[Snarry - SSHP] Một điều ước Giáng Sinh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Snarry - SSHP] Một điều ước Giáng Sinh

- Tác giả: maraudersaffair

- Dịch: Snitch yêu Vạc Team

- Nơi đăng: duy nhất tại W.att-pad

- Fandom: Harry Potter

- Couple: Snarry - SSHP (Severus Snape x Harry Potter)

- Thể loại: Fanfic - Nam x Nam, ngọt, có H, HE

- Rating: 18+

- Giới thiệu: Giáo sư Harry phát điên lên vì Hiệu trưởng Snape. Với đêm Giáng Sinh phép màu này, điều cậu mong đợi là một nụ hôn với ông ấy.

- Ghi chú: có sự hỗ trợ dịch từ bài test của bạn Nhất Nguy

***

Giáo sư Harry Potter đang tương tư. Cậu cũng có chút tuyệt vọng. Điều ước Giáng Sinh của cậu là một nụ hôn cùng hiệu trưởng Snape.

Vấn đề là: Severus là một người đàn ông rất ngang bướng. Ông ngại ngùng. Ông lo lắng những thứ về giới hạn của tính chuyên nghiệp và đạo đức. Ông là người giám hộ, là cố vấn của Harry trong công việc giảng dạy. Ông coi cảm xúc lãng mạn là một điểm yếu, và trở thành một người yếu đuối là điều cuối cùng mà ông muốn.

Harry đã trở thành là giáo sư Phòng chống Nghệ thuật hắc ám của Hogwarts được năm năm. Thời gian cậu muốn Severus say đắm mình cũng nhiều như vậy. Nếu Harry thành thật với bản thân, cậu sẽ thừa nhận sự hấp dẫn của Severus chính là một trong những lý do to lớn để cậu cố nhận vị trí giáo sư ở đây.

Năm năm trước, khi Harry vừa đến tuổi hai mươi; cậu đã lạc lối. Cậu đã thừa nhận mình là gay với chính bản thân và giới phép thuật, và vô cùng choáng váng khi tự phát hiện ra tình yêu sâu đậm của cậu dành cho cựu giáo sư Độc dược. Nhưng bây giờ cậu đã tự tin hơn, đủ để thấy một điều vốn đã quá rõ ràng với những ai biết về hai người cậu: vì Severus cũng có tình cảm với Harry. Và tình cảm ấy không thua kém của cậu đối với ông.

Đó là một vài ngày trước lễ Giáng sinh, Hogwarts rất vắng vẻ. Cơn bão tuyết vẫn hoành hành bên ngoài, cái lạnh buốt giá len lỏi qua các khung cửa sổ cổ kính. Những ngọn lửa bùng lên, cố gắng hết sức để chống lại cái lạnh, nhưng Harry vẫn phải làm bùa giữ ấm cho đôi tay đã đông cứng của mình.

Cậu quyết tâm tận hưởng, bằng những cốc Rượu Lửa cay nồng và bánh quy Giáng sinh ngọt ngào. Cậu cũng đã dành hầu hết các buổi tối để chơi cờ với Severus trong phòng khách ấm cúng của ông.

Phòng Hiệu trưởng rộng lớn với nhiều khoảng trống, rõ ràng là Severus không có nhiều đồ đạc. Ông đã lưu trữ hầu hết sách của mình trong phòng khách, và phòng ngủ của ông trông lạnh lẽo và trống trải. Giá mà Harry được ngủ trên chiếc giường đó, cậu cười khổ tự giễu.

Harry và Severus đang trong một trận đấu cờ dài đầy cạnh tranh. Harry uống một cốc rượu whisky khi cậu suy ngẫm các nước đi. Severus chậm rãi lắc lắc ly rượu khi nhìn Harry.

"Cậu sắp thua rồi, Potter," Severus nhỏ nhẹ.

Harry phớt lờ cơn rùng mình chạy dọc sống lưng. Cậu yêu giọng nói trầm ấm khi Severus cố tình hạ thấp để chế nhạo mình. "Chết tiệt, Snape," cậu nói, giữ giọng mình thật tự nhiên. "Tôi đang cố gắng tập trung."

"Cứ việc tập trung như cậu muốn. Và cậu vẫn sẽ thua."

Trên bàn cờ, quân cờ cách một tấc đất trong một trận ẩu đả. Một trong các quân mã của Severus đang gồng cơ bắp của hắn và gầm gừ, và các quân mã của Harry trừng mắt nhìn trong khi đang giả vờ mài kiếm. Harry thực hiện một nước đi, khiến Severus nở một nụ cười thích thú đầy xấu xa.

"Chiếu tướng, Potter," Severus nói và nhanh chóng bắt được vua của Harry.

"Chết tiệt," Harry kinh ngạc. Cậu kiểm tra ván cờ với đôi mắt nheo lại. "Được thôi, Hiệu trưởng. Lần này ông đã thắng, nhưng ông sẽ không thể giành chiến thắng vào tối mai."

Severus nhướng mày khi rời bỏ bàn cờ. "Cậu cho rằng ta sẽ ở đây vào tối mai."

Harry gần như lập tức nhìn ông. "Mai là ngày Giáng Sinh."

"Rõ ràng."

"Nhưng ông luôn dành ngày Giáng sinh tại lâu đài."

Thở dài, Severus rời đi để rót đầy ly rượu của mình. Ông mặc giản dị: áo choàng đen, và chân ông chỉ mang một đôi tất. Ông trông thoải mái, và theo ý kiến ​​của Harry, rất gợi cảm. "Có lẽ kế hoạch của ta đã thay đổi. Ta không cần nói với cậu tất cả mọi thứ."

Harry cau mày. "Tất nhiên ông không cần phải nói với tôi mọi thứ. Tôi chỉ tò mò thôi." Cậu do dự. "Vậy... ông có sẵn sàng chơi cờ vào đêm mai?"

"Tất nhiên là có," Severus khẽ gầm gừ. Ông ngồi xuống một cách bực bội, nhìn chằm chằm vào ngọn lửa một cách ủ rũ.

"Có chuyện gì không?" Harry nhẹ nhàng hỏi.

Severus đặt rượu lên bàn và xoa xoa thái dương. "Ta già rồi, Potter. Ta già và cô đơn."

Harry cẩn thận lựa lời. "Ông không già. Còn lâu lắm. Và ông không cần phải cô đơn."

Severus nhìn cậu, đôi mắt đen dịu lại khi ông chăm chú nhìn gương mặt Harry. Sau đó, ông như bừng tỉnh lại, buộc ánh mắt mình trở lại cái nhìn mà Harry quen thuộc trong 6 năm tuổi trẻ. "Sắp muộn rồi," ông nói. "Cậu nên trở về."

Harry nghịch ly whisky của mình, tự hỏi liệu cậu có nên chớp lấy cơ hội không.

"Này, Severus."

"Không." Severus đã quay mặt đi.

"Đề nghị của tôi vẫn còn."

"Ta đã nói, không."

"Tôi thích ông. Ông biết rõ tôi phát điên vì ông."

"Potter," Ông gầm gừ cảnh báo.

"Tôi nghĩ ông cũng có cảm giác đó với tôi."

"Câm miệng." Severus đang trừng mắt nhìn cậu. Ông có vẻ sợ hãi, và nó khiến tim Harry nhức nhối.

"Điều khó chịu là ông không thể phủ nhận nó. Ông muốn tôi nhưng lại từ chối mọi cơ hội."

"Ta muốn cậu trở về."

"Được, được thôi, tôi sẽ đi." Harry đặt cái ly của mình lại ngăn bếp bằng một câu thần chú.

Cậu đi đến cửa, và ngạc nhiên khi thấy Severus đi theo. Harry đặt tay lên nắm cửa, và dừng lại. "Cho tôi một lý do, hoặc ông nghĩ tôi không xứng đáng?"

"Cậu xứng với cả thế giới này!" Severus khẽ khẳng định. Đôi mắt ông lấp lánh những cảm xúc trông giống như sự đau khổ. Nhưng Harry đã hiểu biết nhiều hơn – Severus không ghét cậu.

Ông khao khát cậu – một cách tuyệt vọng.

"Tôi không cần thế giới này. Tôi cần ông."

"Cậu sẽ nhận được những điều như thế này vào mỗi Giáng sinh, mỗi sinh nhật. Ta không quan tâm cho dù cậu có cầu xin ta. Ta đủ mạnh mẽ để làm những gì đúng đắn."

"Tôi có quyền đưa ra lựa chọn của riêng mình. Và tôi chọn ông."

"Cậu nên ở bên ai đó cùng tuổi - một người xinh đẹp."

Harry  chạm lên khuôn mặt ông ấy, và khi Severus không phản đối, cậu đưa đôi môi mình sát lại gần ông, chạm nhau trong một nụ hôn nhẹ nhàng. "Hãy đến phòng của tôi vào đêm mai," cậu thì thầm, môi họ vẫn mơn trớn lấy nhau. "Tôi muốn trở thành quà Giáng sinh của ông."

Severus rùng mình. Ông vùi tay vào chiếc áo khoác của Harry, trong một khoảnh khắc, Harry nghĩ Severus sẽ kéo cậu lại gần. "Cậu không biết mình đang nói gì. Cậu chỉ cần một người bạn tình. Ta – ta không thể làm vậy."

"Đó chỉ là giả định ngu ngốc của ông," Harry lẩm bẩm. Cậu cố gắng hôn ông thêm lần nữa, nhưng Severus đã rời khỏi cái ôm của họ một cách lịch thiệp.

"Chúc ngủ ngon," Severus nói, và buộc Harry trở lại hành lang lạnh lẽo với một câu thần chú. Thở dài, Harry nhìn chằm chằm vào cánh cửa đóng chặt trước mặt một lúc, sau đó lê bước về phòng riêng của mình.

*

Đêm hôm sau, Harry đi lại trong phòng khách của mình, ngọn lửa dần tắt trong lò sưởi. Trời lạnh, quá lạnh. Tuyết tràn vào từ hầu hết các phía, và cậu biết hành lang trống bên ngoài cửa đã giống với một tảng băng dài khối lập phương.

Severus sẽ không đến. Đó là sự thật. Một lần nữa, Harry đã chớp lấy một cơ hội; và một lần nữa, Severus lại làm tan nát trái tim cậu.

Để đánh lạc hướng bản thân, Harry đi đến trước gương. Hình ảnh trong gương trông nhợt nhạt và quẫn trí. Cậu đưa tay vuốt mái tóc rối bù của mình; sau đó sử dụng cây đũa phép, dùng một thần chú quấn quanh cổ một dải ruy băng đỏ, kết thúc bằng một cái nơ xinh đẹp.

Có tiếng gõ cửa. Dạ dày xoắn lại, Harry ra mở cửa.

Severus đứng ở phía bên kia. Ông mang theo một món quà được gói màu đỏ cẩn thận. "Xin chào," ông nói một cách cứng nhắc.

"Ôi, Chúa ơi. Vào đây." Harry kéo ông vào phòng khách của mình, đóng sầm cửa sau lưng họ. Cậu đẩy Severus vào cửa, hôn ông đói khát. Severus thả rơi món quà, tay vùi vào tóc Harry. Họ hôn nhau trong tuyệt vọng, những năm tháng khát khao lẫn nhau ngay tại thời khắc này bùng cháy lên.

"Em có một cái nơ," Severus thì thầm. Ông nhẹ nhàng kéo dải ruy băng quanh cổ Harry.

"Em đã nói sẽ trở thành món quà của ông trong đêm nay."

Severus nhướng mày. "Chúng ta cần nói chuyện. Việc này phải được xử lý thích đáng."

"Tất nhiên."

"Là Hiệu trưởng, ta phải trông chừng em. Ta phải xem xét về những lần xuất hiện."

"Vâng."

"Hội đồng trường -"

"Ngu xuẩn."

"Chính xác, nhưng họ nắm giữ rất nhiều quyền lực. Em không thể thể hiện tình cảm với ta nơi công cộng. Em không thể thể hiện bất cứ điều gì với ta ngoài việc là một giáo sư trước mặt các học sinh và đồng nghiệp."

"Em hiểu."

Severus do dự. "Harry." Ông nuốt nước bọt. "Em có thực sự muốn ta?"

"Vâng, đồ khốn." Harry kéo ông vào một nụ hôn khác, môi họ lưu luyến.

"Em muốn ông ngay bây giờ. Em muốn ông mãi mãi."

"Thật ủy mị."

"Ôi, im đi." Harry hôn ông một lần nữa, lưỡi của họ mơn trớn. Severus có vị rất tuyệt. "Em yêu ông," Harry thì thầm.

Severus đột nhiên mất kiểm soát. Ông đẩy Harry trở lại, thông qua phòng khách của cậu. Họ đến phòng ngủ của Harry, và Severus đẩy cậu lên giường. "Cởi quần áo ra," ông gầm gừ.

"Vâng," Harry nói, gấp gáp cởi bỏ quần áo của mình. Cậu không thể tin rằng điều này cuối cùng đã xảy ra.

Severus cởi bỏ áo choàng và trườn lên người cậu. Hiệu quả thị giác từ những tấc da thịt của họ làm cho Harry nghẹt thở.

"Chết tiệt," Severus gầm gừ, ôm chặt lấy Harry. "Chết tiệt."

"Em muốn ông bên trong em."

"Harry." Giọng ông như một lời cảnh báo.

"Làm ơn, Severus."

Severus rên rỉ, dùng phép để bôi trơn và đưa ngón tay của mình vào bên trong Harry. Ông làm thật chậm rãi, quan sát khuôn mặt của cậu. "Em đẹp quá!"

"Chúa ơi. Vào trong em." Harry giật mạnh bờ vai ấm áp của ông.

Severus rút ngón tay ra, thi triển một câu thần chú bôi trơn khác. Ông chăm sóc Harry một lần nữa. Khi đã chắc hậu huyệt của cậu được mở rộng và đã sẵn sàng, ông đâm căn dương vật của mình vào trong cậu dứt khoát, liên tục. Harry há hốc miệng.

"Được chứ?" Severus hỏi khi ông đã vào hết. Với giọng nói nghẹn ngào.

"Làm ơn đi," Harry nói, muốn thêm nữa.

Severus rút ra, sau đó chậm rãi đẩy trở lại. "Ta yêu em," ông thì thầm.

"Làm em đi"

"Rất vui lòng, Harry." Severus đẩy nhanh, Harry thuận theo, phối hợp. Ông rít lên.

"Cứ thế, nữa đi."

Chẳng mấy chốc, Harry giật mạnh người. Còn quá sớm, nhưng cậu đã chờ đợi quá lâu. Các ngón chân của cậu co quắp, hậu huyệt thắt lại.

"Em sắp lên đỉnh vì ta sao?" Severus thì thầm.

"Chết tiệt, vâng." Harry quay đầu lại và cậu phun trào khi cơ thể họ vẫn cuốn lấy nhau. Tinh dịch cậu bắn đầy trên bụng cả hai.

Severus đẩy mạnh hơn, vào sâu hơn nữa. Ông gầm gừ khi lên đỉnh, đôi mắt đen thẳm chăm chú nhìn vào khuôn mặt vui sướng của Harry.

Severus rút ra và gục xuống người Harry. Cậu chạm vào cổ ông, nóng hổi, và lồng ngực ông phập phồng. Trước khi Severus đến phòng cậu, mọi thứ đều rất lạnh. Bây giờ cả hai đều đang bùng cháy.

"Giáng sinh vui vẻ," Harry thì thầm.

"Nhóc con chết tiệt," Severus nói, nhưng ông đang mỉm cười. Ngón tay ông chơi với cái nơ quanh cổ Harry. "Em đã cho ta một món quà tuyệt đẹp."

"Rất vui vì ông đã hài lòng." Harry đưa họ vào một nụ hôn khác. "Em quên mở gói quà ông đã tặng."

"Quên đi. Chúng chỉ là găng tay. Em luôn phàn nàn về cái lạnh đôi tay em phải chịu khi vào đông."

Harry vuốt ve Severus, chậm rãi, trêu chọc, khẽ ngân nga "Em biết một cách tốt hơn để giữ ấm đôi tay của mình."

Severus thở gấp.

-Hết truyện-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro