Chương 48: Người Phụ Nữ Bí Ẩn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Cô còn đi theo tôi làm gì? cả ngày cứ đi theo tôi. Đừng tưởng tôi không có pháp lực, thì không dám đánh cô."_Gia Mẫn vừa nói vừa giơ nắm đấm, dù dọa người phía sau. Người đó cũng không cần né tránh, dù sao cũng chỉ là phùng mang thôi.

" Em có việc làm mà! Chính là bảo vệ chị."_Tịnh Y nói rất tự nhiên, lần này là quanh minh chính đại đi theo Gia Mẫn. Từ sau khi thân phận của hai người bại lộ, nên sẽ có rất nhiều chuyện xảy ra, nhưng không cần lo sợ bị phát hiện thân phận. Cho dù Gia Mẫn lái xe moto chạy như bay, thì Tịnh Y cũng có thể ở bên cạnh chị ấy.

" Cô đi sau lưng tôi, ai biết khi nào lại nổi điên, đòi chém đòi giết."

Gia Mẫn giờ đã xem Tịnh Y như người có nhân cách phân liệt, nhưng Tịnh Y biến đổi rất bất chợt. Hiện tại, pháp lực của nàng đã mất sạch, nếu bị tấn công thì xem như lên đĩa. Nhưng cho dù mất hết pháp lực, thì Gia Mẫn vần còn lại sự tôn nghiêm của thần, đừng có tùy tiện chạy tới nói bảo vệ này nọ, rồi lại đánh nàng, thật là đau tim chết được.

Tịnh Y cũng muốn nhanh chóng về Ma giới để làm rõ mọi chuyện, nhưng vì giúp Gia Mẫn đánh Bách Quỷ Vương, nên điểm số nàng tích góp được cũng theo gió mà bay rồi. Nếu vẫn chưa về được Ma giới, thì ở lại ít nhất cũng phải bảo vệ Gia Mẫn được an toàn. Cho dù Gia Mẫn không muốn nàng bảo vệ, thì nàng vẫn đi theo, nếu chị ấy lại gặp phải chuyện ma quái gì đó, với tình hình chị ấy bây giờ, thì hậu quả khó lường.

" Chị yên tâm, em với cô ấy đã thỏa thuận. Cô ấy không chui ra bừa đâu."

Tuy rằng chưa làm rõ 'bản thân' kia là thiện hay ác, hay là một nhân cách khác của nàng. Nhưng túm lại là cả hai sài chung một cơ thể, nên nếu muốn đánh nhau tranh giành thì chính là tự mình hại mình. Lần trước, Tịnh Y đã tự mình đánh mình một chưởng, ý muốn nói rằng phải sống chung hòa bình, đừng có chạy ra làm bậy.

" Cô đang nói cái gì vậy? Cái gì mà thỏa thuận? Cô thật khó hiểu!."_Gia Mẫn cảm thán.

Gia Mẫn thấy Tịnh Y không phải thuộc dạng nhân cách phân liệt, sức mạnh của hai người chêch lệch khá lớn, tính cách cũng khác xa nhau, 'người' cũng có loại phân liệt này sao? Gia Mẫn không phải không thích ứng được với nhân cách khác của Tịnh Y, mà là nàng không thể chấp nhận nổi thân phận của Tịnh Y, cô ấy là ác ma, đã vậy còn muốn yêu nàng.

" Ta thấy ác ma cũng tốt mà!"_Một cô gái với mái tóc nâu đen xuất hiện phía sau Gia Mẫn, và bên cạnh Tịnh Y cũng xuất hiện một cô gái.

" Tốt cái rắm! Biến về cho ta, đồ mê gái!"_Gia Mẫn thật muốn dạy dỗ cái người gặp gái đẹp là sáng cả mắt, nhưng vừa mới quay đầu thì người nào đó đã nhào tới bên cạnh Tịnh Y.

" Chị gái xinh đẹp, có rãnh hẹn hò với em không?" ( Ngoài đời hinh như hai người này cũng kẻ ngạo kiều, ngươi lang thang đấy!)

Cô gái đứng cạnh Tịnh Y cả người nguyên cây đen, nhìn rất trầm mặt, nhìn thấy từ đâu có một bé gái nhào tới cũng không phản ứng. Cô ấy xuất hiện, là vì cảm nhận thấy một binh khí mạnh mẽ đang đến gần Tịnh , chỉ là không ngờ xuất hiện chuyện lại ra thế này.

" Trứng Luộc! Cái đồ không có tiền đồ, ta sẽ quăng ngươi cho chó ăn! Biến về cho ta, đúng là mất hết mặt mũi!"_Gia Mẫn chỉ vào cái người gặp gái là mê kia.

Cô gái bất ngờ xuất hiện, chính là thần khí của Gia Mẫn, tên xác thực là Trịnh Đan Ny, tên gọi tắt là Trứng Luộc. Bởi vì Gia Mẫn tự mình lấy đi thần khí, nên bị trừ sạch hết điểm, theo lý Trứng Luộc cũng phải trở về Thiên giới. Nhưng vì tính tình Trứng Luộc rất bốc đồng, lại còn hung dữ, nên khi hạ phàm, nếu chủ nhân không sai bảo hay được sự đồng ý của bản thân, thì không ai có thể đưa cô ấy về. Cuối cùng, chỉ còn cách mặc kệ cô ấy, cứ để cô ấy dưới phàm, bảo vệ Gia Mẫn vậy. Trừ khi Gia Mẫn gặp nguy hiểm, hoặc tình huống đặc biệt, thì Trứng Luộc mới được động thủ, bằng không Gia Mẫn vĩnh viễn không thể về Thiên giới.

Nếu đã ở lại Nhân giới, thì Trứng Luộc cũng muốn học cách sống như 'con người'. Nhưng trong lúc chiến đấu trong Bách Quỷ Địa Ngục, cô đã nhìn thấy Trần Kha( Tên thực của Thần Khí Tịnh Y). Bây giờ lại có thể nhìn thấy chân thân của chị ấy, dính ngay tiếng sét ái tình, lập tức nhào tới.

" Trần Kha, ngươi nên nói đi, im lặng không lịch sự.'_Tịnh Y cũng không ngờ Trứng Luộc lại nhiệt tình chủ động như vậy, nên cũng chỉ có thể lúng túng nhắc nhở Trần Kha đang im lặng kế bên.

Trần Kha vừa nghe Tịnh Y nhắc nhở, liền quay đầu qua nhìn Trứng Luộc nói:" Xin chào!"

" Á ~~~, chị gái xinh đẹp cuối cùng cũng chịu mở miệng rồi! A ~~ giọng nói thật êm tai quá đi! Chị đồng ý hẹn hò với em đi!!"

" Tỏ tình chỉ cần hai chữ, ngươi có cần nói nhiều vậy không? Làm ơn, giữ lại mặt mũi cho ta với!"_Gia Mẫn cả người hầm hực, muốn đi tới kéo cái đồ mê gái kia. Thần khí gì mà hễ cứ gặp gái đẹp là tươm tướm tươm tướm, đúng là đồ mê gái, sao không di chuyền được chút gì từ nàng thế.

" Mấy người trên Thiên giới, cùi mía quá không xưng đáng với ta, ta giờ đã tìm được tình yêu. Cô đừng phiền nữa."_Trứng Luộc vì tình bỏ chủ, thái độ thay đổi 180 độ, trực tiếp vùng dậy đá văng chủ qua một bên.

" Tốt xấu gì ta cũng là chủ của ngươi, thái độ thế là sao?"_Gia Mẫn tức giận, cả người muốn xì khói.

" Ta mới không cần có thứ chủ nhân vô dụng như cô, không thì cô cứ một mạch gả thẳng xuống Ma giới đi. Vừa hay, ta sẽ trở thành của hồi môn đi theo cô, như vậy có thể ở chung với Trần Kha. Tuyệt quá rồi! Mua một tặng một, không tính phí, Tịnh Y cô chịu không?"

" A hả?!"_Tịnh Y nghe Trứng Luộc nói thế, chỉ có thể lúng túng cười.

Lòng tự ái của Gia Mẫn bị chà đạp không thương tiếc, nàng thật muốn xé xác Trứng Luộc. Tịnh Y nhìn thấy nhào đến ôm lấy Gia Mẫn, tránh tình trạng hỗn chiến lại xảy ra. Trong lúc hai gương nanh múa vuốt, Gia Mẫn đã bị ngộ thương mấy lần.

" Chỉ là thứ vũ khí rác rưởi mà to gan nhỉ! Có bản lĩnh thì ngươi đi tìm ai mạnh hơn đi, còn việc ngươi thích đi Ma giới thì tự mình mà đi, liên quan gì đến ta! Bổn đại thần ta cái gì cũng không cần, bao nhiêu năm tình cảm không bằng một con ác ma, vậy ta đây cần ngươi làm gì nữa! Bổn đại thần ta, từ nay không thèm quan tâm đến đống sắt vụn nhà ngươi..............."_Gia Mẫn còn chưa kịp nói xong, thì đã bị Tịnh Y đánh vào gáy ngất xỉu.

" Đối với người như cô ta thì nhẹ nhàng làm gì, cứ thẳng tay đập một phát, ngất xỉu, rồi lôi về.....Không được, làm như vậy tuyệt đối không được......Rõ ràng là cô muốn làm vậy, cần gì phải giả vờ.....Không.....Ngươi đã xỉu không gì nữa! Phiền phức!"

Trứng Luộc khó hiểu nhìn Tịnh Y tự nói chuyện một mình, lúc thì hung dữ lúc thì hiền hậu, nhìn mà muốn nhức đầu. Mà 'hai người đó' có vẻ muốn lôi chủ nhân củ cô lên giường, vậy cô có cần cứu không? Nhưng không phải cô ấy vừa mắng mình là đống sắt vụn sao? Vì danh dự, coi như không nhìn thấy gì đi.

" Chị gái xinh đẹp, chúng ta hẹn hò nhé!"_Trứng Luộc lại một lần nữa muốn vứt bỏ chủ nhân mình, hẹn hò cùng tình mới, vậy danh dự của cô ở chỗ nào?

Cuối cùng, Trần Kha vẫn nghe lời Tịnh Y, đi chơi với Trứng Luộc. Tịnh Y thì vẫn cãi nhau với chính mình, sau đó thống nhất ôm Gia Mẫn đi về.

Cả đám vừa quậy xong một trậm, sóng biển êm đềm trong giây lát, rồi lại nổi lên cuồng phong.

Trong nhà Manh Đới lại có người xuất hiện, ờ mà cũng chả có gì ngạc nhiên. Nhưng trên đường đột nhiên xuất hiện một người, có thể khiến người khác giật mình mà nhảy dựng lên, nhưng cũng may lúc này ở trên đường không có người, nếu có thì cũng xem như ảo giác mà nhìn thấy. Thường thì con người khi nhìn thấy những thứ quá vi diệu, thì họ cũng sẽ tự cho là ảo giác, hoặc lấy cớ nằm mơ để tự an ủi bản thân cũng được.

Chính xác lúc này trên đường xuất hiện một cô gái tóc vàng, ngang vai, mắt màu hổ phách sáng lấp lánh, mặc một chiếc váy dài đến mắt cá chân nhìn rất thoải mái.

" Đây là.... thế giới khác?..."-Cô gái nhìn xung quanh, rồi nhẹ nhàng nói, như muốn xác định mình đang ở đây.

Cô gái nhẹ nhàng bước đi trên đường, chiếc váy dài tung bay theo gió. Dường như từng bước đi của cô đều tạo ra khí chất bất phàm, thế nhưng bên ngoài dung mạo chỉ là một cô gái yếu đuối.

Vừa đến thế giới mới, nên không quen, cô gái vừa đi vừa tìm hiểu xung quanh. Nhưng khi đi đến một đầu đường xe chạy tấp nập, thì bất ngờ cô gái nhìn thấy một vụ tai nạn giao thông. Vụ tai nạn ấy làm người chết ngay tại chỗ, cảnh sát và cấp cứu cũng đã tới.

" Thưa cô, cô không thể vào đây."_Một người cảnh sát tiến tới ngăn cản cô gái muốn tiến gần đến người chết.

" Tôi có thể vào."_Cô gái với đôi mắt hổ phách nhìn vị cảnh sát, anh chàng giật nhẹ, rồi lập tức buông lỏng. Giống như cô gái vừa ra lệnh cho anh, để cô ấy qua.

Cô gái đi đến trước mặt người chết, đặt tên trên đầu thi thể, đọc thầm vài câu. Ngay lập tức, cái người toàn thân nhuộm đầy máu từ từ mở mắt ra, rồi đứng lên. Người dân xung quanh nhìn thấy, bắt đầu hoảng hốt la hét, cô gái ấy là ai?

" Xem như chưa từng thấy gì!"_Lời nói của cô gái như thần chú, truyền vào tai từng người. Tất cả mọi người nghe xong, lập tức mơ mơ màng màng, vài giây sau thì trở lại bình thường, mọi chuyện lúc nãy như chưa từng xảy ra. Khi tỉnh lại, họ không biết tại sao mình lại đứng ở đây, còn tưởng mình bị ngốc chứ!

Làm xong mọi chuyện, cô gái rời khỏi hiện trường, nhưng vẫn là đi bừa không mục đích. Cô gái hi vọng, trong thế giới xa lạ, sẽ gặp được người có thể giúp cô.

Khi Gia Mẫn tỉnh lại, thì phát hiện mình đang ở nhà Tịnh Y, mới nhớ đến sáng nay nàng bị cô ấy đập xỉu, lập tức nổi điên. Tịnh Y vốn muốn nhờ cơ hội này nói với Gia Mẫn ở chung lại với mình, nhưng xem ra lại hỏng bét nữa rồi. Đúng là đối với Gia Mẫn cứng cũng không xong, mềm cũng vô dụng.

" Cô là muốn khiêu khích tôi à? Được, đã vậy thì đường đường chính chính đánh nhau một trận đi!"


" Nhưng Mẫn Nhi, chị đâu còn pháp lực, nên em đâu thể ra tay."_Tịnh Y tốt bụng nhắc nhở Gia Mẫn, sự thật thê thảm cỡ nào.

" Cô đang cười nhạo tôi à?"

" Hoàn toàn không!"

" Gừ! Xem như hôm nay tôi tha chết cho cô."

" Vâng!"

Tịnh Y nhìn vẻ mặt khó chịu của Gia Mẫn cười cợt nói, xem ra nàng là muốn chìu hư Gia Mẫn. Gia Mẫn nhìn thấy Tịnh Y cười, càng thêm ngượng ngùng, vì muốn che giấu tâm trạng, nên chỉ có thể mở miệng mắng người.

Gia Mẫn sau khi trút giận, thì đi về nhà họ Từ. Nhưng vừa bước vào phòng khách, đã nhìn thấy hai người một trắng một đen, trên người còn quấn dây xích sắt, trang phục theo phong cách hiện đại. Chỉ là, dáng vẻ của hai người tức giận không kém gì Gia Mẫn.

" Khổng Tiền hai người, cũng có ngày rãnh rỗi lên Nhân gian tám chuyện đời tư à?"



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro