Chương 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chuyện Khổng Tiếu Ngâm cùng Tôn Nhuế gặp nhau kể ra rất thú vị. Đó là vào đầu năm, hai người đều đến nhân gian chấp hành nhiệm vụ, chính là tình cờ thay, nhiệm vụ của hai người vừa vặn đối nghịch nhau, Khổng Tiếu Ngâm là phải giúp nhà thầu xây dựng đối phó với mấy hộ bị cưỡng chế, Tôn Nhuế là giúp mấy nhà trong đó bảo hộ nhà cửa.

Loại tình huống này trong vài thập niên cũng hiếm xuất hiện một lần, suy cho cùng thì hàng năm số lượng thiên sứ cùng ác ma được cử xuống nhân gian cũng có hạn, khả năng đối đầu nhau ít lại càng ít hơn nữa, nên là, có thể xem đây là duyên phận đi.

Nhiệm vụ vốn rất đơn giản bỗng trở nên phức tạp hơn, Khổng Tiếu Ngâm nguyên bản chỉ cần sử dụng pháp lực đơn giản, các loại mê hoặc lòng người làm cho mấy nhà ký hợp đồng là được, nhưng hết lần này đến lần khác gặp phải Tôn Nhuế, pháp lực đều bị giải trừ, còn uy hiếp Khổng Tiếu Ngâm sẽ báo cáo lên hội giám sát, trừ khi Khổng Tiếu Ngâm từ bỏ nhiệm vụ, nhưng tính cách dì Khổng của chúng ta là thế nào, ngươi dám uy hiếp ta, ta sẽ cố tình không nghe lời ngươi, chính là như vậy, hai người bắt đầu cùng nhau phân cao thấp rồi.

Không dùng pháp lực, đơn thuần chỉ là bày mưu tính kế, đương nhiên, hai người cũng không có kế sách gì quá cao siêu, nói chung đánh qua đánh lại, cứ như vậy mà cương.

Cuối cùng vẫn là nhà thầu sốt ruột, quản không được nhiều như vậy, cưỡng chế phá bỏ đi!

Khổng Tiếu Ngâm nhận được điện thoại của Tôn Nhuế mới biết được chuyện này.

"Khổng Tiếu Ngâm, ta không ngờ là ngươi lại có thể làm đến như vậy, còn tiếp tục như vậy sẽ gây ra tai nạn chết người đó!"

"Chuyện gì a, ngươi nói cái gì thế?"

"Hiện tại máy móc ở ngay bên ngoài, người còn ở trong nhà, nói 5 phút sau không ra liền trực tiếp phá hủy nhà cửa, ngươi đừng nói ngươi không biết!"

"Cái gì?! Chờ ta, đến ngay!"

Khổng Tiếu Ngâm vội vàng chạy đến hiện trường, phát hiện ra Tôn Nhuế đang đứng chắn trước máy móc.

Theo quy định, thiên sứ cùng ác ma tuyệt đối không thể dùng pháp lực có tính công kích lên con người, cho nên Tôn Nhuế chỉ có thể dùng thân thể chống đỡ, bảo hộ mọi người phía sau. Khổng Tiếu Ngâm vội chạy đến bên cạnh Tôn Nhuế, ngăn cản thi công tiếp.

Kết quả cuối cùng rất đơn giản, mấy hộ người đều bị dọa sợ, đều kí hợp đồng, nhà cửa bị tháo dỡ.

Nhiệm vụ của Khổng Tiếu Ngâm hoàn thành, nhiệm vụ của Tôn Nhuế thất bại, bị cộng thêm nửa năm công tác.

Nhưng mà điều làm Khổng Tiếu Ngâm khinh ngạc chính là, vốn nghĩ tính tình Tôn Nhuế nóng nảy như vậy, nhiệm vụ không hoàn thành bị truy phạt, khẳng định sẽ đem chuyện mình vi phạm sử dụng pháp lực báo cáo, sau khi nộp thạch nhiệm vụ, Khổng Tiếu Ngâm lo lắng sau nửa tháng vẫn chưa nhận được thông báo của giám sát hội mới biết được lúc Tôn Nhuế trở về báo cáo kết quả công tác không đề cập đến chuyện này, cũng chỉ là tự mình yên lặng nhận trừng phạt.

Từ đó về sau, Khổng Tiếu Ngâm ngày càng chú ý Tôn Nhuế, có cơ hội liền đi tìm nàng, Tôn Nhuế bởi vì trong lòng nghẹn một cục tức, chưa từng trưng ra vẻ mặt hòa nhã với nàng, còn thường xuyên oán hận nàng, nhưng riêng Khổng Tiếu Ngâm lại ngày càng thích Tôn Nhuế.

.

"Ngươi tại sao cứ đi theo ta, ngươi yêu thầm ta đúng không?"

"Đều bị ngươi phát hiện rồi, phu quân ~"

"Ngươi đừng nói bậy"

.

"Ể? Ngươi tại sao lại ở đây?"

"Ta tới tìm ngươi a, phu quân~"

"Ngươi kêu ai đó? A, ngươi tới cùng phu quân a, hai người tình cảm thật tốt." Tôn Nhuế nhìn quanh, làm bộ tìm người Khổng Tiếu Ngâm luôn miệng "Phu quân"

"Tôn Nhuế!"

"Chuyện gì"

"Phu quân~" Không Tiếu Ngâm tiến đến kéo cánh tay Tôn Nhuế.

"Ai nha, ngươi tránh ta xa một chút" Tôn Nhuế muốn rút cánh tay ra, trong lòng lại sợ dùng sức sẽ làm Khổng Tiếu Ngâm bị thương, kết quả cuối cùng vẫn là bị Khổng Tiếu Ngâm vững vàng ôm lấy.

.

Tuy rằng Tôn Nhuế ngoài miệng nói ghét bỏ, lại nhịn không được chiếu cố chân tay vụng về Khổng Tiếu Ngâm, Tôn Nhuế không thể không thừa nhận, đại ngốc tử này cứ từng chút từng chút mà xông vào trong lòng mình.

Một tình cảm kì lạ, kì lạ mà thích nhau, Tôn Nhuế nghĩ sớm muộn gì cũng có một ngày hai người ở bên nhau, cho rằng cho dù không nói cũng sẽ ngầm hiểu ý nhau, khi đó các nàng cũng có cần nói gì đâu, thời điểm mà ngươi đến bên ta, ta ngoài miệng nói đuổi ngươi đi, cự tuyệt ngươi nhưng chưa từng buông tay ngươi.

Mãi đến ngày đó, ngày mà mọi thứ đều thay đổi. Tôn Nhuế thấy trên bàn trà phòng khách rải rác công văn, chỉ là nhìn lướt qua, ba chữ Khổng Tiếu Ngâm cứ như vậy rõ ràng xuất hiện ở trước mắt, vi phạm sử dụng pháp luật, lưu đày!

Tôn Nhuế lập tức lao lên lầu, xông vào phòng cha mẹ......

Tất nhiên, văn kiện là bị cố ý ném lên bàn trà, hồ sơ của Khổng Tiếu Ngâm được đặt ở trên cùng, cha mẹ Tôn Nhuế biết nàng nhất định sẽ xem qua, nội dung giao dịch cũng đã nghĩ kĩ.

Tôn Nhuế không biết sao? Không, nàng biết rất rõ đây là bẫy, nhưng thế thì sao, người kia là Khổng Tiếu Ngâm, cho dù biết rõ là bẫy nàng cũng chỉ có thể nhảy vào, nhất định phải nhảy vào.

Ta vẫn là thích ngươi, nhưng lần này phải đẩy ngươi ra.

Thế là Tôn Nhuế thực sự bắt đầu trốn Khổng Tiếu Ngâm, thật sự bắt đầu đuổi nàng đi, mỗi một lần cự tuyệt đều trở nên kiên quyết, lạnh lùng hơn, đã không còn giống như oan gia bình thường tranh cãi ầm ĩ, không hề giống như trước càng từ chối càng gần, khoảng cách giữa hai người thật sự bắt đầu bị kéo xa ra.

.

Thẳng đến một tuần trước, Khổng Tiếu Ngâm thật sự phạm vào đại sai, không biết từ đâu Khổng Tiếu Ngâm biết được chân tướng của mọi việc, không quan tâm đến các quy định phải tuân theo trong lúc làm nhiệm vụ ở nhân gian, chạy đến Ma Vực, đại nào giám sát hội ở Ma Vực, không nghĩ đến còn đả thương mấy ác ma, việc này chọc giận nhiều người, một thiên sứ chạy đến Ma Vực àm càn, còn đả thương ác ma. Giám sát hội nhanh chóng hạ lệnh truy nã, truy bắt Khổng Tiếu Ngâm. Tôn Nhuế nhận được thông báo của bằng hữu, lập tức chạy về Ma Vực, mang Khổng Tiếu Ngâm di trước mắt vài ác ma.

Bỏ trốn, thật sự là ứng với lời nói của Lý Vũ Kì, Tôn Nhuế một mặt mang theo Khổng Tiếu Ngâm chạy trốn khắp nơi, một mặt trong lòng tự giễu.

"Ngươi không phải giao dịch với cha mẹ sao, phải vứt bỏ ta, phải kết hôn mà? Tại sao còn tới cứu ta?"

"Nói nhảm, ta vì cái gì mà giao dịch với cha mẹ, còn không phải vì ngươi sao, ngươi hiện tại xảy ra chuyện, còn quan tâm đến giao dịch không giao dịch gì nữa."

"Ta chỉ biết là ngươi cũng thích ta."

"Đến lúc này rồi mà ngươi còn có tâm trí nói như vậy, khẩn trương chạy thoát thân quan trọng hơn."

"Được, nghe lời ngươi, phu quân"

"Ân" Lần này Tôn Nhuế rốt cuộc không cự tuyệt xưng hô này.

---The end---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#snh48