Chương IX

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yoo Jinho ngây ngốc nhìn cậu, cậu ta hoàn toàn không hiểu cậu đang nói gì nhưng cậu ta cũng đã cảnh giác hơn tí. Đáng tiếc, bây giờ chưa phải là lúc mà lũ 'Thằn lằn' hành động.

Cả tổ đội đi sâu hơn vào Dungeon nhưng không gặp một con quái vật nào cả. Là một Dungeon khá kì lạ khi chỉ có một đường thẳng, nên sẽ không thể nào nói là đi lạc được.

"Sao kì vậy ta..."

"Ít nhất phải có Boss chứ, đúng không?"

"Thế mày có thấy Cánh cổng nào mở ra mà không có Boss ở trong đó không?"

"Dừng lại"

Hwang Dongseok dừng tổ đội lại. Việc dừng lại đột ngột làm cho những người đi sau đập mặt vào người đi trước. Hunter phía sau Hwang Dongseok hỏi hắn.

"Ay da, chuyện gì vậy anh?"

"Gyuhwan, thắp sáng chỗ này lên".

Jo Gyuhwan đưa quả cầu lửa từ đằng sau đến chỗ mà Hwang Dongseok chỉ.

Phía trước họ là một con đường giăng đầy mạng nhện, phần xác vụn của lũ bọ ban nãy trải khắp mặt đất, còn có những cái kén trắng. Nếu họ không đánh bại được con Boss, chắc chắn họ sẽ có kết cục y như những con bọ đó.

Họ rút vũ khí, chuẩn bị sẵn sàng, nhưng trên khuôn mặt vẫn đầy sự lo lắng. Cả tổ đội thận trọng tiến tới phòng Boss, với Hwang Dongseok đi tiên phong. Bỗng Hunter ban nãy kêu lên, trong hang vang lên những giọng nói đầy mừng rỡ.

Khi Jo Gyuhwan đưa quả cầu lửa lên cao, những gì mà các Hunter phát hiện trở nên rõ ràng hơn. Một lượng lớn những viên như ngọc dính ở trên tường.

"Là tinh thể mana!"

"Toàn bộ bức tường dính đầy tinh thể mana!"

Tinh thể mana!

Đó là một trong những báu vật có thể tìm thấy trong các Dungeon. Mặc dù chúng chứa ít sức mạnh ma thuật hơn lõi ma thuật của các quái vật, có nghĩa là giá trị ít hơn lõi ma thuật, nhưng chúng thường được tìm thấy với số lượng lớn. Khai thác nó sẽ mang lại một nguồn thu nhập ấn tượng cho các Hunter. Và giờ đây, họ kiếm được một bức tường dính đầy tinh thể mana.

"Theo tính toán của tôi..."

Một trong các Hunter nhanh chóng tính toán, bắt đầu đếm số lượng tinh thể.

"Nếu chúng ta có thể đưa hết ra ngoài, thì nó sẽ rơi vào khoảng 1 tỷ won. Rồi chia cho 9, thì mỗi người có thể mang về hơn 100 triệu won"

Trong khi tất cả đang chìm đắm trong mộng tưởng của họ thì nhóc Yoo Jinho huých cùi chỏ vào người cậu. 

"Anh, đưa em mượn bản hợp đồng của anh cái"

"Bản hợp đồng? Chi vậy?"

"Cứ đưa cho em đi mà, em khá là giỏi trong mấy khoản thương lượng đó"

Cậu nhún vai rồi đưa hợp đồng cho cậu nhóc, Jinwoo có thể biết được cậu nhóc đó đang định làm gì.

Yoo Jinho cầm và tiến thẳng tới chỗ Hwang Dongseok.

"Xin lỗi đội trưởng, tôi có vài điều muốn nói"

"Đội trưởng, đây là bản hợp đồng của anh Jinwoo. Như anh cũng đã biết, không có bất kỳ điều gì ở đây nói là anh Jinwoo không được chia tinh thể mana, chỉ nhắc tới việc là những vật phẩm rơi từ quái vật như lõi ma thuật mà thôi"

Mọi người đều hiểu điều mà Yoo Jinho muốn nói tới là gì. Đó là luật bất thành văn trong Dungeon về việc thu thập được những kho báu và cổ vật thì sẽ được chia đều cho tất cả các thành viên trong tổ đội Đột kích. Điều này khác hoàn toàn với lõi ma thuật chỉ dành cho những người tham gia trận chiến với quái vật. Như vậy, các tinh thể mana nên được chia thành 10 phần, chứ không phải 9 phần.

Cậu có thể thấy khuôn mặt của các Hunter lập tức thay đổi, nhưng Hwang Dongseok tiến tới trước bọn họ với một nụ cười.

"Tất nhiên là sẽ chia đều cho tất cả mọi người rồi. Tôi biết điều này mà. Nhưng mà có thứ chúng ta nên quan tâm trước"

Hwang Dongseok chỉ về phía trước. Yoo Jinho giật mình cậu nhóc nghĩ anh ta đang chỉ vào mình. Nhưng quay lại, cậu nhóc thấy một con nhện khổng lồ đang nằm trên đống tơ từ phía xa. Không cần nghi ngờ gì hết, nó chính là Boss.

Cậu nhìn nụ cười của hắn đầy khó chịu. Cười cái đách, cậu dám chắc rằng đằng sau nụ cười đó là một kế hoạch đẩy cậu cùng nhóc Jinho vào cái chết để thu được lợi nhuận sao cho tối đa. Bọn chúng giả vờ quên dụng cụ ngoài cổng, Hwang Dongseok lên tiếng trách móc nhưng cậu thấy nụ cười của hắn sắp chạm đến mang tai luôn rồi.

Hắn nhờ cậu với Jinho ở lại phòng Boss để bọn hắn ra bên ngoài lấy dụng cụ. Yoo Jinho bày tỏ nỗi lo lắng của cậu nhóc nhưng hắn đơn giản cười xuề xòa an ủi rồi quay đi ngay lập tức. Theo bước chân của bọn chúng rời khỏi hang Boss, cậu âm thầm tính giây trong đầu.

1... 2... 3... 4 và 5!

Bang! Bùm!

Phòng Boss đã bị bọn chúng lấp lại, con Boss cũng đồng thời tỉnh dậy do tiếng động.

--------------------------------------

Cậu đánh giá những cục đá chắn, với [Quyền năng của kẻ thống trị], cậu có thể dễ dàng xê chuyển tầng chắn chỉ có một lớp đá mỏng này.

Nhưng tên pháp sư đó cấp C mà nhỉ, yếu một cách khó tin. Nếu đòn đó là của chú Song Chiyeol thì hiệu quả đã tốt hơn.

Cậu không quan tâm đến những cục đá, lại càng không quan tâm đến con Boss chỉ là cấp C, cậu nhóc Jinho mới là mối quan tâm của cậu lúc này.

Yoo Jinho thật sự hoảng sợ, hơn hoảng sợ cậu nhóc cảm thấy tức giận. Cậu nhóc cố gắng đẩy những cục đá chắn lối ra. Gương mặt cậu ta méo mó, đôi mắt rưng rưng, chỉ mấy giây nữa thôi, cậu nhóc khóc chắc. 

Nhưng Jinho bỗng nghĩ đến cái gì đó, cậu nhóc đã lấy tay lau, không để nước mắt chảy xuống, cậu ta cầm kiếm đứng chắn trước mặt cậu và dự định đấu với con Boss hơn cậu ta hẳn một cấp.

Con Boss đang tiếp cận 'con mồi' của nó. Con nhện to gấp nhiều lần so với cậu và Jinho, chân dài dễ dàng đâm xuyên đất di chuyển nhanh, giáp cứng, nhiều mắt giúp nó quan sát xung quanh và cả nơi cái miệng của nó, cậu có thể cảm nhận được mùi acid. Yoo Jinho hoàn toàn không phải đối thủ của nó.

Đôi tay run rẩn cầm khiên và kiếm của cậu nhóc làm cậu bật cười, cậu thả balo dụng cụ xuống đất và tiến đến xoa đầu cậu nhóc. Jinho ngỡ ngác không khác gì con nai tơ, cậu cười nhẹ và nói với cậu ta.

"Được rồi, tôi sẽ xử lý con này"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#đam#đn