Chương 10: Sự Kiện Mua Xe part 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không biết Hứa Bân uốn ba tấc lưỡi của mình để thuyết phục mẹ như thế nào, lúc ăn cơm, Hy Lôi nghe giọng điệu hỏi han của mẹ có vẻ rất kịch.
Mẹ chồng nói:
- Cơ quan con chuyển địa điểm à? Xác định chưa?
- Xác định rồi ạ, cuối tuần này là chuyển!
- Thế các con định mua xe gì, bao nhiêu tiền?
Hứa Bân trả lời:
- Ít nhất cũng phải 6, 7 vạn, rẻ quá thì không đi được.
Mẹ chồng lại hỏi:
- Thế hai đứa có bao nhiêu tiền rồi?
Xem ra Hứa Bân đã nói cho mẹ chồng biết chuyện Hy Lôi có tiền để dành, Hy Lôi đành thành thật nói:
- Con có 3 vạn, nếu mẹ đồng ý mua xe cho bọn con thì thêm khoảng 3, 4 vạn nữa là đủ.
Mẹ chồng uống mấy ngụm canh, một lúc lâu không nói năng gì. Bố chồng nãy giờ vẫn im lặng thì lên tiếng:
- Muốn mua thì mua đi, bố ủng hộ các con, tiền để phục vụ cho con người mà. Xảo Trân, em thấy đúng không?
- Được thì được, sau này chúng mình ra ngoài làm gì cũng tiện, chủ yếu là, con xem, mua xe thì dễ nhưng nuôi được cái xe thì khó, mẹ thấy trên báo nói phải đóng tiền đi đường, hình như tiền xăng dầu cũng lên giá, đây là một khoản không nhỏ đâu.
Hứa Bân thấy mẹ có vẻ do dự thì như trẻ con làm nũng:
- Mẹ, mẹ đừng nghĩ nhiều thế nữa, chỉ cần mẹ ủng hộ, những việc sau đó mẹ không phải lo, mẹ, được không? Mẹ là tốt nhất rồi!
Mẹ chồng nghe con trai nói ngọt như thế thì mặt như nở hoa, lập tức đồng ý:
- Được rồi, được rồi! Hai đứa đi xem xe trước đi, xem xong lúc nào phải trả tiền thì mẹ đi rút tiền cho.
Hứa Bân vui vẻ ôm mẹ hôn một cái:
- Mẹ, mẹ tốt thật!
Ăn cơm xong, Hy Lôi vội vàng giành đi rửa bát, nghe tiếng bát đũa chạm vào nhau thật là vui tai. Không ngờ mẹ chồng bình thường hay cằn nhằn, tính tình quái gở mà có lúc lại thông tình đạt lý như thế, xem ra lúc trước Hứa Bân nói đúng, mẹ anh tiết kiệm cũng là vì cái nhà này, xem ra Tiểu Lộc nói đúng, nịnh chồng thì sẽ dễ sống hơn, chồng dù sao cũng có trọng lượng trước mẹ chồng hơn là cả trăm câu nói của con dâu.
Cuối tuần, Hy Lôi và Hứa Bân cùng đi xem xe.
Vừa tới cửa hàng xe, Hy Lôi đã thấy hoa hết cả mắt, bình thường đi dạo phố thấy quần áo rất nhiều, không ngờ ở cửa hàng xe, các loại xe cũng thật là đa dạng, nhìn mà đau cả đầu. Xe đua cao cấp, xe vượt địa hình, trong phút chốc, những chiếc xe này kích thích quyết tâm nỗ lực làm việc để có một cuộc sống tốt hơn của Hy Lôi.
Hy Lôi chỉ vào một chiếc:
- Hứa Bân, em thích cái này.
- Thích cái đầu em ý, anh cũng thích, hơn 50 vạn đấy! Đừng có xem mấy cái ngoài dự toán.
Hy Lôi chỉ đành đi tiếp, để người bán hàng giới thiệu một chiếc xe khoảng 6, 7 vạn. Anh chàng trẻ tuổi giới thiệu cho Hy Lôi một chiếc, Hy Lôi ngồi thử lên để cảm nhận, cũng không tệ, bề ngoài cũng được, nhưng Hứa Bân lại thích một cái khác, cuối cùng mỗi người một ý, chẳng ai nhường ai. Hai người gần như cãi nhau ngay ở đó. Hứa Bân nói:
- Ngày nào anh cũng xem tạp chí xe hơi, chẳng nhẽ lại không hiểu nhiều hơn em? Em thích cái xe gì trông rách thế!
- Em cứ thích thế, em bỏ tiền ra chẳng nhẽ không được mua xe mình thích.
- Thế thì một mình em bỏ ra mà mua.
Hy Lôi giận quá không nói được lời nào.
Buổi tối về nhà, hai người đều buồn rầu không vui. Bố mẹ hỏi chuyện mua xe, Hứa Bân vẫn còn nổi giận:
- Con thích một chiếc, cô ấy cứ nói là không đẹp, cô ấy thích một cái đẹp nhưng không thực dụng, thật là...
Mẹ chồng nghe vậy, khuyên Hy Lôi:
- Mua xe mà, phải nghe đàn ông, con là đàn bà, việc gì mà nhiều ý kiến thế. Mua cho ai đi?
Hứa Bân nói:
- Đương nhiên là con đi rồi!
- Sao em không được đi, em cũng biết lái xe mà.
- Em lái xe, em mà lái xe ra đường thì thành sát thủ, anh không có tiền đâu mà đền.
Bố chồng khuyên:
- Được rồi, được rồi, ý kiến không thống nhất thì tuần sau lại đi xem, hai bên nhường nhau một chút, suy nghĩ lại đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro