Tâm sự lần thứ tám

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gió rét lại cắt qua da
Đêm về nằm ngủ thấu trời ai hay
Dù rằng gió gió mây mây
Vẫn ngày chăm đến dốc lòng thăm nom.
Ba sáu là số tuổi đời
Còn tình cảm ấy vẫn là lên ba.
Bệnh thất cách cả một tầng
Ấy vậy mà thấy lại gần ghê ta.
Vết bỏng động lại trên người
Cho dù ba mét cách xa cái giường
Sau lưng vẫn nổi một tầng mồ hôi
Từng giọt mủ rỉ qua da
Hoà vào trong máu khô vào cánh tay
Mắt xanh như ngọc đâu rồi
Sao giờ chỉ thấy một màu trắng tinh.
Bệnh tình thấp thỏm không yên
Đã tròn một tháng từ ngày nổ tung
Vạc xoay ở giữa không trung
Bùm bùm hai tiếng thịt người văng ra
Máu me lênh láng khắp phòng
Chỉ còn thoi thóp từ từ hôn mê.
Nai ơi nai hỡi nai à
Nai nằm nơi đó dơi chờ nơi đây
Bay qua bay lại từng ngày
Hai mươi bốn tiếng đếm từng phút giây.
Hai năm bốn tháng ba ngày
Không ngờ lâu thế vẫn còn lang thang
Dù đang du đãng nơi nào
Nai ơi hãy nhớ về người ngồi đây.
Làn da nay đã trắng ngần
Vết sẹo năm ấy chẳng còn tăm hơi
Xuân đã về đến nơi đây
Cớ sao người lại đành lòng bỏ đi?
Đứa nhỏ dại dột ngu si
Còn bao nhiêu thứ còn cần em đây.

Chàng trai tỉnh lại từ mê
Bỗng chốc cảm thấy quá là hoang mang
Loang loang lổ lổ mơ hồ
Chỉ biết hôm ấy là ngày hai mươi
Sau khi nói nói cười cười
Nắm bàn tay ấy hôn từng đốt tay.

Lễ cưới hoành tráng tưng bừng
Chúc mừng năm ấy sống lại thành công
Pháo bông thắp sáng vùng trời
Cuộc đời phía trước còn chờ em đi.
...
Hết lời tâm sự thứ tám.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro