#2921. Cfs đầu tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dự là cái cf thô bỉ và dài 10 cây số này sau khi được ass kiểm duyệt sẽ ra đảo trong vòng 3 nốt nhạc, nên bây giờ em vô cùng yên tâm mà xả tung tóe đây.
*xả*
Từ sau khi đặt chân vào đền, qua những tháng ngày nhàn hạ bắt ghế rung đùi ngồi ngắm thị lụm thị ôm thị né thị ngửi thị bóp thị vân vũ mây mù, đặc biệt là qua mùa thị thơm lừng lần này, em mới phát hiện thì ra từ lâu mình đã tìm được kho báu rồi, mà tới 3 cái mới đã chứ ! (づ ̄ ³ ̄)づ

Đại khái là em tìm được 3 nhà này, mà em dám đảm bảo nếu mấy thím có thể đặt chân vào đây, mấy thím sẽ được thấy lại cái khung cảnh ngày xưa yêu dấu, khi mà editor và reader sống chung hòa thuận như người 1 nhà. Mấy nhà em tìm được là:
Nhà **** chuyên trị võng du.
Nhà #### mê ngược các loại.
Nhà $$$$ xử tất cả mọi thứ từ hiện đại, cổ trang, xuyên không, hài, ấm áp cho đến NP, SM.
[Hì hì, em biết cái cf này mà được đăng, dù hy vọng là 1%, thì thể nào ass cũng xóa tên, cho nên thôi để em xóa trước cho ass đỡ cực. Ass thấy em ngoan hông nè ? (ღ˘⌣˘ღ) ]

Ừ thì nhà họ nhỏ thật, lượng view cũng ít (chưa có nhà nào được tới 100k và số view hiện tại của 3 nhà cộng lại cũng chưa được 100k), số com like vote cũng lèo tèo vài cái, chủ yếu là họ chém gió với bạn bè. Họ ra chap mới cũng chậm, người nhanh nhất thì vài tuần, người chậm nhất thì vài tháng. Ấy vậy mà em vẫn ra ra vào vào nhà họ thường xuyên, vẫn hóng từng chương được edit kỹ lưỡng của họ và lắm lúc chạy vào chỉ để đọc mấy cái cmt tán dóc ở dưới, để ngắm cái cách đối xử thân thiện hòa nhã của họ với reader và tình cảm reader trao lại họ mà tự nhiên thấy ấm lòng.Các editor này phải nói là vô cùng cầu tiến. Đọc những cái cmt chỉ ra chỗ sai của họ, thấy họ rối rít cảm ơn, hoảng hốt xin lỗi vì lỡ edit một chỗ sai và hào hứng trao đổi với người vừa sửa sai giúp họ, lắm lúc họ nhiệt tình quá làm mấy người vừa sửa xong chạy luôn, em bảo đảm mấy thím chỉ muốn ở lỳ chỗ họ chả buồn đi đâu cả. (ღ˘⌣˘ღ)

Em thì không giỏi an ủi người khác, nhưng cũng muốn nói vài câu với mấy thím có editor yêu đang thích đóng cửa wp. Mấy thím à, editor họ đóng cửa nhà lại lúc này chưa chắc họ không mở ra trong tương lai. Chẳng lẽ mấy thím quên hết mấy vụ trước đây rồi à? Nhất là cái vụ gì rùm beng bảo mấy tác giả Trung Quốc đòi kéo băng qua đây bóp dái editor Việt, không có dái thì bóp chỗ khác ấy. Lúc đó cũng có 1 loạt nhà đóng cửa, nhưng vài ngày sau khi biết sóng yên biển lặng rồi thì họ lại lục tục đi ra. Nên em bảo các thím này, giờ mà có khóc lóc đau khổ cũng không làm được gì, chi bằng các thím thử trò “truy tìm kho báu”, như em search gg lung tung mà không ngờ vô tình tìm được 3 kho báu trên ấy. Biết đâu lúc các thím tìm được mấy kho báu mới thì cũng là lúc những kho báu cũ của các thím quay trở về, khi đó không phải niềm vui nhân đôi à? Tóm lại là đừng bi quan quá! p(*^-^*)q

*******
Còn bây giờ thì qua phần văng tục, ass không thích đề nghị cho nó ra đảo, thím nào dị ứng thì nhắm mắt lại. 凸(`⌒´メ)凸

Chả là trước giờ cứ thấy mọi người cứ tranh cãi với nhau về mấy vụ editor – reader. Nào là editor kiêu căng ngạo mạn lạnh lùng vô tình sẵn sàng vứt áo ra đi, mặc dù đôi lúc người ta chỉ muốn nghỉ ngơi vài ngày hay đơn giản là sửa nhà, trốn bão. Nào là editor chảnh chọe hoạnh họe bạo dâm tối ngày đè reader ra rape bằng đủ thứ pass pic điên rồ quái đản mà nhiều khi truyện lại edit như hạch, đã vậy lắm lúc còn không chịu nghe người ta góp ý mới bá đạo. Rồi thì editor khắn kho khíu chọ, tối ngày bắt bẻ từng câu từng chữ, sục sạo tìm từng cục sạn mà lắm lúc cục sạn to bằng cục gạch cắn phát gãy răng, chả cần moi móc mà nó vẫn nằm chình ình lộ thiên. Rồi thì cả đám reader dù ẩn hay hiện đều được chì chiết mắng mỏ là thứ vô ơn bội nghĩa, ăn cháo đá bát, ăn cứt đá bô, qua cầu rút ván, thấy chán thả bom.
*gãi đầu*
Ăn cháo đá bát bị đáp gạch thì em không có ý kiến, còn lỡ ăn nhầm shit thì người ta phun ra súc miệng rồi bỏ đi có gì sai? Họ bỏ đi nhưng chưa chắc họ đã đá bô, ấy vậy mà thiên hạ cứ canh me chụp mũ. Chứ em hỏi mấy thím không lẽ ăn trúng shit mà phải ôm bô ngồi hóng? Cuồng shit? \(@O@)/

Cái tật của em thì hay nói lan man, nói nãy giờ vẫn chưa vô vấn đề chính đấy. Thôi thì đã lỡ dông dài nên em lảm nhảm thêm chút nữa vậy, khi nào đến đề chính thì tự nó vô, còn giờ thì đừng ai ngăn em !!!
*vùng ra*
Mấy thím nào hồi trước hay than thở những nhà set pass pic, đòi com vote like chi đó mà làm mấy thím khổ sở xoắn quẩy ấy, mấy thím tưởng nhiêu đó mà gọi là khổ ư? Lầm, lầm to. Mấy thím này em cá là chưa từng lê lết bên ngôn tình, mà dù có ở bên đó chắc cũng chưa có diễm phúc bước chân vào “những tòa thành vĩ đại”. Hồi trước em cũng đóng đô bên đó, cũng từng lưu luyến không muốn ra đi cho dù dần dà có nhiều thứ thay đổi theo chiều đi xuống, ấy vậy mà có một nhà kia đã cho em đủ động lực để vứt áo ra đi. Nhắc lại mới nhớ, số em may mắn vãi đái các thím ạ, vào 10 nhà thì đúng 10 nhà có pass. 凸(`⌒´メ)凸

Lại nói về căn nhà cuối cùng mà em đặt chân vào. Nói thật căn nhà đó nó hoành tráng theo đúng nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Vừa bước vào em đã choáng váng với số phòng khủng trong nhà, hình ảnh minh họa nam thanh nữ tú chi chít chằng chịt như mạng nhện, bông bướm sặc sỡ, đèn màu nhấp nháy, nhạc mở xập xình. Em không còn nhớ tên chỗ đó, chỉ nhớ chủ nhân chỗ đó âu yếm gọi nơi ấy là “Lâu đài”, em thì cung kính gọi nó là “Pháo đài spam”. Tại sao em gọi vậy á? Thì tại đó là chỗ để spam mà. Tất cả các truyện, tất cả các chương đều set pass. Thím muốn có pass? Ok, hãy thực hiện các bước sau. Điều kiện đầu tiên là thím phải có chừng 30 (hay 50???) com để tặng chủ nhà. Sau đó thì tên thím sẽ được bỏ vào 1 cái danh sách. Nhưng không phải có tên trên danh sách đó là nhận được pass đâu, thím đừng tưởng bở. Ghi tên trên đó rồi thím sẽ được vào một đội ngũ gọi là của – nợ – gì – đó để làm 1 nhiệm vụ cao cả: “Xóa spam”. ( ̄(エ) ̄)

Lúc mà em đọc cái hướng dẫn lấy pass tới chỗ này em mới vỗ mông thốt lên “Thì ra là vậy !”. Hóa ra cái mớ 1k với 2k cmt em thấy lúc chạy vào nhà toàn là spam, và em có thể khẳng định chỗ đó là thiên đường của auto spam. Thề liếm ngón giữa, em đọc rõ ràng trong mớ cmt hỗn độn có đứa kia nó ghi “abc” trong cái cmt của nó, rồi cách ra vài cái cmt nhảm khác em lại thấy com của nó, lần này ghi “xyz”. Có đứa còn phè phỡn ghi “1 2 3 …. Keyboard test…. Keyboard test…. 1 2 3”. Em dòm qua cái cột bên tay phải thấy có ghi tên của đội ngũ của – nợ, tới 30 mấy mạng. Em tự hỏi nguyên một đám người “xóa spam” như vậy mà mấy cái cmt nhảm này vẫn trồi lên được, vậy thì 1 là số spam nó vượt quá số người xóa, 2 là mấy người đang làm không công này bắt đầu chơi xỏ chủ nhà. (* ̄(エ) ̄*)

Tiếp tục quá trình lấy pass. Không phải thím xóa mấy cái com là xong đâu, thím phải thử việc trong 1 hay 2 tuần gì đó, sau đó thím bắt đầu chính thức làm trong 1 tháng. Sau 1 tháng nai lưng xóa spam mà em cá là tới lúc đó thím cũng đéo nhớ mình đang xóa spam để làm gì, thím sẽ được ưu ái vào 1 đội ngũ khác có tên của – nợ – thứ – 2, rồi lại tuần hoàn cái vòng làm việc, thay đội ngũ. Đến lúc em đọc tới cái tên của – nợ – thứ – 6 thì em dứt khoát vứt áo ra đi vì thấy vẫn còn 1 mớ đội ngũ đang chờ em đọc tên. Đó cũng chả phải lần đầu tiên em thấy mấy vụ pass pic, nhưng mà càng ngày nó càng oái oăm hành hạ người đọc thế này, nhà sau dữ dội hơn nhà trước, thì em cũng đành ngậm ngùi chia tay thôi. Em dự bước cuối cùng để đọc truyện của nhà ấy là chủ nhà sẽ trìu mến đưa cho thím một tô gạo Việt Nam trộn với gạo Thái Lan để thím phân loại. Phê chưa, truyện cầm được đến tay thì mù mẹ con mắt rồi, sướng vl ! ( ̄•• ̄)

Thế nên thím nào bảo khổ vì vài cái pass piếc cỏn con gì ấy, thím còn chưa chạm tới tận cùng của cái khổ đọc truyện online đâu. Mà tới giờ em vẫn chưa hiểu được chủ nhà ấy bày trò đó để làm chi? Hận đời? Thù spammer? Khoái SM? Đề nghị thím nào thông não em phát !Chuyển sang đam mỹ.Những ngày đầu em vui mừng hào hứng tự nhủ mình chuyển sang đây quá đúng. Editor - reader ăn nói nhỏ nhẹ, tôn trọng lẫn nhau, mọi người tình thương mến thương đàm đạo văn thơ. Nhưng đến 1 ngày kia tự nhiên em gặp lại bạn cũ, 1 thằng rất khó ưa có tên là Pass, cùng hội với nó là thằng Pic. Lúc đó em thầm nghĩ trong bụng “Vi-rút lan tới đây rồi sao?”. Và rồi cái gì đến cũng đến, “Com vote like và đồng bọn” lại xuất hiện. Tới lúc này thì em chỉ đành xoa mông than thở cái câu kinh điển “Còn Lắm Gian Truân”. 凸(⊙▂⊙)

Em thú thật với mấy thím em không phải là silent – reader, em là stalker. Lắm lúc em vào nhà mấy thímkhông phải để đọc truyện, mà là đọc cmt. Và em muốn khoe với mấy thím 1 điều: “Muốn biết nhiều chuyện thâm cung bí sử, hãy làm stalker.” (* ̄(エ) ̄*)

Thời gian em gia nhập giới đam mỹ nói dài không dài nói ngắn không ngắn, nhưng nó đủ để em chứng kiến bao cảnh dở khóc dở cười, lúc khóc sái quai hàm, lúc cười ra máu mắt. Em dám vỗ đùi tự hào với mấy thím vì đã tận mắt nhìn thấy quá trình xuất hiện cũng như lụi tàn của rất nhiều nhà, mà bảo đảm có 1 mớ trong đó chỉ mình em biết. Mấy thím nói em nổ? Vậy em muốn hỏi thử xem có thím nào biết cái nhà mở được 5 ngày đã phải đóng cửa vì chủ nhà bị stress bởi cái đứa xông đất ? Hay mấythím có biết cái nhà bị người ta đánh sập phải xây đi xây lại 3 lần trong vòng 1 tháng chỉ vì 2 bên bất đồng quan điểm? Thím nào nói “Có” thì đề nghị cho em bắt tay phát, vì em với thím là mấy nhân chứng hiếm hoi của những sự kiện lịch sử không người biết. ( ̄•• ̄)

Mấy thím à, em thấy nhiều thím than thở vì sao editor ngày nay lại xuống dốc như vậy, tại sao reader ngày nay lại trâng tráo vô ơn như thế ? Em không dám nói em biết tất cả nguyên nhân dẫn đếntình trạng này, nhưng em tự hào biết được một trong những nguyên nhân đó, một nguyên nhân mang tên: “Cái comment đầu tiên”.“Comment đầu tiên” là sao? Ở đây em không nói đến mấy cái cmt mở hàng truyện hay mấy cái cmt đại loại như “thanks nàng”, “bóc tem” v.v… Cái em đang nói đến là “comment đầu tiên” người chủ nhận được sau khi xây nhà. Những trường hợp vừa mở cửa được dăm ba bữa đã phải pri hay xóa wp vì bị đả kích có hằng hà sa số, nhưng giờ em chỉ kể 1 lần có ấn tượng sâu đậm nhất với em cho mấy thímnghe chơi thôi. Trường hợp đó rơi vào 1 bạn có dự định edit võng du. Nói ra chắc nhiều thím không tin, nhưng thật sự thì bạn ấy đã bị đả kích ngay từ post đầu tiên, mà post ấy lại không phải là chương 1 của truyện đó, nó chẳng qua chỉ là mấy dòng giới thiệu về bạn ấy, về sự yêu thích của bạn ấy đối với thể loại võng du và về bộ truyện mà bạn ấy đang ấp ủ kế hoạch edit.Phải nói là ngay lập tức, khi mà em vẫn còn đang lâng lâng vì tưởng rằng mình là người đầu tiên phát hiện ra nhà bạn ấy mà quên béng đi cái chỗ lượt view đang hiện số 3, nghĩa là còn 1 người nữa đang ở đó, thì vài phút sau có ngay 1 cái com đập vào mặt em. Vâng, cái cmt xông đất ấy bảo bạn đó đừng edit, bảo bạn đó dẹp hết đi vì chắc chắn bạn ấy không đủ trình độ để edit cái bộ nổi tiếng đó. Em thú thật với mấy thím lúc đó em cũng chả biết bộ đó có nổi hay không, trước giờ em đọc truyện chỉ chú trọng vào thể loại truyện đó, hợp thì đọc thôi. Rồi cái đứa cmt phủi đít ra đi, bạn editor thì vô cùng im ắng, cỡ chừng nửa tiếng sau đó chap 1 của truyện được đưa lên. Thẳng thắn mà nói thì chap đó bạn ấy edit không hay, nhưng được cái em vẫn hiểu được nội dung và em tin chắc nếu cho bạn ấy thời gian thì tay nghề bạn ấy sẽ khá hơn. Thế nhưng những đứa xông vào mấy tiếng sau đó nó chê bạn ấy không còn đường nào để nói. Nghe nó chê lát mà em tưởng tụi nó có thâm thù đại hận gì với bạn ấy chớ. Tụi nó chê tan nát cái bản edit mà khổ nỗi lúc năn nỉ tụi nó chỉ giùm chỗ bạn ấy sai hay theo ý tụi nó thì làm sao để cho mượt hơn, hay hơn thì không 1 đứa nào chịu nói. Tụi nó cứ xoáy vào mấy cụm từ “bộ nổi tiếng” và “chưa đủ trình” rồi quăng cho bạn đó. Khổ thân bạn ấy chạy đôn chạy đáo, hỏi hết nguồn này nguồn kia, đăng lên, trích dẫn cho tụi nó thấy mấy từ tụi nó nhai đi nhai lại là “sai be bét” thì tụi nó bảo bạn ấy không truyền tải được cái hồn của tác phẩm. Xin lỗi mấy thím chứ em chỉ muốn nói ĐM tụi bây người ta mới edit được 1 chương thì tụi bây đòi linh hồn tác phẩm cái l*n gì? 凸(`⌒´メ)凸
Và sau 3 ngày bị đánh bom khủng bố, bạn ấy xóa wp. Đây chỉ là 1 trong vô vàn những câu chuyện buộc phải xóa hay pri wp đã xảy ra mà dám chắc nhiều thím chưa biết. Và một lần nữa em vô cùng tự hào vì mình hên vãi đái, lúc nào cũng được chứng kiến cảnh lụi tàn của mấy nhà chỉ vừa mở cửa được vài ngày. ⊂( ̄(エ) ̄)⊃
Mấy thím đừng coi thường sức mạnh của “Cái comment đầu tiên”. Tự nhận là 1 stalker, em đã từng chứng kiến những nhà phải đóng cửa như vừa kể, cũng có những edior cố gắng cắn răng chịu đựng edit cho đến bây giờ nhưng mà số này hiếm như lá mùa thu, và 1 phần không nhỏ những người tự tạo cho mình một bộ giáp đầy gai nhọn như nhím để bất cứ ai đụng vào là thấy cha thấy mẹ ngay ! ⊂( ̄(エ) ̄)⊃

Có lẽ có thím sẽ hỏi tại sao em bất bình mà chỉ đứng yên không nói gì. Xin thưa, thứ nhất em ra tay không kịp. Thứ 2, em ra tay nhưng cmt của em không bao giờ được thấy ánh mặt trời vì đã bị cắt cổ trong bóng tối. Thứ 3, chẳng lẽ mấy thím không biết có những nhà đông và hung hãn như bầy linh cẩu, không bao giờ nói lý lẽ và sẵn sàng hiếp xong rồi xực tất cả những ai đi ngang? Ờ thì em cũng biết là nếu bị rape mà nhắm chống không lại thì nên tận hưởng, nhưng mà bà mẹ tụi nó đông quá, đợi nó hiếp xong chắc mấy cái lỗ nát bấy mẹ nó rồi ! ╬ ̄皿 ̄)凸

Nhân tiện đây nhắn với 1 thím đang có mặt trong page này. Thím chắc chắn không biết em nhưng mà em biết thím lâu rồi, và cũng xin nói 1 tiếng khâm phục vì thím đã làm đúng như lời thím từng vỗ vú tự hào “Đi không đổi tên ngồi không đổi họ, cùng lắm thì thêm cái số la mã vào sau.” Em chúc thím có thể sớm trở về ngôi nhà trước đây, gặp lại người editor mà thím từng 2 ngày khủng bố 1 lần ngay từ lúc người ta mới cất nhà. Giờ thím có gặp lại người đó thì em xin đảm bảo thím 100% ko thể nhận ra, vì từ một người hiền lành nhút nhát thím đã ra tay nghĩa hiệp biến bạn đó thành một người liều thì chiều, thích thì nhích, đụng là chích. Chúc thím vui vẻ và toàn mạng trở về ! 凸(● ̄(エ) ̄●)凸

Gửi tới những thím cũng là stalker như em:
Giờ viết cái cf này mới thấy thì ra lâu nay oán khí tích tụ trong bụng em nhiều dữ vậy, không xả ra bớt e có ngày bể bụng. Thôi thì thím nào cùng chung hoàn cảnh cũng xả ra luôn đi. Cứ viết cho nhiều vào, dài vào vì ngoài kia có 1 cơ số các thím sẽ bảo “Dài quá đéo đọc!”, cf của chúng ta sẽ an toàn thôi, đừng lo. Thím nào thắc mắc lỡ tụi nó cũng ngại dài mà đếch đọc thì sao? Hà hà, thím đừng lo, đám stalker tụi em có phương pháp nhận ra nhau, thím ngoại đạo nên không biết đó thôi. ⊂( ̄(エ) ̄)⊃

Gửi tới Ass: Không biết ass có kiên nhẫn đọc tới đây không. Nếu mà Ass thật sự đọc tới đây thì xin cảm ơn Ass vì đã cùng em thẩm du. Còn nếu Ass không thấy dòng này thì …. Lêu lêu, Ass hói đã bỏ lỡ những sự kiện lịch sử huy hoàng rồi ! Hô hô hô… ( ̄•• ̄)

Tự gửi bản thân:
Lười chảy thây mà không ngờ có ngày viết được cái cf dài bỏ mẹ này, thật là tự hào vãi đái! ( ̄•• ̄)
Thôi xả xong nhẹ bụng rồi…
Chào Ass em đi.Chào mấy thím em đi stalk 3 nhà kia tiếp đây.
Ký tên:
Chỉ là một Stalker bình thường như bao người.

__________________
*Comment:
[Thích Đức Hoàn]
Tấm lụa đầu tiên của thánh Sở em đã được chạm vào. Dù không mịn như mông em bé, mượt như mông thiếu nữ 15, không câu dẫn như mông tiểu thụ thụ vừa tròn 18 đôi mươi, em đã bị thánh làm cho yêu nghệ thuật múa lụa đền ta. Tự dặn lòng em sẽ tiếp nối ngành nghề đang mai một này, em bị chê là thiếu muối OTZ. Enniquày, đào mộ thế này có bị coi là bất bình thường?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro