"Soi" trinh tiết đàn ông

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã bao người phụ nữ mất đi hạnh phúc chỉ vì một cái màng mỏng, chỉ vì nhẹ dạ cả tin bởi những gã đàn ông khốn nạn...

"Hồng nhan bạc phận" -  câu nói này dường như đã là một quy luật không đổi. Sau một tình yêu chân thật, người phụ nữ còn lại gì hay chỉ là những nỗi đau vô bờ bến? Liệu rồi cuộc sống có ưu ái họ không? Tại sao đàn ông có quyền phán xét cái trinh của phụ nữ? Có quyền 'vứt' họ đi sau khi đã 'đánh chén' no nê? Bao lời ái ân, mật ngọt chỉ là giả tạo, bao kỷ niệm êm đềm chỉ là một kịch bản được dựng sẵn... ai mới là người đáng khinh? Đàn ông hay phụ nữ?

Sau khi đọc bài viết "Nếu còn trinh em sẽ không mất anh", tôi thật sự thấy thương cho phận đàn bà, thấy người đàn ông trong câu chuyện đó thật ngu ngốc.  Anh ta đã đánh đổi sự thuỷ chung, tình yêu chân thật để lấy một cái màng mỏng dính...

Sinh ra làm kiếp đàn bà khổ thế sao? Tại sao bao nhiêu nguy hiểm, bao đạo đức xã hội đều dồn hết lên vai họ? Có ai xét đến cái trinh của đàn ông không? Có ai xét đến những bộ mặt giả tạo, sở khanh, trăng hoa luôn đi tìm của lạ và sự lừa dối của những quý ông vô giá trị đó? Cuộc sống này là màu gì vậy? Tại sao bên cạnh bao nhiêu người đàn ông tử tế, biết tôn trọng phụ nữ, biết chấp nhận và thứ tha thì vẫn còn tồn tại những con người ích kỷ nhỏ nhen, luôn coi phụ nữ như một trò chơi vậy? Thử hỏi rằng, những người đàn ông như thế  liệu có xứng đáng nhận được hạnh phúc hay sự trinh trắng nhất của người con gái không? Họ muốn nhận được sự trinh trắng sao họ không thử hỏi mình đã xứng đáng chưa? Có còn trinh trắng nữa không và đã là một gã đàn ông thật sự chưa?

Họ dựa vào cái gì để đánh giá người khác ngay khi chính bản thân họ đã là một tội đồ? Tôi thấy người con gái đó thật đáng thương. Đã bao người phụ nữ mất đi hạnh phúc chỉ vì một cái màng mỏng, chỉ vì nhẹ dạ cả tin bởi những gã đàn ông khốn nạn...

Bao đạo đức xã hội đều dồn hết lên vai phụ nữ

Thưa các quý ông coi trọng chữ trinh! Tôi xin hỏi các vị một một điều rằng "các vị lấy đĩ về làm vợ hay lấy vợ về làm đĩ"? Nếu như các vị muốn người con gái chỉ là của riêng mình thôi thì các vị hãy biết tôn trọng họ, đừng coi họ là đồ chơi, đừng lôi những bản tình ca đầy dối trá để dụ họ vào vòng tay rồi sau đó hắt họ đi hắt nước. Con gái yếu đuối lắm, họ sống chân thật và luôn tin tưởng người mình yêu. Họ có tin các vị, có yêu thương các vị thật lòng thì họ mới dâng hiến. Các vị cứ mải mê đi tìm "cái ngàn vàng" để rồi mất đi cái gì quý vị có biết không?

Đã bao người đàn ông phải khóc trong hối  hận vì đánh mất tình yêu thực sự, đánh mất một người luôn yêu và chia sẻ mọi vui buồn trong cuộc sống, một người con gái biết chăm sóc, vun vén cho gia đình, hiếu thảo với bố mẹ chồng? Bây giờ xã hội ngày càng phát triển, nếu như người con gái chẳng may đánh mất sự trong trắng thì tại sao các vị không thử thứ tha cho họ để cả hai đều tìm thấy hạnh phúc? Các vị nói thấy ghê tởm khi ám ảnh người con gái mình yêu ái ân với kẻ khác, vậy chúng tôi - những người con gái đấy cũng thấy ghê tởm chẳng kém đâu khi các vị đi tìm hoa, có chăng là chúng tôi luôn bao dung trong tình yêu, luôn nén nhịn mà thôi! Mất đi" cái ngàn vàng" các vị chán một thì người con gái đau khổ gấp trăm, gấp nghìn lần... không chỉ bởi những lo sợ ở tương lai mà còn là nỗi đau, là vết thường lòng khó lành miệng...

Khi yêu các vị yêu và luôn muốn sở hữu người ta vậy thì hỏi đâu, trinh sao lắm thế? Tình yêu của của các vị nằm ở đâu? Những câu "Anh yêu em, sẽ cùng em chia sẻ mọi buồn vui, sẽ ở bên cạnh em khi em đau khổ nhất, làm chỗ dựa cho em" hoá ra chỉ là giả tạo, cũng chỉ vì thể xác mà thôi, phải không thưa các vị? Thử hỏi khi các vị bắt cá mấy tay, khi các vị tán tỉnh hay đi đổi gió với những cô gái khác, hay khi các vị ngồi thâu đêm trong sòng bạc thì người con gái có tha thứ và bỏ qua không?

Có những người đàn ông khiến tôi cảm thấy khâm phục và ngưỡng mộ vì họ có cái nhìn trìu mến, bao la và rộng lượng nhưng cũng có những kẻ chẳng đáng một xu. Họ tưởng chỉ mình họ có suy nghĩ, có lòng tự trọng, có cái tôi, sự độc chiếm chắc? Đã là con người ai sinh ra cũng có quyền bình đẳng, quyền được tôn trọng. Đừng vì gắn mác đàn ông mà tự cho mình cao hơn một bậc để đi truy xét hay phán quyết quá khứ của người khác. Nếu như các vị có cái nhìn bao dung hơn, coi nhẹ chữ "trinh" hơn thì tôi tin rằng số phận của những người con gái sẽ không đi vào ngõ cụt, những cái kết bi thảm trong tình yêu, đau thương cũng sẽ bớt đi... Nếu biết thứ tha và chấp nhận biết đâu các vị sẽ có nhiều hơn nữa trong tình yêu?

Đã bao giờ các vị nghĩ rằng nếu chị hay em gái mình mất trinh mà bị đàn ông hắt hủi như thế thì họ sẽ ra sao không? Tôi nghĩ các vị hãy nhìn mọi chuyện một cách thoáng hơn. Hãy làm sao để người con gái khâm phục mình và yêu mình nhiều hơn là để họ rủa thầm "Anh cũng chỉ là một kẻ khốn nạn!".

Tôi biết không phải người đàn ông nào cũng xấu nhưng chính sự ích kỷ đang dần lấy mất đi hạnh phúc thực sự của các vị đấy. Thời đại bây giờ chỉ cần vài triệu là lại có thể thành gái trinh, các vị có thể biết hết sự thật không? Quan trọng là sự thành thật, tình yêu và cái nết của người con gái đó... không phải sao?

Tôi tự hỏi, "Hoa không hương", các vị lấy về làm gì?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro