29. War of King and...?(2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Chưa beta đâu bé ui)

---CHAPTER 28: Cuộc Chiến Của Các Vị Vương Và...?(2)---

Kim Dokja sững người, suy nghĩ của anh ấy quay cuồng và tim anh ấy đập thình thịch trong lồng ngực khi anh ấy áp lưng vào bức tường phía sau, như thể anh ấy đang cố chìm vào trong đó và trốn đi.

Từ đằng xa, bóng người ấy chầm chậm tiến lại gần hơn với những bước chân nhỏ, như thể đây chỉ là một buổi sáng bình thường đi dạo quanh công viên.

Dokja cuối cùng cũng có thể nhìn thấy gã ta một cách chính xác. Người đó mặc một chiếc áo choàng màu nâu, đầu đội mũ trùm đầu. Một làn gió thổi qua, để lộ khuôn mặt của một chàng trai khá trẻ với mái tóc màu cam rực rỡ dường như phát sáng dưới ánh nắng mặt trời, những lọn tóc lòa xòa đầy nghệ thuật quanh mặt gã. Đôi mắt của gã ta có màu xanh lục đậm, với ánh nhìn xuyên thấu và được bao quanh bởi hàng mi sẫm màu, dường như lấp lánh thứ gì đó khiến Kim Dokja rùng mình.

Đầu óc anh rối bời. Đây không phải là một phần của kế hoạch, và đây là điều nằm ngoài tầm kiểm soát của anh ấy. Đồng tử của anh ấy khẽ rung lên khi tâm trí anh ấy cố gắng nghĩ ra điều gì đó, lướt qua từng điều mà tâm trí anh ấy nhớ về 'Phương Pháp Sinh Tồn' có thể giúp anh ấy thoát khỏi tình huống này. Nhưng tất cả những gì anh có thể nghĩ đến là một điều.

Sự thụt lùi của Yoo Joonghyuk.

Nếu anh ấy là Yoo Joonghyuk, anh ấy chỉ có thể chết và sau đó tiếp tục thụt lùi.

Nhưng anh không phải là Yoo Joonghyuk.

[Kỹ năng độc quyền, 'Bức tường thứ tư' đang rung chuyển một cách đáng ngại.]

Tim anh đập thình thịch và hơi thở nghẹn lại trong cổ họng khi anh nghe thấy tiếng bước chân ngày càng gần.

Kim Dokja đã dự kiến ​​​​sẽ chết ở đâu đó trong các tình huống. Anh không phải nhân vật chính, anh biết rất rõ điều đó. Nhưng anh không ngờ mình lại chết sớm thế này, nhất là với kiến ​​thức anh có về tiểu thuyết.

Anh nín thở, gồng mình khi cái bóng đến gần hơn. Và sau đó...

"Boo."

Người lạ nói với một nụ cười, cái đầu ló ra từ phía sau anh ta.

RẦM!

Một tiếng động lớn xảy ra sau đó khi người đó thực sự bị ném trở lại, khiến bụi bay tứ tung trong không khí.

Kim Dokja nao núng, đôi mắt mở to kinh ngạc khi một thiếu nữ quen thuộc đứng trước mặt anh.

"Na Bori...?"

Cô quay lại đối mặt với anh, đôi mắt cô sáng lên một màu vàng rực rỡ. Tóc cô ấy dài màu vàng óng, dài đến eo. Trong khi đó, Ruyi Bang của cô ấy dường như lấp lánh trong tay cô ấy.

"Ahjussi! Anh không sao chứ?!"

Kim Dokja vẫn còn sốc, hoàn toàn không nói nên lời khi cố gắng xử lý những gì đang diễn ra. Anh chớp mắt, thoát ra khỏi trạng thái thôi miên khá nhanh. "Em đến đây bằng cách nào...?"

"Donghoon-ah nói với chúng tôi rằng anh đang gặp rắc rối. Không biết anh lại yếu đuối như vậy đấy, ahjussi."

Một giọng nói quen thuộc khác của thiếu niên vang lên sau lưng anh, và anh quay lại nhìn Kim Namwoon với đôi mắt đỏ hoe nheo lại khi nhìn chằm chằm vào người bị ném trở lại.

"..." Kim Dokja lại chớp mắt trước khi lắc đầu. "Đợi đã, còn những người khác thì sao?"

"Ahjussi khó tính đó ổn" Namwoon vặn lại.

"Anh không nói về hắn ta."

"Thật không? Tôi không biết."

Dokja thở dài bực bội. "Còn Lee Hyunsung và Lee Jihye thì sao?"

Lần này, Bori trả lời: "Hai người đó không sao. Họ vẫn ở với Ahjussi khó tính. Bọn em đã chạy đến đây nhanh nhất có thể nên không có thời gian để giải thích với họ. Rất có thể họ vẫn đang hỗ trợ tiếp quản các trạm."

"Anh hiểu rồi." Dokja gật đầu.

Trong khi đó, từ đằng xa, người đó từ từ đứng dậy, vừa phủi bụi vừa càu nhàu một cách thờ ơ. "Ngươi biết đấy, ta không quen bị phớt lờ, nhưng ta cho rằng cái gì cũng có lần đầu tiên."

Giọng nói của gã ta một lần nữa khiến ba người họ cảnh giác, mỗi người đều cầm trên tay vũ khí của mình.

Chàng trai trẻ lướt qua ba người họ trước khi ánh mắt của gã ta dừng lại ở Kim Namwoon, và đôi môi gã  ta khẽ nhếch lên thành một nụ cười nhếch mép. "Chà, không phải nhóc khá rắc rối đây sao? Hoặc ít nhất là người đỡ đầu đằng sau nhóc. Anh ta rất phiền phức, nhóc thấy đấy. Đúng là một kẻ đạo đức giả, nếu nhóc hỏi ."

Namwoon nhướn mày, liếc nhìn khung cửa sổ màu xanh bên cạnh.

[Chòm sao, 'Sự Che Chở Vĩnh Cửu Của Máu' cảnh báo bạn hãy cẩn thận và đừng dính líu đến người này.]

[Chòm sao, 'Sự Che Chở Vĩnh Cửu Của Máu' khuyên bạn nên chạy trốn.]

[Chòm sao, 'Sự Che Chở Vĩnh Cửu Của Máu' nói rằng quá khứ của anh ấy thật ngu ngốc và cố gắng thuyết phục bạn rằng anh ấy đã trở thành một thực thể tốt hơn.]

[Chòm sao, 'Chủ Nhân Của Giấc Ngủ Vĩnh Hằng' nói rằng chòm sao 'Sự Che Chở Vĩnh Cửu Của Máu' là một kẻ nói dối.]

[Chòm sao, 'Sự Che Chở Vĩnh Cửu Của Máu' nói rằng ai đó quấy rầy thánh nữ của họ và một người vô tội mơ ước trở thành một kẻ lười biếng hàng ngày không nên nói.]

Kim Namwoon phớt lờ cuộc tranh cãi của họ. Cậu nhóc thực sự không thể quan tâm đến đạo đức giả và mọi thứ khác. Tất cả những gì cậu quan tâm là thực tế là nhà tài trợ rõ ràng mạnh mẽ của mình coi cá nhân này là nguy hiểm.

Ánh mắt của chàng trai trẻ bây giờ đổ dồn vào Na Bori. "Hm. Cô nhóc cũng có thể là một người khá khó đối phó nếu em hợp tác với nhóc con nhỏ bé kia. Ta đoán em mạnh mẽ theo tiêu chuẩn của thế giới này... Thêm vào đó, ta ghét khỉ, với ta chúng là những sinh vật ngỗ ngược."

Na Bori cố gắng không nhìn vào ô cửa sổ màu xanh trước mặt, nhưng chúng quá rõ ràng khiến cô nhóc không thể nhìn thấy.

[Chòm sao, 'Tù Nhân Của Vòng Kim Cô' đang nguyền rủa hóa thân này.]

[Chòm sao, 'Tù Nhân Của Vòng Kim Cô' nói rằng anh ta sẽ cho hóa thân này thấy sức mạnh thực sự của một con khỉ giận dữ.]

[Chòm sao, 'Tù Nhân Của Vòng Kim Cô' nói rằng anh ta sẽ bóc người này như bóc chuối.]

[Chòm sao, 'Tù Nhân Của Vòng Kim Cô' nói rằng anh ta thậm chí có thể bóc người này như bóc một quả cam vì mái tóc màu gừng, lòe loẹt kỳ lạ của anh ta.]

[Chòm sao, 'Người Phán Xử Giống Như Quỷ' cảm thấy bối rối.]

[Chòm sao, 'Ám Hỏa Ngân Long' đang cười điên cuồng.]

Na Bori úp mặt. Quá nhiều cho các chòm sao được cho là có danh tiếng lớn ...

Người thanh niên lại nói: "Được rồi, sao cũng được, ta cùng hai người không có việc gì, mục tiêu của ta chính là hắn." Anh ta chỉ về phía Kim Dokja.

Namwoon và Bori nheo mắt khi họ ngay lập tức che chắn cho người đàn ông.

Điều đó khiến người lạ nhướn mày trước khi gã cười sảng khoái. "Bahahah-! Thật thú vị." Mắt gã chạm vào Kim Dokja, và nụ cười của gã mở rộng. "Câu chuyện đã đi quá xa, ngươi có nghĩ vậy không?"

Điều đó đã khiến Dokja đóng băng.

Một tông đồ khác? Nó không thể được. Họ đã chết, bị giết không thương tiếc. Người này có phải là độc giả không? Không, ngay cả khi gã ta biết, gã sẽ không biết về toàn bộ câu chuyện; không phải về các chòm sao và sự tồn tại của Na Bori vì chúng không được tiết lộ trong các chương đầu.

Kim Dokja không thể tìm ra danh tính của cá nhân bí ẩn này. Nó vừa bực bội vừa sợ hãi.

Người thanh niên nhe ​​răng cười. "Hừm... Nhưng ngươi thấy đấy, ta không thích đánh nhau. Ta thà để người khác làm thay mình." Hắn búng ngón tay, lập tức có rất nhiều người vây quanh.

Ba người họ nhìn xung quanh và nhận thấy ánh mắt của mọi người trống rỗng như thế nào. Kim Dokja chỉ có thể đưa ra một kết luận: kiểm soát tâm trí.

'Một kỹ năng như thế này trong các tình huống đầu tiên? Đây là loại vô nghĩa áp đảo nào?!' anh nghĩ trong thất vọng.

Dokja có thể nhận ra một vài vị vua trong đám đông, thậm chí cả Min Jiwon, Vua sắc đẹp mà anh đã gặp trên đường. Anh vô thức nín thở. Họ rõ ràng là đông hơn.

Anh ấy quét qua đám đông khi kích hoạt kỹ năng của mình, kiểm tra cửa sổ của tất cả các nhân vật hiện có. Hầu hết trong số họ đều yếu hơn anh ấy, Bori và Namwoon, nhưng vấn đề là những con số.

Liệu ba người họ có thể lấy tất cả chúng cùng một lúc không?

...

Anh liếc nhìn Namwoon và Bori.

... Họ có thể. Bởi vì các nhà tài trợ của họ đã mạnh hơn.

Những nhà tài trợ chòm sao của những người này là cấp độ lịch sử. Trong khi đó, The Great Sage là một chòm sao cấp độ tường thuật, rất mạnh. Và Sự Che Chở Vĩnh Cửu Của Máu... Chà, xét đến việc anh ta là 'thần', thì dù đó là gì, anh ta phải khá mạnh mẽ... phải không?

Dù sao đi nữa, cho dù có bao nhiêu chòm sao cấp độ lịch sử đi chăng nữa, thì việc đối đầu với một chòm sao cấp độ kể chuyện mà không có một câu chuyện ngụ ngôn mạnh mẽ hơn sẽ là vô nghĩa.

Người thanh niên bí ẩn lại lên tiếng. "Chà, tán gẫu thế đủ rồi." Anh cười khẩy khiến cả ba phải xuýt xoa. Sau đó, anh ta nói một mệnh lệnh đơn giản với những con tốt của mình.

"Tiến."

Cùng lúc đó, Namwoon hét lên, "Na Bori!"

"Tôi hiểu rồi!" cô ấy ngay lập tức trả lời, đứng trước mặt họ trong nháy mắt và xoay Ruyi Bang, tạo ra một cơn gió mạnh thổi bay làn sóng người đang đến.

Ngay sau đó, cô dừng lại, nhường đường cho Namwoon lao tới với con dao găm của mình, chém gục đối thủ một cách dễ dàng.

[Kỹ năng độc quyền, 'Cận chiến Lv.3' được kích hoạt.]

[Dấu hiệu 'Khát máu' được kích hoạt.]

Anh ta vung vũ khí của mình, rút ​​​​ra máu bắn tung tóe khắp nơi, nhưng nó không rơi xuống đất. Thay vào đó, nó chảy trong không khí và hợp nhất thành một cây roi máu tấn công dữ dội vào đám đông.

"Ngay bây giờ!"

Khi nghe thấy gợi ý của Namwoon, Bori cắm cây trượng xuống đất, phóng những tia sét vào roi và truyền điện giật trong một cú vung xuống. Nó làm cho tất cả mọi người ngã xuống đất, bất tỉnh.

Thật không may, vẫn còn nhiều người xung quanh họ.

"Nam Woon, coi chừng!" Bori gọi to sau khi nhìn thấy một người khác tiến về phía anh ta với một ngọn giáo, sự hiện diện của họ không bị phát hiện.

Trước khi cậu bé có thể làm bất cứ điều gì, bàn tay đã bị chém và Kim Dokja đứng sừng sững với thanh kiếm trên tay.

"Thật không thể tin được bọn nhỏ lại bảo vệ người lớn. Tôi có chút lo lắng, nhưng lòng tự trọng cũng bị tổn thương," anh nói một cách thờ ơ, rũ bỏ một chút máu trên thanh kiếm của mình.

Namwoon chớp mắt một lúc trước khi chế giễu. "Hừm. Ahjussi, cậu tự trách mình thôi. Ai bảo cậu ngay từ đầu không chọn nhà tài trợ?"

"Tôi bắt đầu hối hận rồi," anh trả lời, nhăn mặt lại. Sau đó, anh ta đánh vào điểm áp lực của một người khác đang xông tới, cẩn thận để không giết họ vì một thuộc tính nào đó của anh ta.

"Ugh. Họ đang di chuyển như thể họ không quan tâm đến những gì xảy ra với họ," Namwoon càu nhàu, đâm con dao găm của mình vào một người khác đang chạy một cách liều lĩnh. "Chúng là thây ma hay gì đó?"

"... Họ giống những người lính mù quáng tuân theo mệnh lệnh của chỉ huy hơn, bất kể đó là gì và cái giá của nó là gì," Dokja bình tĩnh nhận xét, giơ kiếm lên để làm chệch hướng một mũi tên ma thuật.

Namwoon tặc lưỡi. "Chậc. Đó là loại kẻ thù tồi tệ nhất trong phim và trò chơi điện tử."

Là nhân viên cũ của một công ty game, Kim Dokja đã phải đồng ý. "Chà, ít nhất thì vẫn tốt hơn so với việc chiến đấu với ông chủ của chúng."

Họ thậm chí còn không nhận thấy một đòn tấn công chớp nhoáng nhắm vào họ trong nháy mắt, Bori ngay lập tức dùng quyền trượng của mình làm chệch hướng. "Hai người nói chuyện xong chưa?!"

"Này! Tôn trọng người lớn một chút đi," Namwoon ngay lập tức vặn lại, giọng điệu đầy tự mãn khi anh dùng roi quất vài người chạy đến.

Bori chế giễu. "Buồn cười đến từ bạn."

"Đừng tranh cãi nữa!"

Kim Dokja ngay lập tức đặt tay lên đầu cả hai thiếu niên, buộc họ phải cúi xuống khi một loạt mũi tên bay qua họ. Khi họ nằm trên mặt đất, một bóng người che khuất họ, và họ từ từ nhìn lên để thấy người đàn ông có mái tóc màu gừng, đang nhìn xuống họ với một nụ cười lịch sự bệnh hoạn.

"Chào ."

Họ hét lên.

• • •

Cale đang nằm trên chiếc ghế dài trên bãi biển dưới bóng râm của chiếc ô, và anh cau mày, khẽ kéo kính râm xuống. Trên tay anh là một ly đầy rượu.

Saga cũng đang nằm trên chiếc ghế dài nhỏ hơn bên cạnh anh, trên tay là một ly nước trái cây. [Chuyện gì vậy?] dokkaebi hỏi.

Người đàn ông dừng lại một lúc. "...Không có gì. Hình như tôi đã nghe thấy gì đó."

Saga nhún vai. [Chắc chắn là một con quái vật từ đại dương.]

Cale dễ dàng chấp nhận câu trả lời đó và họ cùng nhau quay lại khoảng thời gian thư giãn trên bãi biển.

'À... Cuối cùng. Cuộc sống buông thả của tôi...'

.

.

.

/Sẽ không lâu đâu... Thiếu gia đáng kính của tôi à. Nó sẽ diễn ra không lâu đâu:)))/

Tóm tắt chap: Người cha già nhâm nhi ly rượu và tận hưởng cuộc sống lười biếng trong khi đằng sau là một đống chaos và đàn con 'thơ'  đang chờ đón:)

Nay vui, lật 3 chapter nhe.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro