Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Snarry] Dơi và Mèo

Tác giả: Miêu Nhi

Thể loại: đồng nhân Harry Potter, bối cảnh AU thế giới động vật, Snarry, HE

Edit: Snitch yêu Vạc Team (wattpad)

Tình trạng: Hoàn (7 chương)

Giới thiệu: Con dơi Snape sống trong hang dơi, con mèo Harry lang thang ngoài đường. Vào một ngày nọ, con dơi ngây ngốc bay quá thấp, thế là bị con mèo hoang vồ lấy, chuẩn bị bị ăn thịt.

Con dơi: Ta là dơi, không phải đồ ăn đâu, ta có vi khuẩn đấy, đừng ăn ta!

Con mèo: Hừm, ngươi mà là dơi à, đừng hòng lừa ta, ngươi là con quạ đen, còn là quạ bị bệnh không có lông nữa! Đồ xấu xí!

Con dơi nghĩ: Con mèo ngu ngốc này, ta tự biết bản thân mình là dơi hay là quạ! Nhưng thôi thì ta là gì cũng được, chỉ cần ngươi đừng có ăn ta!!!!

Con mèo nghĩ: Hừm, ăn đồ ăn bị bệnh cũng không tốt, nuôi hắn hết bệnh rồi ăn vậy.

Cứ như thế, dơi ngốc và mèo hoang gặp nhau.

Chương 1

Ngày xưa có một con dơi, hắn có tên là Severus Snape, chắc tên này là cha mẹ đặt cho hắn.

Về sau hắn tự lập, chỉ còn lại một mình, nhưng hắn vẫn rất vui sướng, mỗi ngày đều sẽ vui sướng bay đi rất xa, hắn thích ăn côn trùng, đặc biệt là muỗi, mùa hè chính là thiên đường của hắn, hắn tự do tự tại có thể bay đi khắp nơi.

Hôm nay cũng không khác gì bình thường, hắn bay đến một tòa nhà đông dân cư, không trung ở nơi này có màu xám xịt, nhưng ở đây có rất nhiều sâu, cũng chính ở nơi này, hắn đã gặp một con mèo, một con mèo có hai màu lông đen trắng, nó có đôi mắt màu xanh lục rất đẹp.

Severus chỉ đơn thuần cảm thấy con mèo này rất trẻ con rất buồn cười, vì thế hắn bay vừa chậm vừa thấp, lòng hiếu kỳ mãnh liệt làm hắn theo dõi con mèo này.

Cũng chỉ trong một thoáng nháy mắt thôi, hắn đã bị ngậm trong miệng, Ôi! Chết tiệt! Hắn thành đồ ăn của con mèo đáng ghét này rồi.

Severus rất hối hận, hắn vậy mà không đề phòng một con mèo, tức thật đấy, chắc con mèo ngốc này nghĩ hắn là một con chim, mà chim là đồ ăn.

"Từ từ, từ từ đã, buông ta ra, ta không phải loài chim, ta là một con dơi." Hắn giãy giụa, cánh hắn đau quá, chắc là bị thương rồi.

Con mèo hai màu lông nghe thấy được, nó thả lỏng miệng ra, đổi thành một chân dẫm lên hắn, "Chim ngốc. Ngươi sắp sửa trở thành bữa tối của đại gia mèo ta đây, cho nên ngươi từ bỏ giãy giụa đi! Không lập tức cắn chết ngươi đã xem như từ bi rồi." Mèo đang rất kiêu ngạo, sau khi rời khỏi mẹ, đây là lần đầu tiên nó bắt được thức ăn sống, không phải con chuột, mà là một con chim bay của bầu trời - khó bắt hơn chuột nhiều.

"A! Ta không phải là chim, ta là một con dơi, ta có rất nhiều vi khuẩn, cũng không thể ăn được đâu." Severus cố gắng giải thích, hắn biết mình rất khó tự chạy thoát được.

"Ngươi là chim! Ngươi có cánh!" Con mèo không kiên nhẫn, nó cảm thấy rất đói bụng.

"Chậm đã, ta thật sự không phải mà, ngươi xem xem, người ta không có lông chim." Severus vẫn còn đang nỗ lực đấu tranh.

Mèo hơi tin tưởng một chút, thật sự không có lông chim, bộ dáng đen nhánh thậm chí còn quá xấu rồi, "Có lẽ ngươi là một con quạ đen không có lông? Ngươi bị bệnh ngoài da." Nó do dự buông lỏng móng vuốt ra, tuy rất đói bụng, nhưng nó sẽ không ăn đồ ăn đang bị bệnh.

Thậm chí nó còn thấy thương cảm cho con quạ đen này, chim mà không có lông chim, mùa đông sẽ bị đông cứng mà chết đấy, "Ta tên là Harry Potter, ngươi tên là gì?" Harry vươn chân trước của mình, như trấn an nhẹ nhàng vỗ vỗ hắn, chờ khi làn da của hắn hết bệnh rồi, có lẽ mình là có thể ăn hắn, trước đó thì cứ giả bộ kết bạn đã.

"Ta là Severus Snape, rất vui khi được làm quen với ngươi. Chỉ là... Ôi! Đau quá! Ta không thể bay được." Snape cố gắng vỗ vỗ cánh, kết quả hắn vẫn không bay nổi.

"Người anh em, ta mang ngươi đi về nhà ta, chờ vết thương lành rồi ngươi hãy đi nhé!" trong đôi mắt mèo xanh biếc của Harry tràn ngập sự giảo hoạt, quạ đen thối ngốc nghếch, chờ khi vết thương của ngươi lành rồi, thuận tiện chữa khỏi luôn bệnh ngoài da của ngươi, thì ta nhất định sẽ ăn ngươi, đại gia mèo ta đây sẽ không bỏ vuốt khỏi đồ ăn đã đến bên miệng đâu.

Hết chương 1

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro