[SNSD][LONGFIC][TRANS] UMMA, I'M S0RRY

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: lackingmoon @ SSF

Dịch: Hiazz

Couple: Yulsic

Prologue

“Không…không thể như thế”

Một tin quá shock, và Jessica không thể tin vào sự thật đó. Cô đánh rơi chiếc phone xuống sàn và bắt đầu chạy đi. Cô phải tự nhìn thấy điều đó. Cô chạy không ngừng, mỗi lúc một nhanh hơn. Cô chạy nhanh đến nỗi không có cả thời gian để thở. Cô cảm tưởng như khí quản của mình sắp vỡ tung bất cứ lúc nào, nhưng cô không quan tâm. Lúc này, không có điều gì quan trong hơn việc là cô phải chạy thật nhanh.

Cuối cùng, cô dừng lại, chân khụy xuống đất và thở hổn hển. Cô ngước mắt nhìn lên tòa nhà màu trắng ngay trước mặt. Cô cố dứng dậy. Cô cần phải lên trên đó. Nhưng, Jessica lại không biết cô có thật sự muốn vào hay không. Cô không muốn đối diện với sự thật.

Lỡ như…không! Cô lắc đầu cố xua những ý nghĩ điên rồ ra khỏi não của mình

“Điều đó không thể xảy ra” cô tự nhủ

Cô bắt đầu bước đi vào tòa nhà. Khi chiếc thang máy đang đưa cô lên đến tầng 3, cô cảm thấy tim mình đập mỗi lúc một nhanh, bất giác cô rùng mình.

*Tầng 3*

Cửa thang máy dần dần mở, cô hít một hơi sâu

“Mọi chuyện sẽ ổn cả thôi” cô tự trấn an bản thân mình.

Chap 1

*Khi Jessica đi ra khỏi thang máy, từng dòng kí ức cũ lướt nhẹ qua tâm trí cô như một cuốn phim quay chậm*

Jessica được sinh ra ở trong một gia đình nghèo nàn và bạo lực. Họ sống tại một ngôi làng nhỏ dân cư thưa thớt. Ngay từ khi cô còn bé, cơn đói ăn luôn thường trực mỗi ngày. Không có gì cả! Cô vẫn còn nhớ những đêm cô phải tự nuốt khan với hi vọng sẽ lấp đầy bao tử trống rỗng. Nhưng nó không hiệu quả gì cho cam. Và như thể tất cả chưa đủ tệ hại, Jessica còn chịu sự đánh đập của cha cô mỗi tuần….àh không, thực ra là mỗi ngày!

Cha cô là một tay bơm rượu. Không ngày nào ông ta không về nhà với bộ dạng say khướt. Một tay bơm rượu và vũ phu. Ông ta luôn đánh đập cô bằng bất cứ vật gì ông tìm được, rồi sau đó lăn ra cười man dại. Giọng cười đó còn tệ hại hơn bất kì thứ tra tấn nào trên đời! Lúc đó, Jessica luôn nhìn cha cô ấy một cách hung tợn. Và mỗi lần như thế ông ta lại đạp thẳng chân mình vào mặt Jessica, không có bất kì sự phản kháng nào!

Tại sao? Tại sao tôi phải chịu đứng tất cả những thứ khốn nạn này? Jessica tự hỏi. Cô ước một ngày nào đó Cha của cô sẽ chết đi.

Và mong ước của cô thành hiện thực! Một đêm nọ, ông ta vẫn say khướt như mọi ngày. Ông ta rơi xuống hồ và chết đuối. Đó là tất cả những gì mà người ta kể cho gia đình cô. Cô cũng chẳng quan tâm lắm đến chi tiết. Tất cả những gì cô biết là cơn ác mộng của cô đã chấm dứt mãi mãi. Hoặc chỉ là do cô tự nghĩ vậy.

~~

Sau lần đó, Jessica và mẹ chuyển lên sống tại Seoul. Họ chỉ đủ tiền để có thể mướn một căn hộ nhỏ tại khu mà hàng xóm luôn ồn ào và mất trật tự. Cô nghĩ rằng họ sẽ có thể bắt đầu một cuộc sống mới hạnh phúc, nhưng cô đã lầm.

Cuộc sống tại Seoul không hề dễ dàng. Mọi người luôn cạnh tranh lẫn nhau và đàn áp đối phương. Nếu một người không được học hành thì anh ta hoặc cô ta sẽ không thể trông mong vào bất kì cái gì khác ngoài cơm ăn hai bữa mỗi ngày. Và Jessica muốn hơn thế. Nhưng cô hiểu rằng cô cần phải đứng ngoài cuộc để có thể tồn tại.

“Umma, con muốn đi học! Có được không umma ? » Cô hỏi mẹ.

Làm thế nào đây ? Gia đình cô quá nghèo. Tiền mà mẹ cô kiếm được chỉ vừa đủ để lấp đầy bao tử của họ. Nhưng mẹ cô quá thương cô đến nỗi không muốn con mình phải thất vọng.

« Tất nhiên là được con yêu » Mẹ cô trả lời ngọt ngào, mặc dù bà không biết phải thực hiện nó như thế nào.

Jessica không biết mẹ cô kiếm được tiền từ đâu, nhưng cô vẫn có thể đến trường như bao người khác. Cô yêu trường học ! Khi tất cả bạn bè cũng lớp đang bận rộn hẹn hò, thì Jessica lại cắm đầu vô học. Cô không muốn lãng phí thời gian. Tất nhiên, sau sự chăm chỉ và cần cù đó, Jessica tốt nghiệp đứng vào hạng top trong lớp và dành được một học bổng đáng giá.

Và khi cô cứ nghĩ rằng mình đã đứng trên đỉnh thế giới, thì cô lại phát hiện ra một điều làm tan nát trái tim cô. Vào ngày tốt nghiệp, cô không thấy mẹ mình ở trường. Cô rất thất vọng nhưng tự nhủ rằng mẹ còn phải đi làm. Sau khi buổi lễ kết thúc, Jessica chạy thẳng về nhà với hi vọng được ăn mừng với mẹ của mình.

« Umma, hôm nay con được nhận rất nhiều giải thưởng ! » cô hét lên vui sướng khi chạy vào nhà.

Nhưng khi mở cửa phòng ngủ của mẹ ra, Jessica nhìn thấy một thứ đã phá hủy hình tượng người mẹ trong tim cô mãi mãi. Mẹ cô đang ở trần, nằm trong tay một người đàn ông !

Mẹ cô nhanh chóng che người lại bằng bất cứ thứ gì bà có trong tay lúc bấy giờ. Bà chạy về phía Jessica và nắm lấy tay cô « Con yêu, nghe mẹ nói… »

Jessica không chạy đi. Cô chỉ đứng đó và nhìn trừng trừng vào người mẹ của mình.

« Em phải nói cho anh là em có một cô con gái đẹp thế này chứ » Người đàn ông trên giường nói một cách dâm đãng khi hắn ta quan sát Jessica.

Và câu nói như đổ thêm dầu vào lửa. Jessica nắm lấy tấm bằng khen trong tay cô và ném thẳng vào mặt người đàn ông. Hắn thét lên đau đớn.

« Cút ra khỏi nhà tôi !!! » Cô gào lên. Hắn ra vớ lấy quần áo và nhanh chóng rời khỏi nhà vì hắn ta quá sợ cô gái đang phát điên này.

Jessica đóng sập cửa lại sau lưng hắn. Lần đầu tiên, những dòng nước mắt nóng hổi rơi lã chã trên khuôn mặt xinh đẹp của cô. Trước đây, cô chưa từng khóc ! Ngay cả khi chịu sự đánh đập dã man của người cha quá cố, cô cũng chưa từng khóc. Nhưng lúc này đây, cô khóc như một đứa trẻ.

Mẹ cô chạy đến cố để ôm cô vào lòng, nhưng Jessica đã đẩy bà ra. « ĐÂY LÀ CÁCH MẸ ỦNG HỘ CON SAO ??? ĐÂY LÀ CÁCH MÀ CON CÓ THỂ ĐẾN TRƯỜNG SAO ? » Lời nói xen lẫn tiếng nấc.

Mẹ cô lắc đầu liên tục và bà cũng khóc. « Không con à, mẹ xin lỗi…mẹ không muốn nói dối con. Nhưng nếu mẹ nói cho con, con sẽ không chịu đến trường nữa. Mẹ biết là con rất muốn đi học… »

« Mẹ không biết gì hết ! Không, mẹ không hiểu gì về con hết, Umma ! Nếu con biết mẹ con phải bán thân thể cho những người đàn ông thì con sẽ là đứa thất học suốt đời !!! Nói cho con đi, Umma…làm sao con có thể kể cho người khác về mẹ đây ! Con có cần nói cho họ sự thật đằng sau những thành công của mình là người mẹ đã coi bán rẻ bản thân mình như một con điếm không ??? »

Jessica biết những từ của cô thốt ra rất nặng nề, nhưng cô đang rất tổn thương. Mẹ cô hiểu nỗi đau của cô. Bà, một lần nữa, lại đến và ôm lấy cô. Lần này, Jessica đã không đẩy bà ra. Cô khụy xuống và khóc nấc lên trong tay của mẹ.

Bà xoa lấy lưng cô nhẹ nhàng « Con yêu, Umma hứa với con là mẹ sẽ không làm như vậy nữa. Hãy tha thứ cho mẹ »

Jessica muôn nói rằng cô không giận mẹ. Cô chỉ giận chính bản thân mình vì đã khiến bà phải làm như vậy. Cô hối hận vì đã thốt ra những từ hỗn láo đó. Cô muốn nói rằng « Umma, con xin lỗi » nhưng cô lại chỉ lặng lẽ khóc.

~~

Nhiều năm sau trôi qua, Họ không còn bị ám ảnh bởi những việc trong quá khứ. Tuy nhiên, vẫn có một khoảng cách giữa Jessica và mẹ cô ấy. Dù họ không chịu thừa nhận, nhưng trong thâm tâm họ biết mối quan hệ giữa hai người không còn được như xưa.

Từ ngày hôm đó, Jessica mất niềm tin vào những người xung quanh cô. Sau khi tốt nghiệp đại học, cô làm việc tại một công ty quảng cáo khá nổi tiếng. Cô đã thề là cô phải thành công. Cô biết rằng cô cần phải làm việc cật lực để thoát khỏi cảnh nghèo hèn. Vì thế, cô nắm bắt từng cơ hội đến với mình.

Bây giờ, Jessica đã rất mạnh mẽ, nhưng lại là một người cô độc. Cuộc sống của cô là một chuỗi ngày xoay vòng với công việc, công việc và công việc.

Tuy nhiên, cuộc sống của Jessica đã hoàn toàn thay đổi khi đến một ngày cô gặp một cô gái nọ. Jessica tin rằng cuối cùng cô đã tìm thấy định mệnh của mình. Chính là cô gái đó. Khoảnh khắc mà cô gái đó bước vào cuộc sống của cô, Cô ta đã thay đổi thế giới của Jessica 180 độ.

Jessica không bao giờ quên buổi gặp đầu tiên đó. Đó là một ngày lạnh vào đầu mùa đông, 21 tháng 2, 2005.

Ngày hôm đó, Mọi đồng nghiệp của cô đang bàn tán với nhau xem ai là người chủ mới của họ. Đột nhiên, một cô gái cao khoảng 5’6 tuyệt đẹp bước vào phòng với nụ cười ấm áp trên môi. Nụ cười như thể hàng ngàn tia nắng ấm chiếu rọi mùa đông lạnh giá.

Mọi người, cả đàn ông lẫn phụ nữ trong phòng đều bị choáng ngợp bởi vẻ bề ngoài của cô ta. Cô ta đến từng người và tự giới thiệu.

Cô ta là sếp mới của họ !

Tất cả nam giới đều run lên vì vui sướng và nữ giới thì phấn khích cực kì. Tất cả bọn họ ! Kể cả Jessica

Khi cô ta đến và bắt tay Jessica, mặt cô xanh lét và tránh thì lấm tấm mồ hôi. Như nhận ra điều ấy, cô gái đó đã mỉm cười và nói đùa « Đừng lo lắng, tôi không cắn đâu. Tên tôi là Yuri, còn cô ? »

« J..es..Jessica » cô lắp bắp

« Jessica ! » Yuri gật đầu « Một cái tên thật đẹp ! Rất hợp với cô » Cô ta lại mỉm cười. Nụ cười ngọt ngào làm trái tim lạnh lùng của Jessica tan chảy hoàn toàn.

--------------------

Chap 2

Thời gian dần trôi và Jessica nhận ra rằng cô ấy thích yuri mỗi lúc một nhiều hơn. Không chỉ bởi vì Yuri đẹp, mà còn vì cô ấy khiêm tốn và thực tế. Được sinh ra trong sự thương yêu và chiều chuộng của gia đình nhưng Yuri vẫn rất thân thiện và cư xử tốt với tất cả các nhân viên.

Mọi người đều yêu cô ấy. Tất cả mọi người! Bao gồm cả Jessica

Cô vẫn còn nhớ khoảng thời gian mà họ nhận một dự án lớn và công ty muốn mọi nhân viên đều phải ở lại đêm để làm. Tuy nhiên, Yuri lại cho phép họ về nhà khi cô ấy, bản thân cô ấy, lại ở lại và làm suốt đêm. Jessica chỉ phát hiện ra điều đó khi cô trở lại để lấy túi xách của mình.

“Hey Jessica!” Yuri khều Jessica từ đằng sau trong tay đang cầm 1 tách cà phê

“OMG! Omg! Omg!” Jessica giật bắn mình

Yuri cười khúc khích “Xin lỗi! Tôi không có ý dọa cô sợ”

Jessica mỉm cười ngượng ngùng “Ko sao! Tôi chỉ không ngờ là có người ở đây vào lúc này”

“Oh, tại tôi muốn hoàn thành nốt dự án”

“Vậy sao cô không nói mọi người ở lại để giúp cô một tay”

“Mọi người đều đã phải làm việc rất cực rồi” Yuri trả lời với nụ cười trên môi khi cô ấy ngồi xuống. Lại nụ cười đó! Nụ cười luôn làm tim của Jessica nhạy rộn lên mỗi khi nhìn thấy.

“Umm.. tôi…có thể giúp cô không?” Jessica cố gắng nói

“Nếu cô muốn. Nhưng mà cũng không cần phải…”

“Tôi muốn mà!” Jessica trả lời nhanh và gấp đến mức cô cảm thấy xấu hổ vì điều đó.

Yuri cười “Tuyệt vời!” rồi cô kéo một chiếc ghế và ấn Jessica ngồi xuống “Cô có muốn uống một chút café không?”

Jessica gật đầu.

“Để tôi đi lấy…oh shoo…tôi quên mất là lúc nãy tôi đã lấy tách café cuối cùng mất rồi”

“Không sao đâu! Tôi thật sự không cần lắm”

“Không, cô có thể uống của tôi” Yuri đẩy chiếc tách cade của mình về phía Jessica “Tôi chỉ mới nhấp một chút thôi, nên hi vọng cô không phiền”

Nhìn thấy Jessica đỏ mặt, cô ấy lại đùa “Tôi không bị AIDS hay cái gì đại loại vậy đâu”

Jessica bối rối lắc đầu “Xin lỗi, tôi không có ý đó”

“Tôi chỉ đùa thôi mà! Đừng tỏ ra quá lo lắng khi ở cạnh tôi như thế, tôi thực ra rất dễ tính” Yuri vỗ nhẹ vào tay của Jessica trấn án, nhưng sự đụng chạm đó lại càng làm Jessica thêm bối rối.

~~

“Jessica?” Đột nhiên Yuri phá vỡ sự im lặng khi cả hai đang làm việc

“Sao?” Jessica ngước mắt khỏi màn hình vi tính

Yuri đứng quan sát khuôn mặt Jessica một lúc rồi bắt đầu nói “Có ai nói với em là em trông rất Sexy khi chăm chú làm việc không?”

Jessica cắn môi lo lắng khi nhận được một lời khen mà chính cô cũng không ngờ

“Và rất là dễ thương mỗi khi em trở nên lúng túng?” Yuri nói thêm và cười khúc khích

Jessica mặt đỏ đến tận mang tai “Đừng có trêu em”

Giọng cười của Yuri càng lớn hơn và cô ấy dùng tay xoa nhẹ lên má của Jessica “Xin lỗi, nhưng Yul nghĩ là Yul rất thích nhìn em đỏ mặt thế này”

Jessica nhìn vào đôi mắt của Yuri như muốn tìm ra ẩn ý đằng sau lời trêu đùa đó, nhưng nụ cười của Yuri chợt nhạt dần khi cô cúi xuống sát mặt Jessica. Cô dừng lại một chút như chờ sự chấp thuận và tiếp tục tiến sát như thể nó đã được đồng ý.

Chỉ là một nụ hôn nhẹ lên má! Tuy nhiên, nó lại là sự bắt đầu cho câu chuyện tình vừa ngọt ngào nhưng đầy cay đắng của họ.

~~

Từ hôm đó, hai người bọn họ bắt đầu hẹn hò, và cả hai bắt đầu yêu nhau say đắm.

Tuy nhiên, khi Jessica càng yêu Yuri, cô lại càng sợ Yuri biết về gia đình của mình. Ngay cả khi Yuri muốn gặp gia đình của cô, cô cũng đều từ chối. Cô sợ hãi với quá khứ kinh khủng của gia đình mình, mà một khi Yuri phát hiện, Yuri sẽ khinh thường cô.

“Sao em không giới thiệu mình với gia đình em?” Yuri hỏi, nhưng Jessica luôn tránh né những kiểu câu hỏi như vậy.

Yuri chờ đợi nhưng chẳng có câu trả lời nào được thốt ra.

“Là vì em không có ý định nghiêm túc với Yul sao?” Yuri tiếp tục hỏi lo lắng.

“Tất nhiên là không!”

Yuri đang nói gì vậy! Jessica yêu cậu ấy đến chết, nhưng cô ấy cũng sợ đến chết, vì cô ấy không muốn quá khứ của mình bị bộc lộ.

“Nếu không, vậy thì tại sao? Em luôn nói rằng chứng ta phải thành thật với nhau mà” Yuri nài nỉ

Nhưng cái nhìn lảng tránh của Jessica đã khiến Yuri thờ dài “Thôi không sao, Yul hiểu là em có lý do riêng”

Yuri luôn luôn nhạy cảm và đầy sự cảm thông. Điều đó làm cảm giác bối rối trong lòng Jessica mỗi lúc một lớn hơn.

“Yul thật sự muốn đến nhà em sao?” Jessica hỏi một cách không thoải mái

Mắt Yuri mở to vì bất ngờ “Em đồng ý sao?”

Jessica lưỡng lự gật đầu.

Yuri cười rạng rỡ và cúi xuống hôn nhẹ lên má cô “Vậy Yul sẽ về nhà thay đồ liền, rồi sau đó sẽ đến nhà em trong vòng 1 tiếng”

~~

Trên đường về nhà, tâm trí của Jessica rối bời. Cô không biết rằng quyết định của mình có đúng hay không. Tuy nhiên, cô biết cô không thể dấu quá khứ của mình mãi mãi.

Jessica đi vào nhà và thấy mẹ mình đang lau dọn. Cô lắc đầu ngán ngẩm. Cô không bao giờ hiểu được tại sao mẹ luôn xuất hiện với bộ dạng nghèo nàn và bẩn thỉu thế này. Mắt bà xanh xao với dáng vẻ gầy gò .

Jessica đưa tiền cho mẹ cô mỗi tuần, nhưng bà ấy quá dè sẻn trong chi tiêu. Điều đó luôn làm Jessica cảm thấy không hài lòng. Cô không đòi hỏi một người mẹ phải luôn tươm tất và chỉnh chu, cô chỉ muốn một người mẹ mà không luôn làm cô phải xấu hổ.

Mẹ cô bỏ mọi thứ đang cầm trên tay xuống và chạy đến cạnh Jessica “Con yêu, con về rồi!” Bà chùi tay vào chiếc áo đang mặc rồi ôm lấy Jessica “Con đói chưa?”

Jessica lắc đầu và đi khỏi. Mẹ cô theo cô vào trong phòng “Con có chắc không? Trông con hôm nay mệt mỏi lắm. Hay là đi tắm đi con”

Jessica quát “Con biết phải tự làm gì!!!”

Mẹ cô cụp mặt buồn bã, và Jessica thấy hối hận. Cô hít một hơi thật sâu trước khi hạ giọng “Con sẽ ăn sau. Bạn con…bạn gái con, Yuri, lát nữa sẽ đến”

“Tốt qua!!” Mẹ cô mừng rỡ “Mẹ luôn muốn gặp nó. Con có biết nó thích ăn gì không? Mẹ sẽ nấu cho nó ăn”

Jessica lập tức từ chối “Con không muốn phiền mẹ đâu!! Cô ấy…chỉ đến thăm một lát thôi rồi bọn con sẽ đi ăn”

“Không, không phiền đâu. Mẹ tình nguyện mà. Mẹ muốn nói chuyện với nó lắm!!”

Jessica thở dài ngán ngẩm. Tại sao mẹ cô không bao giờ nhận ra được những ẩn ý rõ ràng như vậy? Cô không hề muốn đưa Yuri tới đây nếu không phải tại Yuri quá kiên trì.

“Mẹ có thể lánh đi một lát được không?” Jessica lẩm bẩm. Cô thật sự không muốn bà nghe thấy điều đó, nhưng đúng như dự doán, Jessica biết rằng bà đã nghe. “Con không có ý. Con…”

Mẹ cô quay đi, dấu những giọt nước mắt “Mẹ hiểu mà…umm…mẹ sẽ đi đâu đó một lát. Mẹ sẽ không làm phiền hai đứa”

Mẹ cô lau những giọt nước mắt đang lăn dài trên má và bước ra khỏi phòng. Rồi đột nhiên bà dừng lại khi nhớ ra một điều gì đó “Àh đúng rồi, con nói con bị đau họng nên mẹ sẽ làm soup cho con uống. Mẹ biết là con không thích cái đó, nhưng nó rất tốt cho cổ họng của con, được rồi, mẹ sẽ đi mua đồ ngay đây” Nói rồi bà cầm lấy chiếc giỏ đi chợ và bước ra phía cửa nhà.

Sự hối hận dâng lên trong lòng Jessica “Umma…” Cô lắp bắp gọi mẹ, nhưng lần này bà lại không nghe thấy.

~~

“Xin chào, bác chắc là mẹ của Jessica đúng không? Con là bạn gái của cô ấy, con là Yuri”

Là tiếng của Yuri, Jessica nhận ra ngay lập tức! Sao Yul đến sớm vậy? Jessica lập tức chạy ra phòng khách.

Yuri mỉm cười ấm áp khi nhìn thấy cô “Jessica, đây là mẹ em đúng không?”

Ngay lúc đó, Jessica đơ người ra và quyết định trả lời “uhm, Bà ấy là …”

Nhưng câu nói của cô đã bị cắt ngang “Không không, tất nhiên là không! Tôi chỉ là người giúp việc của cô ấy thôi”

Jessica bất ngờ trước câu nói của mẹ “Umma…”

Yuri ngạc nhiên “Thật sao? Wow, hai người trông khá giống nhau đấy!”

Mẹ cô cười “Cô chỉ được cái nói đùa! Làm sao tôi có thể có một đứa con gái xinh đẹp tuyệt vời như Jessica được”

Jessica cứng họng Xinh đẹp? Tuyệt vời? Ngay lúc đó, tự cô cảm thấy mình rất xấu xí.

“Nahh, không phải nịnh chứ con nghĩ hồi trẻ bác rất đẹp đấy” lời nhận xét của Yuri làm mẹ cô mỉm cười hạnh phúc. Ngay cả Yuri cũng đối xử với mẹ của cô tốt hơn cô, Jessica xấu hổ.

“Cháu rất ngọt ngào! Hèn gì Jessica cứ nhắc về cháu suốt” Mẹ cô mỉm cười khi bà liếc nhìn đồng hồ “tôi phải ra chợ đây, hai đứa vui vẻ nhé”

“Tạm biệt!” Yuri cúi chào lễ phép và quay sang Jessica “người giúp việc của em rất thân thiện đó”

Lời nhận xét của Yuri tuy không có ác ý, nhưng nó lại làm lòng Jessica đau như dao cứa.

“Sao vậy? Sao em không nói gì? Em bị bệnh sao?” Yuri đặt tay lên trán Jessica

Sự quan tâm và lo lắng của Yuri lại càng làm Jessica thêm xấu hổ. Mắt cô đỏ hoe.

“Sao em khóc? Có chuyện gì vậy Jessica” Yuri lo lắng

Nước mắt rơi mỗi lúc một nhiều. Đây là lần đầu tiên Yuri thấy Jessica khóc nên cô đã rất lo lắng.

“Đừng khóc! Yul lại làm gì sai sao? Em làm Yul lo quá” Yuri lấy tay gạt nước mắt cho Jessica

“Yuri ah!” Jessica ôm lấy Yuri và dụi mặt vào cổ cô ấy “Đừng hỏi gì được không. Chỉ cần cho em dựa thế này thôi, được không?”

“…okay, Yul không hỏi em nữa. Em cứ khóc đi” Yuri vỗ nhẹ vào lưng Jessica rồi ôm chặt lấy cô hơn.

Yul quá tuyệt vời! Luôn ngọt ngào và tử tế, Jessica nghĩ. Một người như cô, một người đã chối bỏ ngay cả mẹ ruột của mình, liệu có xứng đáng với Yuri không. Cô không khác gì cầm thú.

Những suy nghĩ ấy làm cô khóc mỗi lúc một lớn. Cô cảm thấy rất hối hận! Cô ước gì có mẹ ở đây “Umma, con xin lỗi”

--------------------

Chap 3

Cho dù việc có tốt hay xấu, ít nhất thì mối quan hệ của Jessica và mẹ cô ấy cũng bắt đầu trở nên tốt đẹp hơn từ hôm đó.

Jessica không còn đòi hỏi gì hơn. Bây giờ, cô đã có một người yêu tuyệt vời và một người mẹ tốt nhất thế giới. Jessica mỉm cười hạnh phúc với suy nghĩ đó. Thật là tuyệt nếu cô có thể cười mãi như thế này, nhưng cuộc đời không phải lúc nào cũng như mình mong muốn.

21 tháng 2, 2006. Đã đúng một năm kể từ lúc Jessica gặp Yuri lần đầu tiên. Và đó cũng là ngày mà hạnh phúc và nỗi đau trong đời cô xuất hiện cùng một lúc.

Tại sao? Tất cả các ngày khác trong năm? Tại sao lại là ngày hôm nay?

“Hôm nay có gì đặc biệt sao?” Jessica hỏi khi Yuri kéo ghế cho cô ngồi xuống.

Họ đang ở trong một nhà hàng sang trọng.

Yuri mếu môi khi cô ngồi xuống phía đối diện Jessica “Oh, vậy phải có một lý do đặc biệt mới được mời cậu đi cùng sao?”

Jessica trợn mắt và cốc vào đầu Yuri “Cậu biết là mình không có ý đó mà!”

Nhưng thật sự hôm nay là một ngày đặc biệt, Yuri đã chuẩn bị trước tất cả. Cô muốn ngày hôm nay sẽ là một ngày không thể quên đối với Jessica. Và đúng là như vậy! Ngày hôm đó đã là một ngày không thể quên đối với cả hai người họ.

“Mình chỉ đùa thôi! Thật ra có một điều rất quan trọng” Yuri mỉm cười một cách khó hiểu và điều đó càng làm cho Jessica tò mò.

Yuri nắm lấy tay của Jessica “Jessica?”

“Huh?”

“Umm..uh…chúng ta hẹn hò cũng được một năm rồi phải không?”

Jessica gật đầu.

“Mình thật sự…rất …thích…àh không…rất yêu cậu….Jessica…”

Jessica cười lớn trước câu nói đầy ngượng ngịu của Yuri, cô áp hai tay vào má của Yuri “Hôm nay cậu sao vậy?”

Thật sự rất lạ khi thấy Yuri bối rối như thế này. Nhưng sẽ rất bình thường nếu như một người quá lo lắng khi họ cầu hôn.

Yuri gãi đầu và thở dài “Mình không biết là cầu hôn người mình yêu lại khó khăn như vậy”

Cậu ấy đã nói ra rồi! Lời cầu hôn được nói ra một cách thẳng thừng, nhưng nó lại làm cho Tim của Jessica nhảy lên vì hạnh phúc.

“Cầu hôn?” Môi của Jessica cong lên với một nụ cười rõ ràng.

“Xin lỗi, mình không có ý”

“Cậu không có ý đó?” Jessica nhăn mặt

“Không, mình không có ý mà mình mới nói lúc nãy…àh không, ý mình là mình không có ý đó khi mình nói mình không có ý…ahhhh… mình cũng không biết mình đang nói cái gì nữa” Yuri cúi đầu thất vọng nói.

“Yuri ah!!” Jessica đưa tay nâng cằm của Yuri lên “Không sao mà!”

“Xin lỗi Jessica! Mình nghĩ mình đã chuẩn bị hoàn chỉnh mọi thứ. Cái gì nên nói và cái gì không nên. Nhưng khi đứng trước cậu mình lại quá lo. Vậy nên, mình làm mọi thứ rối tung hết!”

Jessica lắc đầu và mỉm cười thông cảm “Mình không cần những từ ngữ trịnh trọng, Yuri. Chỉ cần những lời nói thật lòng của cậu là quá đủ với mình rồi!”

Yuri ngước mắt lên “Vậy là cậu đồng ý lấy mình phải không?”

Trong lòng Jessica muốn gào lên rằng có, nhưng trong môt lúc cô đã kìm lại. Tại sao?

“…………..”

Jessica luôn muốn ở cạnh Yuri. Thực tế, ngay từ lần đầu tiên gặp Jessica đã mơ về đám cưới. Nhưng tại sao cô lại thấy quá ngại ngùng? Là sự xấu hổ và nỗi sợ hãi đã ngăn cô lại.

Xấu hổ? Jessica có một quá khứ không mất tốt đẹp, và đó cũng là điều cô không muốn chia xẻ với bất kì ai. Không một ai! Chắc chắn, Yuri đã thay đổi cuộc đời cô rất nhiều, nhưng quá khứ của cô vẫn cứ tồn tại ở đó và luôn in đậm trong tâm chí cô.

Sợ hãi? Cô sợ rằng một ngày Yuri sẽ tìm ra sự thật, và cậu ấy sẽ rời bỏ cô. Hạnh phúc mà Jessica đang đó gần như là một sự ảo tưởng. Và đó là lý do tại sao cô không bao giờ tự cho phép mình quá đắm chìm trong hạnh phúc mà cô sợ nó sẽ biết mất đi bất cứ lúc nào.

“Jessica?” Yuri lo lắng khi nhìn thấy sự bối rối hiện lên trong mắt Jessica

“mình….” Jessica định nói nhưng những từ chưa kịp thối ra đã bị một nụ hôn bất ngờ làm cho im bặt.

Yuri biết rằng Jessica luôn có một điều gì đó không chắc chắn. Cô không biết đó là gì, cô chỉ muốn giúp. Cô muốn chứng tỏ cho Jessica thấy rằng cô yêu Jessica nhiều như thế nào.

Môi của Yuri áp nhẹ lên môi của Jessica một lần nữa. Jessica thốt lên ngạc nhiên, nhưng sau đó dần dần đáp trả lại nụ hôn đầy ngọt ngào của Yuri.

Cuối cùng họ cũng buông nhau ra.

“Jessica!” Yuri nắm lấy tay Jessica và đặt nó lên ngực “Đây là tim của mình. Nó chỉ đập vì cậu mà thôi! Chỉ mình cậu! Mình không biết tại sao cậu lại lo lắng. Có thể vì cậu nghĩ rằng mình không nghiêm túc, nhưng hãy tin mình, Jessica! Mình yêu cậu rất nhiều, Mìn có thể đảm bảo rằng mình sẽ làm cậu cười mỗi ngày!”

Và đó là lời hứa của Yuri. Cô đã thành thật và nghiêm túc trong từng lời nói. Cô biết cách tốt nhất là đối diện đúng sự thật.

“Làm ơn chập nhận lời cầu hôn của mình, được không?” Yuri quỳ xuống.

Những giọt nước mắt hạnh phúc lăn dài trên má Jessica. Cô thật sự xúc động.

“Đi màaaaa?” Yuri nài nỉ khi cô đưa tay lau những giọt nước mắt cho Jessica

Jessica cười rồi nói “Cầu hôn kiểu gì mà không có nhẫn vậy?”

~~

“Hai đứa con sẽ kết hôn sao????” Mẹ cô la lên vui sướng khi Jessica kể cho bà nghe toàn bộ câu chuyện.

Jessica gật đầu hạnh phúc.

Miệng của mẹ cười rộng hết cỡ “Mẹ vui quá!! Vậy là con gái mẹ sắp kết hôn rồi! Cảm ơn chúa!!”

Jessica cười khúc khích “Umma, coi mẹ còn mừng hơn con nữa đó”

“Tất nhiên rồi! Vì Yuri là một đứa rất tốt. Con sẽ hạnh phúc khi sống với nó!!”

“Umma!!” Jessica ôm chặt lấy mẹ. Và cô lại khóc.

“Sao vậy, con yêu?” Mẹ cô đẩy cô ra và lau những giọt nước mắt “con phải vui lên mới phải chứ”

“Nhưng khi con kết hôn, con sẽ nhớ mẹ nhiều lắm!!”

Những từ Jessica vừa thốt ra cứ như một đứa trẻ. Mẹ cô xoa đầu nói “Đồ ngốc! Nói cứ như thể mai con phải đi lấy chồng ngay ấy , với lại kể cả khi con lấy chồng rồi thì chúng ta vẫn có thể gặp nhau mà, phải không?”

Jessica gật đầu “Dạ! Luôn luôn gặp nhau!”

Họ ngừng nói chuyện khi thấy Yuri trở vào sau khi nói chuyện điện thoại với đối tác làm ăn.

“Tôi sẽ vào bếp” mẹ cô nói rồi rời khỏi để cho hai người có khoảng riêng tư.

Yuri cúi đầu chào rồi quay qua choàng tay quanh eo Jessica và kéo sát cô lại “Hai người đang nói gì thế?”

“Nói về cậu đó!” Jessica nhéo má Yuri nghịch ngợm

“Tốt hay xấu nào?” Yuri nhướn mày hỏi.

“Trong mắt mình, cậu không có gì xấu hết” Jessica thẹn thùng cúi mặt xuống với lời thú nhận của mình.

Không thể chối cãi được là Jessica mắc cỡ trông rất dễ thương. Yuri phải hít một hơi thật sau để không mất tự chủ sau những cảm giác ngọt ngào mà Jessica mang lại cho cô.

Jessica ngước mắt lên nhìn thẳng cô gái cao hơn mình “Yuri, hứa với mình một điều đi”

“Mình hứa!”

Jessica cười lớn “mình chưa nói gì hết mà”

“Cậu không cần nói. Mình sẽ đồng ý tất” Yuri cạ mũi của mình vào mũi của Jessica rồi hôn cô say đắm.

Jessica đẩy nhẹ cô ra và nói giữa những nụ hôn “Không Yuri, cậu phải nghe trước đã”

Yuri cười thật tương rồi nựng khuôn mặt nhỏ nhắn của Jessica “Được rồi, mình đang nghe đây”

“Hứa với mình là dù có gì xảy ra, cậu cũng không được giận. Cũng không được rời bỏ mình đấy”

Lời đề nghị đã làm Yuri hơi bất ngờ, nhưng cô vẫn gật đầu đồng ý “mình hứa”

Nếu như Yuri có thể giữ được lời hứa.

~~

“Cậu có nghĩ chúng ta nên giúp người làm của cậu một tay không?” Yuri đột nhiên đề nghị.

Người làm? Jessica chợt nhật ra là cô chưa nói rõ mối quan hệ của hai người cho Yuri.

“Yuri! Thực ra, bà ấy không phải là…” vừa lúc đó mẹ cô bước ra khỏi phòng bếp với hai tách trà trên tay.

“Đồ ăn sẽ được dọn ra liền đây”

“Cảm ơn bà!” Yuri đỡ lấy tách trà và đặt nó lên bàn. Cô ngước đầu lên và hỏi “Umm…cháu vẫn chưa biết tên bà là gì. Cháy thật sự không biết phải xưng hô thế nào. Gọi bà là bà giúp việc thì thật bất lịch sự”

Jessica cố gắng giải thích “Yuri, mình có điều muốn nói…”

Và trước khi Jessica kịp nói hết câu thì mẹ cô đã cắt ngang “Oh, tôi quên tắt gas mất rồi! Jessica, giúp tôi bưng đồ ăn lên được không”

Bà nhanh chóng trở lại vào bếp với Jessica theo sau. Một thứ gì đó rơi ra từ túi của bà.

“Bà làm rơi đồ kìa” Yuri gọi nhưng họ không nghe thấy tiếng của cô, nên cô đã đến lượm nó lên

Là một tấm hình của Jessica và bà giúp việc, Yuri nghĩ thầm. Cô lật ngược tấm hình lại và đọc thấy những từ trên đó.

“Umma và tôi tại công viên quốc gia, 25 tháng 12, 2000”

Yuri chết lặng “Umma?”

Nhìn thấy Jessica đi ra khỏi phòng bếp, Yuri nhanh chóng nhét bức hình vào trong túi.

~~

“Sao cậu im lặng vậy” Jessica để ý khi họ đang ngồi ở sofa

Yuri lắc đầu. Cô gần như đang lạc trong những suy nghĩ riêng của mình

“Cậu bị bệnh sao?” Jessica đưa tay sờ tránh của Yuri nhưng lập tức dừng lại khi thấy Yuri né người khó chịu “sao vậy?”

Cuối cùng Yuri nói “Mẹ của cậu đâu?”

Câu hỏi làm Jessica bất ngờ

“bà ấy…”

Yuri hỏi thêm một câu khác trước khi Jessica kịp trả lời “Cậu và mẹ cậu rất thân huh?”

Jessica tránh né cái nhìn của Yuri và cười lo lắng “Yeah, Bà ấy rất tốt với mình. Tại sao cậu lại hỏi vậy?”

Yuri bắt đầu nổi nóng. Cô không thể kìm được sự giận dữ của mình thêm nữa “Bà ấy quá tốt với cậu nên cậu có thể chối bỏ bà ấy hay sao?”

Jessica chết lặng vì câu nói đó. Cô biết là Yuri đã biết điều gì đó, nhưng cô vẫn hi vọng rằng linh cảm của mình đã sai “ý cậu là sao?”

Yuri cười lớn khi Jessica vẫn còn nói dối cô “Ý mình là sao ư?”

Cô lôi bức hình ra khỏi túi và ném nó trước mặt Jessica “Cậu nhìn vào bức hình của cậu đi! Và nói cho mình là cậu yêu người giúp việc của mình nhiều đến mức gọi bà ta là umma!”

“……”

“Không, tôi thật sự là người giúp việc của cô ấy mà”

Jessica trợn tròn mắt khi cô nghe thấy giọng nói quen thuộc đó. Mẹ cô một lần nữa đến để giải cứu cho cô. Nhưng đã quá trễ! Cô đau đớn nghĩ thầm.

“Vậy tại sao lại ghi là “Mẹ tôi và tôi ở công viên quốc gia, 25 tháng 12, 2000” ?” Yuri hỏi ngược lại mẹ cô…

“Là vì….”

Jessica nắm lấy tay của mẹ để ngăn bà giải thích “Umma, đừng!”

Cô từ từ ngước mặt lên nhìn Yuri

“Uhmm, mình đã nói dối cậu, Yuri! Bà ấy là mẹ mình!”

“…………….” Yuri nín lặng

“Bây giờ cậu đã biết sự thật rồi, mình không còn gì để nói”

“Vậy tại sao?” Yuri muốn nghe lời giải thích của Jessica. Cô muốn tự cho mình một lý do để tha thứ cho Jessica “tại sao lại nói dối mình?”

Jessica hít một hơn thật sâu và nói ra toàn bộ sự thật! Từ chối cả quyền cho bản thân mình một cơ hội được tha thứ.

“Vì mình quá xấu hổ! Đó là lý do duy nhất. Mình quá xấu hổ vì người mẹ ruột của mình! Mình không muốn cậu khinh thường mình”

Yuri lắc đầu vì bất ngờ “Jessica, mình không thể tin được. Mình không thể tin được mình lại yêu một người như cậy. Mình không giận vì cậu nói dối. Nhưng mình quá thất vọng vì cậu đã chối bỏ cả người mẹ ruột của mình! Cậu nghĩ là mình yêu cậu vì gia đình cậu sao? Không, mình yêu cậu vì chính con người cậu kìa! Nhưng có lẽ bây giờ thì không thể nữa rối!”

Những lời nói tựa như những lưỡi giao đâm thẳng vào tim Jessica.

“Không, nó không có chối bỏ tôi! Đó là ý của tôi! Đừng giận nó, Yuri!” mẹ cô nắm chặt lấy tay của Yuri nài nỉ.

“Làm ơn đừng bênh vực cô ấy nữa. Cô ấy không phải con người”

Jessica tưởng như cô không thể thở được nữa. Tim cô như bị ai bóp nghẹn. Người mà cô yêu nhất nay đã rất ghét cô và còn nói cô “không phải con người”!

Nhưng Yuri đã đúng! CÔ đúng là không phải con người! Cô cũng chẳng khác gì cha của cô! Ông ta hành hạ mẹ cô về thể xác. Còn cô hành hạ bà về tinh thần.

“Cậu nói đúng!” Jessica quay đi, dấu những giọt nước mắt. Cô tháo chiếc nhẫn trên tay và đặt nó lên bàn.

“Yuri, mình không xứng với cậu! Lời đính hôn của chúng ta cũng nên kết thúc thôi.”

Yuri hoảng loạn. Tất nhiên là cô rất giận Jessica, nhưng cô không hề mong đây sẽ là sự kết thúc cho cả hai người. Yuri yêu Jessica với cả con tim của mình, đó là lý do tại sao cô lại cảm thấy bị phản bội nặng nề. Cô không thể kiểm soát cơn giận của mình được nữa khi mà Jessica không hề có biểu hiện gì của sự hối hận. Ngay lúc đó, Yuri đã cầm lấy chiếc nhẫn và rời hỏi.

Jessica đổ khụy ngay khi Yuri vừa rời khỏi. Mẹ cô đã phải đỡ cô lên “Con yêu, mẹ xin lỗi”

Jessica lắc đầu “không, không phải lỗi của mẹ” cô cố mỉm cười “con không sao, chỉ cần để con một mình” cô bước vào phòng và khóa trái cửa.

~~

Một ngày trôi qua nhưng Jessica vẫn không bước chân ra khỏi phòng. Mẹ cô đã gõ cửa nhiều lần nhưng không hề có lời đáp.

“Con à, ra ngoài đi. Cả ngày nay con không ăn gì rồi”

Im lặng

“Đừng như thế mà con. Mọi việc sẽ ổn thôi mà”

Vẫn im lặng

“Để mẹ gọi Yuri cho con nhé, được không?”

*xoảng*

Đó là tiếng động duy nhất mà bà nghe được khi nhắc đến tên Yuri

“Jessica! Sao vậy con?”

Mẹ cô cảm thấy sốt ruột và bà đã gọi người vào mở cửa. Khi cửa mở ra, Jessica đã nằm bất động trên giường.

“Con ơi, sao vậy con? Đừng là mẹ sợ!”

Dù cho mẹ cô có khóc như thế nào, Jessica vẫn hoàn toàn bất động. Cô được đưa vào bệnh viện ngay sau đó.

Chap 4

“Con bé sao rồi?” Mẹ của Jessica lo lắng hỏi người bác sĩ đi ra từ phòng cấp cứu

“Cô ấy vẫn còn hôn mê vì đã uống quá nhiều thuốc ngủ, nhưng may là bà đã đưa cô ấy đến kịp lúc” Bác sĩ nói khi ông ta lấy khăn lau mồ hôi trên trán

Bà thở phào nhẹ nhõm.

“Tuy nhiên..” người bác sĩ tiếp tục nói với bộ mặt nghiêm trọng “…chúng tôi lại tìm ra một thứ khác”

“Là cái gì” bà thấp thỏm

“Chúng tôi nghi ngờ là cô ấy bị bệnh về tim mạch”

“Hả?” bà choáng váng

Người bác sĩ thở dài “Tôi rất tiếc phải báo cho bà điều này, nhưng cô ấy cần được phẫu thuật sớm. Nếu không…”

“Nếu không thì sao…?” bà hỏi một cách khó khăn

“Cô ấy có thể sẽ chết..”

Những lời cuối như thể viên đạn bắn thẳng vào tim bà. Nhìn thấy phản ứng của bà mẹ, người bác sĩ trấn an “Đừng lo lắng quá! Giờ chưa có gì chắc chắn cả. Chúng tôi sẽ làm kiểm tra cho cô ấy vào ngày mai. Bà có thể vào thăm cô ấy rồi.” Ông vỗ nhẹ vào vai bà và rời khỏi

Cả thế giới dường như tối đen lại. Nước mắt chảy dài hai bên má. Tại sao? Chúa ơi tại sao? Jessica từ nhỏ đã là một đứa trẻ bất hạnh, và giờ cô ấy lại phải đối mặt với căn bệnh hiểm nghèo.

~~

Mẹ của Jessica ngồi cạnh giường là xoa nhẹ đầu cô “con yêu, con dậy chưa?”

Bà nhận ra vai của con gái mình rung nhẹ

“Con yêu, con sao vậy?”

“Umma, con có làm gì sai?” Jessica quay mặt nhìn mẹ mình. Mắt cô đong đầy nước.

“Con biết hết rồi sao”

Jessica nấc nghẹn “làm sao không biết hả Umma? Con biết con không phải người tốt nhưng có hàng tá kẻ xấu xa hơn con ngoài kia. Tại sao lại phải là con?”

Mẹ cô xoa nhẹ mặt con gái mình “Con yêu, đừng khóc”

“Có phải con sắp chết không?”

Jessica hỏi một câu hỏi mà mẹ cô không dám trả lời

“Umma, con muốn được sống! Con còn rất nhiều điều muốn làm! Con muốn được chăm sóc mẹ! Con muốn được kết hôn và có những đứa trẻ!”

Nhưng rõ ràng là mẹ cô không thể làm giúp cô được gì, Jessica vẫn cần có một người nào đó để làm chỗ dựa

“Con yêu, Chúa yêu con. Chúa sẽ không để con chết đâu” đó là tất cả những gì mẹ cô có thể nói

~~

“Làm ơn hãy nói với tôi sự thật về tình trạng của con tôi”

Người bác sĩ thở dài “Chúng tôi đã chắc chắn là cô ấy đã bị bệnh tim”

Bà nhắm mặt lại cố để kiềm chế những cảm xúc trong lòng. Cuối cùng bà cũng mở mắt ra “nó có thể sống không?”

Người bác sĩ cúi mặt nhìn những tờ giấy trên bàn một lúc rồi quay lên nhìn bà.

“Bệnh này nguyên nhân là do căng thẳng và áp lực kéo dài. Bình thường thì không sao, nhưng nếu người bệnh phải trải qua cú shock nặng thì lại rất nguy hiểm. Cô ấy cần đường phẫu thuật để có thể sống. Tuy nhiên…”

“bác sĩ, làm ơn hãy nói thẳng. Tôi đã chuẩn bị tâm lý cho điều xấu nhất”

“cái giá của nó thì…”

“Tôi sẽ trả đủ tiền dù giá cả có thế nào”

Người bác sĩ lắc đầu “Không phải vấn đề tiền nong, để tìm được một quả tim khác thích hợp với cô ấy là một điều cực kì khó”

“Nhưng nó vẫn có thể mà đúng không?”

“Cơ hội rất hiếm. Có hàng triệu người ngoài kia cũng đang xếp hàng để chờ có được một quả tim thích hợp”

~~

Sau khi biết được tình trạng bệnh tật của mình, Jessica như hóa điên. Cô không muốn ở lại bệnh viện nữa và đòi về nhà. Cô nghĩ đằng nào thì mình cũng chết, vậy tại sao phải ở lại đây? Mẹ cô phải chiều ý cô và đưa cô về. Khi Jessica về đến nhà, cô đóng cửa phòng lại và không ăn bất cứ thứ gì.

“Con ơi, ra ăn một chút đi con. Con đã rất yếu rồi”

“Tại sao con phải ăn? Đằng nào con cũng chết mà, để con yên!”

“Con ơi, phải lạc quan và tin vào chúa! Mẹ biết họ sẽ sớm tìm được tim phù hợp với con mà”

Mẹ cô gõ cửa nhưng Jessica không trả lời

“Umma, tim con………….ahhhhhhhhhhhhh” Jessica hét lên đau đớn

“Con ơi, mở cửa ra!”

Jessica cố gắng đứng dậy mở cửa. Mẹ cô nhanh chóng bước vào và thấy cô đang khụy dưới sàn. “Con ơi!” Bà quỳ xuống bên cạnh và đỡ Jessica ngồi dậy.

“Umma, con cảm thấy như có ai đó đang bóp chặt lấy tim con. Ahhh…” mặt của Jessica đau đơn “Umma, đau lắm Umma ơi, con muốn chết!”

Thấy Jessica như thế này tim bà cũng đang rỉ máu “Con ơi, đừng nói như thế. Để mẹ đưa con đi bệnh viện!”

Jessica lắc đầu “Không, bệnh viện không có ích gì hết. Umma, giết con đi! Con thà chết còn hơn đau đớn thế này” Jessica vai xin trong khi tay tự đấm vào ngực mình.

“Con yêu, mạnh mẹ lên! Umma luôn ở cạnh con mà” dòng nước mắt lặng lẽ rơi trên gò má của bà khi bà ngăn con gái mình tự làm đau bản thân “Nếu có thể, xin chúa hãy để tôi mình tôi gánh chịu! Hãy để mình tôi gánh chịu cơn đau này thôi!”

Phải mất một lúc cơn đau của Jessica mới lắng xuốg. Cô dần cảm thấy dễ chịu hơn và nằm nghỉ ngơi trên giường. Căn bệnh giết cho từng chút một, nhưng cô không biết rằng, mẹ cô cũng đang phải chịu đựng nhiều như cô vậy.

~~

“Tôi có thể vào không?”

Yuri bất ngờ khi thấy mẹ của Jessica đang đứng trước cửa nhà.

“Tất nhiên rồi!” Yuri đứng nép qua một bên nhường đường cho mẹ Jessica bước vào. Yuri liếc mắt qua vai của bà nhưng liền thở dài thất vọng khi thấy Jessica không đến cùng bà

“Xin lỗi vì làm phiền cô”

“Oh không sao. Cháu chỉ ngạc nhiên không ngờ lại là bác” Yuri trả lời yếu ớt

“Nhìn cô rất mệt mỏi” bà nói

Yuri gật đầu. Thật sự cô rất mệt mỏi. Cô không thể ngủ hay ăn được gì trong suốt mấy ngày qua, lý do quá rõ ràng. Tất nhiên là cô rất giận, nhưng Yuri vẫn không thể chối cãi được là cô nhớ Jessica muốn phát điên.

“Jessica không đến” Mẹ Jessica nói và Yuri gật đầu lặng lẽ “Tôi chắc là nó cũng muốn lắm nhưng….”

“Đó dù sao cũng không là vấn đề nữa!” Yuri cắt lời bà với một câu nói dối.

“Yuri…”

Yuri giơ tay để ngăn bà lại “cháu rất mừng vì thấy bác, nhưng nếu bác để vì Jessica thì cháu thật sự không muốn biết”

“Cô vẫn còn giận nó ư?”

“Còn bác không giận cô ấy sao?”

“….”

“Vì đã chối bỏ bác sao?” Yuri nói thêm

“Tôi chẳng có lý do gì để giận nó vì chính tôi là người nói với cô tôi là người giúp việc của nó” Mẹ Jessica giải thích

Yuri nhún vai “Cháu biết thế nào cô ấy cũng nói vậy dù bác có nói hay không”

“Nó qua xấu hổ nhưng tôi chắc là nó không bao giờ muốn như vậy”

“Cháu không…”

“Tin tôi, Yuri! Jessica là một đứa con gái ngoan! Dù nó không thể hiện ra ngoài nhưng nó yêu tôi rất nhiều, nhiều hơn cả bản thân nó!”

Nhìn thấy Yuri im lặng, bà tiếp tục

“Yuri, cô là một cô gái tốt. Tôi chắc là cô luôn được sống trong hạnh phúc khi thấy thái độ cô đối với những người xung quanh”

Yuri thừa nhận. CÔ luôn được sống trong hạnh phúc.

“Nhưng Jessica thì khác” Mẹ Jessica lau giọt nước mắt rơi trên gò má của mình khi và kể về cô con gái “Nó không có được một người cha biết yêu thương nó. Nó cũng không có được cả một người mẹ để có thể tự hào”

Yuri ngước nhìn mẹ của Jessica và bắt đầu chú ý vào câu chuyện. Đây là một mặt khác của cuộc đời Jessica mà cô chưa từng được biết.

“Cuộc sống của nó đã bất hạnh ngay từ khi mới sinh. Nó bị đánh đập bởi…”

~~

“Chỉ khi nào nó gặp cô thì tôi mới thấy nó có nụ cười hạnh phúc thật sự”

Yuri thả người xuống ghế sa lông và chết lặng. Những điều cô vừa nghe thật không thể ngờ. Mỗi khi hai người ở cạnh nhau, Jessica chỉ luôn kể về những điều hạnh phúc trong cuộc sống. Yuri nguyền rủa chính bản thân mình vì đã là một người yêu vô tâm tệ hại, cô vùi mặt vào hai lòng bàn tay.

“Nếu cô còn muốn nó sống, thì làm ơn đừng giận nó nữa” Mẹ của Jessica đặt tay lên vai Yuri “Tôi sẽ không ở đây để năn nỉ cô, nhưng tôi nghĩ Jessica xứng đáng nhận được sự công bằng. Xin lỗi vì đã làm phiền cô”

Bà đứng dậy và đi ra cửa nhưng Yuri đã gọi bà lại.

“Jessica giờ đang ở đâu? Cháu muốn gặp cô ấy!”

~~

*cốc cốc*

“Vào đi!” Jessica trả lời mà không rời khỏi giường.

Cô nghe thấy tiếng chân, mặc dù mắt vẫn nhắm nhưng cô có thể nói người đứng bên giường cô lúc này. Là Umma! Cô nhủ thầm.

Cô cảm thấy được bàn tay đang đặt lên tránh cô và cẩn thận xoa nhẹ má cô. Những động chạm quá quen thuộc! Cô cảm thấy những giọt nước mằn mặn đang rơi trên mặt mình. Cô cảm thấy một đôi môi đang áp nhẹ lên môi mình. Rõ ràng đây không mẹ cô!!!

“Jessica?”

Jessica cảm tưởng thân mình đang rung lên với những cảm xúc dâng tràn khi nghe thấy giọng nói không thể lẫn vào đâu được. Cô biết người đó là ai, nhưng cô lại không dám mở mặt ra để nhìn vì cô sợ rằng nó chỉ là một giấc mơ. Nước mắt tuôn rơi từ đôi mắt vẫn nhắm của cô khi cô nghe thấy người đó khẳng định

“là mình Yuri đây, mình trở lại với cậu đây!”

Jessica từ từ mở mắt ra. Mắt cô đong đầy nước, nhưng Jessica vẫn có thể nhận ra người mà cô yêu bằng cả trái tim.

“Mình xin lỗi” Yuri cúi xuống và áo đôi má đẫm nước mắt vào Jessica “mình nhớ cậu!”

~~

“Mình nhớ cậu lắm!”

Yuri ôm lấy Jessica đang ngồi trong lòng mình, và thì thầm những từ đó suốt ngày hôm nay. Jessica mệt mỏi, nhưng cô không bao giờ mệt khi nghe những lời đó. Họ im lặng một lúc lâu cho đến khi Jessica quay mặt lại nhìn Yuri.

“Yuri ah” cô đặt hai bàn tay của mình lên gò má của Yuri và hỏi “cậu đã nghe về bệnh của mình chưa?”

“Mình không bỏ cậu lại một lần nữa đâu” Yuri nói ngay lập tức như thể cô hiểu hàm ý của Jessica

“Yuri, nghe mình này!”

“Không, nếu ý cậu muốn nói mình rời cậu, thì không đâu!”

“Mình sẽ chết! Và mình không muốn…”

“Mình không quan tâm! Mình sẽ không để cậu đối mặt một mình đâu” Yuri khẳng định một cách rõ ràng và kéo Jessica lại ôm thật chặt. Những giọt nước mắt của cô thấm ướt áo của Jessica.

“Jessica, mình đã hứa là không bỏ cậu. Nhưng mình đã phá vỡ lời hứa đó một lần rồi, sẽ không có lần thứ hai đâu. Làm ơn hãy để mình ở cạnh cậu lúc này”

Jessica thả lỏng người và lặng lẽ gật đầu

~~

Trên đường từ siêu thị về nhà, Mẹ của Jessica tạt ngang qua nhà thờ. Bà đi vào trong và ngồi ở hàng ghế đầu tiên. Hôm nay, bài kinh giảng về Sự cứu rỗi. Cha xứ đang nói về câu chuyện Jesus đã cứu rỗi những linh hồn phạm tội. Bà đã nghe câu chuyện này nhiều lần, nhưng vì lý do nào đó, mà hôm nay nó đã tác động mạnh mẽ đến bà. Vào cuối bài giảng, bà ở lại và lặng lẽ cầu nguyện.

“Tạ chúa vì đã bảo vệ chúng con, Jesus. Con cầu xin người hãy cứu lấy con gái con, Jessica. Đừng để nó ra đi quá sớm, con sẽ trả bất kì giá nào để cứu nó. Ngay cả khi…đó là tính mạng của con”

Bà về nhà sau buổi cầu nguyện. Bà vào phòng Jessica và thấy cô đang ngủ một cách bình yên bên cạnh Yuri. Bà đi vào bếp và làm một ít soups cho họ. Bà cứ mải miết suy nghĩ mà không nhận ra có một vòng tay trượt ngang qua người bà.

“Jessica? Con dậy rồi sao?”

“Umma, cảm ơn mẹ vì mọi thứ” Jessica nói hạnh phúc

“Đồ ngốc” Bà quay sang và nhẹ nhàng xoa đầu cô con gái.

“Có thể con rất ngốc nhưng con thật sự rất hạnh phúc. Umma, con yêu mẹ!” Jessica ôm chặt lấy bà hơn và hôn nhẹ lên vai bà

Mẹ cô đáp “Ừh, mẹ cũng yêu con, con yêu!”

~~

Jessica thức dậy vào buổi sáng và thấy căn nhà vắng lặng. Cô biết là Yuri hôm nay phải đi làm. Nhưng còn mẹ cô đâu? Jessica biết mẹ cô sẽ không đi ra ngoài mà bỏ cô một mình ở nhà thế này. Cô quyết định đi tìm bà.

“Bác có thấy mẹ cháu đâu không?”

Cô hỏi lần lượt những người hàng xóm xung quanh và họ đều nói là mẹ cô đã rời khỏi nhà vào sáng sớm. Jessica chờ đến tối mịt nhưng mẹ cô vẫn chưa thấy về. Cô bắt đầu cảm thấy lo lắng nên đã gọi đến đồn cảnh sát để thông báo sự việc.

“Đừng lo lắng, bà ấy không sao đâu!”

Yuri trấn an cô. Nhưng làm sao cô có thể không lo cho được? Đã hai ngày nay kể từ lúc mẹ cô mất tích.

“Umma, mẹ đang ở đâu vậy?” Cô lẩm bẩm một mình “làm ơn đừng làm con sợ!”

*ring ring*

“Là từ đồn cảnh sát” Yuri đưa máy cho Jessica

“Chúng tôi nghĩ đã tìm thấy mẹ cô” Người đàn ông nói trong điện thoại

“Thật sao? Cảm ơn chúa! Bà ấy đang ở đâu”

Đó là một cú điện thoại mà Jessica không hề muốn nhận

“Tôi nghĩ tốt nhất là cô nên hi vọng đó không phải bà ấy”

Tại sao?

“Có người báo lại là trong lúc họ đang câu cá, họ phát hiện một người đàn bà bị chết đuối vào khoảng 40-50 tuổi”

Jessica cảm thấy bao tử mình quặn lại

“Tôi rất tiếc khi phải báo cho cô điều này. CÔ có thể đến nhà xác để chắc chắn lại đó có phải mẹ cô không”

*kí ức của Jessica đến đây kết thúc. Cô đang đi trong hành lang tối om của nhà xác*

“Tôi có thể giúp gì cho cô?” một người trực ban hỏi

Jessica định trả lời nhưng chợt cô thấy một khuôn mặt quen thuộc đang nằm trên giường. Bao tử cô quặn lên đau đớn.

“Umma!”

“Cô là ai?” một người đàn ông với bộ áo khoác trắng toát hỏi khi ông cố đẩy cô ra

“Bà ấy là mẹ tôi!” Jessica cố thoát khỏi người đàn ông đó. Cô lay vai của mẹ mình “Umma, mẹ có sao không?”

“bà ấy chết rồi!” người đàn ông và nhân viên của ông ta cố gắng ngăn cô lại.

Cô lắc đầu như không tin vào sự thật “Không! Bà ấy vẫn còn sống!”

Cô lại tiếp tục lay mẹ mình “Umma! Dậy đi! Con biết là mẹ đang cố lừa con mà. Mẹ thắng rồi đó! Giờ thì hãy tỉnh dậy đi!”

Mặt của Jessica tràn đầy nước mắt “Umma, mẹ hứa là luôn ở cạnh con cơ mà. Mẹ không được thất hứa như thế! Làm sao con sống mà không có mẹ đây?”

Người đàn ông nói với trợ lý của mình “để cô ấy lại với mẹ mình một lúc”

Rồi họ rời khỏi

“Jessica!” Yuri cuối cùng cũng bắt kịp Jessica

“Yuri! Mẹ mình…” Jessica nấc lên nghẹn ngào

Yuri quỳ xuống bên cạnh Jessica và ôm lấy cô “Mình biết…mình thấy cả rồi…”

“Yuri, giúp mình đánh thức mẹ dậy đi….làm ơn…”

Yuri nhắm mắt cố kiềm chế lại những giọt nước mắt của mình “Bà ấy đi rồi…xin lỗi Jessica…”

“Không Yuri….bà ấy sẽ không bỏ mình đâu…Umma…”

“Jessica…mình xin lỗi mà mình không làm được gì hết” Yuri nói khi cô rút từ trong túi một lá thư “Bác sĩ đưa nó cho mình. Là thư của Umma cậu”

Jessica con yêu,

Khi con đọc lá thư này có lẽ Umma đã không còn trên cõi đời này nữa. Mẹ biết là con sẽ rất đau khổ. Mẹ hi vọng con sẽ không giận mẹ vì đã quá ích kỉ. Mẹ không muốn rời xa con. Mẹ thương con rất nhiềi. Nhưng chính vì mẹ thương con rất nhiều nên mẹ không thể đứng nhìn thấy con chết. Mẹ sẽ đổi lấy cuộc sống của mẹ cho con. Con yêu, con luôn là một đứa trẻ đáng thương kể từ lúc mới sinh. Umma quá vô dụng. Mẹ không thể làm gì cho con khi con phải chịu đựng sự đánh đập của cha. Nghĩ về khoảng thời gian đó, mẹ đã không thể làm bất cứ gì ngoài việc làm phiền con. Mẹ nợ con rất nhiều. Bây giờ, làm ơn hãy để Umma làm một điều gì đó cho con như là một việc đề bù đắp. Lúc này! Khi Umma chết, con sẽ có thể sử dụng tim của mẹ. Mẹ có thể thấy giờ đây con đang khóc. Con yêu, hãy mạnh mẽ lên. Kể cả khi Umma không còn bên con nữa, mẹ vẫn luôn mong con hạnh phúc. Bởi vì con đẹp nhất khi con cười.

Yêu con

Mẹ của con.

Jessica đánh rơi lá thư xuống sàn và gục lên thân xác đã lạnh của mẹ mình. Nước mắt không ngừng rơi. Tim cô tê dại.

« Umma, tại sao mẹ lại làm thế ? con không xứng đáng ! »

Cô vùi mặt mình vào mẹ và khóc to hơn « Umma, con xin lỗi »

Lần đầu tiên trong đời cô, Jessica cuối cùng đã nói được ba từ đó với mẹ. Nhưng Có lẽ đã muộn quá rồi.

~END~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro