- Oneshot -

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Huỳnh Sơn đi Hà Nội
Em phải ở nhà một mình.

___

- Khoa ơi, anh đi nhá?

- Bạn nhớ dìa sớm nha. Tui nhớ bạn lắm đó!

Em đứng trước cửa ôm anh. Tay Sơn đang cầm vali, đành phải dùng một tay còn lại để ôm em. Anh vùi đầu vào hõm cổ người kia, lưu lại mùi hương vào tim. Sợ khi đi rồi chẳng thể hửi được hương thơm của em nữa.

- Anh nhớ rồi, bạn ở nhà ngoan nhé.

- Ý bạn là tui giống trẻ con đấy à?

- Chứ chẳng phải bạn là em bé của anh đấy à? Anh sợ anh đi rồi thì bạn sẽ la cà ở đâu đấy.

Anh liếm phần cổ trắng nõn của em. Khiến cả cơ thể đối phương bỗng run lên. Để lại vài vết đỏ ở mảng da trắng hồng. Khoa đưa hai tay vòng qua cổ anh, né tránh khỏi những dấu hôn. Em kéo anh vào nụ hôn sâu bằng cách đặt lên môi người ấy một nụ hôn. Anh thuận thế mà đặt tay sau gáy em. Nhấn em chìm vào sâu hơn nữa, môi lưỡi giao nhau mà phát ra vài tiếng chụt. Em phải nhún chân lên để có thể hôn lấy anh nên bây giờ chân đã mỏi nhừ. Muốn buông ra nhưng bị anh giữ chặt lấy. Thả vali xuống, Sơn đặt tay lên mông tròn rồi xoa nắn nó. Em không thở nổi đành đập vào lưng anh vài cái để ra hiệu. Anh luyến tiếc nhả môi em, tạo ra sợi chỉ bạc.

- Bạn hôn nhiều quá đấy... Mai tui phải đi diễn nữa.

- Hôn vậy để lúc anh vắng nhà, bạn sẽ chẳng khoe thân cho người ta nữa chứ?

Khoa bất lực hiểu ý anh mà vén áo mình lên tận mặt, vừa để lộ ngực vừa có thể che đi gương mặt đỏ bừng của mình. Anh bắt đầu mút lấy đầu ti đối phương như em bé, tay thì ngắt lấy bên còn lại. Cơ thể em đỏ dần, nhìn anh cứ liên tục cắn vào ngực mà run lên. Em mặc áo thun tay ngắn, để lộ ra bắp tay. Trông nó khá lớn khi đứng một mình hoặc những anh khác. Nhưng khi đứng cạnh anh thì em sẽ bé lại tí tẹo. Em thua anh ba xăng, ấy thế nhìn hai đứa người ta bảo rất giống sizegap.

- Hức, sắp đến giờ r-rồi đó... Bạn muộn bây giờ- Á hức!!

Anh trước khi rời đi còn cắn vào bầu ngực ấy một cái, in lại vết răng, rơm rớm một ít máu. Khiến em giật nảy mình mà hét lên một tiếng. Thân dưới cũng đã dựng đứng cứng ngắc.

- Anh đi nhá, bạn ở nhà ngoan ngoãn. Chờ anh về, anh tặng quà cho.

Anh nháy mắt trêu chọc sau khi thấy em đã lên, liền định xách vali ra khỏi cửa thì bị em kéo lại hôn lên yết hầu. Còn không quên mút lấy nó và tiện tay sờ lấy cậu bé của anh.

- Bạn đi vui vẻ~

Sau khi làm vậy, em còn liếm môi một cái. Trông như một con sói tinh ranh. Anh do bất ngờ mà mặt đỏ lên như trái cà chua khiến em cười thích thú. Em biết rằng mình không lật được anh nhưng mà cũng đâu thể để anh lộng hành như vậy? Phần thân dưới anh đã có dấu hiệu cương lên.

- A... Nếu anh mà không phải đi là bạn tiêu đời với anh...

- Hehe, đi đi! Muộn gòi đó.

Em cười tít cả mắt vì trêu được người nọ. Trêu anh vui thật, nhưng khi lãnh hậu quả em còn chưa tính đến.

Huỳnh Sơn bực trong người với chiếc quần cộm lên phía dưới. Đành lấy áo khoác cột quanh eo, che đi thứ đó. Anh sau khi lên xe thì cũng bật điện thoại lên. Một tin nhắn được gửi tới từ con sói ranh kia.

○ Trần Anh Khoa

*Đã gửi một ảnh*
Tui đi tắm nhóoo

:))

Bạn chờ đấy

_______

Trong máy hiện lên bức ảnh em nhếch mép, nháy mắt vào tấm gương với thân hình lỏa lồ bốc lửa. Chà, anh đi nên em ở nhà quậy phết. Còn chẳng thèm seen tin nhắn của anh luôn đấy. Sơn nóng thân trên lẫn thân dưới, ở nhà thì không cho làm. Ấy thế khi anh rời khỏi lại làm vậy. Em muốn anh phải ghen bỏng mắt à? Định cho thằng nào xem à? Nói thế thôi chứ anh vẫn lưu tấm ấy về.
Huỳnh Sơn trong suốt hành trình luôn có thái độ không được tốt mấy.

Lại một lần nữa, em gửi thêm bức hình mặc mỗi chiếc áo ngủ dài vừa đủ che thứ phía dưới, còn chẳng thèm cài hai cái cúc phía trên. Đứng trước gương chụp cho anh. Cộng một bức ảnh quyến rũ của em vào máy. Đùi trắng hiện lên trước mắt, Sơn muốn về unbox món ngon, nhưng điều ấy là bất khả thi. Em còn bảo khi tới nơi sẽ call cho anh xem thứ gì đó nữa. Làm lòng anh không thôi tò mò.

- 'Ưm...Sơn ơi, tui nhớ mùi bạn òi~...'

- Thế sao bạn chọc anh?

- 'Làm gì có, tui chỉ tiếp sức cho bạn bằng những tấm hình gợi cảm để gợi hình tui cho bạn hoi mà.'

- Bạn trêu anh hoài ý.

- 'Thế anh có thích xem mấy tấm đó không?'

- Có... Nhưng mà anh đang ở tren xe... Lên rồi...

- 'Thật luôn?? Tui chỉ mới chụp mà bạn đã thế.'

- Xì, bạn cứ trêu anh hoài ý. Ai nhủ cứ chụp mấy tấm như thế.

- 'Thoi~ Tui ngủ nho.'

- Bạn ngủ ngoan nhá, cố chịu vài tháng nữa thôi.

- 'Vầng~ Anh đi diễn về mua kẹo cho bạn nhớ.'

- Dạ, anh nhớ. Bạn ngủ ngoan.

Cả hai có một cuộc gọi điện ngay trên quãng đường đi tới sân bay. Anh nhớ em rồi, dù cả hai mới tách nhau ra vài phút. Huỳnh Sơn sợ khi lên máy bay sẽ chẳng gọi cho em được nữa. Đành lưu lại đoạn nói chuyện vừa rồi. Anh mới nhận ra trong khi nói chuyện, em luôn dùng cái giọng khiêu gợi ấy để khích tướng anh. Sơn nghe xong thì tai bắt đầu hồng lên. Bé em chọc nhiều quá, nhất định khi về anh phải phạt nặng.

09:46

Anh đoán là giờ này em đã ngủ, cũng chẳng dám gọi làm gì. Tới sân bay, anh làm nhanh gọn tất cả các bước để có thể tới thủ đô Hà Nội nhanh nhất. Còn vài phút nữa là lên chuyến bay, máy anh lại nhận được thông báo ins của bạn.

- 'Người ấy đi rồi, còn một mình ở nhà hỏng biết nên chơi gì ha?!'

Tấm hình em nằm trên giường với bộ đồ ban nãy. Nhưng áo đã trễ xuống một bên vai. Để lộ ra xương quai xanh bắt mắt. Mặt anh nổi gân, em chơi thật đấy à? Anh liền nhắn cho người nọ

- 'Tui đăng nhưng cho mỗi bạn xem hoi hà~ Đừng có lo nha chồngiuu 😚'

- 'Bé Khoa ngoan lắm đấyy, iu mỗi bạn'

Anh nhận được phản hồi thì trong lòng cũng bớt dậy sóng. Và còn cái chữ chồng iu đấy là sao? Sơn thề, nếu cái này không phải đi diễn cho các bạn. Anh sẽ lập tức hủy lịch và chạy về ôm lấy em. Bắt em phải gọi cái từ 'chồng yêu' trong lúc anh đè lấy em.

Cất điện thoại vô túi quần, anh lên máy bay ngồi. Định chợp mắt một tí vì suốt cả đêm đã vùi đầu vào công việc. Dạo này việc em không cho anh đụng chạm cơ thể khiến anh mấ hết sức lực. Không cho là thế, nhưng em vẫn rất thường xuyên chọc anh xong lại trốn đi mất. Để lại thứ cương cứng bên dưới chưa được xoa dịu.
Anh mệt mỏi nhắm mắt chờ đến nơi.

___________

Tui đăng trên Jetpack anh em nhớ=)))
Cụ thể là :
Wordpress
Ahh, mới đăng 1 chap này hà~
Còn đoạn sau lười viết. Nên khi nào hoàn thành tui sẽ đặt link trên bio hah?=))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro