#41 Đừng Khóc Nhé

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

.Anh!
-...Sao vậy em...???
~...Mình cá cược nhé...
-...Cá gì...???
~...Hai ngày không điện
thoại...không nhắn
tin...không gặp nhau...anh
có làm được
không...???
-...Được...
~...Quyết định vậy nhé
.
.
.
.
Một ngày trôi qua...
.
.
.
Ngày thứ hai ...
.
.
.
Rồi đến ngày thứ
ba...Anh cầm chiếc điện
thoại chạy thẳng đến
nhà cô (cười thầm như
một đứa trẻ con thích
trí...anh thắng em rồi
nhé...)
....
....
....
Nhưng khi vừa đến cửa
nhà cô...nụ cười ấy
đã tắt ngấm...
Anh chạy đến ôm cô vào
lòng...nước mắt vỡ
òa
.
.
.
.
Đêm qua cô đã ra đi mãi
mãi...vì căn bệnh
máu trắng...
.
.
.
.
Trong tay cô cầm một
mẩu giấy..."Anh yêu
anh làm tốt lắm...em
biết là anh sẽ làm được
mà...từ nay mỗi ngày
anh hãy làm như thế
nhé...không có em anh
phải tựchăm sóc cho
mình đấy...
Đừng khóc...em biết là
anh đang khóc...nhưng
thời gian trôi...rồi anh sẽ
làm được thôi...
Nơi ấy em sẽ cầu chúc
cho anh...
Hạnh phúc nhé...người
em yêu... ...

Ai khóc giơ tay
_________
End #41
Nguồn:Diary Daily

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#đoản