[SNSD] Remembering Sunday [Chap 21-30 l End], Yulsic

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAPTER 21 : MIRACLES

Trong cuộc đời của mình, tôi chỉ gặp duy nhất một người cho rằng đã từng nhìn thấy sự kỳ diệu. Và điều thú vị trong câu chuyện đó là người này hoài nghi về tính khả thi của những chuyện đang diễn ra trước khi cô ấy nhìn thấy điều kỳ diệu và vẫn không tin sau khi đã nhìn thấy nó. Cô ấy nói rằng những gì mình nhìn thấy chỉ là ảo ảnh, chỉ là ngẫu nhiên. Nhưng cũng có thể cô ấy đã nói đúng

Nhìn thấy chưa chắc đã đáng tin

Vì lý do này mà ta đặt ra câu hỏi liệu rằng việc những điều kỳ diệu xảy ra, không bao giờ là một câu trả lời đơn giản, mà nó là vấn đề rất phức tạp và mang tính chủ quan. Mỗi một sự kiện được cho là điều kỳ diệu, chính là những điều biểu thị cho những giác quan của chúng ta, là những thứ nhìn thấy được, nghe thấy được, ngửi được và nếm được. Và các giác quan của chúng ta thường không bao giờ sai lầm. Nếu có điều bất thường gì xảy ra, chúng ta có thể nói rằng chúng ta bị đánh lừa bởi tình huống nhất định đó hay chỉ là do may rủi ; giống như ném một con xúc xắc, tung một đồng xu ; điều này không quan trọng

Đừng bán đi những hy vọng của bạn. Đừng bán những giấc mơ của bạn. Đừng bán linh hồn của bạn hay chính tính cách của bạn. Nếu làm thế bạn sẽ không còn lý do để sống, cuộc sống của bạn sẽ trở nên vô nghĩa. Hãy cố giữ lấy những ước mơ ngốc nghếch đó cho dù nó có như thế nào, hãy cố gắng đạt được chúng từng chút một

Những người tin rằng điều kỳ diệu không thể nào xảy ra có lẽ là họ đang lãng phí thời gian của chính bản thân mình

*********************

Đây là lần thứ ba Yuri đứng trước hiên nhà họ Jung. Đã ba ngày trôi qua kể từ lúc cô bày tỏ với Jessica, và mỗi ngày cô đều đến đây gõ cửa nhà họ với hy vọng được nói chuyện với Jessica

Yuri đã nói với Jessica là cô đã biết hết bệnh tình của cô ấy, và đều đó sẽ không thể ngăn cản tình yêu của cô dành cho cô ấy. Nhưng Jessica vì không muốn trở thành người ích kỷ nên đã lạnh lùng từ chối cô ấy

Mọi chuyện giống như đang đi vào ngõ cụt, nhưng Yuri sẽ không ngừng cố gắng, không ngừng yêu cô ấy, không ngừng hy vọng

Cánh cửa bật mở, Yuri giật thót mình

‘’Yuri ?’’ ông Jung hỏi khi ló đầu ra ngoài

‘’Có Jessica ở nhà không ạ ?’’ Yuri mỉm cười nhẹ

‘’Con bé đang ở nhà, nhưng giống như những lần trước nó nói rằng không muốn gặp cháu” ông buồn bã nói, “Bác xin lỗi đã không nói trước cho cháu biết. Sẽ đơn giản hơn nhiều nếu…’’

‘’Không, bác Jung, bác đừng nói như thế…. cháu sẽ không bao giờ thay đổi nếu như cháu đã chọn lựa” cô lập tức tiếng trước đưa tay lên tường làm chỗ tựa, nhìn ông Jung với vẻ mặt đau khổ, “Bây giờ bác có thể nói với cậu ấy là cháu đang ở đây, được không ạ ?”

Ông Jung lập tức gật đầu và quay đầu nhìn vào trong nhà, “Con yêu, Yuri đang ở đây…Yuri muốn nói chuyện với con”

Cả hai chờ đợi trong vài phút, ông Jung khẽ thở dài nhìn sang Yuri “Bác xin lỗi”

“Không sao đâu ạ, bác có thể nói với cậu ấy … nói với cậu ấy rằng cháu sẽ không đi đâu khác”

“CẬU CÓ NGHE KHÔNG ? MÌNH NÓI LÀ MÌNH SẼ Ở ĐÂY…CHO DÙ CẬU CÓ THÍCH HAY KHÔNG !” cô hét thật lớn, hy vọng Jessica sẽ nghe thấy

Im lặng

“Được rồi , bác sẽ cố” ông Jung buồn bã nói trước khi đóng cửa lại

********************

Giờ học kết thúc, Yuri thu dọn sách vở bỏ vào ba lô. Sooyoung thì đang ngồi ăn kẹo granola trong khi chờ Yuri

Yuri kéo khóa ba lô lại và quàng nó lên vai. Quay sang Sooyoung, cô mỉm cười xin lỗi, “Hôm nay mình không thể đi chơi cùng cậu”

“Gì chứ ? Sao vậy ?” Sooyoung hỏi lại

Yuri nhìn thấy Jessica đang rời khỏi lớp học với những quyển sách trên tay

Ngay lập tức, cô vỗ nhẹ vào lưng Sooyoung trước khi chạy ào ra ngoài, “Mình sẽ giải thích sau” cô nói rồi đuổi theo Jessica

Tìm kiếm ở khu vực hành lang, cô không nhìn thấy cô ấy đâu cả, ‘Ugh, cậu ấy đâu rồi nhỉ ?’ cô nghĩ khi chạy lướt qua những người khác

Tim cô đập nhanh hơn khi liên tục xoay đầu từ chỗ này sang chỗ khác để tìm kiếm Jessica

Cuối cùng Yuri tìm đến bãi đỗ xe, trái tim cô giờ trở nên nặng trĩu. Cô không tìm thấy Jessica, cô lại đánh mất cơ hội đó một lần nữa. Tự trách mình, cô đưa mắt nhìn về phía có rất nhiều người đang đi ra lấy xe của họ

Hình ảnh cô gái tóc vàng xẹt qua trước mắt cô

Mỉm cười hạnh phúc, cô nhanh chóng chạy về phía cô ấy, “Yah, Jessica !” cô hét lớn và liên tục vẫy ta

Jessica quay sang nhìn Yuri rồi bước đi nhanh hơn

Thật may là Yuri đã bắt kịp cô ấy. Nắm chặt lấy tay Jessica, cô nhìn cô ấy với ánh mắt nài nỉ và nói, “Hey, thôi nào….cậu đừng như thế nữa”

Chuyển ánh nhìn sang chỗ khác, Jessica đáp, “Uhhh…mình xin lỗi. Mình rất bận….để lúc khác đi”

“Không, chúng ta cần phải nói chuyện…ngay bây giờ” Yuri đáp lại

Với vẻ ngoài kiên quyết, Jessica nhìn thẳng vào Yuri, “Yuri, mình đã nói rồi. Mình không muốn ở bên cạnh cậu nữa”

“Có phải là vì căn bệnh của cậu không ?”

“Đúng vậy ! Tất cả là vì nó !”

‘’Mình không quan tâm’’

‘’Bây giờ thì cậu nói thế, nhưng cuối cùng cậu cũng phải từ bỏ thôi. Cho nên tốt hơn chúng ta nên kết thúc ngay bây giờ và không ai bị tổn thương cả’’

‘’Không bao giờ’’

‘’Không ư ? Cậu nói ‘Không’ là sao chứ ? Geez, cậu thích nói thẳng chứ gì….vậy chúng ta sẽ nói rõ mọi chuyện, MÌNH SẮP CHẾT’’ Jessica hét lơn

‘’Vẫn còn hy vọng mà, mình vẫn luôn hy vọng cậu sẽ khỏe lại, mình vẫn luôn hy vọng kỳ tích sẽ xuất hiện’’ Yuri nhíu mày nói, ‘’Cho dù cậu nói rằng ngày mai cậu sẽ chết, hay cậu sẽ chết vào tuần sau hay trong vài phút nữa….mình sẽ vẫn ở bên cạnh cậu cho đến hơi thở cuối cùng’’ Yuri giải thích

‘’Không Yuri à. Hy vọng…không có ích gì đâu’’ cô cay đắng nói

Yuri phải cho Jessica thấy, cô phải chứng minh với cô ấy rằng những tình cảm của mình là thật. Cô kéo Jessica về phía xe của mình

Jessica lo lắng và chống cự, cố thóat khỏi cái siết chặt ở cổ tay của Yuri, nhưng không may cho cô là Yuri mạnh hơn cô nhiều

‘’Ngồi yên ở đây, mình sẽ cho cậu thấy điều này’’ cô ra lệnh khi đóng cửa xe lại, rồi nhanh chóng đi qua chỗ ngồi của mình

Jessica ngồi yên đó khi thấy vẻ kiên quyết của Yuri, cô không thể bỏ đi được

Lập tức khởi động xe, Yuri nhấn chân ga và lái đi

**********************

Yuri đỗ xe bên đường, nơi nhìn thẳng ra phía biển với những con sóng đập vào bờ. Cơn gió biển ùa vào, nhấc bổng những hạt cát lấp lánh dưới chân họ, làm cho chúng tạo thành những hình xoắc ốc nhỏ. Những đám mây màu trắng lờ mờ phía trước, trôi lững lờ trên bầu trời màu xanh nhạt

‘’Tại sao chúng ta lại đến đây ?’’ Jessica hỏi

Yuri không màn trả lời, cô đẩy cửa xe bước ra. Trên tay đang cầm một tờ giấy, mắt hướng về phía trước sau đó cô quay lại và đặt tấm giấy lên chiếc xe. Yuri bắt đầu gấp nó trong khi Jessica bước xuống xe, nhìn cô ấy với đôi mắt lo lắng

‘’Yuri, cậu đang…’’

Yuri đã gấp tờ giấy thành một chiếc máy bay. Cô quay sang Jessica và đưa cái vật đó lên cho cô ấy xem

‘’Đây’’ Yuri nói

Jessica lắc đầu cùng với vẻ lo lắng và ngạc nhiên vì những gì mình đang nhìn thấy, ‘’Mình không…’’

‘’Chỉ cần chiếc máy bay này có thể tự bay lên mà không cần một ai tác động vào nó thì mình sẽ không bao giờ ngừng hy vọng’’

‘’Cậu biết rõ điều đó là không thể mà’’ Jessica lên tiếng

‘’Đó mới chính là điều mình muốn nói ! Cậu không hiểu sao ? Nếu nó có thể tự bay lên, mình sẽ giữ mãi niềm tin rằng cậu sẽ khỏe lại, mình biết là như thế. Kỳ tích là một điều kỳ diệu, không phải như vậy sao ?’’

http://mp3.zing.vn/bai-hat/Better-Days-Goo...s/IWZCZF8Z.html

‘’Cậu có tin vào những phép màu không ?’’ Yuri mỉm cười nhẹ và hỏi

‘’…Mình không biết Yuri’’ Jessica thành thật trả lời, hai mắt nhìn xuống nền cát

‘’Mình luôn tin vào chúng.’’ Yuri nói, ‘’Cậu….chính cậu là người đã khiến cho mình tin vào những phép màu. Việc mình gặp cậu trên bãi biển là phép màu, việc cậu nhặt được lá thư của mình cũng là phép màu. Tình yêu… tình yêu của chúng ta….là một phép màu….Và cậu sẽ vượt qua được căn bệnh này, mình sẽ đặt niềm tin rằng phép màu đó sẽ xảy ra’’

‘’Mình biết ‘những điều không thể đó’ có thể xảy ra ngay bây giờ….. trước đây mình không tin như thế, nhưng giờ thì mình tin. Thấy không, cậu đã làm cho mình thay đổi, hình ảnh cậu in sâu vào tim mình, cậu đã định hướng cho cuộc đời mình’’

‘’Thật ra mình đã từng sống một cuộc sống mà không biết bản thân mình muốn gì, nhưng bây giờ thì mình đã biết rõ….thấy không, làm thế nào cậu có thể tin vào những điều không thể xảy ra trong khi chúng đang ở ngay trước mặt cậu. Cậu đã giúp mình thay đổi nhiều đến nỗi ngay cả bản thân mình cũng không thốt nên lời. Trước đây, mình chỉ mải mê tiệc tùng, ăn chơi ; nhưng bây giờ, mình chỉ muốn ở cạnh cậu khi mỗi ngày qua đi trong tĩnh lặng, được rửa bát cùng cậu, cùng cậu đọc sách…nếu như điều này không phải là phép màu thì mình cũng không biết nó là gì’’

‘’Cậu bảo mình rời xa cậu, nhưng thật lòng….cho dù mình muốn, mình cũng không thể làm được. Hình ảnh của cậu in sâu trong tim mình đến nỗi muốn tách ra cũng không thể. Làm thế nào mình có thể an tâm bỏ lại tình yêu của mình lại đây chứ ? Làm thế nào mình có thể đứng vững trên đôi chân này chứ ? Làm thế nào mình có thể vơi đi vết thương lòng đó chứ ? Mình không thể làm được, và đó là lý do mình chọn cách bám chặt vào niềm tin đó’’

Jessica không ngừng rơi nước mắt, cô không hề rời mắt khỏi Yuri

Sự say đắm. Niềm đam mê. Tình cảm yêu thương. Cảm xúc có thể được giải thích. Nhưng chắc chắn là; bất cứ thứ gì tình yêu chạm đến, thì nó đều sẽ biểu lộ ra ngoài

“Mình rất vui khi được là một phần trong quá khứ của cậu. Trước đây mình là một người sống vô tư, không quan tâm đến giá trị của cuộc sống. Bây giờ, mình chỉ nhìn về phía trước, mình biết điều đó có nghĩa là gì khi mình chọn ở bên cạnh cậu; mình có thể sẽ phải đau khổ. Mình biết nhưng mình không quan tâm. Cậu đã đưa mình đến trước một cách cửa mới. Nó có thể là không có gì hoặc là một lối thoát cho mình. Và dĩ nhiên mình luôn muốn mạo hiểm. Mình muốn mạo hiểm bời vì cuộc sống của mình sẽ trở nên vô nghĩa nếu như không có cậu’’

Hít một hơi thật sâu, cô nói 4 từ cuối cùng

“Jessica, mình yêu cậu”

Cô gái tóc vàng mỉm cười, những lời nói ấy khiến cô rất cảm động. Gạt đi giọt nước mắt trên má, cô trả lời, “Mình cũng yêu cậu Yuri”

Cả hai ôm lấy nhau, rút ngắn khoảng cách giữa họ

Thời khắc này chính là tất cả những gì mà bạn cần

Họ nhìn vào mắt nhau trước khi cúi xuống gần hơn cho một nụ hôn nhẹ

Tình yêu đòi hỏi phải được thể hiện. Nó sẽ không ở yên một chỗ, sẽ không tĩnh lặng, sẽ không nhìn thấy được hay có thể nghe được. Tự bản thân nó sẽ toát lên những cảm xúc mạnh mẽ nhất

Yuri tách khỏi nụ hôn và nhẹ nhàng kéo Jessica về phía bờ biển nơi những con sóng đập vào bờ, tung bọt bước trắng xóa. Cô nhìn Jessica rồi nhìn chiếc máy bay giấy trong tay mình. Nở một nụ cười, cô phóng nó ra xa và cả hai đứng nhìn nó vút bay lên cao lượn lờ trước khi đâm sầm xuống mặt nước

CHAPTER 22 : GRADUATION GOWNS

Tốt nghiệp, một bước ngoặc mới trong cuộc đời mỗi người. Đó là ngày đánh dấu cuộc sống tự lập phía trước của bạn. Nó cũng đánh dấu cho những cuộc chia tay : chia tay những người bạn cũ, chia tay cuộc sống vô ưu, hồn nhiên trước đây, chia tay những ước mơ mà bạn nghĩ rằng bạn có thể theo đuổi nhưng lại không thể. Đối với nhiều người, trung học là khoảng thời gian tràn ngập niềm vui trong cuộc đời họ, còn những người khác…well, họ rất muốn thoát khỏi cái địa ngục này

Có những trải nghiệm khác nhau và điểm đáng nhớ nhất trong những năm trung học, nhưng có một điều chắc chắn là bạn sẽ luôn nhớ đến những năm tháng này, cho dù nó tốt hay xấu

*********************

Tất cả đang ngồi trên ghế đệm nhìn về phía sân khấu với nỗi phấn khích của riêng mỗi người. Mọi thứ trôi qua quá nhanh, họ không thể tin rằng hôm nay là ngày họ tốt nghiệp. Yuri hồi hộp siết chặt cái áo tốt nghiệp màu xanh của mình và lau đi những giọt mồ hôi trên trán. Sooyoung ngồi phía bên phải cô thì đang ăn kẹo granola mà cô ấy đã giấu trong áo. Jessica, ngồi phía bên trái thì đang quan sát buổi lễ với gương mặt vui mừng, hào hứng. Bên cạnh Jessica là Tiffany và Taeyeon, hai người trông có vẻ không ổn cho lắm, nhưng ai có thể trách họ chứ ? Tiffany sắp phải chuyển đi sau ngày hôm nay

Chiếc mic được bật lên, mọi người dồn sự chú ý về phía người đại diện cho sinh viên đang đứng trên sân khấu với bài diễn văn trong tay

“Kính chào tất cả các vị khách mời và các thành viên trong hội đồng nhà trường, xin chào tất cả các bạn. Tôi rất vinh dự khi được đứng ở đây để đọc bài diễn văn cho các lớp tốt nghiệp năm 2010. Với tư cách là người đại diện cho các sinh viên tốt nghiệp, tôi xin gửi lời cảm ơn chân thành các bạn vì đã đến tham gia trong buổi lễ quan trọng này”

Anh ta bắt đầu đọc bài diễn văn, mọi người đều chú ý lắng nghe, một số thì bật khóc, một số thì mỉm cười, trong khi số khác lại đang suy ngẫm điều gì đó

*********************

Sooyoung là người đầu tiên bước lên bục nhận bằng, đứa em họ thông minh, nghịch ngơm của Yuri. Sooyoung đã đăng ký học ngành kinh doanh. Có một chút buồn cho Yuri khi trường đại học của Sooyoung cách đây tới vài thành phố. Yuri sẽ rất nhớ khoảng thời gian họ ở cùng nhau; nhớ cái thói ham ăn của cô ấy, nhớ những buổi tâm sự cùng nhau, nhớ những kế hoạch quậy phá trước đây, cô sẽ rất nhớ em họ của mình

Cả nhóm bạn nhìn theo khi Sooyoung bước lên sân khấu, trong khi vẫn đang cố nuốt thanh kẹo granola thứ hai mà cô ấy vừa ngốn vào miệng cách đây 1 phút. Tất cả đều reo lên chúc mừng khi cô ấy nhận tấm bằng cùng với một nụ cười thật tươi

“WOOOHOOOO” Yoona và Krystal hét lên từ hàng ghế phía dưới

Yuri thích thú nhìn hai nhóc em đang cổ vũ có phần hơi bị nhiệt tình

“Mình sao lại có thể là chị em với hai nhóc đó nhỉ, thật không thể tin nổi ?” Jessica tự hỏi bản thân khi Yuri nhanh chóng kéo cô vào một cái ôm an ủi

******************

Người thứ hai là Taeyeon. Cô bước lên sân khấu với vẻ lo lắng và một nụ cười đượm buồn khi nhận tấm bằng với cánh tay chưa được tháo băng. Một cô gái với một mối tình đơn phương với bạn thân của mình, một cô gái sẵn sàng cung cấp cho các bạn mình những dụng cụ cần thiết cho những kế hoạch ngốc nghếch của họ, một cô gái luôn ủng hộ các bạn của mình trong mọi chuyện. Taeyeon là một người mạnh mẽ, vững chãi và là một người bạn tuyệt vời, Yuri thật sự rất quý cô ấy và rất vui khi họ đã cùng nhau chia sẽ nhiều niềm vui và kỷ niệm đáng nhớ trong suốt một năm qua

******************

Người thứ ba trong nhóm là Tiffany, cô ấy đã bật khóc trước khi lên sân khấu nhận bằng. Mặc dù Yuri chưa biết rõ về Tiffany nhiều cho lắm, nhưng cô rất vui khi họ đã làm bạn cùng nhau.Từ những việc giúp đỡ lẫn nhau, cùng nhau đi chơi, hay chỉ đơn giản là cạnh nhau tám chuyện, Yuri sẽ cảm thấy buồn nếu như không có Tiffany, cả nhóm sẽ không thể hoàn hảo nếu thiếu Tiffany. Cho dù cuộc sống phía trước có như thế nào, Yuri vẫn luôn hy vọng cô ấy sẽ luôn gặt hái được thành công và hơn thế nữa

******************

Tất cả nhìn Gyuri bước lên sân khấu. Yuri đã từ bỏ hy vọng rằng cô ta có thể thay đổi, cô ta vốn là kẻ khó ưa từ khi sinh ra rồi. Với nụ cười vênh váo, cô ta nhận tấm bằng trước khi bước đi khỏi đó. Yuri rất mừng là từ bây giờ cô sẽ không phải gặp cô ta nữa

***********************

Người tiếp theo lên sân khấu là Jessica. Cô gái tóc vàng bước đến trước thầy hiệu trưởng và nhận tấm bằng. Cô quay mặt về phía gia đình mình – những người đang ngồi đó với nụ cười hạnh phúc. Ông Jung chưa bao giờ cảm thấy tự hào như lúc này, Krystal chưa bao giờ vui như thế này trong đời, và Yoona chưa bao giờ nhìn người chị họ của mình với sự thán phục như thế này. Jessica chuyển ánh nhìn sang mỉm cười với Yuri, và cô gái tóc đen cũng đáp lại nụ cười đó với ngón tay cái giơ cao.

*********************

Mặc dù vẫn chưa tới lượt của mình, nhưng lòng Yuri cứ thấp thỏm lo lắng không yên, cô đã tự chỉnh lại áo của mình lần này là lần thứ năm rồi đấy. Họ gọi tên Yuri, và với một nụ cười đầy vẻ hồi hộp, cô chậm rãi bước lên sân khấu. Hít một hơi thật sâu, cô thở ra nhẹ nhõm và bước tới nhận tấm bằng tốt nghiệp của mình

Thầy hiệu trưởng mỉm cười trước khi đưa tay ra, ‘’Chúc mừng em !’’ ông nói

Yuri đưa tay ra bắt tay ông ấy trước khi cần lấy tấm bằng, ‘’Cám ơn thầy’’ Yuri nói trươc khi rời khỏi sân khấu

***********************

Tất cả tập trung cùng nhau nói chuyện và chúc mừng nhau không ngừng

‘’Hey, mẹ rất tự hào về con’’ một giọng nói vang lên từ phía sau Yuri

‘’MẸ !’’ cô hét lên và chạy đến ôm chặt lấy mẹ mình, ‘’Mẹ đã tới dự’’

Bà mỉm cười hiền hậu và gật đầu, ‘’Dĩ nhiên là mẹ phải đến rồi, làm sao mẹ có thể bỏ lỡ nó chứ’’

‘’Mẹ đến đây khi nào ?’’ cô hào hứng hỏi

‘’Tối qua, mẹ đã bảo cậu con giữ bí mật chuyện này’’ bả đáp với một cái nháy mắt

‘’Ah, con hiểu rồi…mẹ đã lén vào nhà’’ Yuri nói rồi chợt nhớ tới lần mình lẻn vào nhà họ Jung. Mẹ cô nhìn cô khó hiểu, Yuri nhanh chóng thay đổi chủ đề

‘’Không có gì đâu mẹ’’ cô mỉm cười, ‘’…uhhh’’

Yuri bồn chồn nghịch nghịch mấy ngón tay và nhìn xuống đất. Cô biết đây là lúc thích hợp để xin mẹ tha thứ vì những chuyện đã xảy ra trước đây

‘’Ummm, mẹ…con nghĩ con nợ mẹ một lời xin lỗi’’ cô nói

‘’Con đã được tha thứ lâu rồi, không cần phải nói nữa đâu’’ mẹ cô đáp với một nụ cười hiền

Yuri thở phào nhẹ nhõm rồi ôm lấy mẹ mình, ‘’Cám ơn mẹ’’

Tách khỏi cái ôm với mẹ, ‘’Oh yeah, con muốn mẹ gặp một người’’ Yuri phấn khởi nói khi đi về phía cô gái tóc vàng, người đang nói chuyện với Yoona và Krystal. Nắm lấy tay Jessica, cô kéo nhẹ cô ấy đi về phía mẹ mình

‘’Mẹ, đây là Jessica’’ Yuri nói với nụ cười rộng tới mang tai

‘’Rất vui được gặp bác, bác Kwon’’ Jessica chào lễ phép

Mẹ của Yuri chuyển ánh nhìn từ con gái mình, sang cô gái bên cạnh, rồi nhìn xuống đôi tay đang đan vào nhau của họ. Với một cái gật đầu ưng ý, bà mỉm cười với cô gái tóc vàng, ‘’Rất vui được gặp cháu, Jessica…cháu thật sự rất xinh đẹp’’ bà nói khi nháy mắt với Yuri

Yuri giả vờ hắng giọng và lắc đầu. Từng sống với mẹ mình trong 8 năm, cô dễ dàng hiểu được những suy nghĩ của mẹ mình cứ như nó được viết rõ trên trán bà ấy ; ý của bà là ‘Con chọn tốt lắm’ hay ‘Mẹ đồng ý chuyện này’

‘’Cám ơn bác’’ Jessica cười toe toét đáp

Có ai đó vỗ vào vai Yuri, cô lập tức quay đầu lại

‘’Yoona !!!’’ cô reo lên và ôm lấy bạn mình

‘’Nè, mình đã nói là mình sẽ trở lại mà’’ Yoona cười khúc khích đáp

‘’Yah, suốt buổi lễ hôm nay cậu làm mình thấy ngượng đó’’ Yuri nói

Yoona tròn mắt nhìn Yuri và cười tự mãn, ‘’Mình biết là cậu nhớ mình mà’’

‘’Dĩ nhiên là mình nhớ cậu rồi’’ Yuri đáp khi đánh nhẹ vào vai bạn mình

‘’Chúng ta đã trở lại’’ Krystal nói lên từ phía sau, hai tay quang qua vai Yuri và Yoona

Yuri nhíu mày, ‘’Ý em là gì ?’’

‘’Ý em là, chúng ta là…bộ ba hoàn hảo ! Bây giờ, có kế hoạch hay ho nào mà chúng ta cần làm cho dịp đặc biệt này không ?’’

‘’Không có..’’ Yoona đáp trước khi thì thầm vào tai em ấy, ‘’…vẫn chưa tới lúc’’

‘’Được rồi, chúng ta sẽ tổ chức tiệc mừng vào buổi tối’’ ông Jung lên tiếng. Với chiếc máy chụp hình trong tay, ông chụp cho các cô gái, ‘’Ai muốn đến tham dự nào ? Bữa tối tại nhà bác’’

‘’Thức ăn miễn phí phải không ạ ?’’ Sooyoung lập tức hỏi

Ba của Jessica gật đầu, ‘’Yup’’

‘’Vậy cháu sẽ đến !!’’ cô hào hứng nói

‘’Cháu cũng sẽ đến’’ Yuri cũng giơ tay lên

Cô nhìn sang những người bạn của mình để mời họ cùng đến, ‘’yah, Tiffany, Taeyeon…các cậu có đến không ?’’

Cả hai lắc đầu, Taeyeon mỉm cười xin lỗi, ‘’Tụi mình đã có kế hoạch rồi, xin lỗi cậu’’

Yuri gật đầu, hoàn toàn không cảm thấy ngạc nhiên bời câu trả lời của họ

************************

Bây giờ họ đang ngồi ở hai bàn khác nhau. Ông Jung, bà Kwon và ông Choi ngồi một bàn, trong khi Yuri, Yoona, Jessica, Krystal và Sooyoung ngồi bàn còn lại

Yuri thúc nhẹ vào hông Yoona, ‘’Yah, dạo này cậu có gì mới không ?’’

‘’Mình ư ?’’ Yoona chỉ vào mình hỏi lại, ‘’Không có gì hết, sao cậu lại hỏi thế ?’’

‘’Mình không biết, chỉ thắc mắc thôi…có lẽ cậu đã tìm được ai đó…cậu biết mà…một người thật đặc biệt’’ cô trêu chọc

Gương mặt Yoona lập tức tối sầm lại, nhưng cô vẫn giả vờ mở to mắt nhìn bạn mình, ‘’Mình có thể thề với Chúa là không có ai hết’’. Nở một nụ cười bối rối, cô hỏi, ‘’S- Sao cậu lại nghĩ đến chuyện đó hả ?’’

Yuri nhíu mày trước khi tuôn ra một tràng cười, ‘’Oh my god, mình chỉ đoán đại thôi…và cậu hoàn toàn sập bẫy. Thôi nào, …nói cho mình biết người đó là ai ?’’

Yoona lập tức lắc đầu, ‘’Không bao giờ’’

‘’Aw, nói cho mình biết đi mà’’

‘’Được thôi, dù sao thì cậu cũng chẳng biết cô ấy là đâu’’ cô bắt chéo tay trước ngực nói

‘’Cứ nói ra thử xem’’

Yoona thở dài, bắt đầu nói, ‘’Seohyun, một người mới chuyển đến nơi mình sống cách đây vài tháng…mình đã nói rồi…cậu không biết cô ấy là ai đâu, mình gặp cô ấy trong câu lạc bộ ở trường…và mình cũng không chắc nữa..tụi mình chỉ…rất tâm đầu ý hợp’’

Yuri bị nghẹn miếng thịt gà, cô cố gắng nuốt nó xuống và nhìn sang bạn mình, ‘’Cậu nói tên cô ấy là gì ?’’

Yoona ngạc nhiên và bối rối khi thấy phản ứng của bạn mình, cô đáp ‘’..S-seohyun ?’’

Yuri nhìn sang Sooyoung, người đang bận nhâm nhi cái burger thứ ba. Vỗ vào vai em họ mình, cô hỏi, ‘’Yah…tên cô gái trước đây, người định làm gia sư cho mình là gì ?’’

‘’Uhh…Seohyun ?’’ Sooyoung nhanh chóng trả lời

‘’Oh my god, cậu đang hẹn hò với Seohyun ?’’ cô nói với Yoona

‘’Cậu biết cô ấy ?’’ Yoona hỏi lại

‘’Oh, well vậy đó là lý do mình không gặp cậu ấy gần nữa năm nay’’ Sooyoung xen vào nói.

‘’Thế giới này thật nhỏ bé’’ Yuri thích thú reo lên

*********************

Tất cả đã dùng bữa xong và ngồi trò chuyện cùng nhau. Krystal và Yoona đang chơi đùa bằng những cái nĩa, Sooyoung thì ngồi xoa xoa bụng đầy thõa mãn

‘’Mình thắc mắc không biết cuộc sống của một sinh viên đại học như thế nào nhỉ ?’’ Yuri mỉm cười nói khi nhích lại gần Jessica hơn, ‘’Mình nghĩ chắc là sẽ rất thú vị, cậu có nghĩ thế không ?’’ Yuri hỏi khi hôn lên má cô ấy

‘’Yeah’’ Jessica gật đầu một cách yếu ớt

Hai mắt Jessica trông có vẻ đờ đẫn, gương mặt nhợt nhạt. Yuri nhíu mày nhìn bạn gái mình đầy lo lắng. Từ lúc về đây cô đã thấy Jessica rất trầm lặng, và Yuri tự trách mình vì đã không nhận ra điều đó cho đến bây giờ

‘’Hey, cậu không sao chứ ?’’ cô lập tức hỏi trước khi vén những lọn tóc trên gương mặt Jessica ra sau mang tai

‘’Mình không sao đâu, cậu đừng lo’’ Jessica đáp với một nụ cười nhẹ

Yuri không tin nên cô nhanh chóng quay sang gọi ông Jung, ‘’Bác Jung, cháu nghĩ Jessica có gì đó không ổn’’ cô nói với vẻ lo lắng cùng với một chút hoảng sợ

Ông ấy lập tức quay đầu sang bàn của họ. Trái tim ông đập nhanh hơn khi ông bật dậy khỏi ghế nhanh như tên lửa, ‘’Sao thế ? Có chuyện… ?’’ câu nói của ông bị cắt ngang khi ông nhìn thấy Jessica ngất đi ngả vòng tay Yuri

Có những kí ức sẽ lặp đi lặp lại trong đầu bạn mãi mãi

CHAPTER 23 : GOODBYE

‘Những lới tạm biệt’ là những lời không thể nào nói ra cũng như không thể nào giải thích được

Không có gì trên thế giới này có thể so sánh với việc nói những lời tạm biệt. Nỗi buồn đi kèm với nó là không thể nào diễn tả, nhưng hy vọng mà nó mang đến thì không có gì có thể kìm nén được. Không bao giờ mất đi hy vọng rằng lời tạm biệt này sẽ không bao giờ là lời cuối cùng. Hy vọng sẽ theo chúng ta mãi mãi, nó thắp lên một ngọn lửa bên trong rằng chúng ta sẽ đợi đến lần gặp mặt tiếp theo; đó là nếu như điều đó xảy ra. Những người cho rằng chia xa không phải là một vấn đề lớn thì rõ ràng không bao giờ cần phải làm như thế. Cần có sức mạnh, sự quyết tâm, và cả một tấm lòng để nói lời tạm biệt. Nó không phải là một việc dễ dàng, đó là lý do mà ta thêm từ ‘Good’ vào chữ ‘Goodbye’, với hy vọng tích cực rằng khi nói ra điều đó sẽ giảm bớt sự đau khổ.

********************

Tách

Taeyeon chớp mắt vài lần khi ánh đèn flash làm chóa mắt cô. Tiffany và cô đang ở trong một cái booth chụp hình lấy liền, cùng nhau chụp những tấm hình kỷ niệm trước khi nói lời tạm biệt. Cả hai điều biết rằng ngày chia xa đang đến gần, mặc dù không ai có can đảm nhắc đến điều đó. Cho nên, cả hai chỉ làm những gì họ vẫn làm cùng nhau hàng ngày; cùng tạo ra những kỷ niệm cuối cùng

“Yah, mình nghĩ chúng sẽ rất đẹp” Tiffany nói khi nhìn những tấm hình

“Pssh, dĩ nhiên là thế rồi…có mình trong tấm hình đó mà” Taeyeon nói đùa, Tiffany đánh nhẹ vào vai cô ấy

Taeyeon cười thầm rồi cùng Tiffany chụp thêm lần nữa

“Một cho cậu, một cho mình” cô nói

Taeyeon nhìn lướt nhanh qua tấm hình, rồi nhẹ nhàng đặt nó vào trong áo khoác.

Một tấm hình sẽ ngăn không cho kỷ niệm chạy đi mất, thời gian sẽ vẫn cứ trôi qua và biến nó trở thành vật mãi mãi được lưu giữ

“Well, mình quên chúc mừng cậu” cô do dự nói

Tiffany khó hiểu nhìn Taeyeon, “Vì chuyện gì ?’

“Dĩ nhiên là vì cậu tốt nghiệp” Taeyeon mỉm cười đáp và ôm chặt Tiffany vào lòng

“Oh, well mình cũng chúc mừng cậu” cô hôn nhẹ lên má Taeyeon

Cả hai muốn nói vài điều về chuyện đó, nhưng họ không thể làm được; những lời nói đó khiến họ sợ hãi

Tránh những điều cần tránh không khó như việc chấp nhận nó

“Vậy tiếp theo chúng ta nên làm gì đây ?” Tiffany tò mò hỏi

“Mình rất muốn ăn kem” Taeyeon đáp với giọng hứng khởi, nó giúp cô tin rằng ngày mai rồi cũng sẽ giống như những ngày khác

“Ăn vào lúc muộn như thế này ư ?” Tiffany hỏi lại

“Được chứ, tại sao không ?”

*****************

Đã lâu rồi hai người không đến ăn kem ở tiệm này. Lần cuối cùng họ ở đây là hồi năm thứ hai trung học. Họ tự hỏi sao họ lại không trở lại đây lần nào nữa; một nơi khiến họ nhớ về những ngày vui vẻ trước đây, những năm tháng mà họ luôn ở bên cạnh nhau

Taeyeon cười khúc khích khi quan sát Tiffany nhìn vào cái menu với vẻ tập trung cao độ. Cả hai đã vài tiệm kem này 15 phút rồi và Tiffany vẫn chưa chọn ăn món kem nào

“Cậu nhanh lên được không ?” cô trêu chọc

Tiffany nhìn sang Taeyeon bĩu môi, “Mình không chọn được, có quá nhiều chọn lựa” cô nói khi kéo Taeyeon lại gần mình, “Cậu không thể chọn dùm mình sao ?”

Khẽ thở dài, Taeyeon gật đầu và nói với người đàn ông đội chiếc nón cao bồi đứng sau quầy

Mỉm cười, cô bắt đầu gọi kem, “Xin chào, cho tôi hai phần kem loại này và cookie”

Anh ta gật đầu rồi quay vào quầy kem và múc kem theo yêu cầu của khách

“Cám ơn” Tiffany lên tiếng

“Cậu nợ mình đấy”

Tiffany ngồi đó mỉm cười hạnh phúc, với một động tác nhanh chóng, cô hôn lên má Taeyeon

“Mình trả nợ cho cậu xong rồi đó”

Họ nghe thấy tiếng ho từ phía sau quầy kem, cả hai quay sang, người bán kem nhíu mày nhìn họ với hai cây kem trong tay

Taeyeon mỉm cười xin lỗi và cầm lấy hai cây kem, “Cám ơn”

**************

http://mp3.zing.vn/bai-hat/Say-Goodbye-Aco...t/IWZEEUD7.html

Cả hai đang ngồi trên xích đu trong công viên. Trời đã khá tối, những ngôi sao sáng lấp lánh trên bầu trời, những luồng gió biển lan tỏa khắp nơi, bây giờ là lúc họ phải chia xa nhau, đây là lần cuối họ còn có thể ngồi cùng nhau thế này

Cả hai im lặng ngồi ăn kem. Mặc dù bề ngoài biểu hiện của họ rất bình thường, nhưng bên trong đang hỗn độn những suy nghĩ không lời đáp

Taeyeon biết rằng sớm hay muộn thì họ cũng phải nói về chuyện này, chỉ là cô bây giờ cô không còn nhiều thời gian, cô phải nói điều gì đó thôi

Nhanh chóng phải quyết xong cây kem của mình, Taeyeon lên tiếng, “Mấy giờ cậu ra sân bay ?”

“Khoảng một tiếng rưỡi nữa”

“Vậy là chúng ta chỉ còn khoảng một tiếng rưỡi nữa thôi ư’’ Taeyeon nói với giọng đượm buồm

“Uhmm” Tiffany gật đầu, mắt nhìn xuống đất, một giọt nước mắt lặng lẽ rơi xuống

“Vậy có đủ thời gian để chúng ta nói lời tạm biệt không ?” Taeyeon siết chặt dây xích đu

“Không đủ, một tiếng là không đủ…có lẽ chúng ta cần cả đời chứ không phải là trong 1 giờ” cô nói với trái tim đau nhói

Thế giới này là một vòng tròn bất tận, bạn sẽ đi vòng vòng mãi mãi và không bao giờ tìm thấy điều bạn muốn nếu như bạn không biết bản thân mình thật sự muốn điều gì. Khi bạn đi theo một ngôi sao, dù bạn biết rõ là không bao giờ có thể chạm tới nó; nhưng ít ra nó cũng chỉ cho bạn biết bạn muốn đến nơi nào. Nó chỉ là giống như người dẫn đường và không phải là mục đích, mặc dù có vẻ như bạn đi theo nó. Vì vậy đối với những thứ khác, nó sẽ chỉ dẫn bạn quay về với chính bản thân mình. Bây giờ, nếu người bạn yêu mến là cả thế giới của bạn, vậy thì điều tất yếu duy nhất là bạn sẽ luôn được dẫn đường quay về bên họ. Nơi nào có người đó, nơi đó sẽ có bạn

Có những sợi dây giúp bạn tìm đường quay trở lại, và có những sợi dây muốn đưa bạn quay trở lại. Khi tình yêu đổi hướng kéo, sẽ thật khó để kéo nó đi

“Vậy mình nghĩ là những lời tạm biệt sẽ không có tác dụng” Taeyeon nói

Tiffany nhìn cô khó hiểu, “Ý cậu là gì ?”

“Cậu nói là cần cả đời để nói lời tạm biệt…nhưng chúng ta không có nhiều thời gian, cho nên chúng ta không cần phải nói nó”

“M-mình không…”

“Tạm biệt là lời kết cho mọi chuyện. Mình biết mình vả cậu sẽ gặp lại nhau vào một ngày nào đó, ở một nơi nào đó, và mình sẽ ngay lập tức nhận ra cậu. Bây giờ mình không muốn nói lời tạm biệt vì mình biết chuyện chúng ta vẫn chưa kết thúc”

Tiffay bắt đầu thúc thít, cô lau hai dòng nước mắt trên má mình, “Mình nghĩ là cậu nói đúng”

“Cậu chỉ cần biết rằng, mình không hối hận chuyện gì cả” những gì Taeyeon nói đều là những lời thật lòng, cô hiểu rõ chuyện mà cả hai đang trải qua nhưng cô sẵn lòng chấp nhận những nỗi đau chắc chắn sẽ đến. Bạn sẽ không bao giờ khám phá ra điều gì nếu như bạn không chấp nhận mạo hiểm và bạn mạo hiểm để biết rõ giá trị của mình là gì; cho nên, cô sẽ mạo hiểm vì bản thân mình cũng như vì tất cả những kỷ niệm họ đã có cùng nhau

“Mình cũng cảm thấy như vậy” Tiffany mỉm cười nhẹ

“Đừng quên mình nhé ?” Taeyeon hỏi với giọng buồn bã, cô đã không thể kìm nén nước mắt mình hơn nữa

“Không bao giờ mình quên cậu” Tiffany đáp, “Cậu sẽ luôn ở trong lòng mình và tất cả những kỷ niệm mà chúng ta đã có cùng nhau. Tên chúng ta đã được khắc trên cây, nó sẽ ở đó mãi mãi, và tình cảm chúng ta dành cho nhau, nỏ cũng sẽ ở đó mãi mãi. Cậu luôn là người mình yêu nhất”

Chia xa không phải là vấn đề bạn rời xa một ai đó, nó là việc một phần trong họ đi cùng với bạn và một phần trong bạn sẽ đi cùng người đó.

“Nhìn nè” Tiffany đưa cái đồng hồ bạc ra, “Mình sẽ giữ nó như một lời hứa của chúng ta” cô mỉm cười yếu ớt

Chiếc đồng hồ bị vỡ; một tín vật cho khoảng thời gian họ ở cạnh nhau; một lời hứa cho lần gặp mặt thứ hai; một niềm hy vọng chợt le lói

Taeyeon mỉm cười cay đắng, “Lời hứa là lời hứa…khi mình gặp lại cậu, thì đến lượt cậu trả tiền kem cho chúng ta đấy” cô nói khi đứng lên khỏi xích đu

Bây giờ đã đến lúc chia tay

Tiffany cũng đứng lên theo, cô nhìn quanh sân chơi, nơi cô đã từng chơi đùa và là nơi bắt đầu cho tình yêu của cô. Hít một hơi thật sâu, cô nhìn sang cô gái bên cạnh

Cả hai nhìn vao mắt nhau thật trìu mến trước khi môi họ chạm vào nhau cho một nụ hôn biệt ly

Tách ra, Tiffany mỉm cười với đôi mắt hình trăng khuyết của mình, “Mình sẽ gặp lại cậu sau Taeyeon” cô nói trước khi bước đi khỏi sân chơi

Taeyeon vẫn đứng sững tại đó nhìn Tiffany dần khuất bóng. Liệu cô có gặp lại cô ấy lần nữa không ? Taeyeon hy vọng là có…cô sẽ đếm từng ngày, cho dù là phải đếm cả đời

“Mình sẽ gặp lại cậu Tiffany” cô thì thầm

Liệu việc chia xa có thể chia cách chúng ta khỏi người chúng ta yêu hay không ? Nếu trái tim của bạn luôn hướng về họ, vậy không phải là bạn đang ở cạnh họ hay sao ?

CHAPTER 24 : WAITING LIST

Ông Jung và Yuri đang ngồi ở văn phòng của ba Yuri. Cô đã thuyết phục ông Jung cho mình cùng tham gia vào buổi nói chuyện với bác sĩ về tình hình sức khỏe của Jessica, mà cho dù ông ấy không cho cô tham gia…cô cũng sẽ tìm cách nào đó. Yuri ngáp dài, cô đã không ngủ một tí nào vì lo cho Jessica cả đêm. Mặc dù cơ thể cô đang rất mệt mỏi nhưng tinh thần thì vẫn luôn ở trong tình trạng tập trung cao độ. Tim cô đập như đánh trống, lòng bàn tay đầy mồ hôi, bồn chồn, lo lắng cộng thêm cái mùi ở bệnh viên khiến cô cảm thấy buồn nôn. Tiếng máy lạnh chạy vù vù trong khi họ ngồi đó trong im lặng, cả hai người đều đang nghĩ về cùng một người – Jessica

Cánh cửa bật mở, bác sĩ Kwon bước vào văn phòng. Ông có một vẻ mặt đầy ưu tư, khẽ thở dài, ông ngồi xuống ghế của mình, ngả người về phía cái bàn gỗ

Chỉ cần nhìn mặt ông ấy, cả hai người đã biết là sẽ có tin không tốt lành gì

“Tôi sẽ đi thẳng vào vấn đề” ông cố gắng tập trung sức lực để có thể nói ra những lời kế tiếp, “Tim của Jessica đang ngày càng suy giảm trầm trọng, cho nên chúng tôi rất lo lắng. Tôi đã từng nghĩ rằng phải vài năm nữa thì cô ấy mới cần cấy ghép tim, nhưng chúng tôi đã không thể lường trước chuyện này và sau khi nhìn vào phim chụp cắt lớp của cô ấy, tôi thấy rằng những mô sẹo đang ngày càng lan rộng hơn”

“V-vậy, ba đang định nói gì thế ?” Yuri mất kiên nhẫn, cô siết chặt tay dưới ghế đến nỗi nó trắng bệch ra

“Ta nói là căn bệnh đã tới giai đoạn cuối’’ ông giải thích một cách chuyện nghiệp, “Đã đến lúc cần phải cấy ghép tim”

Ông Jung nuốt cục ứ ở cổ họng, lắp bắp nói, “Ô-Ông đã đưa con bé vào danh sách chưa ?”’

Ông Kwon gật đầu, đưa tay nâng gọng kính lại, “Tôi đã đăng ký cho cô ấy, và đã được chấp nhận”

Cả căn phòng bỗng trở nên im lặng, không ai dám phá vỡ nó, họ chỉ ngồi bất động ở đó. Một sự im lặng pha trộn nhiều cảm xúc sợ hãi, bàng hoàng và đau buồn hiện lên trên gương mặt họ

“W-well….vậy là tốt rồi đúng không ?” Yuri hỏi với một nụ cười nhẹ, cô nhìn ba mình, cố gắng tìm chút hy vọng, “Cậu ấy sẽ khỏe lại phải không ?”

“Đúng vậy, nếu cuộc phẫu thuật thành công, nó sẽ kéo dài sự sống cho cô ấy”

“Ba nói NẾU là sao chứ ?” Yuri hét lên siết chặt nắm tay, ‘’Nó phải thành công’’

Ông Kwon thở dài, nhìn sang chỗ khác

Ba của Jessica sau khi đã tiếp nhận đầy đủ thông tin từ bác sĩ, ông liền lên tiếng hỏi, ‘’Vậy, chúng tôi phải đợi bao lâu mới có thể phẫu thuật ?’’

‘’Bình thường là phải chờ ít nhất 7 tháng’’

‘’7 tháng ?’’ Yuri bật dậy khỏi ghế, đập mạnh xuống bàn, ‘’Sao lại lâu như thế ?’’

Ông nhìn cô đáp, ‘’Đúng vậy, rất khó để tìm được người hiến tặng phù hợp’’

Ông Jung nhẹ nhàng kéo Yuri ngồi xuống, mỉm cười với cô, ông quay sang bác sĩ, ‘’Tôi nghĩ là con bé sẽ vẫn còn sống được ít nhất 7 tháng, đúng không ?’’

Một sự im lặng khi người đàn ông đó rời ánh mắt khỏi hai con người đang đau buồn đó. Chiếc đồng hồ trên tường vang lên tiếng tick , tock, tick, tock, không ai nói môt lời nào

‘’Đúng như vậy không ?’’ Yuri hỏi lại

‘’Tôi không thể xác nhận chính xác thời gian phẫu thuật được’’ ông đáp

‘’NÓI CHO CHÚNG TÔI BIẾT NGAY ĐI, CHẾT TIỆT !’’ ông Jung tức giận và đau đớn hét lớn, điều đó khiến Yuri hơi sợ một chút

Mất một lúc để bác sĩ Kwon có thể phản ứng, ông nhìn vào tờ giấy trước mặt, khẽ thở dài ông nói, ‘’Nếu như căn bệnh cứ tiếp tục như hiện nay, tôi chỉ có thể nói là….5 tháng’’

Ba của Jessica bật khóc và vùi mặt vào hai lòng bàn tay. Yuri thì sững người, quá shock với thông tin vừa rồi

‘’N-nhưng chuyện gì cũng có thể xảy ra, có thể chúng ta sẽ tìm được người hiến thích hợp trước thời gian đó’’ ông Kwon nói, cố gắng lấy lại hy vọng cho họ

Hy vọng là mạo hiểm chấp nhận đau đớn và sự thất vọng, nhưng bạn còn có thể làm gì khác ngoài điều đó nữa chứ ?

‘’Thế còn tôi ?’’ Yuri nói

‘’Sao cơ ? Ta không hiểu con nói gì’’ ông Kwon nhìn cô khó hiểu

‘’Tôi có thể là người hiến tặng thích hợp không ?’’ cô nói với ánh mắt kiên quyết

Ông Jung lau nước mắt, quay sang nhìn cô, giọng run run, “…Yuri, không được…bác biết cháu có thể làm tất cả cho con bé, nhưng chuyện này vượt quá giới hạn rồi…..cháu còn cuộc sống của riêng mình mà’’

Yuri nhìn sang hướng khác, phớt lờ câu nói của ông Jung. Đây là điều cuối cùng mà cô muốn nghĩ tới, kế hoạch B của riêng cô

‘’Hãy nói cho tôi biết tôi có thể hiến tặng không ? Tôi sẽ không đi nhảy xuống vực để tự sát ngay nếu như ông trả lời là được….tôi chỉ…tôi chỉ cần phải biết điều đó’’ cô giải thích

‘’Điều đó là không thể, chỉ cần nhìn vào thể trạng bề ngoài của con…là đã biết không phù hợp. Và nếu như trí nhớ ta vẫn còn tốt, thì nhóm máu của con cũng không phù hợp’’ ông nói một cách lạnh lùng

Vậy là hy vọng của cô đã tan thành mây khói. Bây giờ chỉ có kỳ tích mới có thể cứu được Jessica thôi. Cô ghét cảm giác này….cảm giác bất lực, ghét cái thể giới này, cuộc đời của cô bây giờ như đang được đặt trên cán cân. Một bên là niềm vui và hạnh phúc, còn bên kia là nỗi buồn và sự mất mát

Tại sao số mệnh lại tàn nhẫn đến thế ? Cô đã chấp nhận tất cả những gì do số mệnh sắp đặt nhưng sao bây giờ nó lại như đang giễu cợt cô thế này

Ông Jung thở phào nhẹ nhõm khi nghe bác sĩ nói thế

‘’Vậy bây giờ phải thế nào đây ?’’ đây là câu hỏi đang vang lên trong đầu mọi người

Cả căn phòng chìm trong sự im lặng đáng sợ, tâm trí ông Jung và Yuri bây giờ đang trở nên trống rỗng

‘’Đó là tất cả những gì tôi muốn nói. Chúng tôi sẽ thông báo cho ông khi chúng tôi tìm thấy người hiến tặng thích hợp…nhưng để chờ đến lúc đó, chúng ta sẽ vẫn phải tiếp tục cầu mong kỳ tích sẽ xuất hiện’’ bác sĩ Kwon nói với giọng chân thành và thông cảm

******************

Yuri bước đến giường bệnh nơi Jessica đang nằm. Cô gái tóc vàng mỉm cười yếu ớt với cô trước khi nói ‘’Chào cậu’’

‘’Cậu tỉnh rồi à’’ Yuri nói, hy vọng giọng của mình sẽ không vỡ ra thành những tiếng nấc

Yoona và Krystal đang ngồi ở băng ghế dài, tựa đầu vào tường ngủ. Tuy hai nhóc đang nhắm mắt ngủ, nhưng Yuri vẫn nhìn thấy sự lo lắng trên gương mặt của hai đứa. Bên trong phòng bệnh chỉ có gia đình họ Jung, mẹ của cô đã ra ngoài mua thức ăn cho Jessica

‘’Uh huhh’’ Jessica bật ra vài tiếng ho

Ngay lập tức Yuri cầm lấy ly nước trên bàn đưa cho cô ấy

Với một nụ cười khiến trái tim Yuri đau thắt, Jessica chầm chậm nhấp ngụm nước

‘’Con yêu, bác sĩ nói rằng khi con thấy khá hơn, chúng ta có thể về nhà’’ ông Jung nói khi vén những sợi tóc trên trán Jessica

Yuri lập tức nhìn ông Jung. Cả hai đều biết rằng những lời bác sĩ đã nói với họ không nên để cho Jessica biết; Jessica cần có hy vọng chứ không phải sự thương hại

‘’Căn bệnh đang xấu đi, phải không ?’’ Jessica hỏi khi siết chặt chiếc chăn trên người mình

‘’Bây giờ con không cần phải nghĩ về chuyện đó, con yêu’’

‘’Con xin lỗi’’ một giọt nước mắt rơi xuống tấm chăn

‘’Không, cậu đừng nói như thế’’ Yuri an ủi, hôn nhẹ lên trán Jessica và lấy ngón tay lau đi những giọt nước mắt

Tất cả đều ngồi trong im lặng, trái tim họ thắt lại khi nghĩ tới lời tạm biệt mãi mãi

Tôi muốn nhìn lại một lần nữa, tình yêu có khả năng bị phá vỡ nhưng đồng thời cũng phục hồi ngay lập tức. Yêu một người khiến ta mất đi những ý nghĩ về việc chúng ta là ai và chúng ta mong muốn điều gì.Một phần của sự kì lạ trong con người chúng ta là nhu cầu của chúng ta có những giới hạn, có những định nghĩa, có những lời giải thích, và nhu cầu của chúng ta cho những điều đó có thể bị đảo ngược. Với hầu hết mọi người, chỉ có những mặt tích cực của tình yêu và hy vọng hay những điều tiêu cực về sự bất hạnh và đau khổ, là đạt được điều này

Cái chết đến quá sớm; một cơn chấn động đến điếng người

Chiếc đồng hồ vẫn đang chạy, những hạt cát đang rơi xuống một cách vô tâm trong chiếc đồng hồ cát

Và bây giờ cô chỉ cầu mong và ước nguyện những khoảnh khắc này sẽ kéo dài hơn

CHAPTER 25 : FOREVER AND A DAY

Chọn làm theo những gì trái tim mách bảo hoặc là không làm gì cả

3 tháng sau

Ngày chủ nhật

Bây giờ còn rất sớm, chính xác thì chỉ mới 5 giờ sáng và Yuri muốn ông Jung ra ngoài để nói một vài chuyện. Cô đang ở bậc thang trước cửa nhà, mắt thì dán chặt vào cái hiên nhà. Bây giờ đang bắt đầu bước vào giữa mùa thu và những chiếc lá dần chuyển sang màu vàng đỏ. Một chiếc lá bay lơ lửng và rơi xuống người cô, nó khiến cô nhớ tới khoảng thời gisn cô đã ở cùng Yoona. Đáng tiếc là Yoona không thể ở đây lâu hơn vì Yuri cần có một một người bên cạnh cho cô sức mạnh và sự động viên

Cánh cửa mở ra, Yuri lập tức quay đầu lại

Ông Jung mỉm cười trước khi ngồi xuống cạnh cô.

“Có chuyện gì thế Yuri ?” ông hỏi

“Cháu cần bác xin bác một chuyện rất quan trọng” Yuri cười toe toét

“Sao cũng được mà” ông nhìn cô tò mò

“Cháu muốn xin phép bác một việc” cô nói với giọng nghiêm túc và quyết tâm

“Được rồi, chuyện gì thế ?”

***********************

“Jessica, nhanh lên nào !” Yuri trêu chọc khi nhìn cô gái tóc vàng qua chiếc gương xe. Đã 4 giờ chiều và cô không muốn bị muộn

“Mình sắp xong rồi” cô nói khi kéo khóa áo khoác lên trước khi ngồi vào xe.

Jessica đóng cửa xe lại quay sang Yuri, “Vậy chúng ta sẽ đi đâu đây ?” cô hỏi với một nụ cười rộng tới mang tai

Yuri ngả người hôn nhẹ lên môi Jessica rồi nháy mắt, “Rồi cậu sẽ biết thôi”

Jessica bĩu môi, bắt chéo tay trước ngực, “Có thể cho mình vài gợi ý không ?’’

“Uhhh” Yuri suy nghĩ, “Nơi đó khá là xa đấy”

“Thật vậy sao ? Mất bao lâu để tới đó ?”

“Khoảng 2 tiếng rưỡi”

“Bây giờ mình đang rất hào hứng và tò mò đây” Jessica vui vẻ nói khi cài dây an toàn

“Cậu sẽ rất thích cho xem” Yuri nói khi đưa tay lên bánh lái và nhấn chân ga. Jessica không biết là Yuri cũng đang rất hào hứng như thế nào đâu

**********************

Yuri tắt máy xe khi nhìn khung cảnh trước mắt mình. Chính là nơi này, nơi đã thay đổi mọi thứ

Jessica nhìn về phía trước, rồi bất chợt nở nụ cười

Cả hai đang nghĩ về cùng một việc; ngày hôm đó

Yuri nhìn sang Jessica, “Chúng ta tới nơi rồi”

Cả hai bước ra khỏi xe, hít thờ luồng gió biển. Nó vẫn có mùi hương của ngày hôm đó, cảnh vật vẫn y như ngày hôm đó, cảm giác trong họ cũng vẫn y như thế. Tiếng sóng vỗ vào bờ mang đến cho họ một cảm giác dâng tràn khó tả. Cái mỏm đá vẫn ở đó, không có gì thay đổi , nơi lưu giữ những kỉ niệm đáng nhớ. Cơn gió thổi nhẹ khiến cho những hạt cát xoáy lên không trung cứ như là đang vẽ nên một bức tranh với những họa tiết phức tạp.

Tương lai là điềm báo trước từ quá khứ và tương lai chỉ có thể đạt được bởi những những điều đã có trong quá khứ. Nếu không có quá khứ và tương lai, thì hiện tại chỉ là một mảnh ghép không hoàn chỉnh.

“Nhớ nơi này không ?” Yuri hỏi khi nắm lấy bàn tay Jessica

“Mình không thể nào quên được”

Yuri dẫn Jessica đi tới một mỏm đá lớn, cả hai nhìn vào mắt nhau, tay vẫn nắm chặt, âm thanh duy nhất ở nơi đây là tiếng sóng rì rầm vỗ vào bờ

Không ai nói một lời nào khi họ đứng đó, họ chìm sâu trong ánh mắt của nhau

“Mình nhớ nơi này cứ như chuyện chỉ mới xảy ra vào ngày hôm qua” Jessica khẽ lên tiếng, “Thật lòng, mình muốn nói cho cậu biết rằng ngày hôm đó cậu đã cứu sống mình”

“Mình cũng có điều muốn nói” Yuri nói trước khi nhấc bổng Jessica, đặt cô ấy ngồi trên tảng đá, “Cậu biết không, mình luôn thắc mắc là tại sao cậu lại cô đơn ngồi ở đây khóc một mình” Yuri ngồi xuống cạnh Jessica

Jessica nhún vai nhìn về phía chân trời, nơi có đường ranh giới giữa mặt nước biển và bầu trời, “Ngày hôm đó mình đã biết được số mệnh không thể tránh khỏi của mình” cô đang nói về hai chuyện trong một câu nói, một là về căn bệnh, một là về người mà mệnh đã mang đến cho cô

Đặt một nụ hôn nhẹ lên trán Jessica, Yuri thì thầm, “Mình xin lỗi”

“Không, cậu đừng như thế. Mọi việc xảy ra trên thế giới này đều có lý do của riêng nó” cô mỉm cười nói

“Cậu nói đúng, và việc mình đưa cậu tới đây cũng có lý do” Yuri nói một cách bối rối, mắt nhìn xuống dưới chân

Jessica nhíu mày nhìn Yuri, “Chuyện gì thế ?”

Hít một hơi thật sâu, Yuri chậm rãi lấy một chiếc hộp trong túi áo khoác ra. Đó là một chiếc hộp nhỏ với các mối nối bằng vàng

Yuri nhìn nó rồi nhìn Jessica. Với một nụ cười thật chân thành, cô đưa chiếc hộp ấy về phía Jessica trước khi mở nó ra.

Bên trong chiếc hộp là một chiếc nhẫn. Nhưng nó không giống những chiếc nhẫn bình thường khác, nó là nhẫn cưới của mẹ Jessica. Yuri muốn thời khắc này phải thật sự trang trọng, đáng nhớ và gợi lên những ký ức tốt đẹp trong họ. Nơi này là nơi họ gặp nhau lần đầu tiên, một nơi hoàn hảo để làm một điều gì đó đặc biệt

“Mình xin hứa, mình sẽ luôn thành thật với cậu” Khi Yuri nói điều đó cô đang vẽ thêm vào cái không gian tĩnh lặng này những mong ước khác. Không ai có thể xây dựng các điều luật trong tình yêu, nó không thể bị điều khiển hay phục vụ cho mục đích của riêng ai. Tình yêu thuộc về chính nó, làm ngơ trước những lời van xin và không thay đổi trước nghịch cảnh. Tình yêu không phải là thứ bạn có thể trao đổi hay mua bán. Tình yêu là thứ mạnh mẽ hơn cả dục vọng và là lý do chính đáng duy nhất để ta duy trì những tình cảm đó.

Jessica không nói nên lời, đôi mắt của cô đang ngấn nước

“Jessica Jung, cậu sẽ kết hôn với mình chứ ? Mình hứa là sẽ luôn ở bên cạnh cậu…” chiếc nhẫn sáng láp lánh, phản chiuc những ngôi sao đang lặng lẽ quan sát ở trên cao.

“Hứa ư ?”

Yuri gật đầu một cách nghiêm túc, “Cho dù sao này trái tim cậu có ngừng đập….mình cũng vẫn sẽ ở bên cậu mãi mãi”

Nếu như những bức tường có đổ sập xuống, thì đó chính là do sự va chạm của hai trái tim đang thổn thức vì yêu

“M-Mình không…” Jessica lắp bắp khi cơn gió đêm quấn lấy cơ thể cô

“Cậu chỉ cần nói đồng ý thôi” Yuri nói với giọng tha thiết, chan chứa tình yêu

Nơi này là nơi đầu tiên họ ở cùng nhau và nó sẽ thành một nơi ghi khắc kỷ niệm đáng nhớ nhất của hai người

…Mình không bao giờ biết rằng có thể nhìn thấy những ngôi sao vào giờ này…

…Ai nói là mình không hạnh phúc hả ?....

…Cứ như là Chúa đang chơi trò đốt đèn đi săn khi tạo ra những vì sao…

…Mình rất giỏi đi bộ….

…Mình không biết cậu, nhưng mình có cảm giác rằng mình nên…

Jessica hít thở thật sâu, sự do dự trong cô đã phải nép mình trước thứ gí đó mạnh mẽ hơn nhiều

Tình yêu, là thứ tốt đẹp, thuần khiết, mênh mông và không thể kìm nén. Nhưng tôi đang nói gì thế này ? Tình yêu không thể giải thích nhưng có thể trải nghiệm

“Mình đồng ý” cô trả lời cùng với cái gật đầu và một nụ cười tỏa sáng rực rỡ khiến cho những ngôi sao trên kia cũng phải ghen tị.

CHAPTER 26 : BE STILL AND BREATH

Hai tuần sau

Yuri đang bận rộn làm bữa sáng cho Jessica trong nhà bếp nhà họ Choi. Kể từ khi Sooyoung chuyển ra ngoài học đại học còn cậu của cô thì suốt ngày ở công ty, cho nên Yuri vẫn luôn ở nhà một mình. Đập vỡ cái trứng, cô nhìn nó phát ra tiếng xèo xèo trong cái chảo rán. Yuri nghĩ rằng sẽ rất tuyệt nếu Jessica cùng mình ăn sáng, nên cô mới bảo Jessica sang đây; ngồi ở phòng khách chờ đợi cô chuẩn bị thức ăn. Jessica nói rằng cô ấy muốn giúp một tay, nhưng trông sắc mặt cô ấy không được khỏe nên Yuri đã không đồng ý

Thời gian qua, sức khỏe của Jessica đang ngày càng xấu đi. Mỗi ngày cô ấy lại càng yếu hơn, mỗi giờ qua đi gương mặt cô ấy lại càng xanh xao hơn; điều đó khiến Yuri rất sợ hãi. Cô không thể chịu đựng nổi cái ý nghĩ Jessica sẽ rời xa mình, và cô càng lo lắng hơn khi ngày cưới của họ đã được ấn định sẽ tổ chức vào khoảng 1 tháng rưỡi nữa. Nghiêm túc mà nói thì nếu như có thể, Yuri sẽ lập tức kết hôn với Jessica ngay, nhưng việc tổ chức đám cười cần phải có thời gian

Tất cả những gì Yuri có thể làm bây giờ là cầu nguyện cho kỳ tích xuất hiện, việc mà cô vẫn làm vào mỗi ngày

“Vậy, cậu muốn uống gì Jessica ? Mình nghĩ là có nước cam trong tủ lạnh’’ cô nói to từ trong bếp

Không có tiếng trả lời

Yuri đợi thêm vài giây, chân mày cô từ từ nhíu lại. Cô gọi to một lần nữa, “Jessica ?”

Vẫn không có tiếng trả lời

Trái tim Yuri như muốn ngừng đập, cô chạy ào ra phòng khách nơi Jessica đang nằm bất tỉnh trên sofa. Cô lao đến bên cạnh và ôm Jessica vào lòng, “Xin cậu Jessica, đừng làm thế với mình…xin cậu hãy tỉnh lại đi ?” cô thì thầm một cách tuyệt vọng bên tai cô ấy

Thật vô ích, Jessica không thể nào nghe thấy

Thời gian như ngừng trôi, khoảnh khắc này như đang bóp nghẹt chết một con người

*****************

“Tôi xin lỗi phải thông báo một tin xấu” bác sĩ Kwon nói

Ông Jung và Yuri lại đang ngồi ở cái phòng đáng sợ này. Mọi người đều đang rất căng thẳng, nỗi lo âu lấp đầy trong cái không gian nhỏ bé này

Tick tock tick tock

Nỗi lo lắng như tăng thêm khi ánh sáng đèn từ trần nhà phản chiếu vào gọng kính của bác sĩ, ngăn không cho bất cứ ai nhìn thấy đôi mắt đầy lo lắng ấy

Hít một hơi thật sâu, ông Jung lập tức lên tiếng, “Okay, đó là tin gì ?”

“Ba ngày” ông đáp một cách lạnh lùng trước khi thở dài đặt hai tay lên chiếc bàn gỗ

Yuri nghiến chặt răng, siết chặt nắm tay trên ghế, đôi mắt cô như sắp bật khóc. Sự thất vọng, nỗi đau đớn, và một trái tim đang đau nhói như là những gì mà người ta có thể nhìn thấy được ở cô lúc này

“Ý-ý ông là sao ?” ông Jung lắp bắp, ông biêt rất rõ bác sĩ đang nói về việc gì, nhưng ông cần một lời xác nhận chắc chắn

“Tâm thất phải của cô ấy gần như đã bị các mô sẹo hủy hoại, tim vẫn đang cố gắng bơm máu đi nuôi cơ thể. Nếu chúng ta không sớm tìm thấy người hiến tặng thích hợp, tôi chỉ có thể nói rằng cô ấy chỉ còn có thể sống vài ngày; chính xác là ba ngày”

Phép màu ở đâu khi bạn cần nó nhất ?

Kể từ khi tôi sinh ra tôi luôn cho rằng thế giới này chạy trên những đường thẳng rất đơn giản, nhưng bây giờ tôi biết rằng thế giới này rất phức tạp, không bao giờ kết thúc cái vòng tròn lẩn quẩn đó. Tại sao tôi vẫn khăng khăng cho rằng bản thân mình đang đi trên một con đường thẳng, trong khi tôi đã đi vòng qua vòng lại và vẫn ở ở yên một chỗ như thế trong suốt thời qua ?

“Tôi rất tiếc” bác sĩ Kwon nói khi ông Jung và Yuri vẫn ngồi yên đó với gương mặt thất vọng và trống rỗng

Trái tim họ đau nhói đến nổi họ đã nghĩ rằng mình không thể nào dứng dậy khỏi ghế được, mất một lúc cả hai chậm rãi đứng dậy rời khỏi đó

Yuri lấy tay áo lau đi dòng nước mắt chảy dài trên má. Trong lúc tuyệt vọng như thế này, bạn còn có thể làm gì ngoài việc hy vọng vào những điều kỳ diệu ?

“Yuri, cậu không sao chứ ?” một giọng nói vang lên từ phía sau

Quay lại nhìn người đó, cô thấy một gương mặt thân quen…người cô cần nhất lúc này

Yuri ôm chầm lấy cô ấy. Khi bạn ôm, đó là cách kết nối lẫn nhau với người khác. Một cái chạm khẽ giữa hai tâm hồn, ngay lúc đó, bạn như hòa thành một. Những cảm giác, cảm xúc và cả trái tim như vỡ òa trong khoảnh khắc này

“Yoona” cô gọi khi nước mắt không ngừng tuôn rơi, làm ướt cả áo Yoona

Yoona chỉ đứng đó im lặng, cô thì thầm an ủi bạn mình, “Hey, mọi chuyện rồi sẽ ổn cả thôi”

Sau khi nghe báo tin về Jessica, Yoona lập tức quay về đây. Cô biết mọi người sẽ cần đến mình; gia đình của cô và Yuri, đặc biệt là Yuri. Cô đã lái xe suốt hai tiếng rưỡi để đến đây.

“M-Mình không biết phải làm gì đây” Yuri nói giữa những tiếng nấc

“Chúng ta phải tiếp tục hy vọng, đó là tất cả những gì chúng ta có thể làm lúc này” Yoona an ủi, vỗ nhẹ vào lưng Yuri

*********************

Yoona ngáp dài, hai mí măt cô như muốn sụp xuống vì thiếu ngủ. Nhưng cô không thể, cô không cho phép mình được ngủ

Ba ngày để chờ đợi kỳ tích sẽ xảy ra; cô muốn tin vào nó, cô cần phải tin vào nó

Đưa tay chạm vào nắm cửa, cô chậm rãi xoay nó, cánh cửa mở ra sau tiếng click. Bên trong căn phòng chỉ có ánh đèn duy nhất đặt ngay cạnh giường Jessica. Khung cảnh này gợi cho cô nhớ đến lúc cô còn ở nhà họ Jung, cố gắng thuyết phục Jessica tha thứ cho bạn thân của mình.

…Không, không phải, chị phải hiểu….Yuri đã bị em giữ lại ! Em đã giữ Yuri lại !....

…Chị đã đợi ở đó đến 7:20…

…Hãy cho Yuri một cơ hội khác đi…

…Chị nhặt được nó cách đây 3 năm và giữ nó cho tới bây giờ…

…Chị muốn gặp người đó, chị muốn nói với người đó rằng lá thư này đã thay đổi cuộc đời chị…

Jessica sẽ luôn ở đó khi cô cần có người ở cạnh. Và giờ đây, Jessica là người đang cần cô. Cô sẽ không đi đâu hết.

Cho dù bất cứ nơi đâu, chỉ cần Jessica cần đến cô, cô sẽ lập tức đến bên chị ấy.

Có tiếng ho vang lên, kéo cô quay về thực tại, đưa mắt nhìn về phía giường bệnh. Jessica đang nhìn cô với một nụ cười thiên thần, Yuri thì đang ngủ cạnh cô ấy

Bước nhanh về phía chị họ của mình, cô bật ra tiếng chào thật yếu ớt

Nhìn thấy Jessica như thế, nước mắt của cô lại bắt đầu tuôn rơi; nếu như Chúa thật sự hiện hữu thì tại sao Ngài lại đối xử với họ như thế chứ ?

“Chị không nghĩ là em sẽ đến, chị rất vui” Jessica nói

“Chị biết là em luôn ở bên cạnh chị, chúng ta là người một nhà mà” Yoona đáp với nụ cười gượng gạo.

“Cám ơn em” cô vui vẻ nói, “À, chị có thứ này cho em” Jessica tiếp tục nói, “Chị đã nói với Krystal và ba những chuyện mà chị muốn và cần nói rồi, và bây giờ thì đến em. Chị đã nghĩ rằng em không thể đến cho nên chị đã viết thư cho em. Chị biết em rất thích những lá thư”

Nước mắt lại rơi; những lời nói không thể nào thốt ra được

“Cám ơn chị, nhưng chị sẽ không chết đâu…. Vậy sao chị lại bận tâm đến chuyện đó ?”

“Chị muốn em biết rằng chị rất may mắn khi có một người em họ như em. Và nếu như chị ra đi, chị không muốn ra đi mà không nói lời nào với em” Jessica nói khẽ trong khi Yoona siết chặt lá thư trong tay mình

Em sẽ ghi khắc những lời này trong lòng”

“Hứa nhé ?” Jessica hỏi khi đưa ngón tay út lên

“Em hứa” Yoona đáp

*********************

Passing By - Yiruma

Đã 1 giờ sáng và mọi người đều đã chợp mắt chỉ duy nhất Yoona là còn thức, cô đang nhìn lá thư nằm trên bàn. Cô ngồi đây một mình, hai mắt đỏ hoe do khóc quá nhiều, chăm chú nhìn vào lá thư chưa được mở. Yoona sợ, sợ phải đọc những lời viết trong ấy

Có gì đó thôi thúc cô cứ như là nam châm vậy. Liệu có phải đó là sự tò mò hay là cái gì đó lớn hơn thế ?

Hít một hơi thật sâu, cô cầm lá thư với đôi tay run rẩy. Chậm rãi mở nó ra, cô đã sẳn sàng cho những điều sắp đến với mình

Hãy ước 3 điều ước và tất cả chúng sẽ trở thành sự thật. Hãy tạo ra 300 điều ước và tôi sẽ ghi nhớ từng cái một. Nhìn những ngôi sao băng, tôi biết chúng được gửi đến cho bạn

Yoona bắt đầu đọc :

Gửi Yoona, cô em họ yêu quý của chị và là người bạn thân thiết nhất của chị,

Trước hết, chị muốn nói rằng chị rất biết ơn vì những gì em đã làm cho chị.

Cảm ơn em, vì đã giúp chị nhận ra rằng gia đình, tình yêu và bạn bè quan trọng như thế nào; đặc biệt là tình yêu.

Cám ơn em vì đã luôn khiến cho chị phải cười khúc khích, chị không thể giải thích được làm thế nào mà những kỉ niệm nhỏ ấy lại khiến chị luôn bật cười khi nhớ lại

Cám ơn em vì những khoảng thời gian vui vẻ khi chúng ta còn nhỏ và cả bây giờ nữa. Chị sẽ luôn giữ chặt chúng trong lòng; cho dù chị có ra đi.

Khoảng thời gian chúng ta ở cùng nhau, chị sẽ bỏ chúng vào một chiếc hộp và khóa chặt chúng vào đó; để chúng sẽ ở đó mãi mãi

…Hey sao em lại đến đây ?....

…Uhh, đọc sách ?....

…Yoona, em đưa chị đi đâu đấy ?....

Nếu chị ra đi, chị muốn em nhớ đến chị và mỉm cười

Chị không muốn em khóc nếu như chị phải nói lời biệt ly, chị muốn em phải luôn mỉm cười mỗi khi nhớ đến chị

Chúng ta sẽ cùng nhau tạo nên những kỷ niệm cuối cùng bằng những nụ cười, thời gian qua đi chúng ta sẽ luôn mỉm cười cùng nhau…Em hãy luôn nhớ đến điều đó

Và nếu như đến lúc chúng ta trao nhau cái ôm cuối cùng, chúng ta sẽ không nói lời tạm biệt. Chị sẽ luôn ở cạnh em, trong trái tim của em

…Ow, ow, ow, chuột rút !! Chuột rút ! Chuột rút !!!....Nó đau quá..

….Chị sẽ đi lấy gì đó để em bớt đau…

…Hủy, hủy ngay…

Nếu chị ra đi, chị muốn nói lời xin lỗi về tất cả những kỷ niệm mà chúng ta có thể có cùng nhau, nhưng đã không thực hiện được

Em biết là nếu chị có thể, chị muốn được tiếp tục sống để chúng ta có thể cùng nhau tạo ra nhiều kỷ niệm hơn

Em là một nhóc em họ và là một người bạn tuyệt vời, chị ước rằng có thể nhìn thấy em trưởng thành và trở thành cô gái được nhiều người ngưỡng mộ

Nhưng với tình cảnh hiện giờ, chị chỉ muốn em nhớ đến chị mà tiếp tục mỉm cười; cho dù là chị đã ra đi

Chị viết lá thư này cho em là hy vọng rằng nếu chị rời khỏi thế giới này, em sẽ luôn ghi nhớ những lời của chị

Để khi trái tim chị không còn đập nữa, tình cảm của chị sẽ vẫn còn ở đó, in khắc trong lá thư này và trong tim em

Em luôn nói rằng chị rất giỏi cho lời khuyên, còn em, em lại rất giỏi mang đến niềm vui cho mọi người

Chị thật lòng cám ơn em một lần nữa

…em của chị sắp phải đi rồi…

….Chị sẽ rất nhớ em…

…Khi nào em được nghỉ, cứ về đây chơi nhé…

Chị chúc em mọi điều tốt lành trong cuộc sống, cho dù em có ở bất cứ nơi đâu

Hãy tiếp tục mỉm cười; vì nó sẽ khiến em cảm thấy hạnh phúc

Chị sẽ luôn dõi theo em

-Yêu em nhiều, em họ của chị, Jessica

Nếu như em bay đi mất vào tối nay, hãy chắc rằng em sẽ để lại dấu vết; để khi đến lượt của tôi, tôi sẽ lần theo dấu vết đó, và nó sẽ dẫn tôi đến gặp em

Sau đó, chúng ta sẽ gặp lại nhau, tôi sẽ ôm em một lần nữa và tan chảy cùng với nụ cười tỏa nắng của em

CHAPTER 27 : AFTER THE STROM COMES A CALM

Bíp

Nó là âm thanh mà mọi người đều biết rõ

Âm thanh của một trái tim ngừng đập

**************

‘’Ba xin lỗi Yuri, nhưng chúng ta không tìm được người hiến tặng kịp lúc’’

Tôi đã mong mỏi quá nhiều vào điều kỳ tích đó

**************

Nước mắt tôi rơi xuống

Hy vọng, tôi đã ấp ủ đủ hy vọng và giờ đây nó như nhấn chìm tôi vào nỗi đau khổ

**************

Chết

Một từ còn tệ hơn cả lời ‘Từ biệt’

***************

Đã hai năm sau cái chết của Jessica, và Yuri vẫn luôn hy vọng

Đôi khi cô thấy mình đang ở ngã tư đường, kiên nhẫn ngồi bên đường chỉ để xem thử liệu Jessica có đến đón mình không. Lúc khác, cô lại thấy mình đang ở nhà hàng, chỉ để nhìn xem liệu Jessica có đi qua cánh cửa đó để vào mua sundae hay không. Và có đôi khi, cô lại thấy mình nhìn qua cửa sổ hàng giờ, chỉ để xem liệu Jessica có bật đèn và đi về phía chiếc bàn học để đọc quyển sách yêu thích của cô ấy hay không

Cô biết họ sẽ gặp nhau một lần nữa, vào một ngày nào đó, ở một nơi nào đó họ sẽ nhìn thấy nhau. Và khi đến lúc đó, họ sẽ cùng nhau trò chuyện thật thoải mái trên bãi biển, khiêu vũ cùng nhau dưới ánh trăng và rút vào người nhau bên dưới tâm chăn bằng những ngôi sao

Sau tất cả mọi chuyện vẫn luôn lé lói ánh sáng của hy vọng, bời vì tình yêu là ngọn lửa bất diệt

*****************

Yuri hít mùi gió biển khi cơn gió mùa thu thổi vào người. Đó chỉ là một giấc mơ, không, không phải chỉ là một giấc mơ, nó là cơn ác mộng. Đôi mắt bừng tỉnh vì giấc mơ ngắn đáng sợ đó, cô trấn tĩnh lại để xác định nơi mình đang ở.

Tầng thượng của bệnh viện

Khung cảnh bên dưới như khiến cô bị mê hoặc, một đại dương bao la được bao phủ hai màu cam và đỏ. Bây giờ đang là giữa buổi chiều và mặt trời vẫn còn treo lùng lẳng ở phía kia, những con hải âu đang bắt đầu cho hành trình di cư tới miền nam tránh đông. Yuri ước rằng mình cũng được như chúng, có thể bay đi khỏi tất cả những rắc rối này, sự tan vỡ và những cơn đau đầu. Cô nhìn chiếc máy bay giấy trong tay mình, ‘Mình chắc là đã ngủ quên’ cô thầm nghĩ. Ngày hôm qua cô không ngủ được nhiều, và mặc dù cơ thể cô đang đình công đòi nghĩ ngơi, nhưng cô đã không cho phép bản thân mình làm thế. Khẽ thở dài, Yuri nhẹ nhàng phóng chiếc máy bay ra khỏi tầng thượng, một giọt nước mắt chảy dài trên má cô

Yuri nhìn nó lướt nhẹ trong không trung trước khi chúi xuống con đường phía bên dưới. Cô nhíu mày không hài lòng, với tay tới xấp giấy bên cạnh mình. Cô nhanh chóng xếp hai mươi chiếc máy bay giấy

‘’Cậu đang làm gì ở đây thế ?’’ một giọng nói vang lên từ phía sau

Giật mình, cô quay đầu lại và thấy bạn thân của mình đang bước tới. Chỉ nhún vai và mỉm cưởi, cô quay lại với chiếc máy bay giấy của mình, ‘’Mình đang cố làm cho nó bay lên đây’’

‘’Không phải bây giờ cậu nên ở cạnh chị Jessica sao ?’’ Yoona hỏi khi ngồi xuống cạnh Yuri

‘’Cậu không hiểu đâu Yoona, mình cần phải làm cho nó bay lên’’ Kỳ tích sẽ làm nên điều kỳ diệu

Cô phóng nó đi, nhưng vẫn như thế, không có gì thay đổi.

‘’Chết tiệt, tại sao mày không bay lên’’ cô hét lên, nước mắt đã đong đầy

Một lần nữa, cô cầm xấp giấy

Nhanh chóng nắm lấy tay Yuri, ngăn cô ấy tiếp tục gấp những chiếc máy bay giấy khác, Yoona nhẹ nhàng nói, ‘’Y-Yuri…điều đó là không thể…’’

‘’Đừng cản mình…xin cậu đấy ?’’ Yuri nài nỉ với giọng đau khổ

Khẽ thở dài, Yoona bỏ tay Yuri ra và mỉm cười, ‘’Được thôi, vậy mình sẽ giúp cậu’’ cô cầm lấy một tờ giấy và gấp máy bay, ‘’Dù sao chúng ta cũng là bạn thân của nhau, chúng ta sẽ luôn ở cạnh nhau dù cho có chuyện gì xảy ra’’

….Bắt đầu kế hoạch : Năn nỉ Jessica…

…Gosh, cái thị trấn này sao mà nhiều ong thế….

….KHÔNG BAO GIỜ MÌNH NGHE THEO CẬU MỘT LẦN NÀO NỮA…

….SAO CẬU LẠI CHỌN ĐỒ HÓA TRANG HÌNH DƯA LEO HẢ ?....

Yuri cười thật tươi, ‘’Chúng ta đã cùng nhau trải qua nhiều chuyện không tưởng trước đây, và chúng ta vẫn vượt qua nó ; chuyện lần này cũng không khác gì mấy’’ cô nói chắc chắn

…Yuri, oh my god, cậu không sao chứ ?...

…Chúng ta bắt đầu kế hoạch B…

…Mình đang ở dưới gầm giường, đưa mình ra khỏi đây ngay đi !....

Với một động tác nhẹ nhàng, Yoona ném chiếc máy bay vào khoảng không phía trước

******************

Đây là đêm thứ hai họ ở cùng nhau trong bệnh viện, Yuri và Jessica; chỉ còn một ngày nữa thôi là đến ngày họ phải nói lời tạm biệt cuối cùng. Cho dù như thế, cô vẫn tiếp tục cầu mong điều kỳ diệu sẽ đến. Sâu thẳm trong trái tim, cô vẫn luôn hy vọng

Xét cho cùng thì tình yêu chỉ nên dành cho những người luôn vững tin và hy vọng

Yuri nhẹ nhàng đẩy Jessica đi trên chiếc xe lăn, bây giờ cô ấy quá yếu nên không thể tự đi được

“Chúng ta đi đâu vậy ?” Jessica hỏi

“Cậu sẽ biết thôi” Yuri mỉm cười đáp khi đưa tay mở cánh cửa trước mặt

Cả hai hiện đang ở tầng thượng của bệnh viện. Khung cảnh của thị trấn bên dưới hoàn toàn bị phủ đen bởi màn đêm với những ánh đèn le lói. Những ngôi sao và vẻ lấp lánh của chúng như chấm phá cho bầu trời đêm tạo thành những bức tranh tuyệt đẹp mà chỉ có thể nhìn thấy trong mơ

Cơn gió đêm lạnh lẽo quấn lấy họ, Yuri nhanh chóng cởi áo khoác mặc cho Jessica

“Mình muốn đưa cậu đến đây tối nay” Yuri nói khi đẩy cô gái ngồi trên xe lăn về phía trước

“Khung cảnh thật là đẹp” Jessica reo lên, hai mắt mở to nhìn khung cảnh trước mắt. “Cám ơn cậu” cô thì thầm khi nhìn Yuri

Yuri đã cố gắng hết sức để trở nên mạnh mẽ trước Jessica, cố không rơi nước mắt và không thể hiện cho cô ấy thấy là cô đang đau đớn như thế nào. Bây giờ cô biết rằng, mình sẽ không bao giờ bị tổn thương nếu như tin vào một điều gì đó ngoài chính bản thân mình; mặc cho điều ấy vô lý; nếu như không tin tưởng thì sẽ không bao giờ tìm thấy tình yêu hay niềm vui trong cuộc sống

Hôn nhẹ lên trán Jessica, cô mỉm cười, “Không cần phải cảm ơn mình, Bây giờ cậu cảm thấy thế nào ?”

“Mình cảm thấy ổn” Jessica nói, “Chỉ cần có cậu ở bên cạnh mình thì mình sẽ không sao hết”

“Cậu biết gì không, mình thật sự nghĩ rằng chúng ta nên xem xét để cho Yoona và Krystal làm phụ dâu trong đám cưới của chúng ta” Yuri nói với giọng vui vẻ. Không hề có sự đau buồn, trong câu nói ấy chỉ có niềm ước mong…ước mong một ngày nào đó tốt đẹp hơn

Jessica bật cười trước khi chuyển sang một tràng ho dữ dội

“Hey, đừng gắng sức quá” Yuri lo lắng nói

“Cậu lo lắng quá rồi đấy” Jessica nói bằng giọng trêu chọc

“Mình dĩ nhiên phải lo lắng cho cậu rồi”

Khẽ thở dài, Jessica nhìn lên những ngôi sao và mỉm cười, “Cậu biết gì không ?”

Yuri nhìn Jessica, “Biết điều gì ?”

“Một ngày nào đó…cho dù mình có hóa thành những ngôi sao kia thì tình yêu của mình dành cho cậu vẫn luôn còn đó. Mình sẽ luôn dõi theo cậu”

Yuri như hóa đá, rưng rưng nước mắt nhìn Jessica, “Mình yêu cậu” cô thì thầm

Cô gái mỉm cười đáp, “Mình cũng yêu cậu”

…Xin chào, mình là Jessica….tên cậu là gì ?...

Jessica ; kể từ lúc đó cái tên này đã trở thành tất cả đối với tôi

‘’Kể chuyện cho mình nghe đi ?’’ Jessica nói

Yuri cười thầm, ‘’Hey, cậu mấy tuổi rồi mà còn đòi người khác kể chuyện nữa hả ?’’

Jessica lập tức bĩu môi với Yuri, ‘’Thôi nào, cậu kể cho mình nghe đi ?’’

Yuri mỉm cười, hôn lên trán cô ấy, ‘’Được rồi, cậu thích loại truyện nào ?’’

‘’Chuyện có kết thúc có hậu’’ Jessica nói khẽ, nhìn mông lung về phía trước

‘’Mình e là không có chuyện nào như thế’’ Yuri đáp

‘’Không có chuyện có kết thúc có hậu sao ?’’

‘’Không phải, chỉ là không có chuyện nào thật sự có kết thúc cả’’ cô nhẹ nhàng nói, trước khi ôm lấy eo Jessica, ‘’Bây giờ chúng ta khiêu vũ đi’’

‘’N-nhưng…Yuri…’’

‘’Hey, trước đây cậu đã từng bắt mình nhảy…bây giờ đến lượt của mình’’

‘’Nhưng…mình…’’

‘’Lần này mình sẽ dẫn dắt cho cậu” Yuri nói khi nhấc Jessica lên khỏi chiếc xe lăn, “Hãy bước lên chân mình, cậu sẽ không phải làm gì nữa cả…vì mình sẽ đỡ cho cậu”

Jessica gật đầu đồng ý khi Yuri nhẹ nhàng lấy tay đỡ cho cô

Khi đã vào chắc chắn vị trí của mỗi người, cả hai ôm chặt nhau bắt đầu nhảy. Di chuyển xoay vòng, họ trìu mến nhìn vào mắt nhau, cảm giác cứ như thời gian đang quay lại vào lúc cuộc hẹn đầu tiên của hai người – tại bãi biển. Nhưng lần này chỉ có duy nhất một khác biệt là không có những vòng cát xoáy bên dưới chân khi họ nhảy, không có những con sóng vỗ về theo những bước nhảy của họ, không có những chú chim cất cao tiếng hót lảnh lót trên đầu họ

Chỉ có hai trái tim, cùng nhịp đập với nhau

“Cám ơn cậu…về mọi chuyện” Jessica nói khẽ

Yuri lắc đầu, “Không, mình mới phải cảm ơn cậu…vì cậu đã mang đến cho mình mọi thứ”

*****************

“Có chuyện gì thế ?” Yuri hỏi với giọng hoảng sợ. Cô tự trách mình vì tội mê ngủ trong khi cô đang tìm đường lách qua hàng đống y tá trước mặt

“Jessica ? Jessica đâu ?” cô hét lên, đẩy những người trong bộ đồ trắng sang một bên. Họ đang vội vã đẩy cô gái tóc vàng đi, để lại cô ở sảnh bệnh viện.

Ông Jung đang đứng đó, vùi mặt vào bàn tay…khóc không dứt

Trái tim Yuri như lỡ nhịp, cô chạy về phía ông Jung, “C-Có chuyện gì xảy ra vậy bác ? Họ đưa cậu ấy đi đâu thế ?”

Một giọng nói trầm vang lên từ phía sau, “Chúng ta vừa mới tìm được người hiến tặng thích hợp vào tối qua, ba sẽ bắt đầu cuộc phẫu thuật ngay bây giờ”

Yuri không nói nên lời, nước mắt chảy dài trên má, “Tôi…tôi…”

Ông Kwon mỉm cười, “Đừng lo, cô ấy sẽ không sao đâu, ta hứa với con” ông nói một cách tự tin trước khi vỗ nhẹ vào lưng cô, “Mọi người gọi ta là bác sĩ chuyên khoa tim giỏi nhất, và nó không phải là hư danh đâu”

Nói rồi ông quay đi, ra hiệu cho các y tá bắt đầu tiến hành công việc

…Ngay cả những điều kỳ diệu cũng cần một ít thời gian để thành hiện thực, nhưng nó chỉ xảy ra với những ai tin vào nó….

CHAPTER 28 : THE PAPER AIRPLANE MIRACLE

Flashback

…Tất cả những điều kì diệu đều phụ thuộc vào chúng ta, nó là những gì mà chúng ta tạo nên..

********************

Cô không biết tại sao khoảng tối này lại khác với cái kia. Bóng tối thật sự thì dày đặc hơn và im ắng hơn, nó lấp đầy khoảng không gian giữa bản thân bạn và trái tim bạn. Khi bạn đang đứng trên một vực thẳm đen tối, đó là khi bạn bạn biết rằng bạn ở đó để chấp nhận làm chuyện gì đó. Bóng tối chỉ cho phép bạn bước một bước trong cùng một thời điểm. Bước vào đó và bóng tối sẽ bao trùm lấy bạn, ở phía trước hoàn toàn mù mịt, một sự tối tăm tuyệt đối. Bước đi trong bóng tối giống như bơi trong làn nước, ngoại trừ việc bạn không thể ngoi lên để lấy không khí

Yoona lái xe đến nơi mà chỉ có cô mới biết rõ. Cô không thể chịu nỗi cái không khí tại bệnh viện nữa, cô cần phải hít thở cần có thời gian để suy nghĩ. Cô nhớ lại hình ảnh người bạn thân của mình tuyệt vọng cầu mong vào điều kỳ diệu khi ném hết chiếc máy bay giấy này tới chiếc khác. Cô nhớ hình ảnh Jessica nở một nụ cười yếu ớt nhưng tràn đầy tình yêu

Lá thư đó chứa đựng quá nhiều tình cảm dành cho cô. Yoona đã nghĩ rằng không thể để cho những giọt nước mắt tuôn rơi trước khi đọc lá thư, nhưng sau đó một lần nữa cô đã sai lầm. Những giọt nước mắt mặn chát vẫn chảy dài trên má cô, thấm ướt cả chếc áo sơ mi và khiến hình ảnh trong mắt cô nhòe đi

Yoona xoay bánh lái, siết chặt tay vào nó khi cô nghĩ về một nơi duy nhất. Nơi đó sẽ giúp mọi người giải quyết hết tất cả mọi chuyện, nơi mà quá khứ và tương lai sẽ giao thoa nhau, nơi mà cô tìm thấy những điều ý nghĩa mới cho cuộc sống của mình và…cho trái tim cô.

Run - Snow Patrol

“Bác Jung, cháu muốn gửi cái này cho Yuri và Jessica” cô mỉm cười nói khi đưa cho ông quyển nhật ký

“Nó là gì thế ?” ông hỏi lại khi dựa lưng vào bức tường bên ngoài phòng bệnh Jessica

“Đây là quà cưới của cháu dành cho hai người, cháu muốn tặng cho họ để cảm ơn….về…về mọi chuyện”

Cô dừng xe bên đường nơi nhìn thẳng ra biển. Cô không tìm ra cách nào khác, bất cứ giá nào cô cũng phải bảo vệ cho trái tim của mình, còn lá phổi…thì không vần đề gì

Cơn gió mùa thu thổi nhẹ vào người cô, những ngôi sao lấp lánh bên trên đang dõi theo từng bước chân của cô gái.

Yoona muốn hai người họ hạnh phúc, cô muốn mang đến niềm vui cho tất cả mọi người, ‘Jessica, chị nói em luôn mang đến niềm vui cho mọi người. Well, đây…đây sẽ là niềm vui to lớn cuối cùng em có thể mang đến cho chị và mọi người’ cô thầm nghĩ khi nở nụ cười buồn

Quyết định, cái thời khắc bạn đưa ra câu trả lời chấp nhận, được thúc đẩy bởi điều gì đó rất sâu sắc tận trong đáy lòng

Đây là những gì cô ghi trong quyển nhật ký của mình, từng dòng cô viết trong đó là những gì mà gia đình và bạn thân của cô đã dạy cho cô biết

Cô đang khóc một mình ở canteen khi mọi người chế giễu cô. Yoona không có lấy một người bạn sau khi học vượt vài lớp và cô cầu mong cho mình có một người bạn, chỉ một mà thôi…đó là tất cả mong muốn của cô. Lau đi dòng nước mắt đang chảy dài xuống má, cô chậm rãi ăn bữa sáng của mình. Sau khi ba và chị gái của cô qua đời trong một tai nạn xe hơi cách đây vài ngày, còn mẹ cô thì đã mất khi vừa sinh cô ra, bây giờ cô chỉ còn lại cô đơn một mình. Sự cô đơn khiến cô cảm thấy ngột ngạt, khó chịu, cô không thể kìm nén cảm xúc hơn nữa, một giọt nước mắt khác lại rơi xuống.

“Hey, sao cậu lại khóc ?” một cô gái tóc đen hỏi khi ngồi xuống cạnh cô. Lau đi nước mắt, cô nói, “Mình không có khóc, được chưa ?”

“Ok, cậu không có khóc” cô ta mỉm cười nói, “Mình là Yuri, chúng ta có thể làm bạn không ?”

“Uuuhh….mình là Yoona…”

Đó là điểm khởi đầu cho tình bạn của họ

Sự khởi đầu đó đã cứu vớt cuộc đời cô

Tôi không biết tình yêu như thế nào, do đó tôi không thể nói những từ như “Tình yêu” hay “Tình cảm”

Chỉ có một dòng, đó là trang đầu tiên trong quyển nhật ký của cô

Bây giờ cô đã biết nhiều hơn, Yuri và Jessica đã cho cô biết tình yêu là thế nào và cô rất biết ơn họ

Có những thứ nhỏ nhặt như chỉ là một lời nói đơn giản hay chỉ là một nụ cười nhẹ cũng có thể giúp thay đổi một trái tim đang trống rỗng

Họ yêu thương cô, họ giúp cô cảm nhận được sự ấm áp của một cái ôm hay một nụ cười trìu mến

Tình yêu thương của những người trong gia đình là tình cảm thiêng liêng nhất trong cuộc sống.

Một dòng khác trong quyển nhật ký của cô, một câu viết không thể cảm nhận bằng lời mà bằng trái tim

Yoona hít thật sâu mùi hương của biển trước khi nhẹ nhàng ngồi lên hàng rào chắn giữa đường cái và vách đá nhô ra biển. Cô biết mình phải làm gì, cho gia đình của mình, cho người bạn thân nhất của cô. Đây là điều duy nhất cô có thể làm, và cô muốn cho đi tất cả. Yoona luôn tin rằng mình là một người tốt, không phải là bởi vì cô vốn như thế, mà là vì gia đình và những người bạn đã giúp cô trở thành như thế. Chỉ có những người học được cách yêu thương và hy vọng thì mới có thể trải nghiệm cuộc sống một cách vui vẻ nhất. Đó là những điều họ đã dạy cô, giúp cô tìm ra niềm vui của cuộc sống này

Mình xin lỗi vì không thể đến dự lễ cưới của cậu, Yuri. Nhưng mình hy vọng món quà này và những kỉ niệm chúng ta đã có sẽ khiến cậu cảm thấy vui vẻ

Hãy ước ba điều ước và mình sẽ cố gắng biến chúng thành sự thật. Hãy viết ra 300 điều ước và mình sẽ ghi nhớ từng cái một

Khi cậu nhìn những ngôi sao băng, thì hãy nhớ rằng mình đã gửi chúng đến cho cậu

-Yoona

Một dòng khác ở trang cuối cùng của quyển nhật ký mà cô sẽ đưa cho hai người cô yêu quý nhất

“Các người là ai ?” Yoona hỏi khi nhìn những người trước mặt mình, họ đến dự lễ tang ba và em gái của cô

“Chúng ta là người nhà của cháu” người đàn ông mỉm cười nói

“Nhưng tôi không còn người thân nào cả….tất cả họ đều đã rời xa tôi rồi”

“Ta biết, nhưng chúng ta sẽ không rời xa cháu” ông nói với vẻ mặt chân thành

Cô gái đứng bên cạnh người đàn ông bước đến, ôm lấy cô, “Chị là chị họ của em, Jessica” cô ấy nói với một nụ cười tựa thiên thần[/]

Yoona lấy điện thoại ra, bấm số gọi cho cảnh sát

Ring ring ring

“Xin chào ?” giọng đàn ông ở đầu dây bên kia

“Có một cô gái ở trên biển, tôi nghĩ là cô ấy sắp chết đuối. Hãy đến đây nhanh đi ạ !” cô giả vờ nói với giọng hoảng sợ. Sau bao năm học ở lớp kịch nghệ, đối với cô chuyện này vô cùng dễ dàng. Lúc trước, cô đã từng giả vờ bị chuột rút để bạn thân của mình lấy lá thư, tiếp theo lại giả vờ như mình không sao cả khi nhìn Yuri và Jessica bên nhau với một trái tim đau nhói, và giờ đây là chuyện này

“Đó là chỗ nào ?” ông ta nói với giọng khẩn trương

“Ở cuối đại lộ số 10, gần nơi ngã tư giữa đường chính và đường ra biển. Nhanh lên đi ạ !!!” cô tắt điện thoại và ném nó xuống biển

[i]“Cuối cùng em cũng tìm ra điểm giống nhau giữa chúng ta” Yoona cười toe toét nói

Cậu của cô bắt cô đến đây để kiểm tra tổng quát sức khỏe sau khi ông đưa cô về sống cùng gia đình họ Jung. Thật ra cô đã bị ép đến đây vì cô rất ghét gặp bác sĩ

“Ý em là gì ?” Jessica mỉm cười hỏi

Chị họ luôn là hình mẫu lý tưởng của cô, Yoona đã làm tất cả mọi thứ để tìm ra những sự giống nhau giữa họ. Yoona luôn tìm ra cách để giải quyết mọi chuyện, cô có thể dựng nên những kế hoạch có lợi cho mình, thật ra, cô có một cái đầu khá là ma mãnh, nhưng cô luôn sử dụng nó để đem đến những điều tốt lành cho người khác. Với mong muốn tìm ra những điểm giống nhau giữa mình và chị họ, cô nảy ra sáng kiến là thuyết phục bác sĩ tìm xem có sự tương thích nào giữa họ hay không

“Tim của hai chúng ta rất tương thích với nhau” Yoona tự hào hét to

Bác sĩ đã luôn nói rằng cô không có điểm nào giống với chị họ mình, nhưng cô gái này rất là cứng đầu. Scan máy chụp hình, kiểm tra tỉ mỉ cuối cùng bác sĩ cũng tìm ra điểm giống nhau giữa họ. Yoona có một trái tim nhỏ hơn kích cỡ cơ thể của cô, và ông ta ước lượng rằng, trái tim của cô khi lớn lên cũng sẽ có kích cỡ giống như của Jessica

Bạn có thể tiếp tục hy vọng và mong chờ vào điều kì diệu, hoặc là bạn có thể tự tạo ra nó

Đó là một phát hiện tuyệt vời đối với cô, không chỉ vì trái tim của cô cùng kích cỡ với Jessica, mà còn vì họ có cùng nhóm máu với nhau, đó là chưa kể tới quan hệ máu mủ

CÔ là người hiến tặng HOÀN HẢO

Đây không phải là điều mà mọi người luôn hy vọng hay sao ? Để trở thành một người luôn biết nghĩ đến người khác, để cứu lấy mạng sống người bạn yêu quý, để khiến cho mọi người hạnh phúc

Jessica sẽ có trái tim của Yoona, sẽ có cơ hội để sống, để yêu. Cô có thể thay đổi cuộc sống của chị họ mình và của Yuri, còn cần gì thêm ở hành động cao thượng này nữa ?

Đây là tất cả những gì cô đã từng muốn và hy vọng; để cho bạn bè và cho gia đình của mình sống một cuộc sống mà họ đáng nhận được, để đáp lại những tình cảm mà họ đã dành cho cô

Yoona mỉm cười khi nghĩ về gia đình và người bạn thân của mình. Mặc dù cô sẽ không thể nhìn thấy họ mỉm cười hay nghe thấy tiếng họ cười nữa, nhưng chỉ cần nghĩ đến việc mình là người đã giúp họ cô lại cười khúc khích, nó rất đáng để cô làm thế. Chính là lúc này đây. NGAY BÂY GIỜ

Yoona trân trọng tất cả những kỉ niệm mà cô có cùng họ. Không phải là cô tự vứt bỏ cuộc đời mình, không hề, cô chỉ đang tạo ra một cuộc sống mới….một cuộc sống mà cô sống bằng tình thương của những người cô yêu mến

Có khả năng mình sẽ không còn có thể ở đây nữa…bây giờ mình biết rằng đó là…sự hy sinh vì tình yêu….nhưng mình sẵn sàng chấp nhận liều lĩnh một lần nữa….ít nhất thì mình cũng khiến cho cậu mỉm cười.

“Có chuyện gì vậy bác ?” Yoona lo lắng hỏi

“Jessica…tim của con bé có vấn đề”

Sau khi nghe điều đó, cô lập tức điền giấy đăng ký sẽ hiến tim sau khi chết

Thoạt đầu, cô không biết tại sao mình lại làm thế….cứ như là có cái gì đó thúc đẩy, lôi kéo cô làm thế

Yoona là người hiến tặng hoàn hảo, và cô không nhận thấy có bất cứ lý do nào mà không cho đi trái tim của mình nếu như cô có chết đi. Thật ra, đó là một món quà tuyệt vời nhất với cô….vì nó có thể cứu sống người được xem là hình mẫu lý tưởng của cô, chị họ Jessica

Tôi đã từng không tin vào câu nói, “Những thứ bạn không thể cho đi, không có nghĩa nó sẽ là của bạn”, bây giờ tôi biết tôi đã lầm,…bởi vì thậm chí nếu tôi cho đi tất cả mọi thứ, tôi có thể thu được vài thứ, cho dù chỉ là chút ít

May Angels Lead You In - Jimmy Eat World

Yoona nhìn khung cảnh trước mắt, mặt nước phản chiếu những ánh sao đêm. Thật kỳ lạ khi đêm nay mặt biển rất yên ả, bình thường nó không như thế này đâu, sóng cứ liên tục đập vào bờ, nhưng tối nay thì không, tối nay hoàn toàn khác lạ, đêm nay là đêm kỳ tích dành cho Yuri và Jessica. Cô nhìn sang mỏm đá đối diện nơi những hòn đá nhô ra biển. Có cái gì đó mắc kẹt ở khe hở của mỏm đá, là chiếc máy bay giấy. Nhờ ánh trăng mờ nhạt rọi vào, mà nó có thể được nhìn thấy.

Cô mỉm cười.

Từ chỗ cô nhìn sang nơi đó, giống như là chiếc may bay giấy đang tự nó bay lên

Yuri sẽ nhận được phép màu, và cô hoàn toàn chắc chắn về điều đó

…Đừng quên mình nhé ?...

….Dĩ nhiên là không, cậu là bạn thân nhất của mình mà…

Yuri, mình biết cậu từng nói rằng chúng ta không nên nói lời tạm biệt bởi vì chúng sẽ gặp nhau một lần nữa. Thay vào đó chúng ta nói ‘Hẹn gặp lại’, nhưng mình sợ rằng đây là lời tạm biệt thật sự

Một giọt nước mắt lăn dài xuống má khi cô đã sẵn sàng cho cú nhảy cuối cùng của mình

Phép màu sẽ sớm xuất hiện thôi, cô rất vui khi chấp nhận sự hy sinh này

…Thật ra ‘Tạm biệt’ là từ không thể nói ra cũng không thể giải thích được…

….Sự chia xa có thật sự chia cách chúng ta khỏi người ta yêu không ? Nếu trái tim của bạn luôn hướng về họ, thì không phải là bạn luôn ở bên cạnh họ hay sao ?....

…Vài người nghĩ rằng cố gắng níu giữ sẽ giúp bạn mạnh mẽ hơn; trong khi số khác lại chọn cách để cho nó ra đi…

Mỗi một từ, một chữ trong đó điều là những lời cô muốn nói

Yoona nhảy xuống, không do dự, không hối tiếc, không buồn bã, nhưng tràn đầy tình yêu thương

…Mình xin lỗi vì đã lâu không liên lạc với cậu, cậu vẫn khỏe chứ ?...

…Yuri, cậu vẫn nhớ mình chứ ?....

….Nếu chúng ta gặp nhau, cậu có thể sẽ không nhận ra mình đâu ?....

…Mình sẽ kết thúc lá thư tại đây, nhưng mình biết chuyện chúng ta vẫn chưa kết thúc…

….Chúng ta sẽ không nhớ những ngày ở cùng nhau, chúng ta chỉ nhớ những kỉ niệm chúng ta có cùng nhau…

..Gì thế này, tiểu thuyết tình yêu lãng mạn à ?...

…Những kế hoạch thật tuyệt vời mà chúng ta từng hợp tác cùng nhau…

Dòng nước lạnh cóng ập vào người cô, nhưng lần này cô không hề hối hận hay nghi ngờ về quyết định của mình.

******************

Đây là lời tạm biệt cuối cùng của chúng ta, nhưng cậu đừng lo lắng, mình sẽ luôn ở cạnh cậu. Cho dù cậu có đi đến bất cứ đâu, mình cũng sẽ đến đó. Chúng ta là bạn thân mà, chúng ta sẽ luôn ở cạnh nhau dù cho có chuyện gì xảy ra. Mình xin lỗi vì chúng ta đã không thể làm cho những chiếc máy bay giấy bay lên, nhưng sau tối hôm nay, cậu có thể nhẹ nhõm nói rằng cậu tin vào những phép màu; vì mình sẽ làm ngọn gió nâng những chiếc máy bay ấy bay lên

Và Jessica, chị là một người chị họ tuyệt vời. Nhưng bây giờ đến lượt em nói với chị rằng….Hãy tiếp tục sống, để biết rằng cuộc đời này đẹp thế nào, để cảm nhận những cơn gió. Nhưng trên hết, hãy tin vào những câu chuyện thần tiên. Em sẽ luôn ở cạnh chi, trong trái tim của chị.

***********************

Chia cách không phải là chia xa với ai đó, mà là một phần của họ sẽ luôn bên bạn và một phần của bạn sẽ bị họ mang đi

Bây giờ thậm chí nếu cô có chia xa với mọi người, cô cũng không cần đem theo một phần của họ bời vì họ vốn đã là một phần trong cô

************************

Cô gần như sắp bất tỉnh nhưng cô không nghĩ tới cái chết, cô đang nghĩ về những nụ cười và những kỉ niệm đáng nhớ mà cô đã có với bạn thân và gia đình của mình

Nhắm mắt lại, Yoona mỉm cười khi cô để cho dòng nước cuốn mình vào giấc ngủ vĩnh hằng

Tình yêu cũng mạnh mẽ như cái chết, mà không nó còn mạnh mẽ hơn ấy chứ

Phép màu chính là Yoona, tình yêu đầy vị tha của cô dành cho bạn thân và gia đình của mình

Phép màu là, và sẽ luôn là ‘Tình yêu’

CHAPTER 29 : SAVING GRACE

Đã qua 1 tiếng rưỡi rồi, Yuri, ông Jung và Krystal vẫn đang thấp thỏm chờ đợi được thông báo tin tức về tình hình cuộc phẫu thuật. Căn phòng chờ hoàn toàn tĩnh lặng, chỉ có tiếng tick tock cùa chiếc đồng hồ, và tiếng tim của họ đập thình thịch vì lo lắng. ‘Yoona đâu rồi nhỉ ?’ Yuri nghĩ khi xoa xoa hai bàn tay đẫm mồ hôi của mình. Yoona đã nói là sẽ đến đây, vì cô, vì Jessica, vì mọi người. Nhưng trong giây phút quan trọng nhất trong cuộc đời của Yuri, cô ấy lại đi đâu mất rồi cơ chứ

“Yoona đi đâu rồi ạ ?” Yuri hỏi ông Jung lần này là lần thứ ba

Ông nhún vai đáp, “Con bé nói là đi đâu đó, cháu có thử gọi cho nó chưa ?”

“Cháu đã gọi rồi, nhưng cậu ấy không trả lời” cô nói

“Well, thử gọi lại lần nữa xem”

Khẽ thở dài Yuri gật đầu trước khi quay lại nhìn căn phòng đó một lần nữa

Mọi thứ đều phủ một màu trắng , tường màu trắng, ghế màu trắng, rèm cửa màu trắng. Cô chưa bao giờ nhận ra rằng cái màu này lại đem đến nhiều nỗi đau đến thế

Có một cái tivi treo trên góc tường, chiếu tin tức. Nó được gắn ở đó để cho mọi người xem, nhưng ai mà có tâm trạng xem khi ở nơi đây cơ chứ ?

“Tôi đang ở đây với một sinh viên, người được cho là đã làm cho những chiếc máy bay giấy tự bay lên” người phát thanh viên nói khi nhìn vào camera.

“Well, vâng…chuyện là thế này” một người con trai nói

“Hãy nói cho chúng tôi về chuyện này”

“Well, tôi đã thiết kế một chiếc máy bay giấy tương tự như một chiếc thật. Trước hết tôi vận dụng các kiến thức khí động học, lực đẩy, lực nâng, lực kéo và trọng lực. Và tôi thiết nó theo cân bằng mọi tác dụng lực với nhau” anh ta nói một cách chuyên nghiệp.

“Mời anh tiếp tục” người phát thanh viên nói

“Nếu như gió thổi đúng hướng, nó sẽ nhấc bổng chiếc máy bay và khiến cho nó bay lên khỏi mặt đất. Hãy nghĩ nó như một con diều, với lực đẩy của các cơn gió, chiếc máy bay giấy của tôi có thể bay lơ lửng trên mặt đất trung bình khoảng 3 tiếng”

Yuri hít thở sâu, siết chặt nắm tay. Khi cô cần thời gian trôi qua nhanh hơn thì nó lại làm điều ngược lại

“Uhh…cô Kwon Yuri ?” một y tá gọi lớn từ phía sau cánh cửa

Giật mình, cô bật dậy khỏi ghế, ánh mắt đầy vẻ lo âu. “Vâng , có chuyện gì vậy ?”

“Tôi cần cô đi theo tôi” cô ấy nói

“Có phải là vì Jessica không ? Cậu ấy không sao chứ ?” cô hoảng sợ, tim đập mạnh như muốn nhảy khỏi lồng ngực

“Không, không phải, là chuyện khác”

Ông Jung hắng giọng, nhìn cô y tá, “Vậy cô có cần tôi đi cùng luôn không ?”

“Sẽ tốt hơn nếu ông ở lại đây chờ tin tức về Jessica” cô ấy mỉm cười nói

Liếc nhanh sang ông Jung, Yuri thấy ông Jung gật đầu bảo cô đi. “Okay” cô nói rồi đi theo người y tá đó

*********************

Yuri đi theo cô y tá xuống tới hành lang và cô bắt đầu mất kiên nhẫn, “Vậy,cô đang dẫn tôi đi đâu thế ?”

Cô y tá thở dài cứ như có gì đè nặng trên vai cô ấy, “Cô sẽ nghe nó ngay thôi” cô ta nói với giọng hơi bực bội

‘Nghe nó ?’ Yuri nhíu mày nghĩ. Định hỏi thêm cho rõ nhưng cô có thể nhận thấy cô y tá này có vẻ như không có tâm trạng để trả lời. Ngoặc trái sang dãy hành lang phía tây bệnh viện, Yuri nhanh chóng hiểu việc mà cô y tá đã nói lúc nãy

Một giọng nói rất quen thuộc vang lên khi họ đến gần hơn căn phòng đó

Những việc nghĩ rằng không thể nào có thể xảy ra đôi khi lại có thể tạo ra những phép màu

…“Tôi ổn mà, để tôi đi đi”…

…“Tôi đã nói với ông rồi, tôi không quen biết ai ở nơi này hết !”…

…“Không đừng nói cho ai biết hết, hãy quên tất cả mọi chuyện đi…Ở đây tất cả chúng ta là bạn mà đúng không ?”….

…“Oh thôi nào, sao ông khó khăn quá vậy !”…

Yuri bước vào căn phòng và thấy bạn thân của mình đang nằm trên giường bệnh, hai chân mày đang nhíu lại, mặt đỏ bừng vì tranh luận với cảnh sát và bác sĩ

“Yoona ? Cậu đang làm gì ở đây ?” Yuri nhanh chóng chạy đến bên Yoona hỏi

“Oh hay thật, nhìn xem các người đã làm gì nè” Yoona rên rỉ với các nhân viên bệnh viện trước khi quay sang Yuri nở một nụ cười ngây thơ, “Oh không có gì đâu, chỉ là có chút hiểu lầm thôi” cô nói khi dựa lưng vào thành giường, “Những người này bị điên hết rồi, đừng có tin những gì họ nói”

“Tối qua chúng tôi tìm thấy cô ấy bất tỉnh ở trên biển. Cũng may là mạch của cô ấy vẫn còn đập khi chúng tôi đưa cô ấy lên bờ. Chúng tôi đã đến rất đúng lúc” viên cảnh sát với cái bụng bia đứng vuốt râu nói

“GÌ CƠ CHỨ ?” hai mắt Yuri mở to không tin nổi vào những điều mình vừa nghe thấy

“Chúng tôi không tìm thấy bất cứ điều gì bất thường ở hiện trường, nên chúng tôi chỉ có thể chắc chắn là cô ấy đã cố ý tự sát”

“SAO CƠ ?”

“Tôi đã nói với các người là tôi trượt chân mà” Yoona xen vào

“Vậy sao xe của cô lại đậu ngay bên cạnh hàng rào chắn?” ông ta bắt chéo tay trước ngực hỏi lại

“Tôi nghĩ rằng mình đã đụng phải cái gì đó cho nên tôi mới ra khỏi xe…và bị trượt vào một hòn đá’ đó là câu chuyện của cô gái, và cô vẫn tiếp tục kiên trì với nó

Cuối cùng thì Yuri cũng đã hiểu mọi chuyện

Há hốc vì kinh ngạc, cô với tay tới bức tường gần nhất làm chỗ tựa. Đầu óc quay cuồng khi sự bối rối, cảm giác tội lỗi xen lẫn chút nhẹ nhõm đang dâng trào bên trong. Nhanh chóng liếc sang người bạn của mình, “Yoona, đừng nói với mình…là cậu…cậu” cô hít thật sâu trước khi hoàn thành câu nói, “…định làm chuyện này để có thể hiến tim cho Jessica”

Bị bắn trúng tim đen rồi

“G-Gì chứ ? Pshh….K-không có…sao cậu lại nghĩ thế ?” Yoona lắp bắp

Yuri nhíu mày nói, “Mình biết là cậu đang nói dối, chúng ta quá hiểu nhau mà….mình có thể đọc được được suy nghĩ qua ánh mắt của cậu”

“ĐƯỢC RỒI ! Cậu tóm được mình rồi đấy, nhưng mình còn có thể làm gì nữa ? Ngồi đó nhìn chị ấy chết à ?”

“Cậu chỉ cần hy vọng”

“Mình thích nắm chặt mọi thứ trong tay mình hơn, cám ơn cậu rất nhiều” cô khoanh tay trước ngực, “Dù sao đi nữa, thì cậu cũng nên cảm ơn mình. Trở thành một người biết nghĩ đến người khác đã là môt điều kỳ diệu rồi”

Hai mắt Yuri rơm rớm nước mắt, “Cậu rất ngốc, cậu biết không ?’

“Được rồi, các cô gái, bình tĩnh lại chút đi…chúng tôi sẽ để hai cô lại đây” viên cảnh sát nói sau đó ra hiệu cho mọi người rời khỏi đó

“Cậu không cần phải làm như thế” Yuri thúc nhẹ vào người Yoona

“Well, chị ấy đã tìm thấy người hiến tặng rồi phải không ?” Yoona mỉm cười, hy vọng nụ cười của cô sẽ giúp xóa đi sự tức giận của Yuri lúc này

“Yeah, nhưng đây không phải là vấn đề. Sẽ thế nào nếu cậu chết thật hả ? Vậy thì cái chết của cậu đã trở nên vô ích rồi”

“Bất ngờ có người hiến tim phù hợp mà làm sao mình biết trước chứ. Chúa ơi, cậu làm mình thấy ớn lạnh quá”

Khẽ thở dài, Yuri bước đến ôm lấy Yoona thật chặt, “Đừng bao giờ làm điều như thế này nữa mà không nói cho mình biết, mình đã nghĩ chúng ta sẽ luôn ở cạnh nhau dù cho có chuyện gì xảy ra…cậu không nên từ bỏ hy vọng sớm như thế”

“Yeah…well…mình nghĩ là mình hơi ngốc nhỉ”

“Không chỉ là ngốc, mà là ngu dại, ngớ ngẩn, mất trí, điên loạn và tất cả những từ đồng nghĩa như thế” cô mỉm cười nói, “Nhưng này, ít ra thì bây giờ cậu cũng không sao rồi”

Một người bạn thật sự là người nhìn vào tất cả những lỗi lầm của bạn và nghĩ về nó chỉ như một cú va chạm quá tốt độ khi bạn quên mất cách đi chậm lại

“Cậu biết gì không ? Vì chúng ta đang có những phút giây rất thật lòng với nhau, nên mình muốn nói cho cậu biết điều này” Yoona nói

Yuri tách khỏi cái ôm, nhìn Yoona, “Oh god, đừng nói với mình là cậu sắp khóc đấy nhé ?”

“Mình không có khóc !!!! Trông mặt mình giống như săp khóc lắm hả ?”

Khẽ thở phào nhẹ nhõm, Yuri ra hiệu cho Yoona tiếp tục nói

“Cậu là mối tình đầu của mình” Yoona nói với một nụ cười nhẹ

Cô đã nói ra điều đó, điều mà cô luôn giữ trong lòng từ rất lâu. Bây giờ, cô có thể an tâm nói rằng cô không còn hối tiếc gì trong cuộc sống này

“Thật sao ? Cậu cũng là mối tình đầu của mình” Yuri hét lên, “Và nói thật thì….lá thư đó là mình viết cho cậu, cái mà Jessica nhặt được ấy”

Yoona nghĩ ngợi một lúc rồi gật đầu, “Oh đúng rồi, yeah, vậy còn lý do cậu viết nó ?”

“Đó là những lời mình viết để bày tỏ tình cảm với cậu”

“OH.MY.GOD. Không thể nào ?”

Yuri chỉ gật đầu

“…..”

Căn phòng trở nên im lặng, không ai nói một lời nào

“…Well, thật là kỳ lạ” Yoona gãi đầu nói

“Yeah, thật sự là rất KỲ LẠ”

“Mình đã từng yêu cậu Yuri, nhưng bây giờ mình chỉ nghĩ về cậu như một người bạn. Xin lỗi nha” cô trêu chọc

“Xin lỗi à ? Mình mới là người nên nói câu đó với cậu’’

‘’Okay được rồi, chúng ta sẽ tiếp tục là bạn thân nhất của nhau…và chỉ là bạn thân nhất thôi nhé, okay ?’’

‘’ĐỪNG CÓ NÓI NHƯ THẾ NỮA ! Mình nên là người nói mới đúng, chứ không phải là cậu….Mình là người đã đính hôn rồi đó nha’’ Yuri nói khi giơ ngón tay đeo nhẫn lên

Cả hai đều bật cười thật lớn

‘’À uhm bây giờ Jessica vẫn đang phẫu thuật’’ Yuri nói

‘’QUYỂN NHẬT KÝ CỦA MÌNH’’ Yoona hét lên

******************

Cả hai mất một lúc lâu để đi đến phòng chờ, đó là vì Yuri phải cõng Yoona đi vì cô ấy vẫn còn khá yếu sau chuyện xảy ra tối hôm qua

‘’Sao cậu không ở lại đó nghĩ ngơi ?’’ Yuri bực bội nói

‘’Gì chứ ? Ở với mấy người đó à ? Không bao giờ…với lại, mình cũng cần lấy quyển nhật ký lại’’

‘’Aww, cậu có nhật ký à’’ Yuri trêu chọc

‘’Cậu im ngay đi, nó rất quan trọng với mình….và bác của mình tốt hơn là nên đưa lại nó cho mình’’ cô tiếp tục, ‘’Nhắc mới nhớ…giữ bí mật nha, chuyện này chỉ chúng ta biết thôi nhé ?’’

‘’Chuyện gì, việc cậu tự tử thất bại à ?’’

‘’Đã nói không phải là tự tử mà, ĐÓ LÀ HÀNH ĐỘNG CAO THƯỢNG’’

‘’Được rồi, được rồi, cậu nói sao cũng được’’ Yuri nói khi họ bước vào phòng chờ

Họ vào đúng ngay lúc ông Kwon bước ra từ phòng phẫu thuật

Mọi người bật dậy tiến đến chỗ ông ấy

‘’Cuộc phẫu thuật thế nào rồi bác sĩ ?’’ tất cả đồng thanh

Gỡ khẩu trang ra, ông nhìn họ mỉm cười, ‘’Cuộc phẫu thuật rất thành công, cơ thể cô ấy đã thích ứng với trái tim đó mà không gây phản ứng gì nhưng vẫn phải theo dõi thêm một thời gian. Chúng tôi có thể an tâm nói rằng cô ấy sẽ sống rất lâu đấy’’

Phép màu là một điều kì diệu.

FINAL CHAPTER : REMEMBERING SUNDAY

(In nghiêng : là phần nội dung trong quyển sách mà Yoona đã viết )

Remembering Sunday

Tác giả : Im Yoona.

Bắt đầu như quyển nhật ký và kết thúc như một quyển sách

Gửi đến các độc giả :

Chúng ta ở đây, ở đó, không ở đây, không ở đó, chúng ta bị cuốn đi như những hạt bụi. Mỗi ngưới chúng ta đều có khuynh hướng muốn biết tình yêu là thế nào. Là quan trọng, không là gì cả, hay gặp được trong cuộc sống nhưng chúng ta không bao giờ muốn điều đó. Hãy phá vỡ nó, hãy cố gắng và thử lại một lần nữa. Băn khoăn làm thế nào để nói về tình yêu.Chúng ta viết nên những câu chuyện để giải thích về những xúc cảm trong tình yêu, chúng ta dùng những từ ngữ và lời nói để vẽ nên những bức tranh. Chúng ta cố gắng tạo nên công thức cho một tình yêu, cho nó một phương trình, giải thích về nó trong những quyển sách. Chúng ta viết nên những câu chuyện tình yêu để nói về nó

Có một sự thật là bạn sẽ không thể nào viết nên một câu chuyện tình yêu

Câu chuyện này; câu chuyện của Yuri và Jessica hay câu chuyện của Tiffany và Taeyeon không phải là câu chuyện tình yêu, và tôi cũng không cố gắng viết nó thành như thế. Nó là một câu chuyện, đúng là như thế, nhưng chưa bao giờ là một câu chuyện tình yêu. Câu chuyện của họ đã được chứng kiến, được mọi người tin tưởng. Và nó phải được lắng nghe. Trong sự dài dẳng vô tận của một câu chuyện, mặc cho sự ồn ào của nhịp sống hàng ngày, câu chuyện luôn chờ đợi được lắng nghe.

Tôi chắc chắn với các bạn rằng, nó chưa bao là câu chuyện tình yêu, nhưng tình yêu lại có ở đâu đó trong câu chuyện. Tình yêu chỉ là yếu tố phụ của câu chuyện, đang tìm kiếm cho một sự bức phá

Bạn không thể viết nên câu chuyện tình yêu. Bạn nên tạo ra một câu chuyện để tình yêu có thể hòa lẫn vào đó. Tôi tin rằng không có thứ gì gọi là câu chuyện tình yêu, bạn sẽ không thể làm được đâu, và tốt nhất là không nên thử; giống như một cơn gió, tốt nhất là để cho nó thổi xượt ngang qua bạn

Tôi vẫn luôn nói về câu chuyện này; về những con người khác nhau, ở những nơi khác nhau, và tại những thời điểm khác nhau. Nhưng nó luôn luôn nói về họ, về tôi, về câu chuyện này, bởi vì câu chuyện này là sợi dây thắt chặt giữa hai thế giới

-Im Yoona

Yoona nhìn lướt qua đám đông người đang chờ cô ký tên. Trong trang phục trang trọng, cô đáp lại lời khen ngợi của mọi người với một nụ cười thiên thần. Có hàng tá những nhà phê bình, nhà báo và fan hâm mộ đang bao quanh cô, họ đặt ra những câu hỏi và vài lời khẳng định. Yoona chỉ mỉm cười đáp lại và đi thẳng ra phía chiếc xe taxi. Hôm nay là ngày cô xuất bản quyển sách đầu tiên của mình, và nó đã trở thành một sự kiện hot nhất ở nơi này

“Tôi xin lỗi, tôi không thể trả lời thêm bất cứ câu hỏi nào nữa. Bây giờ tôi thật sự phải đi rồi” cô gái nói khi mở cửa taxi. Vẫy tay chào lần cuối, cô nhanh chóng ngồi vào trong xe

“Cậu đúng là một kẻ lười biếng, cậu biết không hả ?” Yuri ngồi trong xe nói với hai tay bắt chéo trước ngực. Cô muốn đến vì đây là buổi ký tặng đầu tiên của Yoona.

“Gì chứ ?”

“Mình, Jessica, Taeyeon và Tiffany đáng lẽ phải là những người thu hút nhiều sự chú ý, không phài tụi mình là những nhân vật chính trong quyển sách đó sao” Yuri nói

“Hey, mình là người viết nó đấy”

“Cậu đã viết nó, nhưng tụi mình mới là người giúp cậu có ý tưởng để viết”

“Và ý cậu là mình đã thu hút mọi sự chú ý sao ? Nói cho cậu biết, mình cũng viết lời cảm ơn cho mọi người ở trong này” Yoona mắng Yuri, trước khi chỉ ngón tay trỏ vào trang đầu tiên của quyển sách

….Cám ơn Yuri, Jessica, Tiffany và Taeyeon vì đã góp phần tạo nên quyển sách này….

“Yah, nó nằm ở cái trang quái quỷ nào thế này….và nhìn coi, chữ thì nhỏ li ti”

Yoona thở dài, “Thôi đi, cậu nói sao cũng được”

“Oh ho ho, đợi nãy giờ mới nghe được câu này đấy” Yuri cười đắc thắng

Yoona mỉm cười toe toét khi một suy nghĩ lướt qua đầu cô, “Cậu biết gì không, cậu lại trễ nữa rồi đó” điều này khiến cô gái kia im lặng ngay lập tức

“Ah ha ! Mình biết, chỉ mới có…” Yuri nhìn sang chiếc đồng hồ đeo tay, há hốc, ‘’ … 6:30 ??? Gì nhanh vậy ?’’

‘’Bây giờ thì xem ai sắp toi rồi đây’’ Yoona nói với giọng trêu chọc

‘’CHO XE CHẠY ĐI !’’ Yuri hét lên với người tài xế, ‘’TÔI MUỘN CHO NGÀY LỄ KỈ NIỆM CỦA MÌNH VÀ JESSICA RỒI !!!’’

Yoona tròn mắt nhìn Yuri rồi quay trở lại với chương cuối trong quyển sách của mình. Đây là lần đầu tiên cô có thời gian để đọc nó như một quyển tiểu thuyết một cách chính thức. Mặc dù cô là người đã viết nó, nhưng cô không thể ngăn bản thân mình bị hút vào nó. Tất cả những kỉ niệm đáng nhớ đều nằm ở trong đây, nó khiến có nở một nụ cười hạnh phúc

‘’OH MY GOD, MÌNH QUÊN LẤY HOA RỒI !!!’’ Yuri hét lên, ‘’MÌNH NÊN LÀM GÌ BÂY GIỜ ? LẤY HOA HAY KHÔNG ? NHƯNG CHÚNG RẤT MẮC !!!’’

‘’Cậu im lặng được không !! Mình đang đọc sách đấy’’

‘’Okay, đi lấy hoa’’

Yuri đã đổi sang tiệm hoa khác nơi mà cô vẫn thường hay mua cho Jessica. Kể từ sau sự cố về sự thất bại trong cuộc hẹn đầu đầu tiên, cô không bao giờ dám đến tiệm hoa đó một lần nào nữa

“Mình nghĩ là cậu ấy là có thể đợi thêm ít phút mà đúng không ?’’ cô hỏi Yoona

‘’Ai cơ, Jessica ?’’ Yoona hỏi lại, khi chuẩn bị lật sang chương cuối cùng cùa quyển sách

“Yeah, cậu ấy có thể đợi được mà”

“..Yuri…mình không biết nữa…”

“Thời gian trôi qua nhanh quá” cô nói khi bảo tài xế thay đổi điểm đến, “Ý mình là, mình sẽ không phải gặp lại bà lão dữ dằn đó nữa”

“Được rồi, sao cũng được. Bây giờ thì im lặng dùm chút đi !!! Mình đang đọc sách đấy”

“Cả ngày cậu cứ đọc sách, cậu không thấy chán sao ?”

“MÌNH NÓI LÀ IM LẶNG !!! MÌNH SẮP ĐỌC PHẦN HAY NHẤT ĐẤY !!!’’ Yoona bực bội nói khi cô bắt đầu đọc dòng đầu tiên của chương cuối cùng

-------------------------------------------------------

CHAPTER 30 : THE SUNDAY WEDDING

Tình yêu, tôi càng đi xa hơn nữa vào những làn nước thì khoảng cách của nó lại càng xa hơn. Để con thuyền có thể hoàn thành hành trình của nó, thì cần phải có thời gian thư thả và không có bất cứ rắc rối nào cả. Với những rắc rối nhỏ, tôi có thể dự đóan trước được. Tôi nhận ra rằng không hề có kết thúc nào cho dù đó là chuyến hành trình tình yêu dù nó đơn giản đến thế nào. Tôi bắt đầu, và ngay lập tức hàng trăm lộ trình đã hiện ra. Tôi chọn một cái, ngay khi bắt đầu, tôi lại thấy thêm hàng trăm cái khác xuất hiện. Mỗi khi tôi cố gắng thu hẹp mục đích của mình, thì nó lại càng mở rộng hơn, với những eo biển và kênh đào lại đưa tôi đến một vùng biển mới. Sau đó tôi nhận ra sự mênh mông rộng lớn của nó, đó chính là vấn đề của trái tim. Tôi đã bị bối rối trước làn nước óng ánh và sự rộng lớn này

“Yuri, cậu sẵn sàng chưa ?” Yoona mỉm cười hỏi khi nhìn một cách hài lòng người bạn thân của mình trong chiếc váy trắng

“Mình chưa bao giờ sẵn sàng như lúc này” Yuri hào hứng nói, “Oh yeah, mình sẽ giám sát cậu và Krytal rất kỹ đấy”

Yoona hắng giọng nói, “Cậu nói cứ như mình và em ấy định làm gì đó ở buổi lễ này vậy…mình chỉ có màn chiêu đãi đặc biệt dành cho cậu thôi” cô nói như thì thầm ở những từ cuối cùng

“Cậu vừa nói gì ?”

“Không có gì hết” Yoona cười ngây thơ, “Bây giờ thì ra ngoài và chờ Jessica đến thôi”

“Cậu biết mình cũng muốn đi vào cùng cậu ấy từ lối đi ở giữa, nhưng cậu lại không cho mình đi” Yuri liếc sắc lẽm bạn thân của mình

“Hey, mình là người tổ chức lễ cưới và cậu chỉ cần làm theo những gì mình sắp xếp. Dù sao thì cũng phải có người đứng ở phía trước chở đợi chị ấy bước đến….và mình không có chọn lựa nào khác ngoài cậu” Yoona tiếp tục, “Chị họ của mình luôn mơ ước một ngày nào đó có thể bước đi vào giữa lễ đường cùng cha mình, cho nên mình sẽ không để cho cậu ngăn chị ấy…Cho và nhận Yuri, cậu phải học cách cho và nhận đi”

Khẽ thở dài, Yuri gật đầu đi theo Yoona ta phía trung tâm của bãi biển. Họ tổ chức một lễ cưới trên bãi biển, nơi mà Yuri và Jessica lần đầu tiên nhảy cùng nhau. Hôm nay là một buổi chiều thu ấm áp. Bầu trời vẫn còn đang trong thời khắc chuyển đổi giữa ngày và đêm, những ngôi sao lặng lẽ ẩn mình quan sát ngày định mệnh này. Những con sóng vẫn xô vào bờ, nhưng lần này rất êm dịu và nhẹ nhàng như tạo thành nhịp điệu du dương

“Bây giờ mình cảm thấy hồi hộp quá” Yuri thì thầm vào tai Yoona

Yoona vỗ nhẹ vào lưng Yuri khi dắt Yuri vào khu vực trung tâm, nơi con đường bằng cát phân chia hàng ghế khách mời thành hai bên

“Đừng lo lắng quá, cứ bình thường là được” Yoona động viên

“Cậu nói cứ như cậu kết hôn rồi ấy”

Yoona tròn mắt trước khi trao cho Yuri cái ôm cuối cùng, “Chúc mừng cậu” cô nói trước khi buông Yuri ra và cầm lấy cái máy bộ đàm, “Krystal, kế hoạch :Đám cưới trên bãi biển bắt đầu tiến hành, đưa ‘Dưa Leo’ vào đi” Dưa Leo là cái nick được đặt cho Jessica, vì cô và Krystal thấy nó rất vui và thú vị

“Nghe rõ, Dưa Leo đang tiến vào” đường dây bên kia đáp

Khẽ gật đầu hài lòng, Yoona bắt đầu buổi lễ

********************

Yuri nhìn những gương mặt quen thuộc xung quanh. Gia đình và bạn bè của cô đang ngồi đó, trông mọi người đều rất hạnh phúc. Yoona và Krystal ờ phía sau mọi người, lo liệu cho lễ cưới. Sooyoung và ông Choi ngồi ở hàng ghế bên phải với nụ cười thật tươi trên môi. Và vẫn như mọi khi, em họ của cô vẫn đang nhai thanh granola yêu thích của cô ấy. Nãy giờ cô ấy đã ăn bao nhiêu cây rồi nhỉ ? Yuri không bao giờ có thể nói chính xác được. Ba và mẹ của cô đang ngồi cạnh Sooyoung, đôi mắt họ rơm rớm nước mắt. Mặc dù cả hai người họ vẫn không có gì gọi là hòa hợp với nhau cả, nhưng họ đều đã hứa là sẽ có mặt tại buổi lễ; cho nên Yuri cũng không buồn phiền gì nữa. Taeyeon ngồi ở hàng ghế thứ hai, nở một nụ cười nhẹ. Tiffany đâu ? Yuri không biết, thật khó để nhìn thấy gương mặt người nào đó ở bãi biển này

Tiếng nhạc vang lên, Yuri đưa mắt nhìn về phía lối đi nơi Jessica trong bộ váy trắng viền ren đang bước vào cùng ông Jung. Jessica khoác tay cha mình và họ nhìn nhau mỉm cười trước khi quay về phía trước nơi Yuri đang đứng

Hít một hơi thật sâu, Yuri đứng nhìn một nữa của mình đang chầm rãi tiến về phía cô

Khoảnh khắc này đây là của riêng họ.

Jessica mỉm cười với Yuri khi họ đứng cạnh nhau, hít thở mùi hương của gió biển. Cả hai đã sẵn sàng cho lời hứa trọn đời bên nhau

Lời nói dối thứ nhất : Chỉ có duy nhất hiện tại và không có gì để ghi nhớ cả

Không đúng, bạn cần ghi nhớ những khoảnh khắc quý báu, những kí ức được lưu giữ trong tim của bạn. Đối với Yuri, quá khứ là hiện tại của cô ấy, hiện tại là tương lai và tương lai là quá khứ. Mọi việc trong quá khứ, hiện tại và tương lai đều không phải xem thời gian là yếu tố quan trọng, mà là một nụ cười, nụ cười của người cô yêu nhất

Lời nói dối thứ hai : Thời gian là một con đường thẳng

Thời gian là một thứ rất phức tạp, giống như một cái vòng tròn không có điểm dừng. Thời gian hoàn toàn là quan điểm chủ quan của cá nhân nào đó. Thời gian có thể chậm lại, giống như bây giờ vậy, khi Yuri đang đứng cạnh Jessica trước mọi người đọc lời tuyên thệ thể hiện tình cảm của họ cho tất cả mọi người chứng kiến. Thời gian có thể dừng lại và kéo dài mãi mãi, giống như lúc ở phòng chờ trong bệnh viện. Và thời gian có thể trôi nhanh hơn, khi tạo nên những kỉ niệm mới mẻ với những người bạn yêu mến nhất

Lời nói dối thứ ba : Sự khác nhau giữa quá khứ và tương lai chính là việc này đã xảy ra trong khi việc khác thì chưa

Tương lai có thể là quá khứ của bạn, và quá khứ là tương lai cùa bạn. Đó là những gì số mệnh đã dạy cho Yuri biết. Yuri không bao giờ biết rằng một người trong quá khứ có thể trở thành cả một tương lai của cô, và cô không bao giờ biết rằng tương lai được quyết định bởi quá khứ

Lời nói dối thứ tư : Chúng ta chỉ có thể một nơi trong cùng một thời gian

Yuri đã ở hai nơi cùng một lúc; thân xác cô thì ở bên bãi biển, nhưng trái tim thì lại ở cạnh Jessica

Lời nói dối thứ năm : Bất cứ một câu nói nào có từ ‘’Giới hạn’’

Bạn có thể đo kích thước của dãi ngân hà không ? Không thể. Bạn có thể đo chiều dài của những cơn gió mùa thu không ? Không thể. Bạn có thể đong đếm được tình yêu hay không ? Không được. Vậy hy vọng có ranh giới hay giới hạn nào hay không ? Không. Niềm vui có giới hạn không ? Không. Tất cả những điều đó đều không thể nào bị kìm hãm hay giới hạn được. Do đó bất cứ câu nói nào có từ “Giới hạn” đều trở thành không có giá trị khi đem so sánh với giá trị thực của chúng

Lời nói dối thứ sáu : Hiện thực là điều có thể được thống nhất

Đối với nhiều người, giấc mơ chính là hiện thực của họ. Đối với Yuri, những giấc mơ của cô hình thành từng chút một và trở thành thực tế của cô. Liệu những giấc mơ có thể thống nhất một cách hợp lí và khách quan không ? Không thể nào

Không có hiện thực của người nào là thực tế thật sự cả. Thật vậy, tôi luôn tin rằng nó rất chủ quan. Có những thứ có thể là sự thật với người này, nhưng với người khác thì hoàn toàn là giả dối. Vậy nên tin vào những phép màu hay tin vào những điều may mắn ?

Lời nói dối thứ bảy : Thực tế chính là sự thật

Vì hiện thực không thể được thống nhất, và sự thật thường rất chung chung, thực tế không bao giờ có thể hoàn toàn đúng sự thật. Tình yêu của Yuri và Jessica vốn đã in sâu trong tim họ. Đó là sự thật đối với họ và đó mới chính là vấn đề quan trọng

Liệu đây là một giấc mơ hay là một thực tế ? Well, có lẽ là sự trộn lẫn của cả hai điều đó

…Bạn có hay phải lòng ai đó không ? Có, nhưng là với cùng một người hết lần này đến lần khác…

****************

“Con đồng ý”

Những lời nói từ hai con người với hai trái tim riêng biệt, nhưng bây giờ nó chúng đã trở thành một

-------------------------------------------------------

Một cái lắc mạnh đưa cô gái quay về thực tại

“Oh my god, Yuri, cậu không thấy mình đang đọc sách à ?” Yoona bực bội nói

“Chờ mình ở đây, mình đi lấy hoa” Yuri nói vội rồi đi ra khỏi taxi

************

Tim Yuri đập như đánh trống, mồ hôi thì nhẽ nhại trên trán, cô cần phải nhanh chóng đi lấy hoa nếu không muốn bị muộn trong ngày kỉ niệm 1 năm kết hôn họ. Khi đến trước tiệm hoa thì có tiếng chuông điện thoại reo lên

“Ugh, gì nữa đây ?’’ cô lầm bầm khi lấy điện thoại ra, lập tức trả lời, “Alo”

“Cậu đang ở đâu ?” đầu dây bên kia nói

“Mình đang trên đường về Sica, thật ra…mình uhh….mình bị kẹt xe” Yuri nói dối

“Được rồi, nhưng nhanh lên đấy. Cậu đã hứa với mình là sẽ không về trễ”

“Mình sẽ không về muộn đâu, mình thề đấy mình sẽ về sớm thôi”

“…Okay….Tạm biệt, mình yêu cậu”

“Mình cũng yêu cậu” Yuri đáp trước khi cúp máy và bước vào trong

Cô đi nhanh về phía quầy thu ngân, nơi có gương mặt rất quen thuộc đang đứng. Yuri nuốt cục nghẹn xuống cổ họng, “…Oh, Chúa ơi !!!...” cô la lên khi bà lão đưa mắt nhìn cô

Mỉm cười, người bán hoa hỏi, “T-Tôi….c-có thể….g-giúp ….gì…c-choo…cô..?”

“HOA CỦA TÔI” Yuri nói lớn hơn bình thường, hy vọng với giọng tông cao như thế này thì bà lão có thể nghe thấy rõ

“Đ-được rồi, k-không cần phải l-la lớn thế đâu..” bà ta nói khi đẩy gọng kính lên, “C-Cây viết c-của ta đ-đâu rồi ?”

‘Mình sẽ không đến trễ một lần nữa vì bà lão này’ cô thầm nghĩ khi tìm kiếm bó hoa của mình và khẽ mỉm cười khi nhìn thấy bó hoa có tên mình trên kệ

Tiếng cây gậy đập vào bàn thu ngân làm cô giật mình

“Tôi biết cô đang nghĩ gì !!!” bà lão la lên, “ĐỒ ĂN TRỘM !!! LẦN NÀY TÔI SẼ KHÔNG NGỐC NỮA ĐÂU !!” bà ta vung cây gậy về phía cô

Vậy là đủ quá rồi. Dây thần kinh của cô như đang căng ra, cơ thể cô rất muốn phản kháng

“Tôi sẽ không để bà đánh tôi lần nữa đâu” Yuri hét lên khi chộp lấy bó hoa gần mình nhất. Cười tự mãn, cô quơ nó trước mặt bà lão. Bị choáng bởi những bông hoa trước mặt, bà ta lùi lại một chút, và Yuri nhanh chóng nắm lấy cơ hội chạy nhanh về phía bó hoa của mình, lấy nó và chạy ra phía cửa

“ĂN TRỘM!” bà ta hét lên khi đuổi theo Yuri phía sau.

****************

Yoona chán nản ngồi trong xe, ‘Yuri bây giờ cậu nên quay lại xe rồi chứ, sao lâu quá vậy ?’ cô thầm nghĩ khi đưa mắt nhìn sang cửa xe

Cách chiếc xe vài feet chính là người bạn thân của cô đang chạy một cách điên cuồng. Hình như Yuri đang cố nói với cô điều gì, nhưng cô không thể nào hiểu được

“Có chuyện gì vậy nhỉ ?’’ cô tròn mắt nhìn qua cửa xe

“MỞ CỬA XE RA NHANH LÊN !!!!”

Nhíu mày, cô làm theo. Yoona nhìn Yuri nhào vào trong xe, thở hổn hển, gương mặt đỏ bừng

“Có chuyện gì xảy ra thế ?” cô hỏi, hy vọng có lời giải thích cho hành động kì lạ này của Yuri

“ĐỒ ĂN TRỘM !!!” tiếng hét vang lên từ đằng xa. Đưa mắt nhìn sang hướng đó, cô thấy người bán hoa đang chạy theo họ với cây gậy giơ cao đằng đằng sát khí

“OH, BÀ TA MUỐN GIẾT NGƯỜI SAO ?’’ cô hoảng sợ nói khi đóng cửa xe và khóa nó lại ngay lập tức

Bà lão ấy gần như sắp đuổi kịp họ, bà ta định dùng cây gậy đập vỡ kính xe

“NHẤN GA CHẠY MAU LÊN !!!” cả hai hét lên với người tài xế

*******************

“Kì này chết mình rồi” Yuri nói khi nhìn vào đồng hồ

‘’Có phải đó là lỗi của mình đâu khi mà cậu luôn đến trễ’’ Yoona đáp trả trước khi mở quyển sách ra lần nữa

‘’Mình thề, nếu mà mình bị trễ trong ngày kỉ niệm này….mình sẽ nguyền rủa bà lão đó’’

‘’Uh huh’’ Yoona hờ hửng đáp, cô chăm chú vào quyển sách của mình ; những kỉ niệm đáng nhớ của cô đều được ghi lại bằng những dòng mực đen.

-------------------------------------------------------

Buổi lễ đã kết thúc, và bây giờ là tiệc chiêu đãi

Yoona và Krystal đang nhìn vào cái tác phẩm điêu khắc bằng đá đặt ngay giữa các bàn ăn. Sooyoung thì bận rộn nhai mấy cái bánh ngọt trên bàn

‘’Chị có nghĩ là cái đầu của tượng Yuri hơi cong không ?’’ Krystal hỏi

‘’Em nói đúng’’ Yoona nói khi nhìn hai cái tượng bằng nước đá, ‘’Bực thật, sao nó không hoàn hảo nhỉ ? Chị luôn muốn mọi thứ phải thật hoàn hảo cho đám cưới của họ ?’’

‘’Em biết, giống như nó đang nhìn chúng ta, cầu xin chúng ta hãy sửa nó lại vậy’’ Krystal nói

‘’Vậy chúng ta làm thôi nào’’ Yoona cười tự mãn

********************

‘’Sooyoung, đừng có cằn nhằn nữa’’ Yoona nói khi ngồi trên vai Sooyoung

‘’Sao chị lại phải giúp em chứ ?’’ cô gái bên dưới bực bội nói khi cố giữ thăng bằng cho cô gái bên trên

‘’Em không thể với tới cái đầu của Yuri được, cho nên nếu như có chị làm thang thì sẽ tốt hơn” cô nói trước khi Krystal đưa cho cô cái hàn lửa

‘’E-em lấy nó ở đâu thế ?” Sooyoung lắp bắp hỏi khi nhìn thấy cái vật nguy hiểm đó

‘’Em lấy cắp nó trong nhà bếp” Krystal bình thản nhún vai trả lời

Yoona ngả người gần hơn về phía cái tượng bằng nước đá của bạn thân mình và bật nút mở cái hàn lửa

“Bây giờ, cần phải làm tan chảy ở chỗ cái cổ rồi sau đó sẽ nối nó lại vào cái đầu” Yoona nói khi bắt đầu công việc. Cô nhìn cái cổ của Yuri tan chảy từ từ “…Sắp xong rồi…” cô lên tiếng trước khi nhìn trân trân cái đầu đang rơi xuống khỏi phần thân

“Chết” cô hét lên khi cái đầu của bạn thân mình lao thẳng xuống cái bàn đầy thức ăn

Tất cả xảy ra quá nhanh

Trọng lượng cú rơi của cái đầu làm thức ăn trên bàn bay lên tứ tung khắp nơi. Nhanh chóng tắt cái hàn lửa, cô há hốc miệng nhìn cảnh tượng trước mắt mình

“Chúng ta chết chắc rồi” Sooyoung run rẩy nói

“Yep” Krystal gật đầu tán thành

Trước mặt họ là cô gái tóc vàng đang khóc thét lên với vài miếng dưa leo dính trên mặt cô ấy, “Lấy nó ra mau, lấy nó xuống nhanh lên” Jessica rít lên trong khi Yuri đang cố gắng lấy tất cả chúng ra khỏi gương mặt ấy nhanh nhất có thể

“Chúng ta nên chạy mau thôi” Krystal lên tiếng trước khi quay 80 độ, bỏ chạy

Sooyoung nghe thấy thế, cũng chạy theo với Yoona vẫn đang ngồi trên vai cô ấy

******************

Taeyeon ngồi ờ một góc, quan sát mọi người. Cô không có gì để làm cả, Yuri và Jessica thì đang bận tiếp khách, Sooyoung, Yoona và Krystal thì không thấy đâu hết. Khẽ thở dài, cô nghịch mấy ngón tay của mình khi nhìn những người đi lướt qua mình, ‘Tuyệt thật…mình trông thật là cô đơn’

“Ăn kem không ?” một giọng nói quen thuộc từ phía sau

Cô gái nhanh chóng quay đầu về phía giọng nói ấy

Khẽ mỉm cười, cô đồng ý với lời mời ăn kem đó, “Đã lâu không gặp cậu”

“QUÁ LÂU ẤY CHỨ” Tiffany lên tiếng, nở một nụ cười rộng tới mang tai

“L-Làm thế nào ? K-Khi nào ?” Taeyeon đã nghĩ rằng cô có thể cư xử bình thường nếu như gặp lại Tiffany, nhưng có vẻ như cảm xúc trong cô đã hoàn toàn lấn át lý trí

“Mình vừa về ngày hôm qua. Đúng lúc, phải không ? Mình thật sự không muốn bỏ lỡ đám cưới của họ” cô nói trước khi ngồi xuống cạnh Taeyeon

“M-Mình…uhh…mình, thật sự không biết nên nói gì….vậy, cậu chỉ đến đây tham gia lễ cưới thôi ư ?”

“Mình có tin tốt và tin xấu, cậu muốn nghe cái nào trước ?”

“Tin tốt”

“Công ty trước đây của mẹ mình đã nài nỉ bà quay trở lại. Họ đưa ra nhiều ưu đãi hơn công ty mới của bà. Vì thế nên cả nhà đã quyết định quay trở lại” Tiffany mỉm cười nói

“GÌ CƠ ?” Taeyeon hét lên, “…vậy, còn tin xấu ?”

“Cậu sẽ phải ở bên cạnh mình một lần nữa” Tiffany trêu chọc

Tiếng nhạc vang lên, tất cả mọi người tiến ra phía bãi biển ở phía bên trái họ

“Đi nào, ra nhảy thôi” Tiffany đề nghị trước khi kéo tay Taeyeon đi

“Cậu đã lỡ mất 4 tháng rưỡi trong cuộc đời mình, bây giờ mình sẽ phải bù lại cho cậu”

Chia xa chỉ là một cái cớ khác để bạn có thể nói lời “Xin chào” một lần nữa

…Những lời tạm biệt không bao giờ kết thúc, nếu trái tim bạn vẫn mãi bám chặt vào nó….

*********************

“Bây giờ thì chúng ta an toàn rồi” Krystal thì thầm khi cố lấy lại nhịp thở

Sooyoung để em họ của Jessica xuống đất và xoa xoa hai vai của mình. “Nhớ cho kỹ là chị sẽ không bao giờ tham gia với hai đứa nữa….KHÔNG BAO GIỜ !!!’’ cô la to

“Hey, tụi em chỉ muốn giúp thôi mà” Yoona cãi lại

Bất thình lình có ai đó vỗ vào vai Yoona

Lập tức quay lại, cô mỉm cười khi nhận ra người đó, “Seohyun, em đến rồi à”

“Yeah, em nhận được lời mời của chị…vì thế em quyết định sẽ đến đây” cô gái nói trước khi đưa mắt nhìn xuống nền cát, “Uhm….chị có muốn nhảy không ?”

Krystal kéo áo Yoona, “Xin lỗi, nhưng chúng tôi đang….”

“CHẮC CHẮC LÀ ĐƯỢC RỒI !!!” Yoona sung sướng hét to trước khi kéo Seohyun vào khu vực trung tâm buổi tiệc nơi mọi người đang nhảy cặp cùng nhau với những động tác di chuyển nhịp nhàng

“Có phải hai chúng ta vừa bị bỏ rơi không ?” Krystal hỏi Sooyoung

“Chị nghĩ đúng là như thế” Sooyoung đáp

Cả hai bị bỏ lại ở một góc trên bãi biển

Khoanh tay trước ngực, Krystal lên tiếng, “Nhìn những người này xem, trông họ thật là ngứa mắt”

“Ugh, chị biết….thật là khó chịu”

“YOONA, CHỊ CHÍNH THỨC BỊ TẨY CHAY NGAY TỪ BÂY GIỜ. CHỊ ĐÃ BỊ TRỤC XUẤT, CÓ NGHE EM NÓI KHÔNG HẢ ?” Krystal hét lên khi cơn gió đêm cuốn tiếng nói của cô hòa vào không khí

********************

“Cám ơn, Jacque và các đồng nghiệp của anh đã phục vụ trong buổi tiệc cưới của chúng tôi” Yuri cười đắc thắng khi đi ngang qua người đàn ông Pháp, người đang bận phục vụ các đĩa thức ăn

Cười khẩy, ông ta phớt lờ câu nói của Yuri

“Có chuyện gì thế ?” Jessica hỏi khi khoác tay Yuri

“Oh, không có gì đâu” Yuri vui vẻ đáp

“Hey, ra nhảy thôi nào….đây là đêm của chúng ta mà” Yuri nói khi kéo Jessica ra khỏi đám đông đi về phía mép bờ biển, nơi chỉ có đàn hải âu và những con sóng biển rì rầm vỗ vào bờ

Cô gái tóc vàng mỉm cười rồi quay sang Yuri hỏi, “Nếu cậu muốn nhảy sao cậu lại đến đây ? Ở đây không có nhạc”

“Thì sao nào ?” Yuri cười nhẹ rồi hôn phớt lên môi Jessica

….Họ đã nhảy cùng nhau, ở một nơi không bận tâm về thời gian, ở một nơi nằm ngoài thực tế; một nơi chỉ có hai người họ có thể bước vào, nơi những giấc mơ chạm đến đỉnh điểm của nó, nơi mà trái tim và tâm hồn gặp gỡ lẫn nhau….

….Trở về từ một nơi chưa từng được biết đến. Nó luôn là như thế, khi chúng ta hiểu rằng có những điều không thể nào nói ra…

…Hãy tin vào những câu chuyện cổ tích một lần nữa….

Bất cứ nơi nào có tình yêu, tôi đều được muốn ở đó. Và tôi sẽ giữ chặt lấy nó mãi mãi trong dòng chảy của số phận. Có phải bây giờ tôi đang tin tưởng rằng tình yêu của chúng tôi chính là do định mệnh sắp đặt không ? Tôi biết nó là định mệnh, nhưng đồng thời tôi cũng biết rằng nó là một sự chọn lựa.

Câu chuyện này không bao giờ có một kết thúc hạnh phục. Sự thật là không có cái gọi là ‘Kết thúc’ cho câu chuyện này. Tình yêu thật sự không bao giờ kết thúc một cách hạnh phúc bởi vì nó sẽ tiếp tục mãi mãi mà không có điểm dừng cố định

-------------------------------------------------------

“Những kỉ niệm này thật là đẹp” Yoona nói khi lau đi giọt nước mắt nơi khóe mắt. Đóng quyển sách lại, cô nhìn Yuri, người đang nhíu mày nhìn cô

“Mình thề, cậu là người duy nhất khóc khi đọc câu chuyện do chính mình viết đấy…thật là cảm động quá đi !” Yuri trêu chọc

Cô gái gạt đi giọt nước mắt, “Mình không thể ngăn được chúng, đây đều là những kỉ niệm đẹp”

“Yeah, mình đã nói rồi….rất cảm động !” Yuri lặp lại

Chiếc xe taxi dừng lại trước một căn nhà, Yuri nhìn ra phía cửa xe, mỉm cười nhẹ nhõm, cô nhanh chóng trả tiền và đi xuống xe

Đặt tay lên cửa, cô nói lời với bạn thân của mình, “Chúc mừng việc xuất bản quyển sách đầu tiên của cậu…ý mình là xuất bản quyển sách đầu tiên của CHÚNG TA”

Yoona cười chế giễu, “Cám ơn ?”

“Mình phải vào đây, mình trễ mất rồi…nếu tối nay mình muốn ngủ trong nhà thì bây giờ mình phải nhanh lên mới được. Nhưng ngày mai cậu sẽ đến đúng không ?”

“Ngày mai mình không thể đến được, xin lỗi” Yoona nói

“Gì chứ ? Sao vậy ?”

“Mình đã hứa là sẽ giúp Taeyeon và Tiffany chuyển đến nhà mới”

“Được rồi, thế còn ngày kia ?”

“Tuần này Seohyun sẽ đến thăm mình cho nên tụi mình sẽ đi chơi vào tối hôm đó”

“CẬU THẬT LÀ ĐÁNG GHÉT !!” Yuri hét lên, ‘’Sao cũng được, về nhà cẩn thận đó và giúp mình gửi lời chào tới ba và Krystal’’

‘’Biết rồi, hẹn gặp lại cậu sau’’ Yoona nói. Cô đã chuyển về sống tại nhà họ Jung, nơi đã dạy cho cô nhiều bài học về tình yêu thương trong gia đình. Seohyun vẫn thường đến thăm cô mỗi tháng một tuần, hoặc là cô sẽ đến thăm cô ấy ; khoảng cách không là gì đối với họ cả

Ngọn đèn trước nhà được bật lên, Yuri khẽ thở dài, ‘’Mình sắp tiêu rồi, phải không ?’’

‘’Cậu sẽ phải cần đến kì tích để có thể sống sót qua cơn giận của chị ấy’’ Yoona trêu

‘’Well, hãy tự làm cho máy bay giấy bay lên đi’’ Yoona thêm vào trước khi đóng cửa xe taxi và vẫy chào tạm biệt bạn thân của mình

Yuri nhìn theo cho đến khi chiếc xe khuất bóng. Hít một hơi thật sâu, cô quay đầu về phía cửa chính của nhà mình, ‘Tìm đâu ra máy bay giấy cơ chứ ? Thề có chúa, mình cần nó ngay bây giờ’’ cô lầm bẩm trước khi chậm rãi tiến về phía nhà mình

THE END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro