Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dụ dỗ bé cưng sờ dương vật của mình, xem vú non xong còn tự tay đo kích cỡ

Gần đây Ninh Chu có chút buồn rầu.

Hình như cậu bắt đầu phát dục rồi.

Ở chỗ Từ Yến được ăn uống quá tốt, dinh dưỡng cũng được bổ sung đầy đủ, có lẽ toàn bộ đều dùng để phát triển ngực rồi.

Ninh Chu nhìn núm vú hồng phấn rõ ràng lớn hơn hẳn một vòng trong gương, thử đè nó xuống.

Hình như có hiệu quả rồi.

Nhìn vú non nhỏ đi một chút, Ninh Chu thả áo xuống.

Đáng tiếc chỉ chốc lát sau áo thun lại phồng lên, đầu vú nhô lên đầy sắc tình đẩy áo thun trắng nhô lên một ngọn núi nhỏ.

A.

Ninh Chu nhìn bầu vú trở lại như ban đầu, thậm chí sau khi bị ép lại lớn thêm một vòng. Hơn nữa còn hồng hồng giống như vừa bị chơi qua.

Vành tai Ninh Chu nóng cháy. Cũng, cũng quá sắc rồi.

Cậu còn đang buồn rầu nghĩ biện pháp giải quyết thì cửa đã bị gõ vang.

Chất giọng ôn hòa quan tâm vang lên ngoài cửa, "Ninh Ninh, em sao vậy?"

Không xong, ở trong phòng tắm lâu quá, anh trai nghi ngờ rồi.

Ninh Chu đã quen gọi Từ Yến là anh. Mỗi lần gọi ra xưng hô này, trong lòng cậu đều ngọt ngào tựa như ăn mật vậy.

Nhưng hiện tại một chút cũng không ngọt! Chỉ có hoảng sợ.

"Sắp xong rồi, anh đợi một lát." Ninh Chu hoảng loạn tròng lên áo khoác ngày hôm qua, kéo khóa lên che đi phần ngực, chậm rì rì đi ra ngoài.

"Em sao vậy, ngủ không ngon sao?" Từ Yến tự nhiên vuốt ve trán Ninh Chu.

Độ ấm bất chợt tiến tới khiến Ninh Chu bị dọa sợ, quay mặt đi.

"Không, không có việc gì...... Ai nha, mau đi thôi, đồ ăn sắp nguội hết rồi!" Ninh Chu chột dạ, đẩy Từ Yến đi trước.

Cậu ở phía sau không phát hiện ra sắc mặt người nọ tối đen.

Em ấy có bí mật? Mới bao lâu mà đã dám trốn không cho chồng em chạm vào rồi. Nếu chờ thêm một thời gian nữa chẳng phải ngay cả phòng em chồng cũng không được vào sao?

Từ Yến cân nhắc xem nên dùng loại dây xích nào vừa chặt lại vừa không khiến vợ bị thương. Ninh Chu lại lặng lẽ giữ chặt góc áo hắn, rối rắm.

"Sao vậy, Ninh Ninh?"

Dù mới sống chung một tuần nhưng Ninh Chu đã xem người nọ như bạn tốt duy nhất của mình. Hắn vừa hào phóng lại vừa dịu dàng, không chỉ cho cậu ở nhờ mà còn cẩn thận giám sát việc ăn uống của cậu. Không phải bạn tốt thì là gì!

Bởi vậy Ninh Chu muốn nói việc mình đang phát dục cho Từ Yến biết.

Ngoại trừ hắn, cậu cũng không còn người nào có thể dựa vào.

"Anh ơi," Ninh Chu cởi áo khoác ra. Bầu vú nhỏ không có gì che đậy từng chút một lộ ra ngoài.

F*ck!

Gần như ngay lập tức Từ Yến đã biết Ninh Chu muốn nói gì.

Còn lộ vú dâm ra, cởi ra áo khoác ra như vậy là muốn chồng làm gì? Mới đó đã không chờ nổi rồi? Đĩ non! Đêm nay phải chơi hư vú em.

"Sao vậy, Ninh Ninh?" Trong lòng Từ Yến đều là dục vọng đen tối nhưng trên mặt lại không lộ ra chút nào.

"Anh có thể mua áo ngực cho em được không? Là thứ mà phụ nữ dùng ấy......" Là một cậu trai ngây ngô chưa từng được nắm tay nữ sinh, khi nói những lời này vành tai Ninh Chu nóng đến sắp bốc cháy.

Từ Yến rất muốn cắn lấy vành tai đỏ bừng, cảm nhận độ ấm nơi đó. Cũng muốn bất chấp tất cả xoa bóp vú non, nói cho Ninh Chu biết mặc áo ngực làm gì, chồng ước em không mặc quần áo, cứ để cơ thể trần trụi như vậy ở trong nhà cho hắn chịch mỗi ngày.

"Ninh Ninh là bé gái sao? Vì sao lại muốn mua áo ngực...... Đây là, vú?" Từ Yến kinh ngạc nhìn bé cưng lấy tay mình đặt lên vú nhỏ.

"Em, em cũng không biết vì sao ngủ một giấc dậy vú liền bắt đầu phát dục. Anh ơi, anh có cảm thấy như vậy rất kỳ quái không?" Từ nhỏ đến lớn, những đứa trẻ biết thân thể đặc thù của cậu đều cười nhạo cậu. Phần lớn nguyên nhân mắc chứng xã khủng của Ninh Chu là bởi vì thân thể quái dị này.

Ninh Chu sắp khóc đến nơi, Từ Yến ôm lấy cậu, "Sẽ không đâu, Ninh Ninh, em phải biết rằng mỗi người đều có đặc thù của riêng mình, trên đời này không ai giống ai. Tôi sẽ không bởi vì những đặc thù của em mà nhìn em bằng ánh mắt khác thường. Cũng như vậy, em sẽ khinh thường tôi bởi vì đặc thù của tôi sao?"

"Anh có đặc thù gì? Trong lòng em anh là tốt nhất." Ninh Chu cảm thấy cái ôm này cực kỳ ấm áp, cọ cọ, ngọt ngào hỏi người đàn ông trước mặt.

Từ Yến muốn cương.

Vợ yêu nằm trong ngực mình giống như mèo nhỏ cào nhẹ một cái, có người đàn ông nào sẽ không cứng chứ?

Hắn giống như rất tủi thân nắm lấy tay Ninh Chu, cởi quần lót thả dương vật ra.

"Thật lớn...... Thâm quá." Ninh Chu ngơ ngác nhìn dương cụ của người nọ. Cả cây ngăm đen, nhiều lông, vừa lớn lại  vừa dài.

"Nhìn đi, Ninh Ninh cảm thấy nơi này của tôi rất sẫm màu, Ninh Ninh sẽ cảm thấy tôi rất kỳ quái sao?"

"Sao có thể?" Ninh Chu ngây thơ không biết mình vừa bị chiếm tiện nghi, lòng bàn tay mềm mại còn bị người nọ nắm lấy xoa bóp.

Thật muốn vợ nhỏ dùng tay giúp mình thủ dâm. Mềm như vậy, nhỏ như vậy, nếu sờ lên mã mắt nhất định sẽ rất sướng. Nếu lại bắn thêm chút tinh dịch nữa vợ nhỏ sẽ không cầm được, chỉ có thể đáng thương dùng miệng liếm sạch.

"Vậy cho nên Ninh Ninh còn phiền lòng gì chứ? Hay là Ninh Ninh cảm thấy tôi là loại người xấu xa, hắt hủi người khác chỉ vì ngoại hình của họ?"

Bị chỉ trích nhưng Ninh Chu lại rất vui. Cậu dùng khuôn mặt cảm kích cọ cọ lồng ngực người đàn ông. Cơ thể nho nhỏ gần như bị người nọ bao vây.

Dục vọng độc chiếm của Từ Yến được thỏa mãn, ngay cả đôi mắt cũng sung sướng nheo lại.

"Vậy, anh nhớ mua áo ngực cho Ninh Ninh nhé. Anh biết cỡ nào chưa?"

Từ Yến biết cơ hội chiếm tiện nghi của vợ nhỏ lại tới rồi.

Hắn nhíu mày, "Mấy thứ này còn có kích cỡ nữa sao? Tôi không có phụ nữ bên cạnh nên không rõ. Ninh Ninh có biết không?"

Không biết vì sao khi nghe anh trai nói mình không có phụ nữ bên cạnh Ninh Chu lại cảm thấy hạnh phúc đến thế. Cậu lắc đầu, đuổi những ý tưởng hoang đường đi, "Em cũng không biết, hay là anh tự ước lượng một chút?" Nói xong, cậu liền xốc áo thun lên lộ ra vú non trắng nõn.

Từ Yến thật sự sờ lên.

Vú của vợ thật mềm, thật nhỏ. Mặc áo ngực làm gì, không có không gian cho vú phát triển, nếu sau này không lớn được thì sao có thể đút sữa cho chồng ăn.

Từ Yến sờ lên đầu vú, tay nắm lại. "Còn không lớn bằng một bàn tay, khoảng một nửa thôi. Được rồi, Ninh Ninh, tôi biết rồi, buông ra đi." Tương lai còn dài, Từ Yến cũng không thể dọa sợ vợ nhỏ được. Tới buổi tối thì tốt rồi, có thể tùy tiện chơi.

Từ Yến an ủi "em trai" mình, quyết định buổi tối sẽ chơi vú non một chút.

Vội vàng ăn xong một bữa cơm, Từ Yến đi tới căn cứ. Làm người phụ trách căn cứ, nhiệm vụ của hắn vẫn rất nặng. Nhìn vợ nhỏ ngoan ngoãn ở nhà, Từ Yến ban phát lòng tốt san sẻ công việc giúp mấy cấp dưới một chút.

11:29 pm

28/05/2024

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro