31. Unraveled Threads (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Cái nài nữa nè)

(Ngang Raw) 

---CHAPTER 31: Vấn đề được sáng tỏ (1)---

Cale rút tay lại khi người đó ngã khập khiễng xuống đất. Những tia sét đỏ có thể được nhìn thấy nhảy múa trên đầu ngón tay anh trước khi chúng biến mất. Anh nhìn chằm chằm vào xác chết gần chân mình, sự im lặng bao trùm trong không khí.

Tất nhiên, không mất nhiều thời gian cho đến khi hình đại diện của Han Sooyoung phá vỡ nó.

"...Woah, anh bạn à, anh nướng nó thành từng miếng giòn ta luôn kìa. Bây giờ nó có mùi như thịt nướng."

Anh ta nhăn mặt, nhìn xuống avatar với vẻ mặt kỳ lạ. "Dừng lại đi. Nghe như ngươi đang ăn thịt người vậy."

Sooyoung có vẻ sửng sốt và ngay lập tức vặn lại: "N-Này nhé! Tôi vừa nói nó có mùi như thịt nướng mà thôi! Anh đang đổ oan cho tôi đấy*!"

/Nguyên văn: "You're putting words in my mouth right now!" Có nghĩa là Cale nói Sooyoung đã nói hoặc có ý gì đó mà thực cô không hề nói hoặc có ý đó. Ý hiểu của tui là nó đại loạn như vậy, không birts đúng không:v/

Cale không trả lời cô ta mà chỉ cúi xuống nhặt những món đồ rơi vãi dưới .

[Bạn đã nhận được vật phẩm 'Vòng Ba Vòng'.]

[Bạn đã nhận được vật phẩm 'Bình Rồng'.]

Sooyoung nhìn anh làm như vậy. "... Anh định làm gì với những thứ đó vậy?"

"Ta sẽ không đưa chúng cho ngươi," anh nói thẳng thừng.

"Meh. Nó đáng để thử mà."

Cale bước qua xác chết và bắt đầu bước đi, viền áo choàng trắng dính vài vết máu nhưng lúc này, anh chẳng mảy may chú ý đến nó.

[Kênh '#RU-9013' hiện đang phát sóng!]

[Kênh '#SE-7548' hiện đang phát sóng!]

[Kênh '#PA-5677' hiện đang phát sóng!]

[Kênh '#DI-8823' hiện tại-]

[Nhiều chòm sao đang theo dõi bạn.]

Anh đặc biệt không muốn chú ý đến những cửa sổ thông báo màu xanh lam đang hiện diện. Anh cũng không thấy kênh của Bihyung và Saga ở đâu cả nên có lẽ họ đang phát một cảnh khác.

Cale nhún vai và quyết định tiếp tục cuộc hành trình của mình.

[Số lượng vua còn lại: 6.]

Một lần nữa, sau đó anh ấy sẽ đến hỗ trợ Kim Dokja trong trận chiến Chứng chỉ vị vua cuối cùng (Last King's Qualification).

Đúng lúc đó, có thứ gì đó hiện ra trước mặt anh và khiến anh dừng lại.

[Bạn đã nhận được tin nhắn riêng tư từ một chòm sao!]

[Chòm sao 'Ánh Sáng Của Sự Phán Xét' nói rằng cô ấy đã nhận được những gì bạn yêu cầu.]

Sooyoung có vẻ bối rối khi Cale đột nhiên dừng lại, không thể nhìn thấy tin nhắn mà ngước lên nhìn anh dò ​​hỏi. Sau đó vẻ mặt tò mò của cô chuyển sang vẻ nhăn nhó đáng sợ. 'Thần chết Đỏ Thẫm' đang mang một vẻ mặt ác độc và cô không thể không ước rằng anh ta sẽ thả đầu cô ra khỏi tay anh ta ngay lập tức.

"... Có chuyện gì với anh vậy...?" Cô ngập ngừng hỏi.

"Thay đổi kế hoạch thôi. Ta phải đi nơi khác. Còn ngươi, đi giết vị vua thứ 6." anh đột ngột nói, khiến cô cứng người.

Han Sooyoung sửng sốt im lặng một lúc rồi nói như thể anh ta đã mất trí, "Được rồi, để tôi nói thẳng cho nghe nhé, anh muốn tôi giết vị vua thứ 6 à? Và anh nghĩ tôi sẽ chấp nhận cái mệnh lệnh đó rồi làm việc cho anh một cách cần cù như một con trâu và-"

"10.000 xu."

"—đó thực sự là một tội ác nếu anh không bóp nát đầu tôi lúc này. Hãy tiếp tục với nó ."

Cale nhếch mép cười và dùng tia sét bắn nát đầu avatar.

Thành thật mà nói, anh sẽ hối hận vì đã bỏ ra số tiền lớn cho một yêu cầu như vậy, nhưng những gì Thần Mặt trời có còn quý giá hơn nhiều, thậm chí hàng triệu xu cũng chẳng là gì so với nó.

Mặc dù tiền có thể hỗ trợ cuộc sống lười biếng của anh ta nhưng thứ đó sẽ đảm bảo điều đó.

Anh liếc nhìn cửa sổ của các kênh đang ghi lại mình trước khi rút ra một cuộn giấy dịch chuyển. Anh xé nó, để phép thuật nhấn chìm anh trước khi anh biến mất ở nơi khác.

• • •

Khi Cale mở mắt ra, anh đang ở trong một căn phòng sáng sủa - nhìn bề ngoài là một ngôi đền màu trắng. Những bức tường đơn sơ nhưng các công trình kiến ​​trúc trông thật hùng vĩ. Ánh mắt anh lướt từ sàn đá cẩm thạch trong suốt lên trần nhà cao, quan sát xung quanh.

Đột nhiên có tiếng bước chân đến gần.

Khi Cale hướng sự chú ý về phía nơi phát ra tiếng bước chân, một bóng người xuất hiện từ căn phòng bên của ngôi đền. Cô ta rạng rỡ, sự hiện diện của cô tỏa ra ánh sáng ấm áp và dễ chịu. Người phụ nữ trước mắt mặc một chiếc áo choàng trắng mềm mại, mái tóc dài vàng óng bồng bềnh dường như lung linh như ánh nắng. Đôi mắt bạc của cô ấy lấp lánh sự ấm áp, và sự hiện diện của cô ấy toát ra một bầu không khí của thế giới khác.

"Cale, chào mừng đến với Đền Mặt Trời," người phụ nữ nói, giọng du dương và êm dịu. "Như đã biết, ta là Angelina, Thần Mặt trời."

Cale ngây người nhìn cô, khoanh tay. Vị thần cũng sáng chói như Alberu. "Tôi biết rất rõ tên khốn kiếp nào đã khiến hyung tôi gặp khó khăn trong việc chấp nhận danh tính của chính mình," anh nói thẳng thừng. "Bà thật may mắn vì anh ấy thích Taerang và điều đó đã giúp chúng tôi vượt qua nhiều khủng hoảng."

Angelina cười khúc khích ngượng ngùng, mặc dù vẫn tỏa ra vẻ duyên dáng rạng rỡ đó. "Ta... rất tệ trong việc sắp xếp lời nói cho hợp lý."

"Hoặc các vị thần chỉ thích trở nên khó hiểu mà không có lý do."

"Cái đó cũng đúng." Cô ấy đã cười. "Nhưng gác chuyện đó sang một bên nào, ta gọi ngươi đến đây để đưa cho ngươi một thứ."

Angelina búng ngón tay và đột nhiên, có một luồng sáng rực rỡ. Cale phải nheo mắt vì ánh sáng.

Khi anh từ từ mở mắt ra để chúng điều chỉnh, cuối cùng anh cũng có thể nhìn thấy nó.

Một quả màu đỏ lơ lửng trong không khí.

Sau đó nó từ từ và nhẹ nhàng đáp xuống lòng bàn tay đang mở của Cale.

[Bạn đã nhận được 'Trái Thánh Sao*'.]

/Nguyên văn: 'Star Relic Fruit'/

"... Bà... thực sự có nó." anh thì thầm khi nhìn xuống thánh tích.

Angelina nhún vai. "Có một vấn đề nhỏ khi ta thực hiện thỏa thuận với Metatron, nhưng ta đã vượt qua được nó."

Cale gật đầu, bỏ vật phẩm vào túi không gian của mình.

"... Vì thế...?" Vị thần thúc giục.

Anh cau mày bối rối. "Gì?"

"Không phải ngươi sẽ nói hai từ ngọt ngào đó sau khi ai đó tặng ngươi thứ gì đó sao?"

"Tôi không thích cảm ơn thần," anh trả lời ngay.

Angelina gắt gỏng, môi cô run lên thành một cái bĩu môi nhỏ. "Này, thôi nào. Ta thậm chí còn phải hy sinh thứ tương đương với thánh tích đó...! Và nó không hề nhỏ đâu."

Cale không muốn cảm ơn bất kỳ vị thần nào, đặc biệt khi biết họ là những vị thần có khả năng làm bất cứ điều gì họ muốn. Thần Chết thậm chí còn chưa bao giờ cầu xin anh ta một lời biết ơn. Nhưng một lần nữa, cô đã làm điều gì đó có lợi cho anh, và anh sẽ luôn dạy bọn trẻ cảm ơn ai đó sau khi nhận được thứ gì đó.

"Cám ơn," anh nói ngắn gọn.

Đúng lúc anh đang định cầu xin thần dịch chuyển anh đi thì có một tiếng thông báo vang lên từ một căn phòng khác.

"Ồ! Ngươi nhìn thấy chứ? Cuộc chiến giành ngai đã bắt đầu rồi đấy" Angelina nói, nhìn lại hành lang nơi cô thường ngắm sao.

'Han Sooyoung làm việc rất nhanh, ' Cale nhận xét trong đầu.

"Gửi lại cho tôi sau."

Angelina gật đầu với những lời nói thẳng thừng của anh, và chỉ bằng một cú búng tay, hình bóng của Cale mờ đi trong ánh sáng mờ ảo.

Khi anh mở mắt lần nữa, anh đang ở Seoul, được bao quanh bởi những tàn tích của thành phố.

Cale gọi cửa sổ màu xanh.

[Bạn có muốn chuyển 10.000 xu cho 'Han Sooyoung' không?]

Anh nhấn xác nhận.

Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, anh nhìn khung cảnh trống rỗng xung quanh bằng đôi mắt nâu đỏ và thở dài. Sau đó anh ta gỡ chiếc mặt nạ trắng ra khỏi mặt. Chiếc áo choàng trắng anh đang mặc dần dần biến thành một chiếc áo choàng màu nâu rỉ sét và mái tóc đỏ thẫm của anh chuyển sang màu đen từ ngọn đến chân. Vết đỏ trong mắt anh cũng biến mất.

Đã đến lúc phải đến Gwanghwamun. Rốt cuộc thì anh ấy cũng đã hứa sẽ hy sinh một độc giả nào đó.

• • •

+

[Chứng Nhận Của Vua]

1. 「Chủ nhân của ngai vàng phải dũng cảm hơn bất kỳ ai khác. 」

- Ngai vàng tuyệt đối không bao giờ muốn một 'vị vua yếu đuối'. Để thách thức ngai vàng, bạn phải sở hữu ít nhất một lá cờ đen.

2. 「 Ai mơ đến ngai vàng thì phải khao khát nó. 」

- Số lượng 'vua' có thể thách thức ngai vàng đã được quyết định. Để giành được quyền tranh , bạn phải loại bỏ các vị vua khác xung quanh mình.

3. 「 Một vị vua đứng một mình mà không có sự giúp đỡ nào. 」

- Vị vua có thể thách thức ngai vàng phải chứng minh được sức mạnh của mình chỉ bằng thể xác.

+

[Số lượng vua còn lại: 5.]

['Vòng loại chứng nhận của vị vua cuối cùng' đã bắt đầu.]

Thân thể của các vị vua còn lại, bao gồm Kim Dokja và Yoo Junghyuk, bắt đầu bị buộc phải di chuyển trong không gian.

Trước khi họ nhận ra điều đó, tất cả đã ở bên trong một rào chắn có kích thước bằng sân trường. Trung tâm chứa Ngai vàng Tuyệt đối, phần thưởng cuối cùng của kịch bản này.

Kim Dokja nhìn các vị vua khác, nhưng ngoài Yoo Junghyuk, họ trông có vẻ kiệt sức. Min Jiwon, người mà anh, Namwoon và Bori đã chiến đấu, dường như bối rối và mất phương hướng sau khi được giải phóng khỏi sự kiểm soát tâm trí.

Tình hình của anh ấy có vẻ tốt một cách kỳ lạ.

[Chòm sao 'Thần chiến tranh hàng hải' đang bình tĩnh quan sát tình hình.]

[Chòm sao 'Tướng quân công lý hói' đang cổ vũ cho các chòm sao cấp trên.]

[Chòm sao 'Tù nhân của vòng kim cô vàng' đang cười.]

[Chòm sao 'Hắc Hỏa Long' chế giễu các chòm sao cao cấp.]

Các chòm sao có phản ứng trái ngược nhau, không giống như những thời điểm khác. Đó là bởi vì các chòm sao có cấp bậc khác nhau.

Khoảng cách giữa lớp trên và lớp kể chuyện giống như sự khác biệt giữa một đứa trẻ và một người lớn.

Tuy nhiên, Kim Dokja không thể không suy nghĩ. Ba chòm sao đặc biệt hiện lên trong tâm trí anh.

[Chòm sao 'Chủ Nhân Của Giấc Ngủ Vĩnh Hằng' khóc và tìm kiếm đứa con của mình vì nhớ nó.]

[Chòm sao 'Sự Che Chở Vĩnh Cửu Của Máu' cảnh báo chòm sao 'Chủ Nhân Của Giấc Ngủ Vĩnh Hằng' không đưa ra bất kỳ tuyên bố kỳ lạ nào nếu anh ta không muốn chết.]

[Chòm sao 'Ánh Sáng Của Sự Phán Xét Nhân Từ' chào đón và nói rằng đứa con của anh ấy sắp chào đời.]

Ba kẻ đó.

Ba chòm sao được cho là... thần tối cao? Họ chắc chắn trông không giống các chòm sao phía trên.

Lúc đầu, anh nghĩ họ ngang hàng với các chòm sao thần thoại, nhưng sau đó một lần nữa, không có lý do gì để các chòm sao thần thoại chú ý đến dòng sao. Họ coi đây là trò chơi trẻ con và thà lãng phí thời gian để làm việc khác.

Vậy... ba kẻ chưa bao giờ được nhắc đến trong 'Con đường sinh tồn' này là ai?

Có vẻ như chúng là những biến số. Một thứ đáng lẽ không tồn tại nhưng lại trở nên quan trọng đến mức được ghi nhớ trong câu chuyện.

Giống như Cale.

'... Nói về tên khốn đó, cậu ta ở đâu-'

"KIM DOKJA!"

Dokja quay đầu lại khi nhìn thấy một người đàn ông tóc đen quen thuộc đang hét về phía anh với nụ cười toe toét.

"화이팅!!!" (Liều Thử ĐI!!!)

[Kể từ bây giờ, tất cả các vị vua không thể nhận được sự hỗ trợ từ nhà tài trợ của họ.]

[Kể từ bây giờ, khả năng tấn công và phòng thủ của tất cả vật phẩm sẽ bị hạn chế.]

[Kể từ bây giờ, tất cả các kỹ năng, thánh tích và tùy chọn vật phẩm đặc biệt sẽ bị phong ấn.]

[Từ giờ trở đi, tổng chỉ số của tất cả các vị vua sẽ thay đổi thành 10/10/10/10/10.]

[Vòng loại của vị vua cuối cùng sẽ tiếp tục cho đến khi còn lại một người.]

Kim Dokja không khỏi bật cười.

Cảm ơn chúa, Cale thực sự không mặc trang phục cổ vũ nếu không anh sẽ mất cả hai - tâm trí và trận chiến.

• • •


Cale khoanh tay bình tĩnh quan sát trận chiến bên ngoài rào chắn. Mọi chuyện chỉ mới bắt đầu nhưng một vị vua đã ngay lập tức bị Yoo Jonghyuk loại bỏ.

Đột nhiên, một cửa sổ màu xanh hiện lên trong tầm nhìn của anh.

[Chòm sao 'Chủ Nhân Của Giấc Ngủ Vĩnh Hằng' đang khóc với đứa con của mình.]

Anh lập tức cau mày và nhìn đi chỗ khác.

[Chòm sao 'Ánh Sáng Của Sự Phán Xét Nhân Từ' chào đón bạn vui vẻ.]

[Chòm sao 'Sự Che Chở Vĩnh Cửu Của Máu' nói rằng thật tuyệt vời khi được gặp lại bạn.]

Ít nhất thì hai phần còn lại không kịch tính đến thế.

"HYUNG!"

Người đàn ông giật mình khi nghe thấy tiếng hét khi một đôi tay bám chặt vào mình, sau đó là một tiếng kêu khác.

"AHJUSSI!"

Một đôi cánh tay khác ôm chặt lấy anh. Sau đó lại có một tiếng hét khác.

"OPPA!"

Một người khác tham gia vào cái ôm của nhóm.

Kim Namwoon và Na Bori ngơ ngác nhìn Lee Jihye.

"... Gì vậy?" Cô gái ngây thơ nói.

Cô chỉ nhận được sự im lặng và nhướn mày.

"N-Này nhé, làm sao?! Mấy người muốn độc chiếm Cale oppa hay gì không đấy?! Tôi có thể ôm anh ấy nếu tôi muốn, biết chưa hả!"

Cale thở ra một hơi nhẹ gần giống như một tiếng cười khi tay anh vỗ nhẹ vào đầu họ theo bản năng. Các thiếu niên từ từ lùi lại và anh không thể không hỏi, "Donghoon-ah đâu?"

Namwoon nhún vai và trả lời: "Nhóc ta nói sẽ đến đây sớm thôi."

"Em đây ạ."

"GYAH!" Kim Namwoon hét lên với giọng the thé một cách kỳ lạ và bám lấy Lee Jihye, khiến cô gái đáp lại bằng cái nhìn trống rỗng mà cậu ta đã trao cho cô nhóc trước đó.

Namwoon từ từ rút tay lại, lúng túng hắng giọng để giữ bình tĩnh, rồi ngay lập tức đỏ mặt mắng Donghoon. "Đừng có mà hù người khác như thế chứ! Tổ tông tôi ơi!"

"Xin lỗi ạ." Han Donghoon nhanh chóng nói, nhưng không có vẻ hối lỗi. Cậu nhóc cố gắng nhanh chóng đi qua thành phố và tránh mọi vấn đề bằng cách sử dụng thánh tích che giấu sự hiện diện của mình.

Cậu bé quay về phía Cale với vẻ mặt nghiêm túc, một cảnh tượng rất hiếm thấy. "Cale huyng, anh đã ở đâu vậy?"

Cale hơi nhíu mày. "Huh?"

"À, đúng đó!" Namwoon cau mày nhìn Cale và khoanh tay. "Hyung, anh đã ở đâu vậy?"

"...Seoul?"

Cale rõ ràng đang nói dối, và Han Donghoon đương nhiên không tin anh ta chút nào. Trình theo dõi sẽ hiển thị vị trí của anh ấy nếu anh ấy ở bất kỳ đâu trên bất kỳ vùng nào của Hàn Quốc, nhưng anh ấy thì không. Tuy nhiên, Donghoon biết rõ hơn là không nên thúc ép. Cậu nhóc biết người hyung này sẽ không thành thật, cho dù cậu ấy có cố nói gì đi chăng nữa.

Donghoon mở miệng, và Cale đang nín thở trước khi thở ra nhẹ nhõm vào lúc một con rồng nào đó bay và đâm vào mặt anh.

"KYAAANG~!"

'Ồ. Chết tiệt. Mũi của tôi.'

"Được rồi, bình tĩnh," anh nói, kéo Igneel ra khỏi mặt và ôm con rồng nhỏ trong tay. Cale nhìn xuống nó và bình tĩnh hỏi, "Ngươi đã ăn gì chưa?" Sau đó hắn ngẩng mặt lên nhìn những người khác. "Mọi người đã ăn gì chưa?"

"Rồi đấy ạ! Jonghyuk ahjussi đã nấu vài món khi chúng em tiếp quản các ga!" Bori vui vẻ trả lời.

Nó giống như một cú đấm vào bụng.

Một lần nữa, anh thực sự nhớ những món ăn của Jonghyuk nấu.

"Em và Igneel cũng đã ăn ở căn cứ rồi," Donghoon gật đầu thông báo.

"Anh đã ăn gì chưa, Hyung?" Namwoon hỏi lại.

"Anh-"

Trước khi Cale kịp trả lời, họ nghe thấy một tiếng động lớn, và tất cả bọn họ đồng loạt nhìn về phía rào chắn, chỉ thấy Yoo Joonhyuk bất tỉnh với đôi mắt vẫn mở và nhìn chằm chằm vào Kim Dokja.

[Bá Vương Yoo Jonghyuk đã ra khỏi trận chiến.]

[Vị vua xấu nhất đã vượt qua tất cả các bài kiểm tra của Ngai vàng tuyệt đối.]

'.... Nó nhanh ghê ha.'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro