Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 4

"Cậu hoàn toàn không hài hước như mình tưởng đâu," Snape đáp lại với một cái khịt mũi rõ ràng.

Draco bật cười. "Đúng vậy, và ông biết đấy." Cậu nghiêng người về phía trước, lông mày nhíu lại. "Tôi không biết mẹ có nói với ông không, tôi đã đến Pháp không lâu sau khi ông rời khỏi Trang viên. Tôi cần phải làm gì đó để chứng minh việc trở thành một Malfoy không có nghĩa rằng tôi là một kẻ thèm khát quyền lực, tự cho mình là trung tâm, nhưng không ai tin tôi. Khi tôi bắt đầu khóa Đào tạo Lương y, tôi đã rời khỏi giới phù thủy nước Anh. Kết quả là, phần lớn những gì tìm hiểu được đều là tin tức mới đối với tôi."

Snape gật đầu. "Tiếp tục đi."

Trong một khoảnh khắc nào đó, đôi mắt của Draco trở nên xa xăm, cậu cau mày nhớ lại các cuộc trò chuyện của mình với số lượng Gryffindor nhiều đến mức không thể đếm được. "Đầu tiên, ông bà Weasley và hai người lớn tuổi nhất đều đang rất lo lắng cho Harry. Họ đã không nhận được tin tức gì về cậu ta kể từ trước khi cậu ta biến mất. Rõ ràng, sự biến mất của cậu ấy đã gây ra một chút lục đục nội bộ trong gia đình. Weasel, em gái của cậu ta và người ở giữa—Perry?—không còn muốn liên quan gì đến Potter nữa. George—anh ta là người còn sống sót, đúng không?— lạc lối trong thế giới riêng của mình, nhưng những người còn lại thì muốn Potter trở về.

"Theo những gì tôi biết, Potter đã được chấp thuận vào Quân đoàn Thần sáng ngay sau chiến tranh. Thật khó để tìm được ứng cử viên nào có thành tích tốt hơn việc đánh bại Chúa tể Hắc ám, nhưng Harry đã rời khỏi đó. Hầu hết các học viên khác đều cho rằng cậu ta là bất khả chiến bại hay đại loại thế và không hề có chút nương tay nào trong việc sử dụng bùa chú với cậu ta trong quá trình huấn luyện. Sau chuyến đi thứ ba đến St Mungo trong vòng nhiều tháng, cậu ta đã từ chức.

"Sau đó, cậu ta nộp đơn và được nhận vào Khóa đào tạo Lương y tại St Mungo, mặc dù không có các chứng chỉ N.E.W.T.s theo yêu cầu. Ban đầu nhìn chung mọi thứ đều tiến triển khá tốt, nhưng đã có tin đồn rằng cậu ta đang hoàn thiện lựa chọn nghề nghiệp của mình và các phù thủy đã bao vây bệnh viện với hy vọng gặp mặt Người được chọn. Mặc dù một nửa số nhân viên đã cầu mong Harry cân nhắc lại, cậu ấy cuối cùng vẫn rời khỏi đó."

"Từ đó, cậu ta đến làm việc trong bộ phận quảng cáo cho Pride of Portree, nhưng người quản lý đội bắt đầu nhận được những lời đe dọa giết người, vì công việc của Potter là đứng sau khán đài thay vì đứng trên sân."

"Để ta đoán," Snape ngắt lời rồi thở dài. "Potter lại rời đi."

"Chính xác. Sau đó cậu ta đến Hogwarts và ở lại lâu đài trong một thời gian ngắn." Draco thở dài và dùng tay bới tung mái tóc của mình, một thói quen đã hình thành khi cậu học y khoa. "Từ những gì Longbottom nói với tôi, Harry đã hỏi xin một công việc, bất kỳ công việc nào, nhưng năm học mới đã bắt đầu và McGonagall không có việc gì để giao cho cậu ta. Longbottom nói rằng bà ấy sẽ cho phép Harry ở lại bao lâu tùy thích, nhưng cậu ta từ chối. Không muốn nhận sự thương hại từ người khác." Cậu nhìn chằm chằm vào cốc rượu gần cạn của mình rồi lắc đầu. "Tôi biết cậu ta rất bướng bỉnh, nhưng không nghĩ tới lại ngu ngốc đến mức tự hủy hoại bản thân mình như vậy."

"Dù sao đi nữa, cậu ta đã loanh quanh ở Hẻm Xéo một thời gian, làm việc tại tiệm Công tước Mật, Flourish and Blotts, Eyelops, tiệm Quidditch Chất lượng cao, thậm chí còn trụ được nửa ngày ở tiệm kem Fortescue. Lần nào công chúng yêu mến cũng tìm cách đuổi cậu ta đi hoặc khiến cậu ta bị sa thải vì gây phiền toái. Harry đã cố gắng, Severus. Cậu ta thực sự đã cố gắng."

Snape cau mày. "Chỉ thất nghiệp thôi thì cậu ta cũng không thể thoát khỏi tay của Weasley và Granger. Chuyện gì đã chia rẽ họ?"

"Granger và Weasley đã kết hôn," Draco trả lời ngắn gọn.

"Tình yêu tay ba sao?" Tiếng cười của Snape đầy nhạo báng, chế giễu. "Potter rời khỏi thế giới phù thủy chỉ vì thất tình?" Ông khịt mũi một cách thiếu nhã nhặn. "Ta cứ nghĩ rằng cậu ta và cô Weasley chắc chắn sẽ kết hôn."

"Rõ ràng những Weaslette cũng đã từng tin vậy." Draco có vẻ bối rối. "Từ năm thứ sáu, tình cảm của Potter dành cho cô ấy ngày càng miễn cưỡng. Khi Harry không thể giữ được việc làm, cậu ta đã hoãn đám cưới của họ cho đến khi hoàn cảnh ổn định hơn. Theo những gì tôi được kể, đó là lý do khiến bầu không khí giữa những người lớn nhà Weasley bớt căng thẳng hơn. Trong khi đó, cô gái nhà Weaslette làm Truy thủ dự bị cho đội Nữ yêu Harpies còn Potter lại chuyển từ công việc này sang công việc khác. Sau đó Weasel và Granger kết hôn."

"Nói rõ tên của họ ra sẽ dễ hiểu hơn đấy."

"Được rồi. Đó là Ronald và Ginevra, mặc dù rõ ràng là Ronald đã không kết hôn với em gái mình. Dù sao thì Potter cũng là phù rể, không có gì đáng ngạc nhiên ở đây. Mọi nguồn tin tức; vô số báo chí đều cho rằng đám cưới rất đáng yêu: Nhật báo Tiên tri, Tuần báo Phù thủy, Kẻ mách lẻo, WWN. Với hai người nhận Huân chương Merlin, một Đệ Nhất đẳng, cùng với một đệ Tam đẳng là thành viên của tiệc cưới, nó đã trở thành đám cưới tiêu biểu trong thời gian đó, tất cả là của Granger và Weasley." Rõ ràng là sự nhạy cảm giai cấp thống trị của Draco đã bị xúc phạm nặng nề.

Draco rướn người về phía trước, đôi mắt xám nhạt của cậu ánh lên vẻ lạnh lẽo. "Granger lẽ ra phải đè bẹp mụ đàn bà Skeeter đó khi có cơ hội. Bà ta che giấu đám cưới rồi ngay ngày hôm sau làm hại Potter."

"Chuyện gì đã xảy ra?"

"Ông nhớ Oliver Wood chứ?"

"Nhớ," Snape chậm rãi đáp. "Một Gryffindor thích chơi Quidditch hoàn toàn không có gì nổi bật. Để ngoài mắt tất cả mọi thứ trừ khi nó giống một quả Quaffle. Nếu ta nhớ không nhầm, cậu ta là đội trưởng đội Quidditch vào năm Potter trở thành Tầm thủ."

Draco tránh không mắc mưu. "Phải, tôi biết rõ rằng Potter đã chơi cho đội Nhà của cậu ấy trong năm đầu tiên."

Snape thở dài. "Cậu luôn lánh nặng tìm nhẹ để kết thúc mọi chuyện. Dù sao đi nữa, cô Skeeter thú vị đã trình báo điều gì? Có phải là Ginevra bị phát hiện có quan hệ mờ ám với ngài Wood thú vị không?"

"Không," Draco thẳng thừng đáp. "Nhưng Potter thì có. Tôi đã tìm thấy những số báo này trong kho lưu trữ của tờ Tiên tri."

Snape ngồi thẳng dậy, đầu quay ngoắt lại nhìn chằm chằm vào cánh cửa phòng ngủ của mình, đối mặt với bí mật đột nhiên xuất hiện chỉ trong một thời gian ngắn. "Giải thích," ông nói với giọng điệu ra lệnh của mình.

Trong một khoảnh khắc, Draco cảm thấy dường như đã quay trở lại thời điểm đối mặt với Chủ nhiệm của mình vì đã phạm phải hết lỗi lầm này đến sai lầm khác. Cậu lau lòng bàn tay đẫm mồ hôi lên đùi và nhìn thẳng vào ánh mắt của Snape. "Tiêu đề thì hoàn toàn nhã nhặn," cậu chậm rãi nói. "Cậu-bé-sống-sót quyến rũ ngôi sao Quidditch, và bên dưới là bức ảnh Potter đang phục vụ dưới thân hắn ta. Và ở những trang sau còn có nhiều bức ảnh họ ôm hôn nhau. Potter trông có vẻ mê mẩn, nhưng Wood..." Mặt Draco tối sầm lại, sự giận dữ sau nhiều năm lại xuất hiện trên khuôn mặt cậu.

"Chẳng có gì đáng ngạc nhiên khi biết rằng Wood đã được trả tiền để hủy hoại Potter." Draco thở dài. "Có lẽ nó chỉ đơn giản là bài học cuộc đời dành cho chúng ta. Wood... có gì đó cứng rắn và xấu xa trong mắt hắn ta, nhưng ôi Merlin, Severus, tôi không hiểu hắn ta được gì khi hủy hoại Harry như vậy. Hắn ta đang làm Thủ quân cho Kensmere và là Thủ quân dự bị của đội tuyển Anh. Wood là một gã đẹp trai và rất giàu có. Cạnh tranh Người đàn ông độc thân đáng được mơ ước của Tuần báo Phù thủy không thể là một động lực lớn như vậy, phải không?"

"Ta không biết," Snape ngắn gọn càu nhàu. "Tiếp tục."

"Harry thừa nhận mình là người đồng tính và tự cô lập bản thân bên trong Quảng trường Grimmauld để tránh báo chí. Vì một số lí do, cậu ta ngay lập tức rời khỏi đó và tìm đường đến Hẻm Knockturn. Không tổ chức danh tiếng nào nhận cậu ta vào làm, và cậu ta cũng không nhận công việc từ những nơi có tiếng xấu. Vài ngày sau, cậu ta đến Gringotts và cố gắng rút một số tiền từ hầm của mình, nhưng tiền trong ngân hàng đã cạn kiệt trước khi cậu ta có thể tiếp cận nó. Đó là lần cuối cùng mọi người nhìn thấy Harry cho đến khi cậu ta xuất hiện ở đây."

Môi Snape cong lên một nụ cười khinh bỉ, máu trong người ông sôi sục. "Còn Wood? Chuyện gì đã xảy ra với những người còn lại?"

Vẻ mặt của Draco trở nên giận giữ. "Wood tuyên bố rằng hắn đã ngừng kháng cự Potter để Harry không còn quấy rối mình. Hắn ta phủ nhận việc bị thu hút bởi đàn ông, đặc biệt là hắn càng không có hứng thú với Potter. Thực ra đến nay hắn vẫn không thừa nhận điều đó. Liên đoàn Quidditch đã chắp nối cho hắn ta cưới em gái của một trong những truy thủ đội Wasps. Đám cưới ở Gretna Green, rất kín tiếng. Vợ hắn ta vừa mới sinh, mặc dù có tin đồn rằng đó không phải là con của Wood."

Snape đã không sử dụng cây đũa phép trong vài năm qua, nhưng khi tâm trí lướt qua một danh mục lời nguyền, những ngón tay của ông co giật thích thú với suy nghĩ sử dụng chúng lên Wood, Granger và những người trẻ nhất nhà Weasley. Ôi, những chất độc mà ông có thể điều chế, những bùa chú mà ông có thể ném ra. "Không có cái hố nào đủ sâu..." Ông trợn tròn mắt ngạc nhiên khi nhận ra mình đã nói to ý nghĩ đó. Cụ Dumbledore gần như đã đúng: ông không còn quan tâm đến cậu nhóc nữa, mà ông đã phát sinh tình cảm đặc biệt với cậu - và đó là một bí mật mà ông sẽ mang theo mình xuống mồ.

Draco dang rộng đôi chân dài của mình, băng qua phòng rót đầy ly cho họ. "Một ý nghĩ đã xuất hiện trong đầu tôi rất nhiều lần. Tất cả bọn họ đều phải chịu trách nhiệm về việc này, Severus. Granger, Weasley, Wood, Skeeter. Chúa ơi, toàn bộ thế giới phù thủy đã làm chuyện này với cậu ta, và cả chúng ta, những người tay không nhúng chàm chỉ ngồi yên và để nó xảy ra." Draco đưa cho Snape ly của ông, rồi đi qua phòng với chiếc áo choàng phấp phới sau lưng.

"Tại sao cậu lại quan tâm, Draco?" Snape hỏi sau khi uống một ngụm whisky lành mạnh. "Ta có thể đếm trên đầu ngón tay số lượng phù thủy đồng tính cậu biết và thành thật mà nói, ta thấy khá khó để hình dung rằng cậu sẽ tức giận vì bất kỳ ai trong bọn ta."

Draco quay lại, đôi mắt cậu trở nên cứng rắn. "Ông thực sự tin rằng tôi không biết cảm giác bị sỉ nhục trước công chúng là như thế nào sao? Cảm giác bị mọi người cự tuyệt? Tôi là một Malfoy, sống vì lợi ích của Merlin. Tôi có thể truy nguyên dòng dõi của mình từ thời Arthur và Merlin, vì tất cả những thứ tốt đẹp nó mang lại cho tôi bây giờ."

"Các Malfoy đã là thành viên của Bộ Pháp thuật trong nhiều thế kỷ. Chúng tôi đã từng là địa chủ và là ủy viên hội đồng ở cấp cao nhất của chính phủ, nhưng cha tôi đã bỏ phí tất cả để nghe theo ảo tưởng của một kẻ mất trí."

"Lucius lẽ ra đã có thể là Bộ trưởng Bộ Pháp thuật thay vì Fudge, nhưng thay vào đó, ông ấy lại trở thành một trong những Tử thần Thực tử đầu tiên. Tôi đã được Đánh dấu vào ngày sinh nhật thứ mười sáu của mình và ngầm hiểu rằng đó là tấm vé để tôi bước vào tầng lớp cao nhất trong xã hội. Của cải, quyền lực , ảnh hưởng—tất cả là của tôi nếu tôi nhượng bộ và chấp nhận làm tay sai cho Chúa tể Hắc ám."

"Sau đó, Harry Potter bước vào Rừng Cấm và hy sinh mạng sống của mình cho mỗi người trong chúng ta. Và chúng ta đã đền đáp tấm lòng chí công vô tư của cậu ta bằng cách tẩy chay. Ông nghĩ rằng tôi sẽ để ý đến việc người cậu ta đã từng ngủ cùng là nam hay nữ?" Cậu nheo mắt lại. "Điều gì sẽ xảy ra sau khi cậu ta khỏe mạnh trở lại?"

"Cậu đang ám chỉ điều gì, Draco?" Snape cắn răng chịu đựng. "Rằng ta sẽ đuổi cậu ta ra ngoài để tự bảo vệ mình sao?"

"Chẳng phải bọn ông rất ghét nhau sao?" Draco dứt khoát nói.

"Cậu chẳng biết gì cả." Snape cau mày rồi nhìn chằm chằm vào phòng ngủ của mình một lần nữa. "Cậu ta có thể ở lại bao lâu tùy thích. Ta có rất nhiều phòng trống và có thể mượn tay cậu ta để giúp câu lạc bộ hoạt động trơn tru."

Hết chương 4

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro