh chóng lấy lại vẻ lãnh đạm thường ngày của mình khiến Jinhwan chỉ biết cười khổ.

- Daddy của anh thật biết cách khiến cho anh dễ tụt hứng quá đấy.

Jinhwan khúc khích di chuyển tay xuống khuôn ngực săn chắc đầy mồ hôi nam tính của hắn, rồi sau đó tiếp tục cuộc hành trình về phía nam, đến khi đã len lỏi được vào lớp quần chật chội, anh cắn nhẹ môi dưới rồi luận động bàn tay xoa nắn bóp nhẹ dương vật Hanbin, Jinhwan cựa quậy hưởng thụ hệt như đang tự thoả mãn chính mình.

- Đừng làm quá sức.

Hanbin đưa ra lời cảnh báo khi thấy Jinhwan có dấu hiệu muốn làm thêm một trận nữa, thật ra có quyết định hay không cũng đếch cần phải đợi anh trai hắn đồng ý, bởi vì hắn muốn là hắn sẽ chơi Jinhwan đến khi anh khổ sở cầu xin dừng lại mới thôi.

- Chúng ta làm rất nhiều lần rồi mà, đừng nghĩ anh trai của em chịu đựng kém như vậy chứ, anh sẽ thoả mãn cậu nhỏ của Hanbin.

Bàn tay Jinhwan úp lên dương vật của hắn vẫn đều đặn ma sát nhẹ nhàng, anh dùng đầu ngón tay chạm lên đỉnh đầu dương vật của hắn rồi ma sát nhẹ nhàng, nhận thấy hơi thở của Hanbin dần gấp gáp hơn, anh mỉm cười thích thú, rồi không biết từ bao giờ đã leo hẳn lên người hắn mà nằm, Hanbin một tay ôm eo anh giữ lấy, một tay vân vê chà sát lên nhũ hoa hồng hào của Jinhwan. Giữa một khoảng không gian yên ắng chỉ còn lại những hơi thở ngắt quãng, giọng nói trầm ấm của Jinhwan vang lên khàn khàn bên tai hắn.

- Nếu như, cha chúng ta biết việc này, em nghĩ ông có giết anh không?

- Vì sao lại hỏi như vậy?

Hanbin động đậy mắt mở ra rồi nhẹ nhàng đưa ánh nhìn lên khuôn mặt mang tương tư phức tạp của Jinhwan. Anh cũng nhìn hắn đầy vẻ u sầu, cánh môi mềm mại hé mở phát ra những âm thanh dịu dàng.

- Tại vì anh đã khiến Hanbin không thể lấy vợ mà, anh đã biến em trai mình thành một tên gay bệnh hoạn như cha vẫn thường nói đó thôi, cha kinh tởm anh nhiều lắm, cho nên nếu ông còn sống, chắc không để anh yên đâu.

Bàn tay Jinhwan vẫn đang chuyển động trong lớp quần của Hanbin, nhưng khuôn mặt anh lại đứng hình lại sau những gì mình vừa nói. Hắn chỉ im lặng nhìn anh, nhìn đáy mắt hiện lên nỗi buồn thoáng qua của anh, nhìn đôi lông mày đang khẽ cau lại đầy vẻ bất lực, nhìn giọt nước mắt đang đọng lại vành mắt, có lẽ hắn hiểu anh trai mình hơn cả mẹ của anh, hắn cảm nhận được tình yêu mà con người này chôn vùi bấy lâu, đến hiện giờ muốn thể hiện cũng không dám, có lẽ, anh đã bị mặc cảm tâm lý từ cha, cho nên khi chính thức quan hệ tình dục với em trai mình, Jinhwan không hề muốn bước chân ra khỏi cửa, anh không muốn để người ngoài nhìn thấy một tên công tử bột nhà giàu vô dụng bất tài, chỉ biết sống phụ thuộc vào em trai của mình như một con chó không hơn không kém.

Đọc ra mọi tâm tư của Jinhwan, hắn đưa bàn tay chạm nhẹ lên đôi má ửng hồng của anh, hắn cũng không hiểu vì sao mình lại chỉ xoay quanh cuộc sống của người anh trai cùng cha khác mẹ này, nhưng trái tim của hắn thì đã quá rõ ràng giành cho ai rồi, kể từ sau khi mẹ anh mất, hắn đã được giao trách nhiệm chăm sóc Jinhwan, rồi dần dần mối quan hệ lạnh nhạt giữa cả hai phát triển ngược lại, như dòng nước trên mặt sông gần núi lửa được đun sôi, cả hai bắt đầu có tình cảm và quan hệ với nhau từ ba năm trước, Jinhwan hơn hắn hai tuổi nhưng ngoại hình lại thấp bé hơn hắn rất nhiều, có lẽ vì thế mà bản thân Hanbin đã quyết định sẽ để người này sống yên ổn dưới bóng cây xanh ngợp trời của hắn.

- Tại sao em không thể lấy vợ? Em có thể mà, anh trai.

Hắn nâng cằm Jinhwan ngước lên, ngón tay cái đặt nhẹ trên cánh môi dưới của anh ấn nhẹ lên vuốt ve. Jinhwan khó hiểu lên tiếng hỏi.

- Em...định bỏ rơi anh sao?

- Nếu em nói đúng?

- Đừng mà Hanbin! Đừng bỏ rơi anh! Anh chỉ có duy nhất em mà thôi! Anh sẽ làm mọi thứ em muốn mà...đừng bỏ rơi anh...

Jinhwan gần như sắp khóc tới nơi mà cuống cuồng lên nhìn hắn, hãy trách tại tình cảm của anh dành cho em trai mình quá dạt dào đi, tới mức cảm xúc có thể vỡ oà bất cứ lúc nào.

Nhìn điệu bộ của con mèo nhỏ, Hanbin bất giác mỉm cười, hắn thật đẹp trai trong nụ cười khoái chí ấy, hắn cất giọng vui vẻ nói với Jinhwan.

- Anh trai ngốc, em có thể lấy anh làm vợ mà.

Lần này thì Jinhwan đã hoàn toàn bất động như một con robot hết pin, bàn tay đặt lên dục vọng của hắn cũng không còn di chuyển nữa, đôi mắt anh mở to ngạc nhiên như thể không tin nổi vào câu nói kia của hắn, đến khi hắn ôm lấy anh đè xuống giường, đặt cả trọng lượng của mình ép lên cơ thể của anh, khi ấy anh mới hoàn hồn trở lại.

- Em sẽ để anh trai của mình cả đời làm nô lệ trong tay em. Jinhwan à, anh mãi là con đĩ của em.

Hanbin cạ nhẹ răng lên vùng cổ trắng ngần của anh rồi nhanh chóng cắm hàm răng đầy tính chiếm hữu vào đó, hắn cắn lên vai anh, như một sự đánh dấu, mặc cho máu tanh đang rỉ ra, mặc cho sự đau đớn xâm chiếm, tâm tình của Jinhwan trở nên vui vẻ hơn mức bình thường rất nhiều, không chỉ là được quan hệ cùng hắn nữa, mà anh còn có cả trái tim của hắn, điều mà trước đây vô cùng mập mờ với anh.

- Anh là con đĩ của em, Hanbin.

Jinhwan lần nữa di chuyển đôi tay mình xuống bên dưới, vuốt ve dương vật của Hanbin, anh ngửa cổ rên ư ử khi hắn bắt đầu đút hai ngón tay vào bên trong lỗ nhỏ còn ngập tinh dịch. Hai cơ thể nóng lên dữ dội lần nữa.

- Aa...Daddy...em muốn nữa...muốn cặc của anh...

Jinhwan vẫn là nhịn không nổi cảm giác được Hanbin bao phủ mình bởi cơ thể hắn, anh nhanh chóng điều chỉnh cho đầu nấm của hắn đặt trước cửa huyệt của mình khi ngón tay hắn vừa rời đi, Jinhwan mím môi, ánh mắt đưa tình thật dâm đãng, anh đong đưa cơ thể mình để đỉnh dương vật của hắn ma sát với hậu môn của mình, rồi bất chợt, Hanbin đẩy mạnh một nhịp, dương vật to lớn đã nhanh chóng cắm phập vào lỗ hậu non mềm của anh, sâu đến tận gốc. Hanbin bắt đầu đưa đẩy ra vào nhanh dần.

- Aa...oh...nữa...đụ anh...Hanbin à...aa...

Jinhwan đưa tay lên nắm chặt lấy tấm ga trải giường để ngăn lại cơn nứng quá khích của mình, anh quằn quại thở dốc rên rỉ khi Hanbin đang nắc vào bên trong phạch phạch như giã gạo, tiếng da thịt va đập vào nhau đặc biệt nổi bật giữa không gian chỉ còn mùi vị và âm thanh của tình dục kia, và Hanbin hắn vẫn thật sự rất khoẻ để có thể hì hục điên cuồng đâm rút dương vật của mình vào lỗ hậu của Jinhwan.

- Con điếm của em, anh trai à, lỗ hậu của anh thật khít quá, đừng cố ép em bắn sớm vậy chứ.

- Uhm...sướng...aa...oh...cặc của Hanbin thật sướng...

- Anh là loại đàn ông dâm đãng hư hỏng, chỉ muốn bị xỏ xuyên như thế này thôi sao?

- Aa Không...anh chỉ muốn daddy của anh...chỉ muốn Hanbin...aa không được...đã sâu quá rồi...oh...aa...

Tốc độ ra vào càng nhanh và sâu hơn khiến Jinhwan thở hổn hển vì cơn hứng tình sắp chạm đến đỉnh điểm, đôi mắt anh long lanh ánh nước vì khoái cảm dữ dội Hanbin đem lại, hắn vẫn nắc phành phạch lỗ hậu của anh một cách điên cuồng và mãnh liệt, tưởng trừng như hắn không hề biết mệt, lỗ hậu bị đụ đã căng nở đỏ ra đau rát, nhưng sự đau rát này lại gây cho anh cảm giác thích thú.

- Con mẹ nó...anh thật sướng, anh trai à...bên trong anh thật tuyệt vời.

- Hanbin...đừng nữa...aa...sẽ ra mất...

Cơ thể anh bị xóc nảy lên liên tục, cảm nhận được dương vật của Hanbin luận động bên trong dường như đã chạm đến cả nội tạng, anh co rút người, lỗ hậu đột ngột thít lại để sau đó là một dòng tinh dịch trắng đục phun ra từ dương vật của anh, chất lỏng đặc sệt rơi lên cái eo thon gọn của Jinhwan. Anh thở dốc nặng nề, thật sự đã bị Hanbin làm tới bắn, nhưng hắn vẫn còn đang rất sung sức và không có dấu hiệu muốn dừng lại, trong khi anh đã chẳng còn bao nhiêu sức lực để chịu đựng từng cú thúc đến dồn dập của hắn nữa.

- Hanbin...cầu xin em...aa...bắn vào bên trong...anh điên mất...aa...oh...daddy à...cặc của daddy thật sướng!!

- Để daddy cho em ăn no!

Nhận thấy đã làm đủ lâu để khiến Jinhwan mệt lả người đi, hắn đành tha cho anh sớm hơn một chút, thúc lên vài cái thật mạnh rồi phóng toàn bộ tinh trùng của mình tràn vào bên trong lỗ hậu của Jinhwan lần nữa. Anh thét lên, hai mắt trợn trắng vì dục vọng đạt cao trào tới đỉnh điểm.

Sau trận mây mưa, cơ thể Jinhwan hoàn toàn đổ gục trong vòng tay Hanbin, anh cố gắng lấy lại hơi thở của mình rồi dần dần thiếp đi trong vòng tay bao bọc ấm áp của hắn. Cảm giác này thật tuyệt vời, hơi thở của hắn, cơ thể của hắn, chính là em trai anh.

—-

Sau ngày hôm đó, anh trai dâm đãng của Hanbin chính thức liệt giường vì sau khi nghỉ giữa hiệp, thức dậy còn làm thêm vài trận nữa, có lẽ vì đã quá vui mừng khi được em trai mình chấp nhận một cách rõ ràng. Và đúng như lời hứa, hắn lấy anh về làm vợ, bất chấp mọi lời bàn tán bên ngoài lẫn bên trong.



The end

Hờ hờ=)) chiếc fanfic này toi viết thật dở người quá, mong các nàng thích và vote cho toi lấy động lực học hỏi viết tiếp nha ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro