Chap36: Phiền phức

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"...Soljii....."

Sắc mặt LE Khởi ửng hồng, hơi thở vẫn còn ngắt quãng, đôi tay vòng lấy sau lưng Soljikhẽ gọi tên cô. Trong giọng nói mềm mại là đôi chút mệt mỏi, dáng vẻ yêu kiều làm cho Solji vô cùng thương yêu. Cô say đắm hôn lên đôi môi LE, nhẹ nhàng vỗ về sau lưng, cơ thể Hyojin vừa mềm vừa nóng bỏng làm cho cô không nỡ buông tay.
"Có mệt không em, có thoải mái không?"

LE lắc đầu, ngượng ngùng mím môi: "Chúng ta, chúng ta cứ nằm hoài trên ghế sofa thế này à?"
"Cả người em đều là của chị rồi, có gì bất tiện đâu?" Solji cười gian, nhìn chăm chú vào đôi mắt LE.
Cô lấy tay che mắt Hyojin lại: "Chị đừng nhìn nữa."

"Ừ, thì không nhìn nữa. Chúng ta đi tắm được không?"
"Nae."
LE ngoan ngoãn gật đầu, tinh thần Solji lại càng thêm phơi phới, sau khi giúp LE chỉnh trang quần áo thì kéo cô ngồi dậy, tròng mắt đảo quanh, ở bên tai LE thầm thì: "Chị muốn tắm chung với em."

Thấy đối phương không nói gì, Solji liền mặc định người ta đã thầm đồng ý, hai người ôm lấy nhau đi về phía phòng tắm. Ngay khi vừa bước đến cạnh cửa, Hyojin bỗng nhiên nhảy đến một bước đóng sầm cửa lại. Solji lúc này mới ý thức được mình bị lừa rồi, cô lập tức giơ tay vặn nắm cửa, nhưng LE đã nhanh nhẹn khóa trái từ bên trong.
"Mở cửa!"
"Không! Em không muốn tắm chung với chị, chị chờ lát nữa rồi vào!"
Cứng không xong thì đành mềm vậy. Solji hạ thấp giọng, nhẹ nhàng dỗ dành: "LE ngoan nhất trái đất, chị muốn tắm chung với em thôi mà, em mở cửa được không? Chị đảm bảo không động tay động chân gì đâu."
"Không."
LE trả lời rất dứt khoát, Solji ở bên ngoài lại lầm bầm vài câu nhưng không ai hồi đáp, chỉ có thể nghe được tiếng nước chảy xối xả bên trong, xem như cô triệt để bị bỏ quên vậy.
Bao nhiêu tính toán mưu đồ đều rơi vào khoảng không, Solji buồn rầu quay trở lại ghế sofa, bất mãn trừng mắt nhìn chằm chắm cánh cửa, hừ, chờ em đi ra xem chị làm sao trừng trị em.
-----------------
"Này , có nhìn thấy Vũ Khởi không?"
"Chắc em ấy chưa đến, sao thế, cậu nhớ người ta à."
"Cậu ăn nói cẩn thận, tôi chỉ hỏi qua thôi." Junsu đẩy đầu đồng nghiệp qua: "Chúng tôi là đồng nghiệp bình thường."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro