Tâm sự lần thứ năm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếng vó ngựa kêu
Giữa khu rừng Cấm
Vang dội vô cùng
Sức nặng trên lưng
Của một đứa bé
Có mắt xanh ngời
Lỡ phạm cấm chú
Ở sâu tận cùng
Hơi thở mỏng manh
Cánh tay yếu ớt
Cần người cứu vớt.

Chiếc áo chùng đen
Vụt bay trong gió
Tim đập liên hồi
Cầu người qua mau
Siết chặt vòng tay
Bước đi như chạy
Chỉ mong sau này
Có ngày tỉnh lại.

Ngày ngày mớm thuốc
Đêm đêm ngồi trông
Có người hiu quạnh
Giữa trời sang đông
Dù cho lạnh cóng
Vẫn muốn sang thăm.

Nếu ngày hôm ấy
Không nói lời si
Như người trong mộng
Thì đâu nên nỗi
Thân xác điêu tàn
Máu chảy thành dòng
Mà còn long nhong.

Đứa trẻ đáng thương
Không nhà từ nhỏ
Kiếp người nhỏ bé
Giữa căn nhà to
Chẳng ai quan tâm
Sống trong tủ chén
Chỉ biết chờ mong
Ngày lên mười một
Trở nên nổi tiếng
Nhiều người ngóng trông
Nhưng em không biết
Chỉ một lòng cầu
Cho em một người
Có thể quan tâm.

Giữa tuổi mười lăm
Sống trong nghi kỵ
Em chỉ khóc thầm
Sao mà bạc bẽo
Sao mà lạnh lùng
Những con người ấy
Đã từng ngồi chung.

Đêm nay cấm túc
Vì lỡ làm sai
Mà còn cãi lại
Nên đành nghe theo
Ba xô nhền nhện
Nhất định làm xong
Trước giờ đi ngủ
Không được ồn ào
Không được quậy phá
Phải hoàn thành ngay.

Nhiều đêm sau đó
Cũng như đêm này
Ngồi làm nhền nhện
Một mình cô đơn
Cho đến hôm ấy
Nỗi buồn dâng trào
Lỡ uống chút rượu
Trước khi tiến vào
Cả gan làm loạn
Giữa hầm của dơi
Nai con bé bỏng
Đã bị dơi xơi.

Nhưng dơi xấu tính
Buông lời miệt thị
Buông lời đắng cay
Làm sao chịu được
Áp lực bao ngày
Hôm nay dồn ép
Làm nai ngất ngây
Trái tim xoắn lại
Lòng dạ rối bời
Chỉ mong mau chóng
Rời khỏi nơi đây
Trên tấm nệm mềm
Máu nhỏ xuống mền
Chỉ là màu đỏ
Chìm giữa sắc đen
Thảo nào không thấy
Chỉ đành bỏ đi
Toàn thân đau nhức
Chỉ mong đi khuất
Khỏi những bất bình
Mà mình gặp phải
Chứ đâu nghĩ nhiều.

Vào sâu rừng Cấm
Muôn trùng hiểm nguy
Thì thầm to nhỏ
Mau dừng lại đi
Nhưng nai hoá thỏ
Lủi đi như bay
Không ngừng không nghỉ
Luồng lách qua khe
Có những kẽ hở
Chỉ bé tí teo
Sức lực cạn dần
Đụng vào cấm chú
Khó mà trở ra.

Ngồi bên giường bệnh
Lòng đầy đắng cay
Giá mà lúc đấy
Nói được lời hay
Thì giờ em ấy
Đã không nằm đây
Tay buông thõng xuống
Nước mắt tuôn rơi
Gương mặt hốc hác
Chỉ cần em tỉnh
Điều ước sẽ thành
Bao năm mong đợi
Không lẽ thành mây.

Một ngày đẹp trời
Từ trong giấc ngủ
Em tỉnh lại rồi
Một câu xin lỗi
Văng vẳng bên tai
Và từ ngày đó
Một cặp ra đời
Tình yêu đôi lứa
Hết sức mặn nồng
Dù là lén lút
Nhưng vẫn vui tươi.

Lại thêm hai tháng
Hồi kết cuộc thi
Cũng được diễn ra
Cầm theo chiếc cúp
Em không trở về
Người con trai đó
Đã nằm xuống đất
Ở giữa nghĩa trang.

Đứa bé Sống Sót
Rồi cũng chết thôi
Bóng tối nổi dậy
Nước mắt lăn dài
Dù sao đi nữa
Cũng phải tiến lên
Đem theo tro cốt
Của người mình thương
Bỏ vào túi nhỏ
Treo theo bên người
Chưa lúc nào quên
Dơi đen phẫn uất
Chỉ cần chờ ngày
Đem theo em ấy
Đuổi tận diệt cùng
Hang ổ bọn xấu
Trả thù cho em.

Năm năm giao chiến
Chưa từng nghỉ ngơi
Để chờ một ngày
Nghiền rắn thành tro
Dù là Độc Đoán
Hay là Tra Tấn
Chưa từng bỏ sót
Không ngừng phóng ra
Đũa phép nóng hổi
Chiếu chùm ánh sáng
Có màu xanh xanh.

Trời quang mấy tạnh
Tất cả qua rồi
Cuối cùng cũng đã
Báo thù cho em
Cũng ngày hôm ấy
Có người ra đi
Ôm theo mong ước
Được gặp người yêu
Thiếu niên bé nhỏ
Cười thật ngọt ngào
Chào mừng đến với
Nơi của Tử Thần.
...
Hết lời tâm sự thứ năm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro