#39 Tuổi Trẻ Sống Sao Cho Đáng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TUỔI TRẺ, SỐNG SAO CHO ĐÁNG?

Không phải những ngày nằm uể oải trong phòng, ngồi chết lặng không biết phải làm gì để thoát khỏi cuộc sống tẻ nhạt như bây giờ. Khóc lóc, than thở vì chuyện yêu đương còn dang dở. Buồn phiền, đau buồn vì đang thất tình.

Tuổi trẻ là phải sống, nhưng phải sống sao cho đáng.

Sống để yêu, sống để thương bản thân mình, sống để hoàn thành những khát khao mà mình luôn mơ ước. Đừng để những âu lo, muộn phiền trong cuộc sống này luôn ám ảnh lấy bản thân mình. Hãy tự đứng lên và bằng mọi cách nào đó hãy "tự cứu lấy bản thân mình" nếu không muốn chết chìm trong hố sâu của chính bản thân mình tạo ra.

Hãy đi đâu đó thật xa, đi đến một nơi nào đó thật bình yên, thoát ra khỏi sự tù túng của nơi thành phố vốn hoa lệ, vội vã mà trút bỏ hết để đến một nơi nào đó xa đến nổi không ai có thể tìm thấy mình, đứng ở một nơi cao vời nào đó, hét thật to, trút ra hết những tâm tư tận sâu trong lòng mình.

Thay vì bận lòng phải thương một ai đó, mà ngay cả lời thương tiếng yêu cũng chẳng dám nói ra. Thì nên dành khoảng thời gian quý báu đó để chăm chút cho bản thân mình nhiều hơn, thương bản thân mình một chút cũng chẳng uổng phí công sức lắm đâu.

Nếu tuổi trẻ muốn yêu một ai đó thì hãy cứ yêu. Nhưng mối tình đó phải là một mối tình thật rõ ràng, chứ không phải vì một mối tình chẳng đáng mà đánh mất đi chính bản thân của mình. Hãy yêu một người nào đó mà có thể đem đến cho mình động lực để có thể đủ sức bước tiếp cái tuổi trẻ còn đầy những chông chênh như bây giờ. Hãy yêu một người nào đó mà họ đủ trưởng thành để biết suy nghĩ, biết quan tâm, vun đắp cho chính mối quan hệ của cả hai. Đừng để vì yêu mà dại khờ, vì tiếng thương mà đau khổ. Dại một lần chứ đừng dại cả đời đến mức bản thân ngu muội cứ mãi bị xoáy vào cảm giác của sự thiếu thốn tình yêu mà quên mất đi chính bản thân của mình, bỏ quên cái tuổi trẻ để mãi sau này còn dang dở.

Đừng nằm ở một góc nhỏ nào đó mà khóc nữa. Sẽ chẳng ai thương hại đâu. Đứng dậy mà bước tiếp đi. Tuổi trẻ còn dài, nhưng cũng sẽ không còn ngắn ngủi để mà sa ngã nữa đâu. Tuổi trẻ vấp ngã một lần thì đứng lên, đừng nằm đó mãi rồi ăn vạ chờ người đến vỗ về, an ủi. Bản thân không thể cứ mãi nhu nhược như vậy được nữa. Yêu bản thân một chút đi, nồng nhiệt vào, dành hết tất cả để chăm chút cho bản thân đi. Vì nếu không nhờ bản thân mình cố gắng, thì đã chẳng chịu đựng được đến giờ rồi. Hãy cố gắng trân trọng, dành thật nhiều lời cảm ơn cho chính mình.

Tuổi trẻ sống sao cho đáng? Sống cho chính bản thân mình là đã đủ lắm rồi.

Cứ sống cho bản thân trước đã, thiên hạ để sao
___________
End #39
Nguồn:Diary Daily

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#đoản