Hệ quả khôn lường

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau cơn thịnh nộ, gia đình Y/n không còn ai sống sót. Y/n, trong nỗi đau đớn tột cùng, không biết phải làm gì khi đứng trước cảnh tượng kinh hoàng này.

Y/n: "NamJoon, tại sao anh lại làm điều này? Tại sao?"

NamJoon: "Y/n, anh xin lỗi. Anh không thể kiểm soát được bản thân mình. Anh đã mất tất cả..."

Y/n: "Anh đã giết chết gia đình em. Em không biết phải làm sao bây giờ."

NamJoon: "Y/n, anh thực sự xin lỗi. Anh không muốn điều này xảy ra. Anh yêu em, nhưng anh đã không thể kiểm soát được cơn thịnh nộ của mình."

Y/n: "NamJoon, em không biết phải làm sao. Em yêu anh, nhưng em không thể tha thứ cho những gì anh đã làm."

NamJoon: "Anh hiểu. Anh sẽ rời xa em nếu đó là điều em muốn."

Cơ thể của anh dần dần trở lại hình hài con người, hàm răng đã mất răng nhọn, bộ lông xam đã biến mất, móng tay nhọn hoắc cũng rụt lại trở lại bàn tay của con người bình thường, khi này anh mới lấy lại được bình tĩnh thần trí con người

Y/n: "NamJoon, em không thể sống mà không có anh. Nhưng em cũng không thể sống mà không có gia đình. Em thực sự không biết phải làm sao."

NamJoon: "Y/n, hãy để anh chịu trách nhiệm cho những gì anh đã làm. Anh sẽ không để em phải chịu đựng nỗi đau này một mình."

Y/n: "NamJoon, em... Em cần thời gian. Em cần suy nghĩ."

NamJoon quyết định rời xa Y/n để cô có thời gian và không gian để suy nghĩ. Anh rời khỏi ngôi nhà và trở lại nơi anh từng sống trong rừng sâu.

NamJoon: "Y/n, anh sẽ luôn yêu em. Dù có chuyện gì xảy ra, anh sẽ luôn ở đây đợi em."

Y/n: "NamJoon, em cũng yêu anh. Nhưng chúng ta cần thời gian để chữa lành những vết thương này, em không chấp nhận việc anh đã gây ra với gia đình em, em xin lỗi..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro