Gió

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hãy đem hồn tôi đi xa, đem tâm trí tôi trở về với đất mẹ. Để tôi được về nơi tâm hồn thanh thản, để không lo nghĩ chuyện được mất, để không bận tâm chuyện sống còn. Tôi đã quá mệt mỏi, bao giờ mới có thể ngừng phán đoán lòng người ?

Chính những lời tôi nói ra, còn chưa từng là thật. Tôi chưa từng hiểu tôi, chưa từng hiểu thứ cảm xúc đang dần mục rữa, chưa từng biết thế nào là bất ngờ, là sợ hãi, là yêu thương.

Kẻ tham lam lấy mọi cảm xúc cho mình, ước được rằng tôi biết tôi đang tồn tại. Cứ nhìn người khác mà ghen tị, sao họ có thể vui đến thế, buồn đến thế ? Hay họ cũng giống như tôi, giấu mọi suy nghĩ sau khuôn mặt đầy cảm xúc, thực chất lại trống rỗng tới tồi tàn.

Tôi ước gió mang tới cho tôi thứ gọi là hạnh phúc. Hoặc hãy mang tới đây mọi bất hạnh mà họ phải chịu đựng. Hãy cho tôi biết tôi có thể cảm nhận nó, rằng tôi vẫn là một con người, rằng tôi luôn thực sự tồn tại.

Có phải người khác cũng giống tôi, rằng họ cũng khuyết đi thứ gọi là cảm xúc ? Sao họ có thể khóc dễ dàng tới thế ? Sao họ có thể suy nghĩ nhiều tới thế ? Sao họ vẽ ra những câu chuyện thật rắc rối và biến lòng người thành thứ khó đoán đến vậy ?

Liệu có bao nhiêu lời cầu bình an là thật ? Bao nhiêu lời chúc phúc từ tận đáy lòng ? Và bao nhiêu giọt nước mắt rơi bằng nhịp đập con tim ?

Gió hãy đem tôi đi. Tôi chưa từng thuộc về chốn trần gian đầy rắc rối. Tôi cũng chẳng phải kẻ của nơi bồng lai. Tôi chỉ muốn đi cùng gió, bay khắp mọi miền thế giới, ngắm nhìn con người chìm đắm trong cả tình yêu và sự đố kị.

Tôi là gì ? Tôi là ai ? Đâu là chốn tôi thật sự thuộc về ? Liệu có một bến dừng chân cho kẻ lữ khách mệt mỏi ngủ lại một giấc. Và rồi sau khi cơn bão đi qua, hắn lại sải chân trên con đường kiếm tìm nơi bao bọc hắn.

Liệu có câu yêu thương nào thật sự dành cho hắn, giữa nơi thế gian đông đúc tới chật chội ? Chơi vơi giữa hàng tỉ người chỉ để kiếm tìm một kẻ bầu bạn. Và hắn ước, ước rằng có một kẻ muốn ở bên hắn, là thật lòng dù cho cả hai sẽ chẳng bao giờ tới được. Nhưng hắn biết, hắn sẽ tồn tại trong trí nhớ của một ai đó, hoặc hắn hi vọng như vậy.

Không dám tham lam một người bạn, chỉ dám ước một hiên trú để ngắm nhìn những cơn phong ba.

_24/07/23
_Không thể update

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#sống